Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---

"Hóa ra là quý khách muốn tặng quà trưởng thành à." Đợi khi Tả Lạc Hoan cúp máy, quản lý lập tức nhiệt tình nói: "Lễ trưởng thành là một ngày lễ rất quan trọng, đặc biệt là... không thể qua loa được. Ở đây chúng tôi có một số vật liệu thượng hạng, tuy hơi đắt tiền một chút, nhưng dùng để làm khóa cổ cho lễ trưởng thành thì không gì sánh bằng."

Đối với Alpha, lễ trưởng thành của Omega quan trọng không thua kém gì hôn lễ, từ xưa, một khi đã xác định mối quan hệ, Omega trưởng thành có nghĩa là Alpha có thể hoàn toàn sở hữu đối phương.

Quản lý thầm nghĩ trong lòng, khách hàng này trông giống như một Alpha cấp cao, sau cổ cô thậm chí còn không có miếng dán ngăn tràn, nhưng lại không ngửi thấy bất kỳ mùi tin tức tố nào, cho thấy khả năng kiểm soát rất mạnh, thường những người như thế này, bề ngoài không hiện rõ, nhưng dục vọng chiếm hữu mạnh hơn nhiều so với người bình thường. Càng như vậy, việc kinh doanh có liên quan đến Omega càng dễ dàng hơn.

Quả nhiên, giây tiếp theo khách hàng đã đồng ý.

"Vì không phải là khóa cổ theo chân chính, nên chúng ta vẫn phải làm sao cho Omega đeo vào thấy đẹp và thoải mái nhất, không khiến cho đối phương cảm thấy quá mức ràng buộc." Quản lý lấy ra một đống vật liệu thượng hạng, tiện thể lấy ra một quyển sách lớn, "Đây là các mẫu thiết kế, quý khách có thể tham khảo qua."

Tả Lạc Hoan lật qua loa vài trang, rồi mất hứng thú nói: "Không cần, tôi tự làm."

Nếu Kỷ Việt Chi dùng khoá mặt để châm chọc cô, thì cô cũng phải đáp lại, mà món quà phù hợp nhất không phải là khóa cổ sao? Đặc biệt là gửi tặng khóa cổ dùng cho Omega cho một người sắp phân hoá thành Alpha, so với khoá mặt thì lực sát thương cao hơn gấp bội.

Nhìn đống vật liệu đủ kiểu dáng trước mặt, Tả Lạc Hoan bỗng nhớ đến hình ảnh Kỷ Việt Chi mặc quân phục, màu đen dường như rất phù hợp với hắn, nhớ lại chiếc cổ thon dài trắng trẻo mà cô thấy từ hàng ghế sau, bất giác cô cảm thấy cổ họng có chút khô khốc.

Tả Lạc Hoan tùy tiện đẩy đống vật liệu ra, từ bên trong lấy ra một dải lụa mềm màu đen, viền bên còn có một lớp ren mỏng đen, che mà như không che, cầm trong tay có thể lờ mờ thấy được bên kia.

"Quý khách, đây là vật liệu cao cấp đến từ sao Moor, nghe nói..."

Tả Lạc Hoan liếc nhìn quản lý một cái, ngắt lời: "Tôi dùng vật liệu nào sẽ trả tiền vật liệu đó, bây giờ anh đi ra ngoài đi."

Quản lý thấy vậy cũng không lạ, thậm chí còn vui mừng, những Alpha không để người khác nhìn thấy như này đều là những vị khách lớn!

...

Thứ hai, Tả Lạc Hoan đến lớp đúng giờ, khiến cho giáo viên trên bục giảng cũng có chút không được tự nhiên, dù cho người này có ngồi ở hàng cuối cùng nhưng sự hiện diện vẫn cao quá mức, giáo viên Beta lau mồ hôi, may mà không bao lâu nữa tụi nó sẽ chọn khoá học tự chọn, mình cũng có thể trở lại dạy học viên mới.

"Mặc dù thể chất Alpha và Omega có sự khác biệt, nhưng hiện nay khoa học kỹ thuật đã phát triển, các em hoàn toàn có thể chọn môn học mà mình yêu thích. Omega cũng có thể tham gia các môn như xạ kích và võ thuật, gần đây nhất, thiếu tướng Hà Nguyệt của quân đoàn 673 dưới trướng quân đội 17 chính là Omega điển hình, trong quá trình học tại trường, thành tích bắn súng của cô ấy luôn đứng đầu, thành tích võ thuật cũng chưa bao giờ rớt khỏi top ba. Còn có rất nhiều tiền bối Omega, Beta khác, khi nhập học các em đã được xem qua ở nhà triển lãm lịch sử trường rồi, tôi sẽ không nói thêm chi tiết nữa." Giáo viên Beta nghiêm mặt nói, "Còn về Alpha, có lợi thế về thể chất tự nhiên, đặc biệt là các Alpha của Học viện Quân đội Đệ Nhất gần như là nhóm người xuất sắc nhất của Liên bang trong tương lai, tôi hy vọng các em có thể cùng các bạn học khác chung tay trở thành niềm tự hào của Liên bang."

Sau khi giáo viên nói xong, liền bắt đầu giải thích tỉ mỉ cho học sinh về quy trình và các khoá học tự chọn vào đầu tháng tới, mọi người đều nghe rất chăm chú.

"Còn đây là phiếu dự tuyển, các em có thể chọn trước các khóa học mình dự định sẽ tham gia, làm quen với quy trình, đầu tháng sau mới chính thức điền vào phiếu." Giáo viên đưa một xấp phiếu thật dày cho người chuyền xuống.

Tả Lạc Hoan tựa lưng vào ghế, nhận phiếu từ người phía trước chuyền tới, lật mặt bìa ra, cô liền cầm bút lên viết, từ khi nhập học cô đã quyết định bản thân sẽ học môn gì, hoàn toàn không có lựa chọn khác.

"Kỷ Việt Chi còn chưa phân hóa, mày nói xem cậu ta sẽ dự tuyển môn gì?" Giang Hoằng nhìn người ở hàng đầu, nghiêng đầu về phía Tả Lạc Hoan, tám chuyện, "Nếu lỡ như cậu ta mà phân hóa thành Omega thì thú vị đấy."

Nghe vậy, tay cầm bút của Tả Lạc Hoan dừng lại một chút, chữ cuối cùng quẹt ra một đường thật dài, mặc dù muốn tặng cho Kỷ Việt Chi khóa cổ, nhưng... Cô chưa từng nghĩ đến khả năng hắn sẽ phân hoá thành Omega.

"Gia chủ nhà họ Kỷ là Alpha cấp S, vợ của ông ấy chỉ là một Omega cấp A, theo di truyền học của Liên Bang, đứa con sinh ra có 90% sẽ phân hóa thành Alpha, hơn nữa..." Tả Lạc Hoan nhìn bóng lưng của Kỷ Việt Chi ở hàng đầu, "Cậu ta không giống như Omega."

"Omega không giống Omega có nhiều lắm." Giang Hoằng lẩm bẩm.

"Nếu cậu ta thật sự muốn phân hóa thành Omega..." Tả Lạc Hoan đột nhiên nổi hứng trêu đùa, vút ve cây bút, "Thì hai nhà tụi tao sẽ kết thân, có lẽ sau này sẽ không cần phải tranh giành tài nguyên làm chi cho mệt, dù gì thì cũng là người một nhà mà."

"Tỉnh táo lại đi." Giang Hoằng bĩu môi, "Kỷ Việt Chi đã làm kiểm tra gen nhiều lần rồi, kết quả đều là 100% sẽ phân hóa thành Alpha, hai nhà Tả và Kỷ chắc chắn sẽ tranh nhau đến cùng."

Mọi nhất cử nhât động của những gia đình như bọn họ đều sẽ bị người ngoài chú ý đến, việc Kỷ Tây Tu mang Kỷ Việt Chi đi làm kiểm tra gen nhiều lần cũng không thể giấu được.

"Điền xong rồi có thể nộp lại, thầy sẽ giữ giúp các em, sau khi tốt nghiệp, nhà trường sẽ công bố phiếu dự bị và phiếu chính thức." Giáo viên trên bục giảng nói, đây là truyền thống của Học viện Quân đội Đệ Nhất, khi học viên tốt nghiệp, sắp bước vào con đường mới, hai phiếu này có thể giúp họ hồi tưởng và so sánh suy nghĩ bản thân của vài năm trước.

Giang Hoằng điền xong hết, sau đó nhích lại gần Tả Lạc Hoan xem, cô chọn phần lớn là các khóa thể lực chiến đấu, còn có một khóa chỉ huy.

Cũng phải thôi, Tả Lạc Hoan là người thừa kế của nhà họ Tả, với thực lực đó, sau này nhất định sẽ thống lĩnh quân đội.

"Tao chọn khóa hậu cần, chuẩn bị sau này đóng quân ở hậu phương." Giang Hoằng đem bảng biểu của mình đặt trước mặt cô, "Tất cả những người xuất sắc đều đi tiền tuyến, tao nghĩ cần phải có người ở lại hậu phương."

Tả Lạc Hoan cười một tiếng: "Bây là đang nói bây giỏi á hả?"

"Không tính giỏi lắm, nhưng cũng tạm ổn." Giang Hoằng lấy lại phiếu, khép mặt bìa lại và nộp lên, "So với mày thì chắc không bằng."

Điền xong phiếu dự bị, tiết học cũng gần kết thúc, tiếng chuông tan học vừa vang lên, Tả Lạc Hoan liền đứng dậy đầu tiên, đi lên phía trước, cuối cùng dừng lại trước mặt Kỷ Việt Chi.

Trong lớp vang lên tiếng hít hà, các học viên vốn đã gần rời khỏi lớp cứ sàng qua sàng lại chứ vẫn chưa định đi, rõ ràng là muốn ở lại xem kịch.

Hai người này cuối cùng cũng chịu đối đầu rồi sao?!

"Nghe nói nhiều bạn học luôn muốn xem chúng ta đánh nhau một trận, hay là ta thoã mãn tâm nguyện của bọn họ đi?" Tả Lạc Hoan nghiêng người dựa vào trước bàn, vừa vặn chặn đường ra của Kỷ Việt Chi, cô cúi đầu nhìn người đang ngồi bên dưới.

Ánh mắt cô theo sống mũi trơn bóng thẳng tắp của anh trượt xuống, dừng lại ở chiếc cổ thon dài trắng trẻo, tự hỏi xem lát nữa đánh nhau nên dùng tay đo kích cỡ như thế nào.

Kỷ Việt Chi giương mắt, đôi mắt đen láy mang theo vài phần lạnh lẽo mỉa mai: "Nghe nói bạn học Tả thích một tân sinh, hay là ta thỏa mãn suy đoán của mọi người đi?"

Thích tân sinh?

Tả Lạc Hoan vốn đang hơi lơ đãng, nghe thấy lời hắn nói nhất thời vẫn chưa hiểu rõ, Giang Hoằng từ phía sau đi đến, góp vui mà bổ sung thêm: "Là Nghiêm Nham, diễn đàn nói mày lần đầu tiên đi ăn với người trong trường, đồn là mày trổ bóng."

"Nó là Alpha mà." Tả Lạc Hoan hơi nheo mắt, không hiểu tại sao mọi người trong trường lại đồn như vậy.

Giang Hoằng chậc một tiếng: "Mày không biết hả? Bây giờ tình yêu AA đang rất thịnh hành đấy."

Tả Lạc Hoan nhớ lại dáng vẻ của Nghiêm Nham, dứt khoát nói: "Tao thích Omega."

"Không ngờ là mày cũng khá là truyền thống đó." Giang Hoằng thuận miệng nói.

"Truyền thống cũng không có gì là xấu cả." Tả Lạc Hoan vừa nói vừa nhìn Giang Hoằng, không chú ý đến người đang ngồi bên dưới rũ mắt xuống như đang suy nghĩ gì đó.

Đợi khi cô quay đầu lại nhìn, Kỷ Việt Chi đã thu dọn đồ đạc xong rồi đứng dậy, rõ ràng là không muốn để ý đến Tả Lạc Hoan.

"Không đánh sao?" Tả Lạc Hoan không động, dường như chỉ khi đối phương đồng ý đánh nhau, cô mới nhường đường.

Kỷ Việt Chi liếc mắt quét qua mặt cô, sau đó đi thẳng ra ngoài, nếu Tả Lạc Hoan không nhường, hắn sẽ trực tiếp húc vai cô.

Tả Lạc Hoan bước sang bên cạnh, nhường một lối đi nhỏ, nhìn Kỷ Việt Chi sắp đi ra, cô bỗng nhiên nắm lấy cổ tay hắn, đối phương lập tức phản kháng, tay kia vung tới nhắm vào cánh tay của Tả Lạc Hoan, không hề nương tay.

Nếu là người khác, chắc chắn sẽ bị thương, chỉ là người mà hắn đối mặt là Tả Lạc Hoan, cô liền dễ dàng chế trụ cả hai tay của Kỷ Việt Chi.

Khoảnh khắc đó diễn ra quá nhanh, những người trong lớp chưa rời đi chỉ nhìn thấy Kỷ Việt Chi đứng dậy, sau đó đã bị Tả Lạc Hoan giữ hai tay ép sát vào tường.

Trong lớp vang lên tiếng hít hà, ngay cả Giang Hoằng cũng không nhịn được mà ho khan vài tiếng, bước tới can ngăn: "Tan học rồi, chúng ta nên đi thôi."

Có người đầu tiên lên tiếng, trong lớp cũng lục tục có nhiều người lên tiếng theo.

"Bạn học Tả, đây là Học viện Quân đội Đệ Nhất, không phải là nhà bạn, quân đội Lẫm Đông các người cũng không thể cậy thế ức hiếp người khác như vậy."

"Đúng đó đúng đó, cậu muốn thách đấu thì đến nhà Thi Đấu, động thủ trong lớp làm gì?"

"Một Alpha đã phân hóa mà lại không biết xấu hổ đi bắt nạt bạn học chưa phân hóa, loại người như nó không xứng đáng làm niềm tự hào của Liên Bang như lời giáo viên vừa nói ban nãy."

...

Nghe thấy mọi người xung quanh ầm ĩ, Tả Lạc Hoan ghé vào tai Kỷ Việt Chi, thấp giọng nói nhỏ: "Việt Chi của chúng ta cũng nổi tiếng trong trường quá nhỉ."

Kỷ Việt Chi rũ mắt lạnh nhạt nói: "Buông ra."

Tả Lạc Hoan hơi nhướng mày, buông ra, sau đó giơ tay nhanh chóng sờ lên cổ hắn, ái muội mà nói: "Tôi đợi cậu phân hóa."

Chết tiệt!

Trong lớp không ít người đều phát hoả, Tả Lạc Hoan vừa trở về không bao lâu, đã giở trò khiêu khích như vậy, còn chẳng phải là dựa vào việc mình phân hóa sớm hơn vài năm sao?!

"À... bạn học Kỷ này, hôm nay Lạc Hoan có lẽ như bị rối loạn tin tức tố, dẫn đến đầu óc không được tỉnh táo lắm." Giang Hoằng kéo Tả Lạc Hoan đi, xin lỗi Kỷ Việt Chi, "Xin lỗi, thật sự xin lỗi."

Mẹ nó, chắc chắn sẽ bị làm to chuyện, nhà Kỷ và nhà Tả rồi sẽ lại đối chọi nhau gay gắt. Thành lũy sụp đổ tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến người vô tội, nhà hắn còn muốn yên ổn sống qua vài ngày đó.

Giang Hoằng vừa kéo người ra ngoài liền buông tay, hạ giọng nói: "Mày làm gì vậy? Bình thường nói miệng thì được, sao nay tự nhiên lại động tay động chân thật? Đây là Học viện Quân đội Đệ Nhất, Kỷ Tây Tu mà biết chuyện, mày sẽ gặp rắc rối to đó."

Tả Lạc Hoan đã có được kích cỡ, tâm trạng còn khá tốt nên không trả lời hắn, nhưng mà...

Cô cúi đầu nhìn tay mình, nhớ lại xúc cảm mịn màng vừa truyền đến từ bàn tay, có chút không được tự nhiên mà nắn vuốt đầu ngón tay của mình.

---

Editor: BonBon

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro