Người máy trung khuyển 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thử nghĩ xem, một người thông minh, cường đại, nhưng ích kỷ, vì đạt được mục đích mà không từ bỏ chuyện gì, không có chút tình người nào, nếu trở thành chủ nhân của người máy trí não i5 không kém phần cường đại lại không có nhân tính, thế giới này sẽ bị đảo thành cái bộ dáng gì?

"Không thể nào! Mày nói bậy!" Ninh Tâm điên cuồng rống to, cô ta đã dành cả đời chỉ để được ba ba khẳng định, sao ba ba có thể nhìn nhận cô ta như vậy!

Ninh Uyển không để ý tới cô ta nữa, buông cánh tay, ra lệnh nói: "i5, ném chị ta ra khỏi phi thuyền."

"Vâng! Chủ nhân!" i5 luôn chuẩn bị sẵn sàng lập tức cạch cạch bước tới, giống như bắt lấy đứa trẻ con dễ dàng nắm lấy cánh tay Ninh Tâm, kéo ra bên ngoài.

"Này! Ninh Uyển, mày điên à? Không có tao lái phi thuyền, không có tao lên chương trình, không chỉ i5, mày cũng không có cơ hội sống sót!" Hai chân Ninh Tâm đạp loạn xạ, cô ta vốn dĩ chắc chắn Ninh Uyển nhát gan sợ phiền phức sẽ không dám làm gì mình, hiện tại bắt đầu hoảng sợ.

Cuối cùng cô ta chỉ mơ hồ nghe được một câu "Tôi đúng là điên rồi, nếu không đã vứt chị lại từ khi còn ở địa cầu", tiếp đó liền bị một lực mạnh ném ra khỏi khoang thuyền, rơi vào khoảng không không có oxy, áp suất kìm nén nhanh chóng đè ép ngực, phổi, tứ chi cô ta, ngũ quan Ninh Tâm trướng đau, tròng mắt phát nổ... Ý thức sinh tồn làm cô ta lập tức há miệng thở, vào một khắc cuối cùng trong sinh mệnh, trong đầu hiện ra cảnh tượng sâu sắc nhất --

Cửa đóng chưa chặt, bên trong em gái luôn luôn mềm yếu quỳ ghé vào giường, cặp mông tuyết trắng chu cao, i5 cao lớn cường tráng dị thường từ sau lưng ôm lấy eo cô ấy, thao điên cuồng như đóng cọc...

Tiếng va chạm dường như vang vọng vào tận trong trái tim cô ta, "Thịch thịch thịch" đập vừa nhanh vừa vội, đan xen với tiếng rên rỉ kiềm chế mà sung sướng của em gái, khiến miệng lưỡi cô ta khô khốc, bụng dưới nóng lên, địa phương chưa bao giờ thủ dâm qua truyền tới từng trận ướt át.

Khung cảnh kết hợp giữa cương và nhu, mạnh mẽ cùng duyên dáng, thật chấn động đôi mắt vốn cao hơn đỉnh đầu của cô ta, một kế hoạch độc ác nảy sinh trong đầu.

Ngay cả đầu cũng sắp nổ tung, chưa đầy mười giây, cô ta rốt cuộc mất đi thể xác cùng ý thức, nổ tung như chùm pháo hoa đẫm máu trong không gian.

-----------------

Xử lý xong Ninh Tâm, Ninh Uyển bình tĩnh như không phải là chính mình. Cô nhanh chóng kiểm tra trạng thái dẫn đường tự động của phi thuyền, đến trạm không gian tiếp theo không thành vấn đề, bản thân MT85 có bản đồ tinh tế, chỉ là tinh hệ Lưu Vân trong nơi đó chỉ là một điểm nhỏ mơ hồ, đại khái dựa theo tốc độ bay hiện tại cần mất ba ngày mới tới -- dưới tình hình nếu có được bản đồ tới tinh hệ Lưu Vân, cô phải học được cách điều khiển phi thuyền.

Nhất định phải mau chóng chạy đến tinh hệ Lưu Vân, bởi vì nơi đó, có tiến sĩ X có thể sửa chữa người máy. Cô nhớ rõ trong nguyên tác có đề cập tới, tất cả việc bảo trì nâng cấp của i5 đều do tiến sĩ X thực hiện.

"Chủ nhân..." i5 lẳng lặng đi theo chủ nhân đang bận rộn ra vào, rốt cuộc tìm được cơ hội chen miệng, "Chủ nhân, khi đến trạm không gian tiếp theo, ngài có thể lấy vật liệu của i5 đem bán, sau đó..."

"Sau đó làm sao?" Ninh Uyển đứng dậy, xoay người, trừng mắt nhìn i5.

"Sau đó xin tị nạn tới Liên minh tinh tế..." Nó sợ chính mình không qua được, vốn dĩ nó biết điều khiển MT85, hiện tại lại không nhớ nổi.

"Câm miệng! Hành trình của ta còn chưa tới lượt ngươi an bài."

Ninh Uyển lần đầu tiên phát hỏa với i5, thấy nó ủy khuất cúi đầu, lại không đành lòng, nó đây là vì mình suy nghĩ haiz. Vì thế tiến lên sờ sờ đầu nó, ngữ khí mềm mỏng: "i5, tin tưởng chủ nhân nhất định có thể mang ngươi đi chữa khỏi. Còn sẽ làm i5 càng trở nên cường đại hơn, sau đó chiếu cố ta tốt hơn, được không?"

Nhiệt độ nơi trái tim i5 lại bắt đầu tăng lên, nó duỗi tay ôm chủ nhân nhỏ xinh vào trong ngực: "Được, i5 tin tưởng chủ nhân."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro