Tân binh xuất sắc nhất 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thắt chặt đai an toàn, lồng ngực Chung Lãng vẫn còn đập bùm bụp, ngay cả ngón tay cũng hơi phát run.

Ninh Uyển thấy bộ dáng này của hắn, "phụt" cười, xoay chuyển tay lái, xe liền im hơi lặng tiếng tiến về phía lối ra. Cô đã đổi lễ phục, mặc một kiện váy trắng chữ T cổ chữ V đơn giản, tuy nói người đẹp vì lụa, nhưng dáng người tốt thì khoác cả bao tải cũng gợi cảm thiết tha.

Chung Lãng cố gắng nhìn về phía trước, không nhìn vào bộ ngực cao ngất của cô ở bên cạnh. Đáng chết thật, nữ nhân này thế mà không mặc nội y... Chất áo cotton thành thật phác họa hai điểm nhô lên, hạ thân cơ hồ lập tức nổi lên phản ứng. Hắn bất động thanh sắc mở miệng: "Tôi cho rằng chị đi rồi."

"Tôi còn tưởng cậu không tới. Sao nào, nhớ tôi hả?" Ninh Uyển huýt sáo như nữ lưu manh, nhưng nếu bị nữ nhân cấp bậc này chơi lưu manh, hẳn là nam nhân nào cũng đều muốn nằm xuống để cô tùy ý trêu đùa.

"Ừm.." Hầu kết hắn trên dưới hoạt động, không dám hỏi ngược lại câu nào.

"Tôi dĩ nhiên..." Ninh Uyển tựa hồ rất quen thuộc với tình hình giao thông ở đây, quẹo trái một cái rẽ vào đường chính, "Cũng nhớ thân thể cậu."

Mặt Chung Lãng đỏ bừng: "Vậy có muốn thử lại hay không?"

Thật kỳ lạ, trong lòng hắn vừa chua vừa trướng, lại khổ sở, nhưng thật vất vả mới nhìn thấy cô, lại cảm thấy có chút hơi ngọt.

Thời điểm chờ đèn đỏ, bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của Ninh Uyển trực tiếp duỗi đến, ái muội vỗ vào chiếc lều dựng cao giữa hai chân hắn: "Chờ lát nữa để chị kiểm tra một chút."

"Shh..." Chỉ là cách vật liệu may mặc, chỉ bị cô dùng tay đụng vào một chút, nơi đó đã sưng thêm một vòng. Có thể thấy được đã đợi quá lâu rồi.

Lộ trình kế tiếp rõ ràng chỉ hơn mười phút, nhưng với Chung Lãng lại dài như nửa ngày. Chóp mũi quanh quẩn hương thơm độc quyền của cô, khi ngẫu nhiên giảm tốc độ, phần ngực no đủ sẽ đong đưa một vòng.

Rốt cuộc khi xe lái vào gara ngầm của một hoa viên, Ninh Uyển vừa mới cởi bỏ đai an toàn, liền bị hơi thở thô bạo như dã thú của nam nhân bao trùm hôn lấy, đôi môi gần như gặm cắn hung hăng cọ xát cánh môi kiều nộn của cô, hơi thở ấm áp phả vào má cô, không gian nhỏ bé nhanh chóng nóng lên.

"Ư.." Nam nhân bùng nổ nhiệt tình khiến Ninh Uyển động tình, không tự giác hé mở môi, lập tức bị chiếc lưỡi to xâm chiếm, mưa rền gió dữ khuấy động lưỡi đinh hương của cô, hai viên quả trước ngực ngạnh lên cọ xát cách quần áo, mang đến xúc cảm tê tê dại dại, sâu trong nội tâm dâng lên một trận ngứa ngáy khó nhịn.

Chung Lãng vội vã công thành, vuốt ve nhấn nhẹ nút, bên trong xe tức khắc trở nên rộng rãi hơn nhiều, nhấn nữ nhân hai má nổi lên rặng mây hồng vào ghế ngồi, một chân chen vào giữa hai chân khép kín của cô, toàn bộ quá trình cũng không dời môi.

Thẳng cho đến khi Ninh Uyển chịu không nổi vỗ vào lưng hắn, nam nhân mới lưu luyến buông ra, lúc rời môi đi kêu "ba" một tiếng. Ninh Uyển hít một hơi thật sâu, đôi môi no đủ dưới ánh đèn xe lóe ra tia dụ hoặc ướt át, đôi mắt quyến rũ như ngậm nước bên trong: "Cậu... Cậu là chó sao..."

Bị cô đẩy như vậy, hỏa khí liền tích tích dồn xuống dưới, cứng rắn ấn vào đùi cô.

Dù rộng rãi đến mấy cũng là ở trong xe, vóc dáng 1m85 khiến hắn chỉ cần cử động nhẹ một chút đã đụng tới vô lăng, nhưng hắn một khắc cũng không chờ được.

Ninh Uyển bị lửa dục đốt người cũng đồng dạng khó nhịn, cô đẩy đẩy nam nhân phía trên: "Xuống ghế sau."

Sau khi Chung Lãng một lần nữa ngồi xuống ghế sau, một tay đem bộ ngực đang phập phồng của nữ nhân ôm lấy, Ninh Uyển tự động tách hai chân, ngồi khóa trên đùi rắn chắc của người đàn ông, côn thịt nóng bỏng cương cứng thẳng tắp chọc vào tiểu huyệt đã sớm ướt nhẹp của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro