Chương 1: Sơ ngộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Cô giáo hẹn gặp lại."

"Hẹn gặp lại." Đường Thu Tuyết đứng ở cửa phòng học mỉm cười, đưa mắt nhìn một bạn học nhỏ được người nhà nắm tay dắt ra về, khi bọn họ đã đi xa Đường Thu Tuyết duỗi thân thể có chút cứng ngắc, xoay người quay vào phòng học kiểm tra lớp học xem điện đã được tắt hết chưa và có cánh cửa sổ nào chưa được đóng lại.

"Cô giáo Đường, đã tan tầm." Bác bảo vệ ngoài cổng nhìn thấy Đường Thu Tuyết , chào hỏi.

"Đúng vậy, ngày hôm nay bọn trẻ đều được đón về sớm cho nên được về sớm." Đường Thu Tuyết nhìn thoáng qua điện thoại di động hiển thị 6: 05, sớm hơn so với bình thường.

Mặc dù trường học quy định giờ tan làm là 6 giờ, nhưng bởi vì có một vài đứa trẻ được gia đình đón về muộn, nên Đường Thu Tuyết thường tan việc muộn hơn 20 phút sau.

Cũng may nhà của Đường Thu Tuyết cách nhà trẻ không phải quá xa, khoảng 10 phút liền đến. Vừa về tới nhà của mình, Đường Thu Tuyết cả người liền trở nên cực kỳ mệt mỏi.

Đừng thấy nàng thời điểm ở nhà trẻ rất chịu khó, thế nhưng chỉ có người hiểu rõ nàng mới biết được nàng là một người đã có thể nằm tuyệt đối không bao giờ muốn đứng lên, đã nằm nghỉ liền không muốn ngồi dậy. Nếu không phải do vấn đề kinh tế của bản thân có giới hạn thì đến cả ban ngày Đường Thu Tuyết cũng nghĩ không muốn thức dậy, cả ngày nằm chơi một vài trò chơi điện tử, xem tiểu thuyết, mỗi ngày ngủ thẳng đến tự nhiên thức dậy thực sự thoải mái biết bao, đương nhiên đó cũng chỉ là một chút suy nghĩ.

Như thường lệ hôm nay Đường Thu Tuyết nằm trên giường nhỏ của mình, lấy điện thoại di động ra xem một bộ tiểu thuyết dài mà nàng đang xem dở, cuối cùng có thể do không buồn ngủ mà xem khá tập trung .

Chờ đến khi Đường Thu Tuyết ý thức đến thời gian thì cũng đã đến mười giờ, Đường Thu Tuyết xoa xoa cổ đã có chút cứng ngắc, mang theo một chút hứng thú vào phòng tắm, quả nhiên, đi làm gì đó đều thật đáng ghét.

"Lúc nào có thể không cần đi làm mà vẫn có tiền tiêu thì thật tốt biết bao nhiêu a!" Đường Thu Tuyết lẩm bẩm, nhưng trong lòng lại hiểu không đi làm mà có tiền tiêu là không có khả năng, chỉ có khi do bản thân đầu thai vào một gia đình có điều kiện thì có thể.

"Ngươi có nghĩ là đến không cần phải ngày ngày đi làm mà vẫn có tiền để sinh hoạt không?"

"Đương nhiên là muốn, cuộc sống của người có tiền ai mà không muốn chứ, trở thành một trạch nữ chân chính là giấc mộng của ta nha!"

Đường Thu Tuyết nói đến giấc mộng của mình, hai mắt sinh ra quang mang cực nóng.

Chờ một chút... Vừa rồi... Là ai nói, cô ở một mình sao lại có người nói, không lẽ có trộm.

Phản ứng đầu tiên Đường Thu Tuyết đem đồ chặn lại cửa nhà tắm khóc không ra nước mắt cầm chặt khăn tắm vây quanh người, không có can đảm để tắm tiếp khi nghĩ đến đang có người thứ hai ở đây.

"Ngươi cho rằng một cánh cửa là có thể ngăn trở bổn hệ thống đại nhân sao? Thực sự là ngu xuẩn." Một đạo ánh sáng đột nhiên xuất hiện, một quả nhân sâm giống như đứa trẻ nhỏ được vây trong ánh sáng, vốn thật đáng yêu, thế nhưng trên mặt để lộ thần sắc khinh bỉ khiến Đường Thu Tuyết có một loại xúc động muốn xông lên tát nó một cái.

"Cho nên, vừa rồi cái thứ kia là ngươi đang nói chuyện?" Đường Thu Tuyết bỏ ra đồ đang chặn cửa xắn tay một bộ nôn nóng.

"Bổn hệ thống mới không phải cái thứ kia..."

"Ừ, ngươi quả thực không phải cái thứ kia."

Tiểu tử trên mặt biểu tình muốn nổ tung, mẹ nó, chủ thần đại nhân, bổn hệ thống có thể chọn cùng chết với cô ta không.

Đáp án đương nhiên là không thể nào, muốn chết cũng là nàng chết, bổn hệ thống chính là có ý chí quyết tâm trở thành chủ thần đại nhân, làm sao có thể ngay bước đầu tiên của hành trình lựa chọn từ bỏ.

"Bổn hệ thống không so đo cùng ngươi, ngươi đã nói ngươi phải hoàn thành giấc mộng của ngươi."

Đường Thu Tuyết liếc mắt nhìn nhân sâm quả bay giữ không trung, quả quyết quay đầu bước đi, xem ra hôm nay thật là mệt mỏi đến thảm, không thì làm sao sẽ xuất hiện ảo giác cơ chứ, nhanh chóng nghỉ ngơi ngủ một chút, ngày mai còn phải dậy sớm hơn để đi làm.

Đường Thu Tuyết vội bước nhanh nhào lên chiếc giường quen thuộc liền lấy chiếc chăn quấn quanh bao người lại, mẹ nó, thì ra không phải có trộm mà là gặp quỷ, ngươi nhìn không thấy ta ngươi nhìn không thấy ta, ngày mai có khi phải đi kiếm một thầy về trừ tà?

Cứ như vậy miên man suy nghĩ Đường Thu Tuyết liền mơ màng mà ngủ... Nàng ngủ! ! ! Ngươi không nhìn lầm, nàng thực sự đang ngủ, ngươi đã gặp qua người nào trái tim khỏe như thế sao?

Mắt thấy một loạt các hành vi của Đường Thu Tuyết hệ thống đại nhân hỗn độn trong gió, chủ thần đại nhân, bảo bối muốn đổi kí chủ, như vậy kí chủ thật có thể hoàn thành nhiệm vụ khiến bảo bối trở thành chủ thần đại nhân vĩ đại sao?

Đương nhiên... Không thể! Chủ thần đại nhân cười trộm, chính là nhân tài như vậy mới cho ngươi đi trói định, ngươi nếu cũng giống như ta vậy thì còn cần ta sao? Chủ thần sống vất vả như vậy để một mình ta gánh là đủ rồi.

Đường Thu Tuyết mơ mơ màng màng ngủ nghe được một thanh âm ở bên tai hỏi: "Ngươi nguyện ý trở thành kẻ có tiền để có thể hoàn thành tâm nguyện sống như trạch nữ chân chính sao?"

Có chuyện tốt như vậy? Đương nhiên nguyện ý!

"Ta nguyện ý."

"Đinh, kí chủ đã đồng ý ký kết khế ước, phối hợp hệ thống công lược nam phụ bệnh kiều, trói buộc tiến độ 10%, 20%... 90%, 100%, hệ thống đã trói định, có bắt đầu tiến hành công lược không?"

Đường Thu Tuyết bị thanh âm ong ong bên tai quấy rối đến phiền lòng, xoay người đem chăn kéo qua đầu, thật ồn, không muốn để ý.

"Có bắt đầu tiến hành công lược không?"

...

Không ai để ý tới.

Nhân sâm quả làm trọn trọng trách công việc của mình không sợ phiền nhiễu hỏi: " Có bắt đầu tiến hành công lược không?"

Hắn sẽ không thừa nhận rằng hắn chính là đang cố ý, ai bảo nàng khi dễ bảo bối, đáng đời!

Nhìn ở trên giường lăn qua lăn lại ngủ không yên Đường Thu Tuyết , vẫn không dừng lại mà tiếp tục hỏi: " Có bắt đầu tiến hành công lược không?"

Đường Thu Tuyết bị làm phiền không được yên tĩnh nhắm mắt tức giận mà trả lời: "Bắt đầu bắt đầu."

"Kí chủ đồng ý bắt đầu công lược, lấy mẫu linh hồn kí chủ, linh hồn lấy mẫu đang kiểm tra, đinh, lấy mẫu hoàn tất."

Không có bên tai thanh âm ông ông quấy rối, Đường Thu Tuyết cuối cùng cũng có thể ngủ an ổn.

Đột nhiên từ trong chăn một cánh tay vươn ra chung quanh lục lọi, tìm nửa ngày cũng không tìm được điện thoại di động Đường Thu Tuyết cuối cùng cũng từ trong chăn bò dậy, nhắm mắt ngáp một cái muốn mang giày, lại phát hiện giày không thấy, miễn cưỡng mở to mắt muốn nhìn một chút xem giày đang ở đâu, thấy xung quanh đang biến dạng trên diện tích rộng.

Mẹ nó, đừng nói ngoại trừ giường tất cả đều là một mảnh đen như mực là nhà của ta? Ô ô ô, ta muốn về nhà.

Đột nhiên tối hôm qua nhìn thấy một đứa trẻ xuất hiện, chỉ thấy nó nắm tay, hắng giọng: "Khụ, kí chủ ngươi khỏe, tuy rằng chúng ta trước đã thấy qua, nhưng ta cũng tự giới thiệu mình một chút, ta là hệ thống công lược nam phụ bệnh kiều, ngươi có thể gọi ta là hệ thống đại nhân, nơi mà người đang ở là không gian nghỉ nơi, nếu kí chủ đã tỉnh, như vậy chúng ta bắt đầu nhiệm vụ thứ nhất của ngươi đi." Nhân sâm quả vừa nói vừa muốn đem Đường Thu Tuyết đưa đi chấp hành nhiệm vụ, lại bị Đường Thu Tuyết một cái bàn tay chụp lại.

"Khốn khiếp, ai cho ngươi bắt cóc ta, mau đưa ta trở lại, ta còn muốn đi làm, đến muộn là toàn bộ thưởng chuyên cần tháng này của ta sẽ không còn." Đường Thu Tuyết kích động đem thân thể nhỏ bé của nhân sâm qua lay động.

"Mau buông, còn nữa sẽ bị ngươi bóp chết." Nhân sâm quả lè lưỡi, sắc mặt đỏ lên.

Nhìn hắn không giống như đang làm bộ, Đường Thu Tuyết hơi tạm ngừng lại, nhưng vẫn không có buông ra: "Mau chóng đưa ta về, không thì ta bóp chết ngươi."

"Dù ngươi có bóp chết ta ngươi cũng không thể quay về, hơn nữa ta nếu là chết ngươi cũng sống không được."

Không thể quay về? Ta tiền lương tháng này làm sao bây giờ? Ô ô ô, ngày hôm nay hình như là ngày trả lương, hàng hóa mua trong xe vẫn còn chưa có thanh toán hết (◣д◢)

Nhân sâm quả canh lúc Đường Thu Tuyết sững người, từ trên tay nàng chạy trốn, sửa sang lại kiểu tóc của mình, đem đầu tóc bị làm rối làm cho tạm ổn nói: "Cũng không phải không có khả năng trở lại, chỉ cần ngươi hoàn thành nhiệm vụ, đạt được tích phân nhất định là có thể đi trở về, hơn nữa mỗi khi hoàn thành một nhiệm vụ sẽ có một số tiền lớn chuyển vào trong tài khoản của người, thế nào, có bắt đầu công lược hay không?"

Đường Thu Tuyết nghĩ ngợi nhất thời tinh thần phấn chấn: "Một số tiền lớn là bao nhiêu?"

"Còn tùy thuộc vào mức độ nhiệm vụ của ngươi hoàn thành, một nhiệm vụ đơn giản được năm vạn hoặc mười vạn, nhiệm vụ khó khăn thì hai mươi vạn, tuy nhiên lần đầu ngươi làm nhiệm vụ, ta khuyên ngươi nên từ nhiệm vụ đơn giản mà bắt đầu, nhiệm vụ thất bại sẽ bị trừng phạt."

Đường Thu Tuyết nuốt nước miếng: "Hình phạt gì?"

"Hình phạt cụ thể còn phải xem ngươi ngẫu nhiên chọn trúng cái nào, nhưng mà tuyệt đối sẽ làm cho ngươi cả đời khó quên, hơn nữa người nào nhiệm vụ thất bại sẽ bị khấu trừ gấp 4 lần tiền thưởng. Vậy nên ngươi ngàn vạn lần không nên thất bại nha."

"Ha hả, vậy ta không làm nữa?" Đường Thu Tuyết nghiêm mặt, lương cao đồng nghĩa với việc thử thách cao, nàng vẫn là trở lại bồi lũ trẻ chơi vẫn hơn.

"Được nha, vậy ngươi ở nơi này đợi linh hồn tiêu tán đi."

"Ta muốn trở về! Ngươi tại sao muốn bắt cóc ta?"

"Nhắc lại một lần, thứ nhất là chính ngươi đồng ý không phải bổn hệ thống bắt cóc ngươi. Thứ hai, ngươi ngoại trừ hoàn thành nhiệm vụ để trở về thì không còn bất kỳ phương pháp nào khác."

...

-----

Đôi lời tám nhảm: Mị lại đào hố, thỉnh mọi người nhảy vào hố này.

Chương đầu hạnh ngộ bệnh kiều tổng tài yêu yêu đát~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro