Chương 32: Bị Cưỡиɠ ɠiαи Ngày Đại Hôn (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh rể! A... ah...ah... anh đang làm gì thế?!"

Thẩm Gia Kỳ sợ hãi, đầu lưỡi anh rể ở lỗ tai bắt chước động tác làʍ t̠ìиɦ mà chui vào chui ra, tiếng nước miếng chép chép vang  ở lỗ tai như bị phóng đại vô số lần, bàn tay to nóng như lửa đặt trên ngực, xoa eo cô đến nóng ran, bụng nhỏ ẩn ẩn hiện hiện mà dâng lên một cảm giác kỳ quái.

"Thoải mái sao... hửm? Đừng cự tuyệt anh, nếu không chờ lát nữa sẽ tao càng nhiều tội."

Lương Thiệu Dương đem kia đầṳ ѵú đùa bỡn đến đĩnh kiều sưng to mới buông tay, một bàn tay duỗi đến phía dưới thân Thẩm Gia Kỳ, ở trên mông trắng hung hăng đánh một cái, sau đó từ tế bạch giữa bắp đùi xuyên qua, bắt được một đoạn thước dây rũ ở trước hạ thể cô, kéo qua làm cô đột nhiên căng thẳng, thước dây tinh tế ép thật sâu vào nhục huyệt Thẩm Gia Kỳ, ép đến nỗi huyệt thịt cô sưng lên, ngay lúc này, trong phòng thử đồ cảm giác ái muội như nổ tung ra.

"Mông Gia Kỳ cũng quá lớn, anh rể sẽ giúp em đo vòng ba."

"A... anh rể... Không ... Không đúng a đo vòng ba không phải đè vào nơi đó a a a!"

Thẩm Gia Kỳ rốt cuộc ý thức được là có chuyện không thích hợp, bắt đầu kinh hoảng thất thố, nhưng hiển nhiên đã chậm.

"Không phải đè vào nơi nào? Hửm?"

Cô em vợ, quả nhiên mềm mại rất dễ khi dễ, Lương Thiệu Dương khóe môi cong lên đầy tà khí, trên tay thước dây lập tức dùng sức thít chặt miệng âʍ ɦộ, chặt đến nỗi cánh hoa cô đau nhức như đao cắt, như là ép buộc cô trả lời:

"Nơi đó là nơi nào? Trả lời anh! Bằng không, sẽ làm hư tiểu bức em!"

Thẩm Gia Kỳ giống như thỏ con, sợ tới mức cánh môi run mà nói:

"Không...đừng làm hư tiểu bức, đo vòng ba không nên đè tiểu bức ô ô a anh rể....không cần...ah... tiểu bức chịu không nổi!"

Thước dây bị anh rể giữ chặt hai đầu, ở nhục huyệt cọ xát liên hồi, tiểu huyệt quá mức mẫn cảm bị thước dây thít chặt đùa bỡn, dần dần tao thủy chảy ra trở nên ướŧ áŧ, hai chân cô lập tức trở nên tê liệt, dựa người lên sô pha mà thở dốc.

Lương Thiệu Dương thấy giọng nói Thẩm Gia Kỳ bắt đầu biến đổi, cuối cùng hắn cũng vừa lòng mà ném đi cái thước dây đã dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, hắn kéo khóa quần của mình xuống, đem qυầи ɭóŧ cũng kéo xuống, dươиɠ ѵậŧ lớn nổi gân xanh, qυყ đầυ no đủ như quả trứng gà, thoạt nhìn có chút đáng sợ. Dươиɠ ѵậŧ "Bang" một tiếng ở trên mông trắng nõn của Thẩm Gia Kỳ, sau đó côn ŧᏂịŧ nóng nảy mà cắm vào giữ đùi, vừa lúc chống nước chảy ở tiểu huyệt, nương bức huyệt đầy dâʍ ŧᏂủy̠ nhanh chóng thọc vào rút ra.

"Anh rể! A ân... anh đây là... A... Làm gì... Không... Đừng như vậy ách..."

Thẩm Gia Kỳ là xử nữ chưa bị chạm qua lần nào, đâu thể chịu được dâʍ ɭσạи như vậy, thân thể mảnh mai bị anh rể đâm cho trước sau lay động, môi âʍ ɦộ cũng bị dươиɠ ѵậŧ kia ma sát đến nóng lên tao ngứa, trong thân thể giống như là bị kích mở một cái chốt, không tự giác mà vặn lên, tao thủy thấm ướt dươиɠ ѵậŧ ở kẽ mông Thẩm Gia Kỳ mà thọc vào rút ra càng thêm mượt mà:

"Không được....không được chạm vào nơi đó a a a ~~"

Lương Thiệu Dương không nói lời nào, bế Thẩm Gia Kỳ lên đem cô đặt ở trên cái sô pha duy nhất trong phòng, lấy tấm vải bọc ngực rơi trên mà trói lại đôi tay đang không ngừng giãy giụa kia, đem cô buộc ở trên tay vịn, nhặt sợi thước dây lên, chiết thành hai đoạn, ở trước ngực Thẩm Gia Kỳ đang phập phồng mà đánh một cái, vυ" trắng nhanh chóng hiện lên một dấu đỏ.

Sau đó hắn nắm lấy đầu gối Thẩm Gia Kỳ đột nhiên bẻ ra, giữa hai chân trắng nõn, toàn bộ đã lộ ra trước mắt Lương Thiệu Dương.

Hô hấp trở nên nặng nề, Lương Thiệu Dương cúi đầu đem miệng để sát vào tiểu huyệt ướt đẫm kia, vươn đầu lưỡi theo dâʍ ŧᏂủy̠ tao phùng liếʍ một ngụm, sau đó dùng sức mãnh hút vài cái ở viên đậu đỏ, âm đế Thẩm Gia Kỳ nhanh chóng sung huyết đỏ lên.

Lương Thiệu Dương còn không thỏa mãn, dùng đầu lưỡi câu vài cái trên môi âʍ ɦộ, thong thả nhưng kiên định mà tìm được miệng huyệt đỉnh đi vào, dùng đầu lưỡi cướp đoạt hút liếʍ Thẩm Gia Kỳ tao thủy, nhấm nháp hương vị độc đáo kia.

Đầu lưỡi liếʍ qua huyệt thịt cảm nhận được nếp gấp, đột nhiên bị một màng thịt co dãn ngăn lại, Lương Thiệu Dương đáy mắt xẹt qua một mạt vui mừng, cô em vợ này của hắn quả nhiên vẫn là xử nữ*.

[Xử nữ là gái còn trinh á]

Rất tốt, hắn muốn đem cô biến thành người của hắn, hoàn toàn là người của riêng hắn.

"A ——! Không cần! Đừng đυ.ng nơi đó... Buông em ra!"

Cảm giác được đầu lưỡi đang xâm nhập vào huyệt thịt của mình, nơi mà chưa từng được ai chạm qua, Thẩm Gia Kỳ kịch liệt mà giãy giụa nhưng chẳng ăn thua gì, cô tuyệt vọng phát hiện bức huyệt của mình không chịu khống chế mà còn co rút lại, như thể khát vọng muốn đồ vật càng thô càng lớn tới lấp đầy.

"Gia Kỳ ngoan, đừng quậy, nhìn xem tiểu huyệt của em chảy nước nhiều như vậy, hơn phân nửa là bị bệnh, để anh rể giúp em chữa bệnh."

Lương Thiệu Dương quỳ gối trên sô pha, nâng mông Thẩm Gia Kỳ lên, đem đại dươиɠ ѵậŧ để ở miệng huyệt mảnh mai thật nhỏ của Thẩm Gia Kỳ, dùng sức mà đĩnh eo, đem qυყ đầυ cắm đi vào, máu đỏ tươi chậm rãi chảy ra, theo kẽ mông chảy tới trên sô pha.

"A a a! Đau quá...sao lại chọc vào...không....không thể... em không cần...ah... Không cần a... anh rể....tiểu huyệt... Ân ah... tiểu huyệt bị hư mất!!"

Thẩm Gia Kỳ nước mắt giàn giụa, sao lại thế này, rõ ràng hôm nay là ngày đại hỉ của anh và chị cô, không thể có chuyện anh rể lại đem dươиɠ ѵậŧ cắm vào huyệt xữ nữ cô như thế đâu... tại sao lại như vậy? Sao lại có chuyện bị chính anh rể mình cướp đi lần đầu tiên cơ chứ? Cô làm gì còn mặt mũi mà nhìn chị gái mình nữa. Nghĩ đến bây giờ, chị gái ở bên ngoài hạnh phúc chờ đợi chú rể của mình, Thẩm Gia Kỳ hồng nhuận môi cơ hồ phải bị chính mình giảo phá.

"ah...ah..anh rể... Mau dừng lại, đau quá..."

Thẩm Gia Kỳ lần đầu nhận lấy sự vui vẻ*, lần đầu tiên cùng người khác giao hợp lại chính là anh rể, côn ŧᏂịŧ này so với người bình thường có vẻ lớn hơn rất nhiều, cho dù anh rể có làm cô ướŧ áŧ, nhưng hạ thể cô vẫn như cũ phảng phất như thể  bị căng nứt ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro