Chương 10: Chuyến xe buýt đường 44 (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này, Hạ Lâm Âm đã nhẹ nhàng di chuyển, cô cùng Tô Cẩn Ngôn liếc mắt nhìn nhau một cái, rất có ăn ý di chuyển về phía tài xế.

Một bước......

Hai bước.......

Ba bước........

Tài xế thẳng người dựa vào trên ghế dựa, máu theo miệng vết thương huyết nhục mơ hồ chảy ra, thấm ướt chế phục màu lam.

Hai tay của tài xế vẫn nắm lấy tay lái như cũ, đôi mắt trống rỗng mất đi sinh cơ nhìn con đường phía trước.

" Tài xế đã chết!" - Hạ Lâm Âm thở nhẹ một tiếng, cô cùng Tô Cẩn Ngôn không hẹn mà cùng xẹt qua một ý tưởng " Bà lão là quỷ."

Tô Cẩn Ngôn vươn gậy chỉ huy trong tay, xoay người chỉ về phía bà lão.

Nhưng ngoài dự kiến của hắn cùng Hạ Lâm Âm đó chính là bà lão thế nhưng cũng đã chết.

Đồng dạng là bị cắt đứt yết hầu, máu tươi từ trong cổ họng phun trào ra ngoài.

Trên mặt đất đã hội tụ từng đạo vết máu, đặc sệt, đỏ tươi, uốn lượn đến từng góc làm người sởn tóc gáy.

Chỉ trong nháy mắt, trong xe đã chết 3 người, một loại hơi thở tử vong bao phủ trong thùng xe!

Nửa thùng xe phía trước tổng cộng an vị 4 người, hiện tại cô gái tóc dài, tài xế cùng bà lão đều đã chết, còn dư lại người phụ nữ trung niên.

Người phụ nữ trung niên cách người chết gần nhất, là người có khả năng động tay động chân nhất, chẳng lẽ người phụ nữ trung niên nhìn khá bình thường này kỳ thật là quỷ?

Hạ Lâm Âm hoài nghi nhìn về phía người phụ nữ trung niên đã xụi lơ trên mặt đất.

Thấy Hạ Lâm Âm cùng Tô Cẩn Ngôn nhìn chằm chằm mình, hơn nữa ánh mắt rất quỷ dị, bà ta đột nhiên kêu to lên: " Chúng mày! Nhất định là chúng mày! Những người này đều là bị chúng mày giết! Từ lúc bắt đầu lên xe, chúng mày đều ở phía sau lầm bầm lẩm bẩm, nhất định là đang thương lượng cái gì!"

" Tao đã biết.... Tao đều biết hết..." - Người phụ nữ trung niên lẩm nhẩm, ánh mắt lập lòe tràn ngập bất an, " Chúng mày nhất định là một lũ tội phạm biến thái cuồng giết người!"

" Đừng giết tôi! Đừng giết tôi được không? Cầu xin các người, đừng giết tôi...." - Nghĩ đến nhóm Hạ Lâm Âm là biến thái cuồng ma giết người không chớp mắt, người phụ nữ trung niên nước mắt nước mũi tèm lem xin tha, khí thế lúc trước đã biến mất không còn sót lại chút gì.

Thấy bộ dáng sợ hãi và biểu cảm trên mặt người phụ nữ trung niên không giống như làm bộ, từng nghi vấn cứ quanh quẩn trong lòng Hạ Lâm Âm.

Chẳng lẽ người phụ nữ trung niên không phải là quỷ?

Cô gái tóc dài, tài xế cùng bà lão, bọn họ rốt cuộc là chết như thế nào?

Rốt cuộc là quỷ làm thế nào để giết chết bọn họ?

Miệng vết thương trên cổ bọn họ rốt cuộc là được tạo thành như thế nào?

Rốt cuộc ai là quỷ?

Là chàng trai sao? Là chàng trai mang theo búp bê bơm hơi sao?

" A!" - Bỗng dưng một tiếng hét thảm thiết từ phía sau truyền đến.

Là chàng trai kia!

Hạ Lâm Âm cùng Tô Cẩn Ngôn vội vàng chạy qua!

Chàng trai ngã vào trên ghế, thân mình run rẩy, hắn gắt gao che lại cổ mình nhưng máu vẫn cứ tiếp tục chảy ra từ những khe hở ngón tay.

Đôi mắt hắn trừng lớn, tròng mắt phảng phất như muốn từ trong hốc mắt rớt ra ngoài.

" Uy! Cậu thế nào?!" - Hạ Lâm Âm nôn nóng chạy qua giúp hắn đè lại cổ, nhưng dù có ngăn thế nào thì máu vẫn tiếp tục chảy.

Chàng trai vẫn gắt gao trừng mắt như cũ, phảng phất như là đã thấy một vật gì đó rất đáng sợ, ngũ quan bởi vì sợ hãi mà trở nên vặn vẹo dữ tợn.

" Làm sao bây giờ? Tô Cẩn Ngôn, cứu hắn! Cứu....Cứu hắn a!!"

Bàn tay của cô bây giờ dính đầy máu, lòng bàn tay nóng rực!

Ngón tay của Hạ Lâm Âm run rẩy, cô cảm nhận được sinh mệnh này đang trôi đi, một loại cảm giác vô lực tràn ngập trong lòng cô.

Tô Cẩn Ngôn kéo Hạ Lâm Âm ra, hắn nhìn vào đôi mắt của chàng trai, hỏi: " Cậu nhìn thấy gì? Nói cho tôi, cậu nhìn thấy gì?"

" Hô___Hô___" - Cổ họng nam sinh trào ra máu tươi, âm thanh hắn phát ra giống như bị vỡ vụn " Oa___"

" Cái gì?" - Tô Cẩn Ngôn nhíu mày, đem tai dán sát trên miệng chàng trai, sau đó nghe được chàng trai nói: " Oa, oa oa__"

Vừa mới nói xong hai chữ này, chàng trai liền tắt thở, chết không nhắm mắt.

" Oa Oa? Đứa trẻ?" - Tô Cẩn ngôn nhìn về phía búp bê bé gái nằm không nhúc nhích trên mặt đất, vươn gậy chỉ huy chọc chọc, nhưng mà búp bê bé gái kia nhìn thế nào cũng không hề giống quỷ.

Hạ Lâm Âm mặt đầy máu đứng một bên, lúc cô vừa mới buông cổ chàng trai ra, máu từ trong động mạch chủ của chàng trai liền bắn vào mặt cô, nóng bỏng!

Tô Cẩn Ngôn đỡ mắt kính chau mày, oa oa? Chàng trai nói oa oa đến tột cùng là có ý tứ gì?

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà đã chết bốn người, trừ bỏ bốn người chơi bọn họ ra thì còn dư lại người phụ nữ trung niên cùng nam nhân mặc áo khoác đen không rõ thân phận.

Tô Cẩn Ngôn nhìn về phía nam nhân mặc áo khoác đen, không ngoài ý muốn, nam nhân mặc áo khoác đen vẫn duy trì tư thế cũ, không hề nhúc nhích, phảng phất như là mặc định.

Hắn tiện đà quay đầu về phía người phụ nữ trung niên, trong nháy mắt chợt nắm chặt bàn tay, người phụ nữ trung niên đã chết!

Người phụ nữ trung niên ngã vào bên cạnh thi thể của cô gái tóc dài, ở cổ máu vẫn còn chảy ào ạt, cả người hoàn toàn nằm giữa vũng máu.

" Các cô có nhìn thấy gì không?" - Tô Cẩn Ngôn đi về phía Bạch Tuyết Nhi cùng Trương Nhã Nhã là người đứng gần người phụ nữ trung niên nhất.

Bạch Tuyết Nhi lúc này mới phát hiện ra người phụ nữ trung niên đã chết, cô ta hét lên một tiếng, sau đó lắc lắc đầu nói: " Em không biết! Em không biết, em không thấy gì cả! Cẩn Ngôn, em sợ quá! Thật sự rất sợ a..."

Trương Nhã Nhã đã sớm bị bị tình huống trước mắt dọa đến choáng váng, cô đứng ngốc tại chỗ.

Lại chết thêm một người nữa!

Lập tức liền phải đến lượt bọn họ!

Thứ mà bọn họ đang gặp chính là quỷ! Là quỷ a!!!

Bọn họ sao có thể đối phó được với quỷ?

Sao có thể?!

Người phụ nữ trung niên cũng đã chết rồi sao? Hạ Lâm Âm duỗi tay lau đi vết máu trên đôi mắt, đã chết 5 người rồi, bọn họ vẫn chưa tìm ra được manh mối, chẳng lẽ cứ như vậy chờ chết sao?

Không! Cô không muốn chết! Nhất định là bọn họ đã bỏ qua cái gì đó!

Dựa theo tình huống hiện tại mà xem, trừ bỏ bốn người bọn họ, trong mặt xe chỉ còn dư lại người nam nhân mặt áo khoác đen.

Phản ứng đầu tiên đó là khẳng định nam nhân mặc áo khoác đen chính là quỷ, bọn họ cũng chỉ còn lại một lựa chọn này.

Các NPC khác đều đã chết sạch.

Trong mặt xe chỉ còn dư lại quỷ ngụy trang thành nam nhân mặc áo khoác đen cùng bốn người chơi bọn họ.

Nhưng là nam nhân mặc áo khoác đen thật sự là quỷ sao?

Nói như vậy, nếu nam nhân mặc áo khoác đen là quỷ thì hắn đã giết người như thế nào?

Nam nhân mặc áo khoác đen vẫn luôn ngồi im không cử động ở hàng ghế cuối, nếu hắn thật sự là quỷ, với loại phương thức giết người kia thì bọn họ căn bản không có đường sống!

Đại não Hạ Lâm Âm nhanh chóng vận chuyển, lúc cô lên xe thì biểu tình của tài xế vẫn tính là bình thường, nhưng là chờ đến lúc Bạch Tuyết Nhi lên xe, thanh âm phát ra của tài xế lại không giống như người bình thường.

Hiển nhiên tài xế đã chịu ảnh hưởng của quỷ, như vậy, quỷ đã lên xe trong khoảng thời gian đó.

Ở trong khoảng thời gian từ lúc cô lên xe cho đến lúc Bạch Tuyết Nhi lên xe.

Mà nam nhân mặc áo khoác đen lên xe trước cô.

Nam nhân mặc áo khoác đen không phải là quỷ! Trong đầu Hạ Lâm Âm đưa ra kết luận này.

Như vậy, quỷ rốt cuộc ở nơi nào?

Mọi người nhớ ủng hộ cho ta bằng cách ấn ngôi sao bình chọn cho truyện nha~~ Thân thân. <3 <3

Hoàn thành: 2.12.2018 Upload: 2.12.2018

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro