Chương 1: [TG1]Quân trường caca, moah moah!!(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1:[TG1]Quân trường caca, moah moah!!(1)

Editor: Sushi Cá Rán

Nguồn: wikidich.com

Tác giả: Đại Quả Lạp

Chát!

Một cái tát hung hăng dừng trên mặt Hạ Huân.

Trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn, lập tức hiện ra năm ngón tay đỏ chót.

Nước mắt giống như những hạt chân châu liên tục rơi xuống.

Nguyễn Miên Miên thu hồi tay, châm chọc cười: "Tiện nhân, về sau nếu ngươi còn dám câu dẫn Thịnh ca ca, thì không chỉ là một cái tát này đâu!"

Hạ Huân che khuôn mặt bị đánh sưng lại, khóc như lê hoa đái vũ*, nhìn thật điềm đạm đáng thương: "Thực xin lỗi, đều là tôi sai......"

Tầm mắt Nguyễn Miên Miên dừng trên bụng nhỏ hơi hơi phòng lên của cô ta.

Hạ Huân lập tức che bụng lại, thân hình đơn bạc không kiềm được run rẩy, sắc mặt cũng càng thêm tái nhợt.

Nguyễn Miên Miên nâng tay lên, dựng thẳng hai ngón tay tinh tế trắng nõn lên, cười lạnh nói: "Hiện tại ta cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là chính ngươi đến bệnh viện phá thai, hoặc là ta sai người đem ngươi cùng đứa bé giết chết."

Hạ Huân quỳ xuống mặt đất, ôm chân cô đau khổ cầu xin: "Không, không cần như vậy, đứa bé vô tội......"

Nguyễn Miên Miên ném tay cô ta ra: "Ta cho ngươi thời gian một ngày, nếu ngày mai đứa bè còn tồn tại, ngươi liền chờ một thi hai mệnh đi!"

Sau khi bỏ xuống lời nói tàn nhẫn này, Nguyễn Miên Miên liền dẫm giày cao gót, không quay đầu lại mà đi ra biệt thự.

Tài xế kéo ra cửa xe: "Tiểu thư, mời lên xe."

Nguyễn Miên Miên ngồi vào trong xe, nhắm mắt lại làm bộ nghỉ ngơi, kỳ thật là ở trong đầu cùng hệ thống nói chuyện.

"Tam ca, ta vừa rồi biểu diễn thế nào? Có phải rất tuyệt hay không?"

Hệ thống 233 hào: "Tỷ tỷ vừa rồi quả đúng là nữ phụ ác độc a! Diễn thật tốt! Thế giới đúng là thiếu tỷ một giải thưởng Oscar!"

Nguyễn Miên Miên là một người chuyên xuyên qua các vị diện xuyên việt, nhiệm vụ của cô là đóng vai các loại nữ phụ.

Lần này cô xuyên qua một thế giới tương đối đơn giản, nội dung cốt truyện là câu chuyện tình yêu cẩu huyết ngược luyến tình thâm của cô bé lọ lem cùng tổng tài hào môn, vừa rồi là nữ chính Hạ Huân, mà Nguyễn Miên Miên sắm vai một nhân vật nữ phụ độc ác họ Thẩm.

Sự tồn tại của cô là vì chia rẽ nam nữ chính, kỳ thật là xúc tiến nam nữ chủ, bên ngoài lần lượt hiểu lầm nhau, bên trong lại gia tăng tình cảm.

Nguyễn Miên Miên: "Dựa theo cốt truyện phát triển, kế tiếp nữ chủ sẽ mang thai bỏ trốn đi?"

Hệ thống 233 hào: "Đúng vậy, chờ nữ chủ chạy rồi, nam chủ liền sẽ như điên mà đi tìm cô ấy. Đợi hắn đem nữ chủ tìm trở về, tỷ liền công bố thân phận bí mật của nữ chủ, cô bé lọ lem xinh đẹp biến thân thành tiểu công chúa, từ đấy cùng vương tử sống cuộc sống hạnh phúc suốt đời."

"Đến lúc đó, ta liền có thể thành công lui thân đi?"

Hệ thống 233 hào xem lại kịch bản: "Không được, ở thời điểm sắp đại kết cục tỷ còn phải lộ mặt, yên tâm, đều diễn rất đơn giản, đối với tỷ mà nói là siêu đơn giản!"

......

Nguyễn Miên Miên vừa trở lại Thẩm gia, liền thấy Thẩm Thanh Quân từ lầu hai đi xuống.

Hắn mặc một áo sơmi quân đội màu xanh lục, nút cài áo thứ nhất bị cởi bỏ, làm bản thân hắn có hình tượng vừa nghiêm túc vừa lười biếng, trở nên tùy ý rất nhiều.

"Miên Miên, em vừa rồi đi đâu?"

Nguyễn Miên Miên hiện tại đóng vai nhân vật tên Thẩm Miên Miên, cùng Thẩm Thanh Quân là anh em, đương nhiên, bọn họ trên thực tế cũng không có quan hệ huyết thống, nhưng hiện tại Thẩm Thanh Quân hẳn là còn không biết cái chân tướng này.

Thẩm gia là một gia tộc hào môn rất lớn, Thẩm Thanh Quân làm trưởng tử, tương lai là người thừa kế gia tộc, khi lúc hắn mười tám tuổi đã bị đưa vào quân đội rèn luyện, hiện giờ hắn mới 31 tuổi, đã là thiếu tướng quân hàm.

Hắn là tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay của hoa quốc, có thể nói tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả*2, đúng là con cưng của trời!

Hắn cùng Thẩm Miên Miên hoàn toàn tương phản, cô từ nhỏ đã bị gia đình dưỡng thành ấm đóa hoa nhi*3, con cưng của trời, tùy hứng, kiêu căng, điêu ngoa, trong đầu óc đều là quần áo hàng hiệu đắc tiền cùng với Thịnh ca ca mà cô yêu thích nhất.

Ở trong cái nhà này, cô ghét nhất, đồng thời cũng là người cô sợ hãi nhất chính là Thẩm Thanh Quân.

Làm một nữ phụ ưu tú, Nguyễn Miên Miên tất nhiên rất chuyên nghiệp, cô vừa thấy Thẩm Thanh Quân, liền lập tức lộ ra bộ dáng sợ hãi lại còn phải cố giả bộ trấn định.

"Em, em cùng bằng hữu đi dạo phố."

Thẩm Thanh Quân nhìn đôi mắt lập loè không ngừng của cô, lạnh lùng mà phun ra hai chữ: "Nói dối!"

Nguyễn Miên Miên sắc mặt trắng nhợt, miệng lại mạnh mẽ giảo biện: "Không có, lời em nói đều là thật, nếu anh không tin có thể đi hỏi tài xế."

Cô nói lời này hoàn toàn là vì hư trương thanh thế*4.

Lấy sự hiểu biết của cô đối với  Thẩm Thanh Quân, hắn hẳn là không có hứng thú gì với em gái ngu ngốc này. rốt cuộc thì hắn là người rất bận rộn, mỗi ngày thật sự đều vội vàng, không rảnh đi truy cứu hành tung cuả cô, hắn vừa rồi hỏi như vậy, khẳng định cũng chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi.

Ai ngờ Thẩm Thanh Quân cư nhiên thật sự đem tài xế kêu lại đây.

Tài xế lão Trương là lính xuất ngũ, trước kia là thuộc hạ dưới trướng Thẩm Thanh Quân, hắn đối với Thẩm Thanh Quân là nói gì nghe nấy.

Thẩm Thanh Quân chỉ hỏi một câu, lão Trương liền đem nơi Thẩm Miên Miên hôm nay đi qua, trải qua sự tình gì toàn bộ nói ra, trong đó cũng bao gồm chuyện cô tới Tiêu Sơn biệt thự tìm Hạ Huân gây phiền toái.

"Lão Trương, ngươi đi xuống đi, sự tình hôm nay không cần cùng người khác nhắc tới."

"Vâng."

Chờ lão Trương đi rồi, tầm mắt Thẩm Thanh Quân dừng ở trên người Nguyễn Miên Miên, lạnh lùng hỏi: "Em thật sự liền như vậy thích Hoắc Thịnh? Chẳng sợ hắn căn bản là không yêu em sao, em còn muốn mặt dày mày dạn mà quấn lấy hắn?"

Nguyễn Miên Miên lập tức liền đỏ hốc mắt, cô nắm chặt nắm tay hô to: "Không phải, Thịnh ca ca thích chính là em! Người hắn thích vẫn luôn là em!"

"Hắn nếu thật sự thích em, vì cái gì còn đi bao dưỡng nữ nhân khác, thậm chí còn làm nữ nhân kia mang thai con của hắn?"

Nguyễn Miên Miên đáp không được, nước mắt ủy khuất tràn ra.

Thẩm Thanh Quân nhíu mày: "Có cái gì mà khóc?!"

"Nam nhân em thích cùng nữ nhân khác cặp với nhau, lòng em khó chịu, em liền khóc chẳng lẽ như vậy mà cũng không được sao?!"

"Em vừa rồi không phải còn thề son sắt mà nói hắn chỉ thích em sao?"

Nguyễn Miên Miên dùng sức lau dưới đôi mắt: "Vừa rồi là vừa mới, hiện tại là hiện tại, nữ nhân là động vật biến đổi bất thường, chẳng lẽ anh không biết sao?!"

"Cưỡng từ đoạt lí!"

Nguyễn Miên Miên xoay mặt qua, không nhìn phản ứng của hắn.

Thẩm Thanh Quân đi đến trước mặt cô, cúi đầu nhìn mặt cô, nguyên một khuôn mặt được trang điểm tinh xảo đã bị nước mắt làm nhòe đi hết, hai mắt hồng hồng ngấn lệ như thỏ con.

Hắn nâng tay lên, đặt ở trên đầu Nguyễn Miên Miên: "Đừng lại chà đạp chính mình, không có Hoắc Thịnh, trên đời này còn có rất nhiều nam nhân đáng giá để em thích."

"Ai a? Trên đời này còn có nam nhân nào tốt có thể so sánh với Thịnh ca ca?"

Thẩm Thanh Quân nhìn chăm chú vào đôi mắt của cô, bên trong con ngươi đen nhánh, có một loại cảm xúc cuồn cuộn không biết tên.

Nguyễn Miên Miên cảm giác hắn tựa hồ có chuyện muốn nói, nhưng không biết vì cái gì, hắn cuối cùng cái gì cũng chưa nói, chỉ là yên lặng mà xoa nhẹ tóc cô: "Trở về phòng đi, về sau đừng lại đi tìm kia hai người, không đáng."

"Có đáng giá hay không là do em định đoạt, không có quan hệ gì với anh!"

Nói xong lời này, Nguyễn Miên Miên liền bước nhanh lên bậc thềm mà chạy lên lầu.

Lưu lại Thẩm Thanh Quân một mình đứng ở phòng khách.
Hắn cúi đầu nhìn bàn tay của mình, thần sắc thay đổi thất thường.
Một lát qua đi, hắn đem ngón tay phóng tới bên miệng, nhẹ nhàng mà chạm vào một chút.
..................

Tác giả: Bổn văn lần đầu phát vân khởi thư viện**, xin miễn bất luận hình thức đăng lại cùng cải biên gì!
Toàn bộ giả thuyết trong câu chuyện đều là hư cấu, chịu không nổi bất cứ tìm tòi xem xét nào, ngàn vạn lần không cần tích cực!

vân khởi thư viện**: mình không hiểu nên giữ nguyên ha.

Sushi: Vote đi nào ~ Vote đi nào ~ Đừng lạnh lùng với thiếp như vậy mà~~

......................

lê hoa đái vũ[梨花带雨] : Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.

tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả*²:thời trước không có ai, sau cũng không ai được như vậy. Ý là người trước, kẻ sau không ai bằng.

ấm đóa hoa nhi*³: ý chỉ con gái cưng được nuông chiều.

hư trương thanh thế*⁴[虚張聲勢]: Phô bày lực lượng một cách rầm rộ mà thực ra không có gì đáng kể.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro