CHƯƠNG 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khí trời tháng tám, trong không khí đều có mùi mồ hôi ẩm ướt và nóng bức, studio đoàn làm phim la hét ầm ĩ bận rộn, càng làm nhiệt độ nóng bức dâng cao mấy phần.

Chân Lạc Mặc mang theo nhãi con mới bốn tuổi nhà cậu nhích vào trong góc tránh vướng bận, thuận tay đem một viên kẹo trái cây nhét vào trong miệng nó. Sau khi hối lộ nhãi con nhà mình xong, Chân Lạc Mặc bắt đầu cùng nhóc béo bàn điều kiện: "Trăn Trăn, nhớ tối hôm qua chúng ta nói chuyện gì không?".

Nhóc béo mút kẹo gật đầu, mơ màng nói: "Đi tìm ảnh đế, nói con là fan nhí của chú ấy, muốn chú ấy kí tên cho con. Tên con là Mặc Mặc, muốn chú ấy viết Mặc Mặc chú thích con nhiều nhiều lắm."

Chân Lạc Mặc: "Cái dấu chấm thứ ba bắt đầu bằng gì?"

Chân Lạc Mặc cúi đầu nhìn nhóc béo dưới chân mình, cái cục này đang loay hoay đếm ngón tay coi cái dấu chấm thứ ba ở nơi nào.

Trăn Trăn là đứa trẻ thông minh nhất xinh đẹp nhất Chân Lạc Mặc từng gặp, bé như là phiên bản thu nhỏ của ảnh đế Du Hiển Duẫn. Hai người quả thật rất giống nhau, chính vì như thế, Trăn Trăn mới có thể gia nhập đoàn phim《 Đế Thành Kế 》, trở thành một diễn viên nhí.

Trong phim Trăn Trăn đóng hai nhân vật, một là thời thơ ấu của Du ảnh đế, tiểu hoàng tử cứng nhắc hướng nội. Vai còn lại là con trai của Du ảnh đế, tiểu hoàng tôn hoạt bát đáng yêu.

Ngày Trăn Trăn tiến tổ, toàn bộ nhân viên đoàn phim đều rất kinh ngạc. Mọi người đều nhất trí cho rằng đạo diễn casting thật sự là kỳ tài, cứ coi như trong tương lai Du ảnh đế thật sự sinh một đứa con trai, khả năng còn không giống Du ảnh đế như nhóc con này.

Đối với việc Trăn Trăn đặc biệt giống Du Hiển Duẫn, Chân Lạc Mặc nghĩ cậu cần phải có trách nhiệm. Bởi vì trong nhà cậu treo một tấm poster Du Hiển Duẫn rất lớn ở trên tường, cậu và nhãi con ra ra vào vào đều nhìn thấy, hơn nữa trong lúc rảnh rỗi, cậu sẽ mang theo Trăn Trăn đi xem phim của Du Hiển Duẫn. Nhãi con từ nhỏ đến lớn mỗi ngày đều nhìn một nam nhân, lâu dần, lại càng ngày càng giống.

Bên này Chân Lạc Mặc cùng Trăn Trăn còn đang nhàn nhã thương lượng làm sao tìm được ảnh đế đòi kí tên, bên khác phó đạo diễn gấp đến độ quay mòng mòng. Hết thảy công tác chuẩn bị gần như xong xuôi mà nam chính Du ảnh đế lại không thấy tăm hơi. Nhưng mà phó đạo diễn không dám đánh trống khua chiêng tìm, lo động tĩnh quá lớn làm Du ảnh đế mất hứng, dù sao đây chính là Du Hiển Duẫn.

Du Hiển Duẫn mặc dù mới hai mươi sáu tuổi, nhưng phân lượng của anh trong giới giải trí lại không nhẹ. Năm đó Du Hiển Duẫn dựa vào khóa chuyên ngành, khoa văn hóa dùng thành tích thi đứng đầu vào Hoa Ảnh, chưa tốt nghiệp đã liên tiếp tham diễn rất nhiều bộ chế tác điện ảnh lớn. Năm trước nhờ nhân vật nằm vùng Cô Phàm trong điện ảnh 《 Bích Không Tẫn 》này, liên tiếp thu hoạch hai giải thưởng lớn nhất của Thanh Tùng và Kim Huyên Thảo, trở thành ảnh đế Hoa quốc trẻ nhất trong lịch sử giành được hai giải thưởng lớn.

Nhưng làm cho người ta kiêng kị Du Hiển Duẫn, cũng không phải thành tích diễn xuất xuất sắc, mà là xuất thân của anh.

Du Hiển Duẫn là con trai của Du Trọng Uyên, trong tay Du Trọng Uyên nắm hơn phân nửa tuyến rạp chiếu phim Hoa Quốc. Trừ phi mọi người cả đời không dính dáng tới điện ảnh, không phải ai cũng sẽ đi trêu chọc đắc tội Du Hiển Duẫn. Đạo diễn, nhóm minh tinh điện ảnh nổi tiếng tuy vênh váo tận trời, nhưng cuối cùng cũng phải nhìn sắc mặt của rạp chiếu phim. Người làm phim không cho mi nhiều tài nguyên không cho mi tuyên truyền, vậy mi cũng chỉ có thể ngồi chờ nằm liệt giữa đường.

Du gia có địa vị quá đặc thù trong giới điện ảnh, mọi người đều muốn mượn gió đông nhà họ Du, người trong giới mỗi ngày đưa tới vô vàn kịch bản điện ảnh trước mặt Du Hiển Duẫn, như gió thổi tuyết rơi liên miên không dứt, Du Hiển Duẫn có toàn bộ tài nguyên điện ảnh tốt nhất Hoa quốc. Sau đó, anh ấy thế mà lại đi đóng phim truyền hình.

Trong mắt người trong nghề, diễn viên màn ảnh lớn liên tục chiến đấu ở các chiến trường màn ảnh nhỏ quả thực là đắm mình trụy lạc, thế nhưng Du ảnh đế đột nhiên cũng không biết đầu óc bị cái gì đạp hỏng lại chịu đáp ứng đóng phim truyền hình. Coi như bộ phim《 Đế Thành Kế 》 này là phim truyền hình sản xuất chế tác hoàn mỹ số một số hai, nhưng nếu so sánh với các phim điện ảnh Du Hiển Duẫn tham gia lúc trước, vẫn còn kém xa. Du Hiển Duẫn hiện tại hạ mình tới diễn phim truyền hình, tự mang nhiệt độ siêu sao đến, cũng tự mang khí tràng không dễ trêu chọc. Anh chính là đĩa bánh trên trời rơi xuống, vừa thơm phức lại vừa nóng bỏng tay.

Phó đạo diễn cảm thấy đại thần Du Hiển Duẫn này không trêu chọc nổi, gấp đến độ quay mòng mòng cũng không dám lỗ mãng. Ngược lại tổng đạo diễn còn đỡ hơn một chút. Ông biết tình huống nam chính lạc đường liền lập tức kêu tất cả mọi người đi xung quanh tìm Du Hiển Duẫn. Không tìm được anh ấy, có thể tìm người đại diện hoặc là trợ lý cũng được.

Đạo diễn vừa ra lệnh, toàn bộ nhân viên đoàn phim lập tức bắt đầu đồng tâm hiệp lực tìm kiếm Du ảnh đế. Chân Lạc Mặc thấy phó đạo diễn chui vào đạo cụ bình vại bên cạnh nhìn bên trong một chút, chỉ lo ảnh đế bị quên ở bên trong vại đồng mạ vàng lớn.

Chân Lạc Mặc: ...

Chân Lạc Mặc không biết nói gì, nhóc béo ở bên chân lại kéo kéo cậu, Trăn Trăn dùng âm thanh có chút non nớt: "Mặc Mặc, chúng mình cũng đi tìm đi. Anh không phải rất thích Du Hiển Duẫn sao, nếu như chú ấy bị anh tìm được, anh còn có thể làm quen được nha. Đừng sợ, dũng cảm đối mặt với chân ái a."

Chân Lạc Mặc thích Du Hiển Duẫn, là bởi vì người đó từng ở lúc cậu khó khăn nhất ra tay trợ giúp. Người ở trong bóng tối, một chút ánh sáng đều ấm áp nóng rực như thái dương.

Chân Lạc Mặc nhẹ nhàng bóp bóp khuôn mặt nhỏ bé Trăn Trăn, một mặt nghiêm túc cảnh cáo, " Sau khi kiến quốc không cho phép động vật thành tinh, nhãi con cũng không cho phép thành tinh."

Nhãi con thành tinh kéo lấy tay Chân Lạc Mặc, túm lấy cậu bắt phải đi tìm chân ái. Chân Lạc Mặc tùy ý để Trăn Trăn lôi kéo, cậu cảm thấy đứa nhỏ này có chút thông minh quá đáng. Gen di truyền mạnh mẽ như vậy, cũng không biết cha mẹ nó thông minh tới cỡ nào.

Nhiều người đang tìm kiếm nơi Du ảnh đế có khả năng xuất hiện. Chân Lạc Mặc thật sự không muốn đi đến trước mặt Du Hiển Duẫn xoát độ tồn tại, cho nên cậu đều đi đến nơi có ít người tùy tiện dạo một vòng. Chân Lạc Mặc nắm tay Trăn Trăn tản bộ gần kho đạo cụ lớn, một lớn một nhỏ đi tới đi lui thì gặp được một người.

Chân Lạc Mặc không phải là người có số may mắn gì, cho nên người cậu đụng phải tự nhiên không thể nào là Du Hiển Duẫn, mà là bạn học đại học Bùi Trực. Hiện tại Bùi Trực rất được mọi người yêu mến, cậu ta giành được một vai có phần diễn rất nặng trong bộ phim này.

Thành tích lúc đi học của Bùi Trực cũng không tốt lắm, kỹ năng diễn xuất cũng giống như vậy. Nhưng mà vận khí cậu ta tốt, mới vừa tốt nghiệp đã nhận được bộ phim tốt, về sau phát triển cũng không tệ. Về phần nguyên nhân vận khí tốt, các bạn học có lưu truyền một số lời nói không sạch sẽ lắm, nhưng Chân Lạc Mặc rất ít quan tâm cái đó, cậu quan tâm hơn chính là tại sao Bùi Trực đi về phía cậu. Dù sao lúc cậu mang theo Trăn Trăn mới vừa vào tổ, Bùi Trực đã làm bộ không quen biết cậu.

Chân Lạc Mặc cảm thấy Bùi Trực chắn chắn không có ý tốt, cậu cúi người xuống, dịu dàng nói chuyện với nhóc béo: "Trăn Trăn, đi tìm chị trợ lý quay phim chơi nhé, anh còn có một số việc."

Trăn Trăn nhìn nhìn Chân Lạc Mặc, lại nhìn Bùi Trực đang đi tới, nhỏ giọng dặn dò: "Mặc Mặc, đừng trèo tường nha, con thích anh và Du Hiển Duẫn bên nhau cơ."

Chân Lạc Mặc dùng sức vỗ một phát trên mông nhỏ của Trăn Trăn. Trăn Trăn rầm rì, dùng hai chân ngắn đáng yêu chạy đi.

Chân Lạc Mặc đứng lên nhìn theo hướng Trăn Trăn chạy, mãi đến khi nhìn thấy nhóc béo chơi với chị trợ lý đạo diễn, cậu mới nhìn Bùi Trực đang đứng trước mặt.

Bùi Trực tựa tiếu phi tiếu nhìn Chân Lạc Mặc, Chân Lạc Mặc không nói gì. Nhưng Bùi Trực không chờ được đã mở miệng:"Ai chà, đây không phải là Chân Lạc Mặc đứng đầu khóa chuyên ngành ngưu nhân lớp chúng ta hay sao. Nhớ năm đó, cậu vừa tốt nghiệp thì có đạo diễn lớn mời cậu đóng phim, tôi thật cần phải cảm ơn nhờ cậu từ chối nhân vật đó, nếu không tôi sẽ không được như ngày hôm nay. Như thế nào, hâm mộ đúng không, nhờ nhân vật đó mà tôi lấy được giải thưởng người mới xuất sắc nhất phim truyền hình Kim Tước. Bây giờ tôi còn được phối diễn với Du Hiển Duẫn, không ngờ giới thiệu vai diễn quần chúng cho cậu, cậu thật sự còn nâng bát đến xin cơm."

Lúc đi học Bùi Trực xem Chân Lạc Mặc như là quân địch, hiện tại cuối cùng cũng có thể đạp Chân Lạc Mặc dưới lòng bàn chân, nhưng cậu ta cũng không vui vẻ cho lắm.

Mặt Chân Lạc Mặc không biểu tình nhìn Bùi Trực, rất kiên trì giải thích: "Vị được phối diễn với nam chính, cậu hiểu lầm rồi. Tôi không phải tới làm diễn viên quần chúng, tôi tới xem con trai tôi đóng phim. Đúng rồi, con trai tôi diễn nam chính đó."

Nam chính Du Hiển Duẫn đang ngủ ở một góc mát mẻ mở mắt ra. Anh đang nghĩ ngợi có nên đi ra ngoài nhìn người cha mới từ đâu tới này của mình hay không, lại nghe thấy giọng nói dịu dàng ôn hòa tiếp tục bổ sung một câu: "Diễn nam chính, khi còn bé nha."

Bùi Trực xem thường phản kích có chút ấu trĩ của Chân Lạc Mặc. Cậu ta cảm thấy mình đã bỏ xa Chân Lạc Mặc mười tám con phố rồi. Tính toán với Chân Lạc Mặc là đã cho chút mặt mũi, Bùi Trực có cảm giác ưu việt cười nhạo một tiếng. Một mặt cao quý lãnh diễm tiêu sái xoay người, lúc rời đi còn cố ý đụng vào vai Chân Lạc Mặc.

Chân Lạc Mặc đứng tại chỗ không nhúc nhích, nhìn Bùi Trực bây giờ dần dần khởi thế, kỳ thật tâm lý Chân Lạc Mặc cũng không quá gợn sóng. Con đường này là do cậu chọn, thu dưỡng Trăn Trăn phải chiếu cố, tất nhiên không có khả năng nhận diễn nhân vật đó. Cậu ngược lại không hối hận oan ức, chỉ tiếc đã phụ lòng thầy Phương đã hết lòng vì cậu.

Chân Lạc Mặc đắm chìm trong suy nghĩ, mãi đến khi cậu cảm thấy được trước mặt nhiều hơn một bóng người, mới theo bản năng ngẩng đầu lên.

Sau đó, Chân Lạc Mặc liền thấy nam nhân cậu không thể quen thuộc hơn nữa, Du Hiển Duẫn đoạt giải ảnh đế hai lần.

Chân Lạc Mặc kinh ngạc há miệng, lại không thể phát ra âm thanh.

Du Hiển Duẫn nhàn nhã đứng trước mặt Chân Lạc Mặc. Anh đánh giá chàng trai trẻ tuổi trước mặt, tướng mạo nhu hòa, dùng một giọng điệu bình thường như hôm nay là số mấy hỏi: "Tôi nghe nói cậu là ba ba nam chính?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro