Chương 50: Kỳ Thực Tập Của Gia Kỳ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tĩnh Di, cậu bình tĩnh đi, hai người phải từ từ nói chuyện đã..."

"Có thể là cái tiệm cắt tóc Vivian kia không nhỉ? Con yêu tinh kia mỗi lần cắt tóc cho chồng tớ, ngực đều hướng trên người anh ấy mà cọ! Còn có... Còn có đám hồ ly tinh ở công ty, ai cũng thèm chồng tớ, đừng có xem tớ là loại mù mắt! Tớ nhất định phải bắt được con tiểu tam kia! Chỉ cần thu phục cô ta, Thiệu Dương sẽ không ly hôn với tớ nữa! Đúng! Hắn người đàn ông của tớ! cả đời này đều là của tớ! Có chết thì tớ cũng muốn chết ở trên sổ hộ khẩu nhà của anh ấy! Mấy ngày hôm trước còn mua hoa hồng tặng cho tớ, trong lòng anh ấy nhất định là có tớ!"

"Nếu như cậu... Tìm được người mà Lương Thiệu Dương thích, thì cậu định làm gì?"

"Tớ..."

Thẩm Tĩnh Di chống trán, hai tròng mắt càng thêm đỏ bừng, lệ quang ở trong mắt đảo quanh, sau một lúc lâu, nói:

"Cậu nói đi... lần đầu tiên tớ nhìn thấy anh ấy thời điểm...tớ đã yêu rồi"

Cuối tuần, Thẩm Gia Kỳ khẩn trương bất an mà đi vào trung tâm thành phố.

Cô nói muốn tìm chỗ để thực tập, chị gái liền giới thiệu cho cô tới một cái xí nghiệp lớn, ở tài chính trung tâm CBD, vừa cao cấp lại ngập tràn khí thế mà đem hai mắt cô hoa hết cả lên.

Vừa đi đến trước cửa, có một cô thư ký Lâm đến tiếp đãi cô, tức khắc đã nhìn chằm chằm cô từ trên xuống dưới, thư ký Lâm vừa thấy ngoại hình có vẻ như không phải là một nữ nhân mềm mại, cô ta nghiêm túc mà đẩy đẩy mắt kính, nói:

"Cô Thẩm, quần áo này của cô không hợp với quy định công ty chúng tôi, tôi sẽ cho người đi tìm một bộ khác cho cô."

"Không phù hợp sao?... em nhớ là mình đã dựa theo yêu cầu của công ty để mua bộ này cơ mà...."
Thẩm Gia Kỳ ngây thơ mà đi theo thư ký Lâm đi thay quần áo.

"Ở đây mỗi một cấp bậc thì sẽ mặc theo đồng phục của chức vị đó, cô muốn đổi thì phải thăng chức."

Thẩm Gia Kỳ chỉ phải ngoan ngoãn mà thay vào đồng phụ của thư ký Lâm đưa, vải trắng của áo thế mà lại dùng chất liệu là voan, ở hai bên vạt áo còn có thêu hình con bướm, ăn mặc có chút vội vàng, Thẩm Gia Kỳ thập phần buồn bực, công ty đúng đắn như vậy tại sao đồng phục lại ngả ngớn thế này chứ?

Cô miễn cưỡng thắt nơ con bướm vào, muốn gài cái cúc áo trong suốt vào, lại phát hiện ngực mình quá lớn, quần áo vạt áo trước thật chặt, không thể cài nút.

"Thư ký Lâm... em gài cúc áo vào không được...làm sao đây?."

Thẩm Gia Kỳ phát ra âm thanh ngượng ngùng từ phòng thay quần áo truyền ra tới.

"Quần áo chính là dựa theo số đo của cô để lấy, sao lại gài không vào?"
"Thật sự không được, không tin chị vào xem..."

"Oh, có thể là ngực cô quá lớn,/sách/, rõ ràng dáng người cô tinh tế như vậy, ngực lại lớn quá cỡ như thế, thế này thì làm sao mà tìm được đồ vừa với người như cô?!."

Lời nói chua lòm của thư ký Lâm như thể là đang trách cứ cô vì ngực lớn, lần đầu tiên lâm vào cái hoàn cảnh này Thẩm Gia Kỳ càng thêm khẩn trương.

Cô liên tục xin lỗi:

"Xin lỗi, xin lỗi, em không phải cố ý..."

Không phải cố ý ngực lớn như vậy:

"Chỉ là thật sự không gài nút được, em sợ có việc không hay thôi."

"Ai, xem như cô đáng thương, tôi tìm nội y cho cho cô."

Thư ký Lâm mở cửa, đưa một cái áo ngực mỏng manh cùng qυầи ɭóŧ tiến vào:

"Trên người của cô do áo ngực quá dày, thay cái này là có thể nhét vào được, cái này và qυầи ɭóŧ là một bộ, cho cô đấy."
"Được, cảm ơn chị, thư ký Lâm."

Thẩm Gia Kỳ nhanh chóng thay áo ngực, chỉ cảm thấy trên người trở nên mát lạnh, áo ngực mỏng đến có chút quá mức, giống như là thiếu nữ vừa mới bắt đầu phát dục khi mặc cái loại này, một mảnh vải bông đơn bạc, gắt gao mà bao bọc lấy hai quả cầu tuyết trắng trước người cô, thật giống như là không mặc gì vậy, rõ ràng có thể thấy được đầṳ ѵú bị kích đến cứng lên, bởi vì vừa rồi cô còn nỗ lực ép vυ" bự cọ xát, lại đem núʍ ѵú mẫn cảm của mình làm cho nó có chút ngạnh cứng, giữa hai chân nơi riêng tư đều căng chặt lên.

"Thư ký Lâm, nội y này giống như... có hơi..."

Cô ậm ừ, tưởng nói như vậy có thể không quá lộ, chưa nói xong đã bị thư ký Lâm tiêm thanh đánh gãy:

"Vì để cô có thể mặc vào đồng phục, tôi đã đưa nội y của mình cho cô, cô lại còn kén chọn như vậy sao?"

Thẩm Gia Kỳ không dám nói nữa, sợ thư ký Lâm quở trách cô người mới lại hay ý kiến nhiều.

Cô rốt cuộc cũng miễn cưỡng mà gài nút áo vào, hai tòa núi tuyết đẫy đà ép đến phát khẩn, ngay sau đó Thẩm Gia Kỳ còn phát hiện cái cái vạt áo này ngắn quá đi, eo thon đều có thể bị lộ ra hết.

Cô kéo kéo cái vạt áo xuống, phía trên lại bị căng đến không động đậy, cô hổ thẹn mà cúi đầu, chỉ có thể đem mấy lời chê bai quần áo của công ty này mà nuốt vào bụng.

Cái váy đen cũng rất ngắn, cô kéo lên trên, đùi và mông liên tiếp đều bị lộ ra tới, rồi lại kéo xuống, bên hông lại là lộ một tảng lớn, rốn đều ở bên ngoài, cô cũng không biết làm thế nào mới tốt, cọ xát một lúc tiểu huyệt lại không biết xấu hổ mà phân bố ra dâʍ ŧᏂủy̠, làm ướt qυầи ɭóŧ, đã vài ngày cô không có làʍ t̠ìиɦ, tiểu huyệt lại bắt đầu cơ khát khó nhịn.
Cô đành phải đem cái qυầи ɭóŧ của thư ký Lâm đưa để thay vào.

"Thư ký Lâm... Về sau, em phải làm việc gì?."

Thẩm Gia Kỳ mặc đồng phục xong, nhanh chóng đi ra ngoài, nhìn cô trong nháy mắt, tính cả thư ký Lâm thì ai cũng đều kinh ngạc nhảy dựng —— đôi chân này, dáng người này, cũng quá gợi cảm đi, đúng là hiếm có mà, nếu là đi ra ngoài cho nam nhân nhìn đến, còn phải nói?

Thư ký Lâm bưng cái giá, ném cho cô một cái USB:

"Đóng dấu cái văn kiện này đi, xuống lầu lấy cơm hộp cho toàn bộ đồng nghiệp đi, lấy cho tôi một ly cà phê, không thêm đường."

"Thế em phải làm cái nào trước ạ?"

Đóng dấu văn kiện, lấy cơm hộp, mua cà phê, một lúc ba bốn việc dồn lại, Thẩm Gia Kỳ có hơi ngốc.

Thư ký Lâm cười lạnh một tiếng:

"Đồng thời."

"..."

Một giờ sau, Thẩm Gia Kỳ từ trên xuống dưới mà chạy vài vòng, thở hồng hộc, toàn bộ đại văn phòng viên chức đều liếc nhìn cô, đặc biệt là nam nhân viên, nhịn không được mà nhìn chằm chằm vào hai con thỏ lớn trước ngực điên cuồng rung lắc của cô gái lạ, váy bó chặt mông vểnh cùng hai chân thon dài, xem như đám nam nhân được một trận rửa mắt.
"Oa, đồng phục cho người mới cũng quá... Phúc lợi đi?"

"Không biết còn tưởng rằng công ty chúng ta muốn chụp AV đấy, trời ạ, con bé còn tươi cười đáng yêu như vậy."

"Không được, anh em, tôi chịu không nổi muốn đi WC..."

Nếu ánh mắt có thể cưỡиɠ ɠiαи người nói, Thẩm Gia Kỳ đã bị bọn họ luân gian mấy trăm lần.

Trên hành lang, Thẩm Gia Kỳ bỗng nhiên bị mấy nam nhâ viên ngăn cản đường đi, bọn họ nhìn chằm chằm đồng phục gợi cảm tao vυ" cùng tao mông của cô, vẻ mặt đáng khinh mà cười hướng cô vây tròn lại.

"Mấy người, mấy người muốn làm gì?"

Thẩm Gia Kỳ hoảng sợ mà lui ra phía sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro