Chương 13: Tổng tài bá đạo muốn cưng chiều tôi (13)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Ngọc che tiểu cúc hoa của mình, chỗ đó đau muốn chết, cả người đều khóc chít chít. (ಥ﹏ಥ)

Có điều, cậu đều đã hi sinh nhiều như vậy, lần này nhân vật phản diện đại nhân dù sao cũng nên hài lòng đi.

Bạch Ngọc một mặt mong đợi Tiểu Mơ Hồ thông báo độ thiện cảm tăng lên đâu~

Nhưng mà chậm chạp không có.

Bạch Ngọc có chút mộng bức, chuyện gì vậy?

"Tiểu Mơ Hồ, độ thiện cảm tăng lên của anh đâu? Sao còn chưa có?"

Bạch Ngọc cũng chờ không kịp.

Lần này cậu dã bị Nhiếp Lăng Vũ ăn từ đầu tới chân, o của hắn giống như có gắn động cơ vậy, eo của cậu đều muốn gãy đến nơi rồi.

Cho nên, lần này nói không chừng có thể hoàn thành nhiệm vụ trong một lần!

Bạch Ngọc trong lòng đắc ý.

Tiểu Mơ Hồ khẳng định là chưa tính ra được, cho nên cậu đợi thêm một hồi.

Nhưng mà. . .

Tiểu Mơ Hồ một mặt lúng túng nhìn Bạch Ngọc,vẻ mặt không luyến tiếc nói.

[ Ký chủ,kỳ thật , độ thiện cảm không có. . . Tăng lên a. . . ]

"Em, em nói cái gì? Sao lại có khả năng như vậy?"

Nếu như không phải không thể kêu Tiểu Mơ Hồ đi ra khi có mặt Nhiếp Lắng Vũ, Bạch Ngọc khẳng định đã kêu nó đi ra.

"Có phải hệ thống của em lỗi rồi không?"

[ Là thật, ký chủ. Bởi vì lúc trước giảm thật sự nhiều, cho nên lần này mặc dù đã tăng 30 điểm, nhưng mà. . . Độ thiện cảm hiện tại còn không cao bằng phía trước, chỉ còn 50điểm thôi . . . ]

Âm thanh Tiểu Mơ Hồ càng nói càng nhỏ, bởi vì nó cảm giác Bạch Ngọc đã muốn phun máu.

[ Có điều, ký chủ, anh có thể nghĩ theo hướng tốt a, cũng có một mặt tốt. . . Không phải sao? ]

Nghe được Tiểu Mơ Hồ nói Bạch Ngọc có chút chưa rõ, nó nói mặt tốt, nói không chừng hệ thống có chứ năng ẩn gì.

Bạch Ngọc có chút vội vàng hỏi:

"Tốt chỗ nào cơ?"

[ Ít nhất, anh cũng sướng rồi không phải sao? ]

"Cút!"

----

Bạch Ngọc một mặt ai oán mà nhìn Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ, khó chịu trong mắt như muốn tràn ra.

Cậu thật thê thảm a! ( ಥ ʖ̯ ಥ)

Trời ạ, tiểu cúc non của cậu đều đã muốn biến thành hoa hướng dương, cuối cùng độ thiện cảm thế mà lại còn không có cao bằng lúc trước!

Nhân vật phản diện đại nhân sao lại hẹp hòi như vậy?

Cậu thật muốn sinh khí a!

Giờ phút này, Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ mỉm cười nhìn Bạch Ngọc, trước mắt người này tư vị so với hắn tưởng tượng còn ngọt ngào hơn, quả thực chỉ cần chạm một chút đã như bị nghiện vậy, hoàn toàn không dừng lại được.

Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ nhẹ nhàng hôn lên vành tai Bạch Ngọc, con mắt không tự chủ híp lại.

Thật sự rất muốn đem em ấy giam lại, sau đó dùng dây xích sắt khóa ở trên giường của mình, chỉ một mình mình trông thấy.

Đang nghĩ như vậy, điện thoại Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ bỗng nhiên vang lên, buổi chiều hắn còn có một bữa tiệc liên hoan để tiếp đãi khác hàng,đã sắp bắt đầu, hắn hiện tại phải nhanh chóng đi qua.

Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa tóc Bạch Ngọc, giải thích với cậu rằng:

"Tiểu Ngọc, anh phải ra ngoià với khách hàng, lát nữa kêu người đến đây đón em."

Lại không nghĩ tới Bạch Ngọc một mặt ai oán mà nhìn hắn, sau đó trực tiếp một câu.

"Anh không yêu em!"

Lại nghe được Bạch Ngọc nói chữ yêu này, trong lòng Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ giống như là bị hòa tan ra vậy.

"Sao lại nói vậy?"

Bạch Ngọc hung tợn trừng mắt liếc hắn một cái.

Yêu cái rắm! Độ thiện cảm một điểm cũng không có tăng, còn giảm! Có mà là quỷ yêu!

Anh, cậu muốn khóc a ~.

Bạch Ngọc một mặt nước mắt rưng rưng mà nhìn hắn.

"Ăn sạch em xong rồi lại muốn đi, anh còn muốn đi với người khác! Anh bản cũng không yêu em!"

Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ sững sờ một chút, cho nên vật nhỏ của hắn không muốn hắn đi với người khác, đây là ghen sao?

Tim như là bị lông vũ phất qua,vui sướng từ đáy lòng của hắn sinh ra làm hắn không ức chế nổi.

[ Wow, ký chủ. Độ thiện cảm tăng a. ]

Tiểu Mơ Hồ cảm thấy không thể tin được.

[ Độ thiện cảm nhân vật mục tiêu +10]

[ Wow, một lần liền tăng nhiều như vậy, dù sao vừa rồi anh cố gắng nhiều như vậy mới tăng 30 điểm, hiện tại mới nói câu liền tăng 10 điểm. Ký chủ anh thật tuyệt a~! ]

Nhưng mà Bạch Ngọc lại không vui vẻ chút nào.

"Sớm biết nói mấy câu cũng có thể tăng thanh thiện cảm, anh còn cần cố gắng như vậy làm gì? Anh đều muốn vỡ ra thành từng mảnh!"

Bạch Ngọc khóc chít chít, Tiểu Mơ Hồ rất cố gắng an ủi cậu.

[ Ký chủ, anh cũng không lỗ, chí ít anh cũng sướng , sướng a! ]

Bạch Ngọc trong mắt vô cùng oán hận.

"Em xéo ngay cho anh!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro