Chương 50. Công lược đế vương bạc tình (50).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người một đường giục ngựa. Đêm vô thương mang theo Từ Như Ý chạy xa, tới một địa phương không người, hắn rốt cuộc ngừng lại.

Nơi này là một ngọn núi nhỏ, bên cạnh có dòng suối, trong núi có động, hoàn toàn u tĩnh.

“Như Ý, lại đây.”

“Hoàng Thượng, nơi này thật đẹp.” Từ Như Ý cảm thán.

Nơi này không bị ô nhiễm, một rừng nguyên sinh không bị phá hư, rất làm người mê muội. Không gian non xanh nước biếc, chỉ nghe tiếng côn trùng kêu vang, tiếng dòng suối róc rách. Không khí tươi mát, làm con người thần thanh khí thản.

“Không bằng một nửa vẻ đẹp của nàng.” Đêm Vô Thương đến gần, từ sau lưng eo nàng ôm lấy, nhẹ giọng nói.

“Hoàng Thượng……”

“Như Ý, trẫm muốn nàng làm Hoàng Hậu trẫm, nàng vừa lòng không?” Đêm Vô Thương đầu để ở vai nàng, nhắm mắt.

Từ Như Ý trầm mặc một lát.

Đây là một vấn đề nguy hiểm.

Nếu nàng đáp vừa lòng, Đêm Vô Thương tính tình đa nghi sẽ làm hắn cảm thấy nàng có dã tâm, đối xử tốt với hắn, tốt với Đêm Dục Cẩm đều là giả.

Nếu đáp không hài lòng, đây là thân phận tôn quý nhất thiên hạ, hơn nữa đây cũng là một loại hứa hẹn, bởi vì làm Hoàng Hậu mới chân chính cùng hắn là phu thê. Ngươi còn không hài lòng, vậy còn muốn như thế nào?

Huống chi, nàng từ một cái Ninh phi đột nhiên thăng cấp đến Hoàng Hậu, phương diện này ảnh hưởng quá lớn, thực dễ dàng khiến cho các đại thần bất mãn.

Bất quá, nàng nếu bận tâm nhiều như vậy, thì không phải Từ Như Ý. Cho nên, nàng chỉ là hỏi: “Hoàng Thượng, làm Hoàng Hậu, có được ngài chuyên sủng hay không?”

Đêm Vô Thương tâm tình rất tốt, hôn lấy cổ nàng, thấp giọng nỉ non, “Sủng. Trẫm đem vị trí tôn quý nhất thiên hạ này cho nàng, sao có thể không sủng? Trẩm chính là muốn độc sủng nàng một người.”

Hắn cũng biết, quyết định này có chút tùy hứng. Nhưng cảm giác muốn đem nàng phủng lên trời cao, hy vọng đem cho nàng tất cả những gì hắn sở hữu, cho dù hắn bất chấp rất nhiều.

Không biết khi nào, nữ nhân giảo hoạt này, đã lặng lẽ lưu vào tâm hắn, khiến hắn buồn vui.

Thậm chí, đôi khi ở trên giường với nữ nhân khác, nhưng trong đầu toàn là bộ dáng nàng!

Trong lòng trong mắt hắn, tựa hồ không chứa nổi những nữ nhân khác, cùng các nàng lên giường, hắn thế nhưng có loại cảm giác phản bội nàng.

Hắn thử vắng vẻ nàng một thời gian, nhưng mà làm không được. Nàng không ở bên người hắn, hắn điên cuồng mà nhớ thương.

Đêm Vô Thương đành phải tước vũ khí đầu hàng.

Từ Như Ý xoay người, ôm lấy eo hắn.
“Hoàng Thượng.” Nàng nhẹ giọng mở miệng, “Thần thiếp rất vui vẻ.”

“Trẫm biết.”

Một khắc hắn đem ý tưởng này nói ra, hắn cũng vui sướng như vậy.

Đêm Vô Thương quyết định: Vô luận có nhiều người phản đối, hắn đều kiên trì muốn nàng làm Hoàng Hậu!

[ hệ thống nhắc nhở: Nam chủ độ hảo cảm +5, hiện tại độ hảo cảm 80. Đối Thi Giai Nghi độ hảo cảm 50. Ký chủ, sắp hoàn thành nhiệm vụ, cố lên.]

Nhìn mặt nàng từ từ cười đến ngọt ngào, đôi mắt óng ánh nước, chỉ có thân ảnh hắn.

Nơi này thực u tĩnh, trong thiên địa, tựa hồ chỉ có hai người tồn tại. Đêm Vô Thương ôm trụ nàng, thật sâu hôn lên.

Bởi vì yêu nàng, nên muốn cùng nàng làm việc thân mật.

Hắn dùng sức hôn nàng, tựa hồ muốn nói cho nàng biết hắn yêu nàng đến nhường nào.

“Hoàng Thượng cẩn thận!” Từ Như Ý lập tức liếc mắt thấy mũi bên bắn lại đây. Đẩy Đêm Vô Thương ra, thay hắn chắn mũi tên.

Biến cố thình lình xảy ra, làm Đêm Vô Thương cực kỳ kinh ngạc. Sau đó, hắn thấy thân hình nàng kiều mềm từ từ đi xuống.

“Như Ý, Như Ý!” Đêm Vô Thương lập tức luống cuống.

Thật nhiều máu……

Mũi tên kia cắm thật sâu vào ngực nàng, tức khắc xung quanh máu nhuộm đỏ thẫm.

Nàng ngày thường bộ dáng tiểu hài tử, nhất định rất đau đi?



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro