Chương 16+17+18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 16:

Lạnh lẽo đầu lưỡi một chút một chút chiếm cứ ấm áp làn da. Lạnh cùng nóng thay nhau làm cho Thẩm Mộc Bạch cả người không khỏe. Nghe tới hệ thống trong lời nói thì lâm vào tuyệt vọng đến cực điểm.

Thẩm Mộc Bạch nói "Ta muốn biến thành tang thi."

Hệ thống cảm thấy kí chủ của hắn cùng người khác có điểm không giống với, có chút mơ hồ hỏi "Cái gì?"

Thẩm Mộc Bạch hai mắt tràn ngập đối với thế giới tuyệt vọng "Hắn liếm ta, ta muốn biến thành tang thi."

Hệ thống "...Hắn không có liếm đến miệng vết thương của ngươi, cho nên ngươi không cần lo lắng."

"...Nga, phải không?" Thẩm Mộc Bạch tỉnh táo lại "Ngươi vừa rồi nói Hoắc Quân Hàn đem ta mang theo bên người là vì lần cuối cùng thăng cấp đúng không?"

Hệ thống giải thích nói "Hoắc Quân Hàn hiện tại năng lực có thể sánh với cấp 7 tang thi, khi hắn tinh thần lực cùng năng lượng trong cơ thể đạt tới cảnh giới viên mãn, sẽ tiến hành cuối cùng thăng cấp. Thăng cấp điều kiện căn cứ tùy hệ dị năng. Mà máu của kí chủ giống như thịt đường tăng, đối với nam chủ cùng cao cấp tang thi mà nói chính là một thứ bánh trái thơm ngon."

Thẩm Mộc Bạch muốn đánh vào mặt của hệ thống "Cho nên ta đến thế giới này tiếp nhận nhiệm vụ hiến thân cứu vớt nam chủ?"

Hệ thống sợ Thẩm Mộc Bạch không muốn tiếp tục nhiệm vụ, vì thế vội vàng nói "Kí chủ không cần lo lắng, hiện tại Hoắc Quân Hàn còn chưa đạt tới cảnh giới kia. Khi cảnh giới đó tới, năng lượng trong cơ thể của hắn đã gần như ổn định xuống dưới, ở hắn tiến hành cuối cùng thăng cấp, chúng ta có thể thoát ly thế giới này."

Đem chung quanh máu nơi cổ Thẩm Mộc Bạch liếm sạch sẽ, Hoắc Quân Hàn đứng lên đem trong lòng Thẩm Mộc Bạch đẩy ra. Màu lam con ngươi lạnh lẽo đầy tơ máu dần dần ẩn xuống, cuối cùng khôi phục thành bộ dáng hờ hững thường ngày.

Hai mắt hắn nhìn chằm chằm Thẩm Mộc Bạch, tiếp theo giây liền đem nàng vắt lên trên vai, đi khỏi nơi này.

Hoắc Quân Hàn trong cơ thể năng lượng bị hắn tiêu hao vài phần, lúc trở về thì bắt đầu tiến hành thăng cấp. Lúc này, năng lượng thạch Thẩm Mộc Bạch đem cho hắn bắt đầu phát huy công dụng.

Năng lượng thạch là loại năng lượng ngay cả tang thi lẫn người mang dị năng cũng phát hiện không tới. Có thể nói, trừ bỏ có được bàn tay vàng hệ thống Thẩm Mộc Bạch, thế giới này không có ai biết năng lượng thạch tồn tại, cùng với nó tác dụng.

Hoắc Quân Hàn thời điểm thăng cấp, trong cơ thể bị năng lượng chèn ép thật lâu, hai tròng mắt đỏ như máu, thiếu chút nữa đem Thẩm Mộc Bạch ăn luôn.

Thẩm Mộc Bạch nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống, sớm biết rằng sẽ có ngày hôm nay, lúc trước nàng có cho kẹo cũng không đến gần nam chủ.

Cũng may Hoắc Quân Hàn áp chế trong cơ thể năng lượng, đại khái là cần Thẩm Mộc Bạch cho lần thăng cấp cuối cùng, cho nên đem nàng buông tha. Nhắm mắt ổn định lại năng lượng cuồng loạn.

Mà ở đối phương trong lúc đang tĩnh tâm, Thẩm Mộc Bạch vụng trộm đem năng lượng thạch theo hướng dẫn của hệ thống làm cho Hoắc Quân Hàn ăn xuống.

Thẩm Mộc Bạch ôm lấy chính mình bị cắn chảy máu ngón tay, thương tâm hề hề đối với hệ thống nói "Này không có cách khác à?"

Hệ thống không chút thương cảm nói "Coi như giảm béo."

Thẩm Mộc Bạch vừa nghe lời này nhất thời không vui "Ý của ngươi là ta quá béo? CMN ta mấy ngày nay lo lắng hãi hùng đã gầy đi mấy chục cân đều do ai hại?"

Hệ thống không nghĩ nói chuyện, ném cho Thẩm Mộc Bạch một cái gương.

Thẩm Mộc Bạch nhìn khuôn mặt trong gương đã muốn có nọng cằm, liền lâm vào đau thương.


Chương 17:

Vài ngày qua đi, Hoắc Quân Hàn thăng cấp thành công tỉnh lại. Tầm mắt rơi vào thân ảnh ở xa không hề phát hiện ra hắn, vừa ăn khoai lang vừa nói chuyện với hệ thống.

Khoai lang ăn xong, Thẩm Mộc Bạch đánh cái ợ hơi.

Hệ thống nói với nàng "Hoắc Quân Hàn đã thức tỉnh, hiện đang ở sau lưng ngươi."

Thẩm Mộc Bạch bị dọa đến liên tục nấp cục, chậm rì rì quay đầu lại.

Hoắc Quân Hàn đang nhìn chằm chằm xem nàng, đó là một loại miệt mài đánh giá ánh mắt.

Hoắc Quân Hàn ước chừng nhìn năm phút đồng hồ, mới thu hồi tầm mắt.

Thẩm Mộc Bạch còn không kịp thở ra, đã bị đối phương kéo đi, kế tiếp liền được chiêm ngưỡng vẻ đẹp kỳ quan.

Hoắc Quân Hàn xuống nước thời điểm Thẩm Mộc Bạch còn hốt hoảng, thẳng đến đối phương tẩy trừ thân thể của chính mình, nàng nới trừng mắt nhìn, đối với hệ thống nói "Hắn cũng tắm rửa?"

Hệ thống nói "Chính là ngươi xem bộ dáng, Hoắc Quân Hàn đang dần trở lại thành con người."

Thẩm Mộc Bạch nói "Hắn không phải đã biến thành tang thi sao?"

"Đúng vậy, tang thi càng ngày càng giống nhân loại, nhân loại càng ngày càng giống tang thi." Hệ thống nói.

Thẩm Mộc Bạch không nói gì, cảm thấy mình và hệ thống không chỉ có vấn đề về ngôn ngữ, mà nhận thức cũng có chướng ngại.

Nếu dáng người chuẩn cho điểm 10, kia Hoắc Quân Hàn có thể được 100 điểm. Trên người vết máu cùng ô uế được nước sông gột rửa, lộ ra làn da màu lúa mạch. Nhìn theo Thẩm Mộc Bạch góc độ, có thể nhìn đến đối phương kia tám khối cơ bụng cùng đường xinh đẹp nhân ngư tuyến. Thân hình đối phương có một loại gợi cảm dã tính đầy mị lực.

Hoắc Quân Hàn ước chừng tắm xong nửa canh giờ, mới đi lên bờ. Có lẽ là quân nhân duyên cớ, hắn đi đường thật sự thẳng. Mang một loại ngang tàng, cố chấp. Nếu có bản đánh giá xếp hạng, thì hắn sẽ được bình chọn là người đàn ông quốc dân trong lòng các thiếu nữ.

Hoắc Quân Hàn mặc xong quần áo, một thân tuy bình thường y phục lại bị hắn mặt ra quý khí tao nhã cảm giác. Chỉ đáng tiếc khuôn mặt luôn duy trì trạng thái đóng băng, màu lam con ngươi lạnh lẽo không chút tình cảm.

Chỉ có Thẩm Mộc Bạch biết, bên ngoài cấm dục hoàn mỹ nam nhân, cất chứa cỡ nào đáng sợ hung tàn bản tính.

Hoắc Quân Hàn đem dư thừa quần áo ném cho Thẩm Mộc Bạch, giống nhau ghét bỏ đối phương hương vị dường như, thản nhiên liếc mắt một cái liền rời đi tầm mắt, thậm chí còn hơi nhăn lại chân mày.

Thẩm Mộc Bạch nghĩ rằng, lúc trước ngươi cũng như vậy, ta cũng đâu có chán ghét ngươi, nhiều lắm là không dám tới gần thôi.

Bất qua ngửi trên người mùi vị, Thẩm Mộc Bạch thiếu chút nữa bị đánh mê bất tỉnh.

Nàng hằn hộc nói hệ thống "Hệ thống, nhanh cho ta một cục xà phòng."

Hệ thống ném cho nàng cục xà phòng sầu riêng.

Thẩm Mộc Bạch nắm xà phòng vị sầu riêng khóc nói "Ta chén ghét sầu riêng."

Hệ thống nga một tiếng, nói "Ta lại không kêu ngươi ăn nó."

Thẩm Mộc Bạch nói "Ngươi tin hay không hiện tại ta liền cùng nam chủ đồng quy vô tận."

Hệ thống nói "Ôi, ta lại sợ quá cơ."

Thẩm Mộc Bạch "..." Vì cái gì hệ thống đột nhiên dùng ngữ khí như vậy nói chuyện với nàng.

Thẩm Mộc Bạch không biết, hệ thống ban ngày cùng buổi tối đều nhàn rỗi đem trong trí nhớ của nàng ra kịch truyền hình cùng điện ảnh ngồi xem. Vì để dùng khi cãi nhau không rơi xuống thế hạ phong.

Chương 18:

Nước sông thanh khiết, soi thấy đáy. Thẩm Mộc Bạch còn có thể thấy mấy con cá bơi qua bơi lại. Nuốt nước miếng, ngăn chặn trong lòng tà niệm. Thẩm Mộc Bạch đối với chính mình nói "Chúng nó còn có tiểu cá nhỏ, ngươi buông tha a."

Trên người ô uế có thể chà ra một đống, Thẩm Mộc Bạch đem làn da đều chà đỏ, nàng không thể tưởng tượng có người cả đời chỉ tắm ba ngày. Người ta có phải hay không chà vết bẩn ra vê tròn thành cục to.

Ở lúc nàng tắm rửa, Hoắc Quân Hàn thủy chung đều nhắm mắt. Thoạt nhìn như chính nhân quân tử. Nhưng Thẩm Mộc Bạch biết hắn sau khi biến thành tang thi, nhân sinh quan đều đã tan biến vào hư vô, bất quá trong mắt hắn nàng chỉ là thức ăn mà thôi.

Cho nên hắn một chút cũng không thèm để ý đến có người đang xem, lõa lồ đi lên bờ mặc quần áo sạch sẽ.

Một thân nhẹ nhàng khoan khoái Thẩm Mộc Bạch cảm giác chính mình giống như sống lại một lần nữa. Nàng sờ sờ bụng nghĩ, nếu bây giờ có thể được ăn đồ ăn nóng hầm hập thì quá là tốt rồi. Nhưng Thẩm Mộc Bạch biết hiện tại là mạt thế, nam chủ vì nàng đi kiếm thức ăn cho đã là tốt lắm rồi, con người ấy mà phải biết chừng mực.

Nhìn thoáng qua còn tại chỗ như cũ dưỡng thần nam chủ. Thẩm Mộc Bạch phát hiện hắn nằm yên tĩnh như lúc này, ngũ quan mỗi một chỗ giống như tạo hóa tỉ mỉ điêu khắc ra đến. Đại khái là vì trở thành tang thi, làn da lúa mạch ẩn ẩn lộ ra trắng bệch, khuôn mặt tuấn mỹ đến cực điểm với đường cong xương hàm lạnh lùng, đầy gợi cảm. Hốc mắt có chút thâm thúy. Hơn nữa cặp màu lam lạnh lẽo đồng mâu, có mười phân mang nhiều dòng máu lai tạo.

Thẩm Mộc Bạch không có bao nhiêu xem, chỉ sợ đối phương đột nhiên mở mắt, như vậy thì mất mặt chết.

Sông nhỏ bốn phía cảnh quan đều thực không sai, Thẩm Mộc Bạch đoán nơi Hoắc Quân Hàn mang nàng đến có thể là nông thôn. Dựa vào cây cối cùng cảnh sắc, không khác nông thôn trên TV là mấy.

Chỉ nhìn quang cảnh yên bình ở đây, tuyệt đối không ai nghĩ thế giới đã trải qua mạt thế.

Thẩm Mộc Bạch nhìn đông nhìn tây một hồi, bắt đầu đối với cá trong nước ngẩn người.

Đột nhiên nghĩ tới cái gì, nàng đối với hệ thống nói "Không đúng a, hệ thống, vì cái gì ta không dị năng?"

Hệ thống nói "Ngươi xem Tô Ngữ Tinh cũng đâu có."

"Nàng là nàng, ta là ta, chẳng lẽ nguyên chủ vốn không có bộc phát dị nằng tiềm tàng?" Thẩm Mộc Bạch nói.

Cmn thật đúng là, vì thế Thẩm Mộc Bạch cùng hệ thống nói "Ngươi không thể như vậy a ta thân mang trọng trách không có dị năng có thể như nào được đó là hoàn thành không được nhiệm vụ."

Hệ thống nói "Ngươi không có thêm dấu chấm câu, ta nghe không hiểu."
Thẩm Mộc Bạch "..."

Nuốt nuốt nước miếng, Thẩm Mộc Bạch đối với hệ thống nói "Hệ thống a, ngươi đem mấy con cá biến lớn, ta liền tha thứ cho ngươi."

Hệ thống nói "Ta không thể giúp."

Thẩm Mộc Bạch còn tưởng rằng hệ thống giận dỗi.

Nên nàng lải nhải, cầu xin đến mức hệ thống thấy phiền mà đáp ứng, nhưng là lần này nói cái gì cũng không thả ra.

Thẩm Mộc Bạch mệt mỏi "Hệ thống, ngươi như thế nào như vậy a."

"Không phải ta không giúp ngươi, là ta không thể giúp." Hệ thống nói.

Thẩm Mộc Bạch hỏi "Vì cái gì?"

"Bởi vì sẽ bị Hoắc Quân Hàn phát hiện." Hệ thống nói.

Thẩm Mộc Bạch vẻ mặt "Ngươi nghĩ ta là đồ ngu à!'.

Hệ thống nói "Ta lần trước giúp ngươi, Hoắc Quân Hàn đã muốn hoài nghi, hắn tinh thần lực rất cường đại, còn như thế đi xuống sẽ bị phát hiện."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro