Chương 2: Giới Hồn xuất hiện (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: Jun

------------------------------------

Thời điểm Mật Du Ninh mở mắt lần nữa, trong mắt còn mang theo mê man.

Nàng nhìn hoàn cảnh lạ lẫm xung quanh, trong mắt mang theo khó hiểu, còn có nghi hoặc, không những vậy nàng đối với không gian lạ lẫm này lại mang theo một tia sợ hãi.

Cảnh vật xung quanh đều trông vô cùng hiện đại, nhưng cả phòng này nàng đều không quen thuộc. Trong phòng còn có một chiếc gương lớn, thấy rõ ràng hơn nhiều so với chiếc gương đồng trong khuê phòng của nàng.

Thông qua mặt gương, Mật Du Ninh thấy được hiện trạng của chính mình. Đó là gương mặt giống hệt gương mặt của nàng kiếp trước.

Tuy nhiên lại có điểm khác biệt là trên người nàng mặc đồ khá hở hang, quần áo thuộc kiểu lộ vai lộ lưng, trên người vải dệt cũng ít đến đáng thương. Còn có mái tóc rối bù xù này, so với tóc nàng trước kia cũng ngắn hơn không ít.

Mật Du Ninh nheo nheo mắt.

Nàng đã chết.

Như vậy hiện tại là chuyện như thế nào?

[Mật Du Ninh, thế giới hiện tại cô đang ở, cũng không phải là Đại Hạ hoàng triều, mà là vị diện hiện đại. Bởi vì đây lần đầu tiên cô tiến vào 3000 thế giới, cho nên ta chưa kịp tìm kiếm được vị diện thích hợp cho cô......]

"Ngươi là ai?!"

Đột nhiên nghe được thanh âm xa lạ, Mật Du Ninh lập tức từ trên giường ngồi dậy.

Trên mặt nàng không có chút nào sợ hãi, thậm chí còn mang theo sát ý lạnh lẽo.

Từ khi nàng rời khỏi hậu cung 'ăn thịt người không nhả xương' của Đại Hạ Hoàng Triều thì vẫn luôn đi theo bên cạnh nam nhân kia, sớm đã bị đối phương dưỡng tới không sợ trời không sợ đất, từ từ cũng nhiễm khí thế của đối phương.

Tự thân khí tràng (*) nàng cũng tự nhiên mà sở hữu, có vài phần tương tự với nam nhân kia.

(*) Tự thân khí tràng: Khí thế bản thân tự mang theo

Ngay khi Mật Du Ninh lên tiếng, thanh âm đột nhiên vang lên kia, liền lập tức lâm vào trầm mặc.

Mật Du Ninh cũng không có bởi vậy thả lỏng cảnh giác.

Nàng đánh giá hoàn cảnh xa lạ xung quanh, cảnh tượng tuy cổ quái, nhưng cũng không phát hiện ra có người tồn tại.

Cái này làm cho nàng càng thêm tâm sinh cảnh giác.

Mật Du Ninh vẫn luôn vẫn duy trì một động tác.

Lúc này nàng đang ngồi trên một chiếc giường lớn vừa hiện đại vừa xa hoa, nhưng trong nháy mắt liền cảm giác không gian trống rỗng chậm rãi khẽ vặn vẹo.

Người ở trên giường lại biến mất không thấy.

Mật Du Ninh cũng cảm giác được sự biến đổi này, thân thể của nàng run lên vài cái.

Cũng ngay trong nháy mắt, nàng tới một nơi không tính là xa lạ.

Dưới thân là giường mỹ nhân của Quý Phi, cảnh vật xung quanh được trang hoàng giống như căn phòng ở Đại Hạ hoàng triều mà nàng quen thuộc.

Đây là một căn phòng trang trí đơn giản, nhưng lại khiến nàng thấy an toàn.

Chỉ có một điều duy nhất không giống đó là, ở giữa phòng, có một khối thạch (*) bảy màu tản ra tia sáng ám trầm.

(*) thạch: ở đây nghĩa là cục đá

Ở trên khối thạch đó, còn nổi lơ lửng một quả cổ giới (*).

(*) quả cổ giới: sorry lần đầu mình nghe, cũng không biết là gì luôn. =)))) (ai biết chỉ tui nha)

Nó còn mang theo một chiếc nhẫn chằng chịt đồ án đầy trang nghiêm, lại tản ra những tia sáng màu trắng.

[Mật Du Ninh, ta là người quản lý khối tiểu thiên địa này, cô có thể gọi ta là Giới Hồn. Có bất cứ nghi vấn gì ta đều có thể trả lời cô, nhưng trước khi cô hỏi, ta nói trước một ít tình huống cần thiết cho cô. Cô ở hoàng triều Đại Hạ đã chết, ta đem linh hồn của cô đưa tới nơi này, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ được quy định, liền có thể trở về hoàng triều Đại Hạ, bắt đầu một lần nữa.]

Mật Du Ninh lại lần nữa nghe được âm thanh trung tính kia vang lên, nàng lúc này cũng không lên tiếng quấy rầy, mà ở trong không gian của mảnh nhỏ (*), tìm kiếm nơi phát ra thanh âm.

(*) ý nói đến khối tiểu thiên địa

Thực mau nàng liền đem ánh mắt khóa ở trên khối cổ giới kia.

Chẳng lẽ cái này là tiểu thiên địa?

Khi Mật Du Ninh đem tầm mắt phóng tới cổ giới đang trôi lơ lửng bên cạnh khối đá bảy màu kia, âm thanh trung tính cũng ngừng.

Thanh âm kia nghe vừa giống giọng nam, lại vừa như giọng nữ.

Mật Du Ninh trong lúc nhất thời cũng không thể phân tích được đối phương đến tột cùng là nam hay là nữ.

Bất quá lúc này nàng còn có tâm tình rảnh rỗi để phân tích điều đó, đã nói lên hết thảy đều là đối với nàng có lợi.

Bởi vì hiện tại nàng còn sống.

"Ta muốn biết tất cả."

Mật Du Ninh không sợ sự việc đầy quỷ dị trước mắt, không sợ cả cái thứ vẫn đang giả thần giả quỷ kia.

Bởi vì nàng đã chết, chết đều không thể chết lại, không có cái gì nhưng sợ hãi.

Nàng theo thói quen dựa vào giường mỹ nhân, nhìn về phía cổ giới đang lơ lửng, thanh âm bình tĩnh.

----------------------------

P/s: muốn đăng mấy tấm ảnh cho mọi người dễ hình dung mà wattpad k cho ~(T~T)~

(19/1/2021)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro