Chương 82. Công lược cảnh sát nằm vùng (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

26.1582

“Tôi nhưng không muốn cùng hắn động thủ.” Trì Kiêu Dương cũng không yếu thế.

Mỗi lần tưởng tượng đến cô đối nam nhân kia giữ gìn, hắn thế nhưng có chút ăn dấm.

Cũng không rõ vì sao sẽ như vậy, Trì Kiêu Dương cho chính mình tìm lý do đó là —— có lẽ hắn cảm thấy phân lượng của hắn trong lòng cô còn chưa đủ.

Cho nên, không thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ. Hắn còn cần thiết, lại đoạt lại một ít sủng ái tới!

Muốn trở thành trụ cột duy nhất trong lòng cô, làm cô trăm phần trăm ỷ lại hắn.

Kia hai người chi gian không khí có chút áp lực.

“Kiêu Dương, cậu dẫn người đi xem tân công ty bên kia thế nào đi.” Từ Như Ý đuổi đi hắn.
Hắn vừa đi, Cảnh Hạo liền vui vẻ lên.

Đem trong tay nước ép táo đưa tới miệng cô, ôn nhu nói: “Tới, uống một chút.”

“Cảnh Hạo.” Từ Như Ý không có tiếp, ngược lại sườn đầu tránh đi.

Cho tới nay, nguyên chủ khả năng nhận thấy được người nam nhân này cảm tình, nhưng không biết nên như thế nào xử lý.

Cô đã sợ thương tổn hắn, lại không nghĩ mất đi hắn, mới làm Cảnh Hạo càng lún càng sâu.
Chính là, chuyện gì đều cần thiết có cái kết thúc.

Liền tỷ như hiện tại, cô đã có mục tiêu, muốn gả cho Trì Kiêu Dương, liền không thể lại làm hắn tiếp tục hãm sâu đi xuống.

“Như thế nào?” Cảnh Hạo rõ ràng có chút ngốc

Từ Như Ý dùng tay tiếp nhận hắn nước táo đặt ở một bên. Nghiêm túc nói: “Có chút lời nói, tưởng cùng cậu nói.”

Hắn nhìn cô cặp mắt to thanh triệt sáng ngời, “A…… Chúng ta, có cái gì để nói chứ.”

Trước kia, bọn họ không phải đều hảo hảo sao?

Cô ỷ lại hắn, giữ gìn hắn, chuyện gì đều trước tiên hỏi ý kiến của hắn…… Đương nhiên, đó là ở trước khi Trì Kiêu Dương xuất hiện.

Tưởng tượng đến cái tên kia, Cảnh Hạo trái tim, có một tia đau đớn, trên mặt tươi cười cũng trở nên cứng đờ.

Không lẽ cô chuẩn bị loại trừ đuổi hắn đi? Những lời nói tổn thương người đó, nó sắp sửa được xuất khẩu đi?

Từ Như Ý ở trong đầu suy tư, “Cảnh Hạo, tôi vẫn luôn đem cậu đương ca ca……

“Ha hả, chẳng lẽ hiện tại không phải sao? Chúng ta đừng nói này đó, có thể chứ?”

“Tôi thực cảm tạ cậu nhiều năm chiếu cố……”

Cảnh Hạo trầm mặc một lát, “Như Ý, vì cái gì đột nhiên nói như vậy? Chúng ta hiện tại không phải thực hảo sao? Tôi chiếu cố cậu, đây là hẳn là.”

“Không. Tôi biết, cậu thích tôi……”

Hắn ra vẻ thoải mái mà cười: “Tôi không có. Ha hả…… Ai nói cậu “tôi thích cậu”? Tôi chỉ là đem cậu đương muội muội……”

“Cậu có.” Từ Như Ý thực nghiêm túc mà nói, “Tôi biết, cậu thích tôi.”

Nam nhân thở dài.

Một lát sau hắn đáp: “Đúng. Tôi thích cậu…… Tôi nếu là không thích cậu, sẽ không đêm khuya còn vì cậu mua đồ ăn vặt cậu thích…… Không thích cậu, sẽ không bởi vì có người mắng cậu một câu liền đơn thương độc mã cầm đao đi chém bọn họ…… Không thích cậu, sẽ không vừa thấy có người tiếp cận cậu, liền ghen ghét muốn chết, muốn giết hắn tâm đều có……”

Nói tới đây hắn hít vào một hơi, hốc mắt nước mắt lại như thế nào cũng ức chế không được mà chảy ra.

Hắn yêu cô như vậy. Hận không thể vì cô đi đắc tội toàn thế giới.

Cô muốn giết người, hắn là người thứ nhất xông lên. Cô muốn khai công ty, hắn liền liều mạng học tập.

Cô muốn, hắn liền dùng hết thảy vì cô lấy tới —— lấy không được liền đoạt, đoạt không tới liền sát. Chỉ cần cô cao hứng, cái gì cũng tốt.

“Cảnh Hạo……”

Cảnh Hạo trong mắt tràn đầy khẩn cầu, “Như Ý, cậu đừng nói ra được không? Làm tôi yên lặng thích cậu cũng không thể sao?”

“Thực xin lỗi.” Cô trừu khăn giấy, nhẹ nhàng thế hắn sát nước mắt, “Tôi không nghĩ thiếu cậu. Cậu vì tôi trả giá đã đủ nhiều.”

27. 1583

Cảnh Hạo nhân cơ hội bắt tay cô, “Vậy cậu cũng có thể thử thích tôi…… Như Ý, tôi bảo đảm sẽ cả đời đối với cậu hảo…… Vĩnh viễn không cho người khi dễ cậu.”

“Cảnh Hạo. Tôi…… thích Trì Kiêu Dương.”

Hắn trong lòng chấn động, thật lâu nhìn cô.

Lời nói đả thương người như vậy, cuối cùng cô cũng nói ra.

Cảnh Hạo cúi đầu, miễn cưỡng mà cười, “Không sao. Cậu muốn hắn, tôi giúp cậu trói hắn lại đem đến trên giường của cậu…… Nếu là hắn……”

“Cảnh Hạo, đừng nói nữa.”

“Không. Vì cái gì không cho tôi nói?” Hắn đã rơi lệ đầy mặt, “Chẳng sợ cậu lựa chọn không phải tôi, tôi vẫn cứ hy vọng cậu hảo hảo.”

“Cảnh Hạo, tôi không nghĩ nhìn đến cậu thương tâm.”

“Nhưng mà, tôi đã thực thương tâm.” Hắn bất đắc dĩ mà cười khổ, “Trừ phi, cậu nói, người cậu yêu là tôi……”

“Thực xin lỗi.”

Cảnh Hạo duỗi tay khẽ vuốt gương mặt cô, thon dài ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve, “Đồ ngốc, có cái gì mà phải nói thực xin lỗi…… Cậu thích ai, là tự do của cậu.”

Hắn sẽ không biết sao? Nhiều năm như vậy, cô cũng chỉ đem hắn đương huynh đệ mà thôi.

“Tôi……”

“Chúng ta còn giống như trước như vậy hảo sao? Cậu yên tâm, tôi sẽ không quấy rầy cậu…… Chỉ cần cậu hạnh phúc, vui vẻ, tôi cảm thấy thực thỏa mãn.”

Từ Như Ý vẫn là nhịn không được vành mắt phiếm nước mắt, “Cảnh Hạo……”

Hắn buông đồ vật trong tay, duỗi tay ôm lấy cô.

Vỗ nhẹ lưng cô, ôn nhu mà nói: “Tôi đã nỗ lực che dấu chính mình, không nghĩ làm cậu biết, chính là không muốn cho cậu chịu gánh nặng tâm lý như vậy…… Như Ý, cậu muốn như thế nào, tôi đều sẽ không phản đối. Tôi chỉ là duy nhất sợ hãi, Trì Kiêu Dương là người có mang mục đích đến tiếp cận cậu.”

“Tôi biết.” Từ Như Ý gật đầu, “Tôi cũng hoài nghi qua hắn. Nhưng mà hắn hướng tôi bảo đảm qua, hắn không phải nội gian, không có tiết lộ chúng ta hành động.”

“Cậu tin tưởng hắn liền hảo.” Hắn nhẹ giọng nói, “Tôi giúp cậu giám sát, nếu là ngày nào đó hắn làm chuyện xin lỗi cậu……”

Từ Như Ý nắm lấy tay hắn, vẻ mặt chân thành hỏi: “Có thể tha thứ hắn sao?”

“…… Không thể.” Cảnh Hạo khống chế được trong mắt nước mắt, “Thực xin lỗi, đây là duy nhất tôi không thể thỏa hiệp một cái…… Tôi không cho phép bất luận kẻ nào —— bao gồm tôi chính mình xúc phạm tới cậu. Cho nên, nếu hắn thật sự làm ra chuyện xin lỗi cậu, chẳng sợ cậu sẽ thương tâm, tôi cũng muốn giết hắn.”

Từ Như Ý tâm lạnh lạnh.

Cô là người biết rất rõ, Trì Kiêu Dương tiếp cận cô vì mục đích gì.

Nhưng mà, nguyên chủ chẳng sợ bị hắn hại chết, sống lại một đời vẫn là muốn được đến hắn tình yêu.

Cho nên, cho dù cô không thể cùng Trì Kiêu Dương ở bên nhau, cũng vĩnh viễn sẽ không lựa chọn Cảnh Hạo.

Cô quyết tâm: “Nếu cậu một hai phải giết hắn…… Tôi sẽ trước một bước giết cậu.”

Cảnh Hạo nhìn chằm chằm cô.

Đây mới là hắn nhận thức Như Ý, có thiên sứ khuôn mặt cùng ma quỷ tâm linh.

Vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn.

Nhưng mà, hắn vẫn là không thể khống chế mà thích thượng cô.

Chẳng sợ hôm nay cô chính miệng nói cho hắn: Cô muốn giết hắn.

Hắn cũng không oán không hối hận.

“Được. Tôi sẽ trước cậu một bước giết chết hắn, chẳng sợ cậu sẽ giết tôi.” Hắn đứng dậy, phù chính phía sau ghế, “Tôi trước đi ra ngoài.”

Hắn không nghĩ ở cô trước mặt biểu hiện đến như vậy yếu ớt, không nghĩ lại làm cô nhìn đến chính mình nước mắt.

Chỉ là, Cạnh Hạo ở khoảnh khắc xoay người liền nước mắt tuôn rơi.

Hắn đứng ở cửa, thật lâu không thể bình ổn.

Hơn nửa ngày, mới giấu đi dấu vết thương tâm trên mặt, thẳng thắn sống lưng đi ra ngoài.

Đối diện phòng nửa sưởng, bên trong hết thảy, đều là hắn chuẩn bị.

Cảnh Hạo ngược lại bật cười.

Hắn vẫn là quá ngốc a…… Dựa vào cái gì, muốn cho hắn được đến hạnh phúc?

Xoay người, ra biệt thự.

28.1584

Từ Như Ý thu thập lại tâm tình của mình.

Một lát sau, lấy ra di động, bấm dãy số: “Kiêu Dương.”

“Như thế nào?”

“Tôi đói bụng.”

“Nửa giờ.” Trì Kiêu Dương đáp.

Cô hiện tại thân thể thực suy yếu, chỉ thích ứng canh cháo linh tinh. Vì thế hắn làm cháo cá trích.

Thời gian nửa giờ, hắn đã đúng giờ tới phòng.

Từ Như Ý liền nửa dựa vào nơi đó, nhìn hắn cẩn thận vì chính mình đem xương cá lựa ra.
“Có thể ăn.” Hắn đưa qua đi.

“Cậu uy tôi.”

Hắn ngẩn người, “Cậu không có tay sao?”

“Bị thương.”

“Tay cậu lại không bị thương!”

Từ Như Ý vui đùa vô lại, “Chính là tâm bị thương. Trì Kiêu Dương! Tôi đều như vậy, cậu còn không hảo hảo chiếu cố tôi! Cậu liền không có một chút tâm lý áy náy sao?!”

Trì Kiêu Dương bất đắc dĩ, “Được. Tôi uy cậu.”

Uy cái cơm, là chuyện đơn giản!

Chỉ là, lúc tay hắn uy đến miệng cô , nhìn phấn nộn nộn đầu lưỡi nhỏ lộ ra một chút thời điểm, trong lòng vẫn là nhịn không được run rẩy.

Trì Kiêu Dương vừa ngẩng người, liền đem nước canh chiếu vào trên người cô.

“Cậu suy nghĩ cái gì?” Từ Như Ý oán giận, nhìn quần áo bị hắn lộng ướt.

“Thực xin lỗi!” Trì Kiêu Dương có chút xấu hổ mà thả chén, lấy thượng khăn giấy thế cô sát.

Hắn căn bản không có tưởng nhiều như vậy. Chính là, ở hắn tay chạm đến trước ngực cô thì, thế nhưng có một cổ khác thường sinh ra.

Ngực cô…… Giống như, không thể tưởng tượng mềm mại.

Trì Kiêu Dương nháy mắt như là bị quỷ phụ thân, lập tức ném xuống khăn giấy, lui về phía sau hai bước.

“Làm sao vậy?”

Hắn tầm mắt nhìn trước ngực cô, ở nơi đó nhìn thật lâu.

Cô quần áo thực to rộng, cả người đều được bao vây ở bên trong. Nho nhỏ thân hình, càng thêm có vẻ lả lướt.

Từ Như Ý nhíu mày, “Cậu như vậy xem tôi làm cái gì?”

Trì Kiêu Dương hút một ngụm khí. Không có khả năng, nhất định là ảo giác.

Hắn vừa rồi, như thế nào có một loại ý tưởng cô là nữ hài tử?

“Không có gì.” Trì Kiêu Dương hồi thần, trấn định nói, “Muốn hay không đổi kiện quần áo?”

“Ok!” Từ Như Ý đáp đến thản nhiên.

Hắn xoay người, giúp cô cầm một kiện áo ngủ lại đây, “Đem trên người cởi ra đi.”

Từ Như Ý duỗi tay, từng viên bắt đầu giải chính mình cúc áo.

Hắn ánh mắt vẫn luôn tập trung ở trên người nàng, một khắc cũng không có rời đi quá.

Từ Như Ý rất hào phóng mà cởi —— bởi vì bên trong còn có một kiện bên người quần áo.

Bởi vì cô nửa nằm ở trên giường, câu lũ vòng eo, cho nên Trì Kiêu Dương không quá phương tiện thấy rõ ngực cô.

Hắn hơi thấp đầu, vọng qua đi.

Vừa lúc cô tầm mắt cũng nhìn lại đây: “Kiêu Dương, cậu làm sao vậy? Làm gì mà nhìn chằm chằm tôi như vậy?”

“Tôi có nhìn chằm chằm cậu sao?”

“Đúng vậy.”

Hắn thẳng thẳng eo, “Nga…… Vậy thì sao?”

“Không thế nào, chỉ là cảm giác cậu hôm nay rất kỳ quái.”

Hắn cười khẽ: “Nơi nào kỳ quái?”

“Tôi nói kỳ quái liền kỳ quái. Không chuẩn cậu phản bác!”

Trì Kiêu Dương: “……”

Từ Như Ý chịu đựng đau, chầm chậm đổi tốt quần áo.

Chỉ này một động tác, khiến cho cô lại ra một thân mồ hôi.

Lưng dựa trên đầu giường, cô đóng mắt hút khí, “Đau chết gia……”

Trì Kiêu Dương có chút áy náy: “Thực xin lỗi.”

“Được rồi, đừng nói này đó, trước uy tôi ăn đi.” Từ Như Ý trương miệng.

Hắn một chút uy qua đi, xưa nay chưa từng có nghiêm túc. Sợ lại một lần sái nước canh ở trên người cô, vì cô mang đến không cần thiết phiền toái.

Chờ cô ăn xong, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

“Cậu một thân hãn, muốn hay không sát một chút?” Trì Kiêu Dương mở miệng.

“Uy.” Từ Như Ý ngón tay chống cằm giả bộ suy nghĩ sâu xa , “Từ lúc nãy bắt đầu, cậu liền vẫn luôn dùng các loại phương pháp, muốn dụ dỗ tôi cởi quần áo…… Nói, cậu có ý đồ gì?!”

29.1585

Trì Kiêu Dương ngẩn người.

Vừa mới bắt đầu, hắn xác thật có ý đồ, muốn nhìn xem thân thể của cô.

Nhưng nhìn đến cô gần đổi cái quần áo cũng như vậy khó khăn, hắn liền lại không có tâm tư.

Bất quá hiện tại bị cô nói như vậy, cũng thật sự có chút mong đợi……

Không đúng. Hắn vì cái gì muốn chờ mong cô cởi quần áo?

Trì Kiêu Dương vẻ mặt nghi hoặc, “Chúng ta đều là nam nhân, cậu sợ cái gì?”

“Tôi sợ cậu a. Cậu vừa rồi ánh mắt, tựa như lang sói giống nhau. Cậu sẽ không nhân cơ hội đối tôi làm chút cái gì đi?”

Trì Kiêu Dương thực vô ngữ, “Cậu thương thành như vậy, tôi tưởng đối với cậu như thế nào cũng không có khả năng.”

“Đó chính là nói, vẫn là có tâm tư?”

Hắn: “……”

Làm người thu thập chén đũa, Trì Kiêu Dương nhìn xem ngoài cửa sổ, “Không còn sớm. Cậu bị thương, hẳn là nghỉ ngơi nhiều. Tôi đi về trước, có chuyện gì, tùy thời kêu tôi.”

Từ Như Ý gật đầu, “Được.”

Hắn vừa đi, Từ Như Ý liền bắt đầu gọi hệ thống.

[ giúp ta đem nguồn điện của cả đống lâu đoạn rớt, cả đêm nay đều không cần khôi phục! ]
[ tốt, 1000 tích phân! ]

Trì Kiêu Dương mới vừa vào phòng, toàn bộ lâu đèn liền tắt.

Hắn sờ soạng vào phòng tắm, đem chính mình đơn giản súc rửa một lần.

Kéo ra bức màn, làm thanh lãnh ánh trăng thấu tiến vào.

Muốn nằm ở trên giường, lại nhớ tới người bên kia cô đơn. Người kia ở hắc ám trong nhà, có thể hay không sợ hãi?

Cái này ý tưởng một nảy sinh, Trì Kiêu Dương liền như thế nào cũng ngủ không được.

Hắn xuống giường, cái gì cũng bất chấp xoay người ra cửa.

“Thiếu chủ. Cậu không sao chứ?” Trì Kiêu Dương cách môn kêu lên.

Bên ngoài có người cầm đèn pin chiếu ở khắp nơi, phòng của cô đen như mực, không có một tia ánh sáng.

Một lát sau, không chờ đến cô trả lời Trì Kiêu Dương có chút nóng nảy.

“Thiếu chủ, tôi vào được không?” Hắn đẩy cửa ra.

“Ai?” Từ Như Ý trong bóng đêm kêu lên.

“Là tôi.” Hắn lấy ra di động chiếu sáng lên, đi qua.

“Kiêu Dương, sao cậu lại tới đây?”

“Tôi……” Hắn dừng một chút, “Đến xem cậu bên này tình huống như thế nào.”

“Không có gì, chính là hệ thống cung cấp điện ra điểm vấn đề, có người đang ở kiểm tra.”

“Cậu còn hảo đi?” Hắn hỏi.

“Đương nhiên. Tôi lại không sợ tối.” Từ Như Ý cười.

“Vậy…… Tôi trước về phòng.”

“Không được đi.” Từ Như Ý gọi lại hắn, “Di động của tôi hết pin rồi, nếu là nửa đêm có việc, kêu không đến người làm sao bây giờ?”

“Vậy, tôi canh giữ ở nơi đó, có việc cậu kêu tôi đi.”

“Nằm trên giường tôi đi.” Từ Như Ý nói.

“HA?” Hắn ngây ngẩn cả người.

“Làm sao vậy?” Từ Như Ý nghi hoặc, “Có cái gì không đúng sao?”

“Cậu để tôi nằm trên giường cậu sao?”

“Đúng vậy.” Cô trả lời đến đương nhiên, “Nơi này liền một trương giường, tôi kêu cậu tới bồi, sao có thể làm cậu ở trên sô pha nằm một đêm?”

Trì Kiêu Dương nhịn không được nhẹ hút khẩu khí, “Này…… Không quá thích hợp đi?”

“Có cái gì không thích hợp. Không phải cậu nói sao? Chúng ta đều là nam nhân, có cái gì không thể? Cậu trong lòng hư cái gì?”

“Tôi sao có thể chột dạ……” Trì Kiêu Dương ở trong lòng tìm lấy cớ, “Tôi……”

“Cậu là ở ghét bỏ tôi?” Từ Như Ý sinh khí, “Tôi đều còn không có ghét bỏ cậu được không?!”

“Không. Tôi không phải ghét bỏ……”

“Vậy vì cái gì không lên?” Cô tiếp tục thúc giục, “Cậu cũng biết, tôi bị thương, yêu cầu nghỉ ngơi.
Vẫn luôn cọ tới cọ lui, cậu muốn hại chết tôi a!”

“Được……” Trì Kiêu Dương cởi ra giày, tễ đi lên.

Nhưng mới vừa nằm xuống, liền cảm giác toàn thân nơi nào cũng chưa đúng.

Hắn ngồi dậy, liền cảm giác được một cái mềm ấm thân hình dán lại đây.

……

……
30.1586

Từ Như Ý đã tễ lại đây, rúc vào hắn bên cạnh.

Bởi vì chỉnh đống lâu bị mất điện, cho nên bức màn cũng bị kéo ra.

Lúc này, nương ánh trăng, Trì Kiêu Dương có thể rõ ràng nhìn đến cô hơi hơi rung động nồng đậm lông mi.

Một trương thanh tú trắng nõn gương mặt, xinh đẹp ngũ quan mang theo một cổ nói không nên lời mị hoặc.

Ngăm đen đồng tử, tản ra câu hồn nhiếp phách sáng rọi.

Thân thể cô thực uyển chuyển nhẹ nhàng. Tựa vừa mới mới phát dục thiếu niên, toàn thân đều lộ ra một cổ ngây ngô cùng non nớt.

Tản ra hơi hơi nhiệt lượng, sẽ làm người…… Tâm thần vừa động.

[ hệ thống nhắc nhở: Nam chủ độ hảo cảm +30, trước mắt đối ký chủ độ hảo cảm là 30, đối Đinh Thiến độ hảo cảm là 30. Ký chủ cố lên, tiếp tục nỗ lực a. ]

Trì Kiêu Dương phát hiện một sự thật đáng sợ: Chính mình dưới tình huống như thế, cư nhiên đối cô…… Nổi lên phản ứng.

Trái tim một viên cuồng loạn nhảy lên, như thế nào cũng không thể vỗ trở lại bình thường.

“Kiêu Dương.”

“HA?!” Trì Kiêu Dương bị hoảng sợ, “Cậu làm gì đột nhiên lên tiếng?”

Từ Như Ý rất là bất mãn: “Uy. Cậu càng ngày càng cuồng vọng a! Liền tôi cũng dám chỉ trích.”

“Dù sao cậu muốn giết tôi, không cần bất luận cái gì lý do cùng lấy cớ, tôi cần gì phải sợ cậu?”
Hắn hừ nhẹ một tiếng, lặng yên không một tiếng động di chuyển vị trí.

“A……” Từ Như Ý than nhẹ một tiếng.

Nghe được cô hô đau, Trì Kiêu Dương run sợ bất động.

Hắn không có phát hiện, chính mình trong giọng nói mang theo một tia khẩn trương cùng quan tâm: “Như, như thế nào?”

“Cậu di động thời điểm, đụng đến miệng vết thương của tôi!” Cô giận.

“Không có khả năng đi? Tôi cách cậu xa như vậy, như thế nào đụng đến miệng vết thương của cậu?” Trì Kiêu Dương cũng nổi giận.

Này rõ ràng chính là tiểu dương uống nước màn ảnh tái hiện đi?

Thượng du lang, ngược lại trách cứ hạ du dương đem nó thủy làm dơ, hắc bạch điên đảo a!

“Trì Kiêu Dương, cậu lại đây cho tôi!” Từ Như Ý kêu lên.

Hắn ổn định bất động, “Tôi lại mới có thể tác động đến miệng vết thương của cậu được không!”

“Tôi làm cậu lại đây liền lại đây, vô nghĩa như vậy nhiều làm gì? Cậu rốt cuộc trong lòng hư cái gì?”

“Tôi vì cái gì muốn chột dạ? Tôi chỉ là sợ cậu lại vu oan tôi mà thôi!”

“Lăn lại đây!” Cô rống giận.

Trì Kiêu Dương có chút không tình nguyện mà di qua.

“Cậu nếu là không muốn, vậy sớm một chút nói! Làm gì làm ra một bộ bị thiên đại ủy khuất chứ?”

“Tôi đã nói không muốn a! Cậu một hai phải tôi bồi.”

Từ Như Ý duỗi tay, hướng hắn giữa hai chân sờ soạng.

“Uy uy, cậu đang làm gì?!” Trì Kiêu Dương bị hành động của cô làm cho sợ hãi.

“Di động đưa đây. Cậu không bồi tôi thì kêu Cảnh Hạo tới.” Cô hơi có chút không kiên nhẫn mà nói.

“Di động không để trên người.” Trì Kiêu Dương thở hổn hển, “Hơn nữa cái giờ này, hắn hẳn là đã ngủ, liền không cần đi quấy rầy.”

“Nga? Cậu chừng nào thì bắt đầu quan tâm tới hắn?” Cô cười lạnh một tiếng.

“Mọi người đều là huynh đệ sao, cậu không hy vọng tôi quan tâm hắn?”

“Nếu cậu quan tâm hắn, vậy an tâm ở chỗ này bồi tôi!” Từ Như Ý nhìn chằm chằm hắn liếc mắt một cái, “Tôi muốn đi ngủ!”

Cô chịu đựng khó chịu, hướng hắn bên này tới gần một ít.

Trì Kiêu Dương cũng đóng mắt.

Có một cổ sâu kín ám hương từ trên người cô truyền đến, chính là vị nước hoa mà nam nhân thích dùng nhất.

Nhưng mà, cố tình lại mang theo một loại hơi thở không nói nên lời.

Hắn trong lòng đều bị nhiễu loạn, kinh hoàng không thôi.

Trì Kiêu Dương toàn bộ thân thể banh đến thẳng tắp, nỗ lực duy trì trấn định.

Không có khả năng, hắn như thế nào sẽ đối người bên cạnh có cảm giác?

Hơn nữa, hắn cũng không phải là đàn ông tự chủ kém cỏi, cho dù có gặp được mỹ nhân câu dẫn, cũng có thể dễ dàng ứng phó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro