Nhân Sinh Lạnh Lẽo, Chỉ Toàn Chấp Niệm_Chương 5: Chiến Bại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Salt

***

Ba tháng sau, tiền tuyến báo tin về, trong quân có nội gián, khiến kế sách bị lộ, binh tướng thương vong hơn một nửa, Mặc tướng quân Mặc Diệc Ngân, trúng kịch độc, tánh mạng khó giữ.

Khi tin tức truyền về kinh thành, lại một lần nữa dân chung công khai oán hận Đông Li quốc. Hai tháng đầu năm mới, lại không có người nào cảm thấy vui mừng.

Mặc gia nhận được tin tức, Mặc lão phu nhân lẩm bẩm: "Ông trời, ngài thật sự muốn diệt Trấn quốc hầu phủ mặc gia sao?" rồi sau đó không chịu nổi kích thích mà hôn mê.

Lạc Tuyết nghe xong tin tức, tâm thần đại loạn, lập tức phun ra một ngụm máu tươi. Mặc Tính ở một bên sai tì nữ đỡ lão phu nhân trở về phòng mời đại phu, một bên an ủi Lạc Tuyết: "Đại tẩu, người đừng lo lắng, đại ca đức nhân thắng số, sẽ không có việc gì."

Lạc Tuyết nắm chặt tay Mặc Tĩnh Đình, gắt gao nhìn chằm chằm nàng: "Hắn sẽ bình an trở về đúng không? Hắn bảo tỷ chờ hắn, hắn sẽ trở về cưới tỷ."

Đợi được cái gật đầu khẳng định của Mặc Tĩnh Đình, nàng bắt đầu khóc không thành tiếng, một lúc sau không chống đỡ nổi mà hôn mê bất tỉnh.

Trên dưới Mặc gia loạn thành một đoàn, Mặc lão phu nhân cùng Lạc Tuyết vẫn còn hôn mê, nam tử  duy nhất của Mặc gia hiện tại chỉ là một tên nhóc 9 tuổi, vẫn còn là một đứa trẻ, cho nên mọi việc đều do đại tiểu thư Mặc gia, Mặc Tĩnh Đình xử lý, mà khi ây nàng chỉ vừa cập kê được mấy tháng, cũng mới 15 tuổi thôi.

Ai cũng không ngờ đến, sau khi chuyện này xảy ra, Mặc Tĩnh Đình lại từ một đại tiểu thư vô ưu vô lo mà trưởng thành, tự mình khôi phục lại gia tộc, sau đó lại ngồi lên vị trí cao. Đương nhiên những việc này về sau mới biết...

Ngày thứ hai, Lạc Tuyết nói với người trong phủ muốn đến trong miếu thay Mặc Diệc Ngân cầu phúc, rồi sau đó liền mất tích, gia nhân Mặc gia tìm thế nào cũng không thấy, Trấn quốc hầu phủ loạn càng thêm loạn.

10 ngày sau đó Hoàng Đế Đông Li đột nhiên sai sứ giả sang tuyên bố ngưng chiến nghị hòa. Điều kiện chỉ có một: "Một tháng sau, Mặc tướng quân Mặc Diệc Ngân sang Đông Li quốc làm phò mã, gả cho tiểu công chúa Đông Li Lạc Tuyết, đổi lấy việc hai nước mười năm không giao chiến."

Hoàng đế không rõ Hoàng Đế Đông Li có ý gì, rõ ràng là đã chiếm được ba mươi mấy tòa thành, giang sơn của hắn cũng đã bị chiếm quá nửa, lại đột nhiên không muốn đánh nữa. Tuy răng Mặc Diệc Ngân có danh "dụng binh như thần", nhưng hiện nay hắn đang ở tiền tuyến sống chết không rõ, mà sau hai lần xuất chiến, Lâm Phong quốc đã tổn thất 30 vạn đại quân, thật sự chịu không nổi sự truy đuổi của Đông Li quốc. Trấn quốc hầu phủ Mặc gia nhiều đời vì nước tận trung, tin rằng Mặc Diệc Ngân sẽ không tận tâm trợ giúp Đông Li, hơn nữa hiện giờ thân muội Mặc Tĩnh Đình của hắn đã gả cho thân vương làm chính phi, hài người đều có gốc gác hoàng thất, nếu hai nước thật sự tiếp tục xảy ra tranh chấp, mọi người đều không thể sống tốt. Mười năm tuy rằng hơi ngắn, nhưng có thể mượn cơ hội này chỉnh đốn đội quân.

Cân nhắc hồi lâu, ông liền đáp ứng. Chỉ khổ Mặc gia, khổ Mặc Diệc Ngân.

Người người Mặc gia bị dọa choáng váng, không biết phải làm sao, thời khắc mấu chốt vẫn là do đại tiểu thư Mặc gia Mặc Tĩnh Đình chuẩn bị hết thảy. Việc khi trươsc của Mặc Diệc Ngân và Lạc Tuyết đều bị dấu kín.

10 ngày sau, Mặc Diệc Ngân được đón về từ tiền tuyến, Đông Li quốc phái người mang giải dược đến, Nhưng Mặc Diệc Ngân nghe nói không tìm thấy Lạc Tuyết, không màng thân thể bị thương chưa hồi phục, kiên trì đi tìm nàng...

Mặc Diệc Ngân bị gọi tiến cung gặp Hoàng Thượng, ở Ngự Thư Phòng, Hoàng Thượng để hắn xem một bức họa và một phong thư được Đông Li quốc đưa tới. Người được họa là Lạc Tuyết, đó là lần đầu tiên Mặc Diệc Ngân thấy nàng mặc cung trang, nàng mặc một thân cung trang màu hồng nhạt, tóc vấn gọn, phía trên cài ngọc phượng thoa và bộ diêu vàng, cầm trong tay quạt nhỏ. Cho dù gương mặt kia không có bất cứ biểu tình gì, cũng đẹp đến vô cùng, cũng... cao quý vô cùng. Nội dung thư nói rằng công chúa động tâm với Mặc tướng quân, nguyện cùng hắn kết tóc nên duyên, đổi lấy bình yên cho hai nước, cuối bức thư còn có dấu ấn của Hoàng Đế Đông Li, chứng minh thư này là thật. Kỳ thật không cần đọc thư, Mặc Diệc Ngân cũng biết người trong tranh là Lạc Tuyết, sớm chiều ở chung gần nửa năm, hắn làm sao có thể không nhận ra?

Sau khi hồi phủ hắn không ăn không uống nhốt mình trong phòng ba ngày, đợi tới khi ra ngoài, đã đáp ứng ở rể Đông Li. Hoàng Thượng tựa hồ đoán được hắn nhất định sẽ đồng ý, trong những ngày tinh thần hắn sa sút, đã an bài tốt mọi việc,

Mà Mặc Diệc Ngân sở dĩ đáp ứng, bất quá chỉ vì muốn gặp nàng, hỏi nàng một câu, tai sao lại phải làm như vậy?











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro