✨ Chương 76 ✨

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Đào

Sở Tùy Chi nói xong, sắc mặt lập tức khôi phục bình thường.

Hắn nói: "Mấy ngày tới ta phải đi ra ngoài, muội ở tông môn tự chăm sóc bản thân thật tốt."

Lệ Diên hỏi: "Đi ra ngoài? Đi đâu?"

Sở Tùy Chi nói: "Đi tìm nguyên liệu giúp sư phụ ta trọng tố thân thể."

Từ lão quái không khỏi ngẩn ra, thanh âm run rẩy nói: "Thế nhưng lại có một ngày tiểu tử ngươi thừa nhận ta là sư phụ..."

Sở Tùy Chi không đáp, lẳng lặng nhìn Lệ Diên.

Lệ Diên nhìn về phía thiết bài trước ngực hắn, bây giờ mới nhớ đến còn có một Từ Thừa Thiên bị nhốt trong thiết bài.

Trong nguyên tác, lúc này Sở Tùy Chi đã sớm tìm được pháp bảo trong bí cảnh, giúp Từ Thừa Thiên trọng tố thân thể.

Hiện giờ Sở Tùy Chi vẫn luôn bị nhốt trong tình cảm của hai người, vì thế cơ hội trọng tố thân thể Từ Thừa Thiên đã sớm bị bỏ lỡ.

Lệ Diên nghĩ đến đây, vội nói: "Thật ra ta biết..."

Lời còn chưa dứt, hệ thống đột nhiên lên tiếng:【 Lệ Diên! Đừng có tiết lộ cốt truyện. 】

Lệ Diên cứng người, trong lòng nảy sinh tức giận: "Nếu ta không nói cho hắn, chẳng lẽ muốn ta trơ mắt nhìn hắn như ruồi nhặng không đầu bay loạn xạ khắp nơi sao? Huống hồ bởi vì nguyên nhân là ta, nên cốt truyện đã bị ảnh hưởng rồi, hiện giờ lại giả mù mưa sa mà duy trì cốt truyện thì có ích gì!?"

Hệ thống hiếm khi trầm mặc.

Một lúc lâu sau, nó nói:【 Cô có thể ám chỉ. Đây là nhượng bộ lớn nhất của ta. 】

Lệ Diên tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô nói với Sở Tùy Chi: "Ta đưa huynh đi. Có lẽ ta... vận khí tốt, có thể giúp huynh tìm được nguyên liệu còn thiếu."

Sở Tùy Chi nhìn cô một cái thật sâu, cuối cùng cũng không hỏi gì.

Hắn vén sợi tóc trên má Lệ Diên, nhẹ nhàng gật đầu: "Được."

Hắn biết sau lưng cô còn có bí mật, hắn biết lời cô nói còn có ý nghĩa khác.

Nhưng mà cô không nói, hắn sẽ không hỏi.

————

Nhân lúc trời còn chưa tối, hai người bắt đầu lên đường.

Lệ Diên ôm Tiểu Phượng, đứng ở cổng cùng Sở Tùy Chi bị đông đảo thủ hạ đưa tiễn.

Bàng Khoan nhìn Sở Tùy Chi, lại nhìn Lệ Diên, cuối cùng không nhịn được mà nói: "Tông chủ, nếu ngài muốn ở riêng cùng Lệ cô nương nhưng lại cảm thấy chúng tôi chướng mắt, thì cứ bảo chúng tôi chú ý tránh đi là được, hà tất gì lại cùng cô ấy trốn đi?"

Lời vừa nói ra, Ứng Chử liền gõ đầu hắn một cái: "Ngươi tưởng Tông chủ ra ngoài du ngoạn sao?"

Nói xong, Ứng Chử nhìn về phía Sở Tùy Chi, nhỏ giọng nói: "Tông chủ, ta biết ngài nếu ra ngoài nhất định là có chuyện quan trọng trong người, chúng tôi không có quyền hỏi ngài đi đâu. Chỉ là..."

Ứng Chử nhìn về phía Lệ Diên ở một bên, thở dài: "Ngài phải cẩn thận. Tuy rằng hiện giờ đã diệt sạch Yến Hồn Tông, nhưng nói không chừng còn lưu lại dư nghiệt. Huống hồ Lệ cô nương có thân phận đặc thù, chỉ sợ môn phái khác sẽ tìm tới cửa."

Sở Tùy Chi cũng liếc nhắc nhìn Lệ Diên một cái, thu lại một chút thần sắc, nói: "Ta biết rồi."

Hắn biết có rất nhiều người nhìn chằm chằm Lệ Diên, bởi vậy hắn đã chuẩn bị hết rồi.

Từ biệt mọi người, hắn cùng Lệ Diên xuất phát, từ tầng mây phía trên, Lệ Diên nhìn dãy núi trập trùng nơi xa, hơi nheo mắt lại.

Sở Tùy Chi hỏi cô: "Đi hướng nào?"

Lệ Diên chỉ chỉ hướng bắc: "Hướng này đi."

Sở Tùy Chi nghe cô, nháy mắt thay đổi phương hướng.

Đi một đoạn chừng nửa chén trà nhỏ, rốt cuộc cảm thấy xung quanh dần dần lạnh, Lệ Diên nói: "Xuống dưới đi."

Sở Tùy Chi mang cô xuống dưới, vừa giương mắt liền thầy, thế lại mà là sàn đấu Bắc Cực Thành năm đó.

Hắn sửng sốt, nói: "Thế nhưng lại là chỗ này......"

Nói rồi, hắn nhìn nơi xa thẳng tắp cắm vào tận trời trắng như núi tuyết, nói: "Nếu muốn trọng tố thân thể Từ lão quái, nhất định phải tinh luyện huyền tâm hỏa tâm. Nhưng ta không thể nghĩ ra nơi nào sẽ có mấy thứ đó."

Lệ Diên mơ hồ nói: "Có lẽ nơi không có khả năng xuất hiện nhất chính là nơi có khả năng xuất hiện nhất?"

Sở Tùy Chi gật đầu: "Ta sẽ chú ý."

Nói xong, hắn nhìn về phía núi xanh xa xa, mỉm cười: "Trên kia chính là Vô Cực Tông, muội có còn nhớ ta và muội đã từng uống rượu trên ngọn núi kia không."

Lệ Diên cũng nhớ đến lần uống rượu đó, không khỏi có chút thèm rượu.

Sở Tùy Chi nhìn đường núi thật dài, nội tâm dao động: "Ta chỉ nhớ rõ một lần tới nơi này để đối chiến cùng người, bây giờ khó được cùng muội dạo chơi chốn cũ......"

Nói rồi, hắn vươn tay về phía Lệ Diên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh