106: THAY ĐỔI (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mới tờ mờ sáng, Hạ Nhiêu liền mơ mơ màng màng tỉnh, hoặc là phải nói, cô là bị từng đợt nhiệt lưu làm cho nóng đến tỉnh, theo lý thuyết hiện tại là mùa đông, hẳn là sẽ không xuất hiện hiện tượng như vậy mới đúng.

Chính là lúc khi cô mơ hồ đối diện với đôi mắt thần quái nhìn chằm chằm cô không chớp mắt, kia một bên đỏ phỏng tựa một ngọn lửa thiêu đốt hừng hực, mang theo tàn diễm vực sâu chi mỹ, một bên xanh lộng lẫy mà lại mâu thuẫn âm hiểu sâu, mang theo mê người nhập ma quỷ mị quyến rũ.

Mà thân hình gắt gao tương dán ngạnh lãng* không ngừng tản ra một cổ tử làm người vô pháp bỏ qua nhiệt khí, khiến thân thể mềm mại Hạ Nhiêu bỏng cháy, tức khắc làm cô giật mình một cái, hoàn toàn thanh tỉnh.

(*'Ngạnh lãng' ý chỉ thân hình to lớn cứng cỏi)

Này một thanh tỉnh, cảm giác càng thêm rõ ràng mãnh liệt, trên bụng nhỏ nóng rực có một côn sắt nóng bỏng đang chọc vào bụng cô mang theo cổ xúc động. Đôi con ngươi kia tràn ngập vực sâu dục vọng thần quái làm Hạ Nhiêu toàn bộ linh hồn đều rùng mình lên, đó là một loại cảm giác bỏng rát linh hồn.

"Anh......" Hạ Nhiêu trừng đôi mắt sáng ngời nhìn Thánh Mặc La Á Qua Đế, tựa hồ định nói cái gì, vừa lại giống như bị dọa choáng váng.

"Tỉnh?" Thanh âm trầm thấp có một tia bị tình dục ăn mòn ám ách cùng mị sắc.

Hơi thở nóng rực ngạnh lãng* nghênh diện đánh tới, mang theo một tia hàm chứa huyết tinh thiết huyết chi khí, làm Hạ Nhiêu nháy mắt cảm giác được một cảm giác quỷ dị bất an, phỏng tựa trời sập xuống, giống như chủ nhân thân hình to lớn bên cạnh này ập xuống giống nhau.

(*'Ngạnh lãng' ở đây ý chỉ hơi thở mạnh mẽ cuồn cuộn như sóng)

Cảm giác như vậy làm Hạ Nhiêu tâm không lý do xẹt qua một tia dao động, một loại thanh thiển ấm áp chậm rãi tràn ngập mở ra, cuối cùng biến mất không thấy.

Hạ Nhiêu gật gật đầu, đang muốn mở miệng nói chuyện, lại cảm giác trên người một bóng đen lướt qua, cực nóng nóng bỏng môi nháy mắt bị chiếm cứ, đem lời nói cô định nói cắn nuốt ở trong bụng.

Đầu lưỡi mang theo lửa nóng uyển chuyển trực tiếp tiến thẳng, cường ngạnh thâm nhập vào miệng nhỏ, bá đạo đảo qua từng ngóc ngách trong khoang miệng cô. Tuy rằng không thô lỗ cùng dã man, nhưng lại phỏng tựa một cái không hiểu tình thú, không hiểu ôn nhu, chỉ lãnh khốc bá chủ, chỉ biết cường ngạnh mà kiên định đòi lấy.

Hơi thở cực nóng chậm rãi tràn ngập khoang miệng đang giao triền của hai người. Thân hình Hạ Nhiêu chậm rãi bị Thánh Mặc La Á Qua Đế cảm nhiễm*, trở nên nóng hơn, bị Thánh Mặc La Á Qua Đế hôn không chút có ôn nhu nào, thậm chí có thể nói là không có hề kỹ xảo, chỉ cứ như vậy trực tiếp cùng bá đạo làm Hạ Nhiêu cảm thấy được một loại cảm giác khác thường.

( "Cảm nhiễm" có nghĩa là bị người khác làm ảnh hưởng đến cảm giác tức là khi họ buồn cũng bất giác khiến bản thân não nề theo, ở đây hàm nghĩa như vậy)

Loại cảm giác này thực trực tiếp, thực nóng bỏng, như một lưỡi dao đâm thủng thật mạnh không có chút trở ngại nào, một lòng kiên định tiến tới, không hề dao động, kiên định cường thế làm người khiếp sợ, thậm chí khiến người không thể khống chế mà tâm động.

Một người dù có thể khống chế một được tình cảm ái muội, nhưng lại không cách nào khống chế loại cảm giác trực diện này, cường ngạnh mà kiên định chấp nhất, loại thái độ này, sẽ chỉ làm người cảm thấy chấn động, do đó ở trong tư tưởng, trong tâm lí lưu lại dày đặc dấu vết.

Một người đàn ông máu lạnh lãnh khốc cường thế như vậy thì bất luận dạng nữ nhân nào cũng đều khó có thể kháng cự. Vì thế Hạ Nhiêu cô cũng không khác so với những người phụ nữ ngoài kia, giờ khắc này, lòng cô đang cường thế nóng rực lại ẩn ẩn có một tia rung động.

Cánh tay không tự giác ôm lấy cổ Thánh Mặc La Á Qua Đế, chậm rãi hồi hôn xuống, cái lưỡi linh hoạt lúc này đây không giống lúc trước hướng xuống Thánh Mặc La Á Qua Đế cắn.

Mà là chậm rãi khiêu khích đầu lưỡi cường thế bá đạo trong miệng người đàn ông, nhẹ nhàng nghiền ma câu triền*, dùng sự dịu dàng chậm rãi bao vây nó lại, làm nó dần dần bình tĩnh trở lại.

( Câu này mk không rõ lắm bạn nào biết thì nói mình nha, thân ái thân ái)

Quả nhiên, Hạ Nhiêu mềm nhẹ khiêu khích hôn như thế một hồi, Thánh Mặc La Á Qua Đế động tác dần dần chậm lại. Sau đó, giống như bị cảm nhiễm bởi Hạ Nhiêu cũng cùng chậm rãi trêu đùa, đem hành động trước đó cường thế cùng đặc man thu hồi lại.

Triền miên hôn làm thân thể hai người càng thêm nóng bỏng, đôi mắt thần quái  của Thánh Mặc La Á Qua Đế thậm chí chậm rãi ngưng kết lại trở nên sâu thăm thẳm mang theo tia dục vọng đen tối như muốn cắn nuốt hết thảy.

Nửa ngày, Thánh Mặc La Á Qua Đế buông môi Hạ Nhiêu ra, tràn đầy con ngươi dục vọng dần bình tĩnh nhìn đôi mắt Hạ Nhiêu sáng ngời bị bao phủ hơi nước: "Vì chờ em, tôi nhịn cả một đêm rồi."

Nói xong, không đợi Hạ Nhiêu phản ứng lại, hạ thể đã dịch xuống, cự long sớm đã ở giữa hai chân cô như hổ rình mồi trực tiếp vọt vào thân thể Hạ Nhiêu, cường thế hoàn toàn đi vào, hoàn toàn chiếm cứ.

"Ân......" Hạ Nhiêu có chút trướng đau hừ ra một tiếng, mày không khỏi nhăn lại.

Thân thể của cô sớm đã mềm mại lúc Thánh Mặc La Á Qua Đế hôn, hạ thể cũng trở nên ẩm ướt. Nhưng vật của Thánh Mặc La Á Qua Đế quá lớn, lại là cứ như thế mang theo lực đạo cường thế trực tiếp đi vào, vẫn khiến cô nhất thời có chút ăn không tiêu, bị căng có chút đau, mà miệng huyệt cũng bởi vì bị đột nhiên căng ra mà có chút nóng rát đau đớn.

Thánh Mặc La Á Qua Đế bởi vì vẫn luôn nhìn Hạ Nhiêu, khi thấy khuôn mặt nhỏ trở nên nhắn nhó, hai tay như cũ chống ở hai bên sườn cô, hạ thể giống như cọc gỗ ngừng động trong thân thể của cô, không nhúc nhích. Toàn bộ thân thể căng lên chặt chẽ, như thể ý trí cùng vui thích khoái cảm đang không ngừng đấu tranh.

Hạ Nhiêu trong lúc nhất thời lực chú ý đều đặt ở hạ thể, nhất thời không phát hiện ra hành động của Thánh Mặc La Á Qua Đế rất khác với hôm trước, thẳng đến khi hắn nặng nề mở miệng, lúc này mới chú ý tới.

"Nhanh thích ứng một chút."

Mệnh lệnh ám ách thâm trầm, tràn ngập tình dục, khiến Hạ Nhiêu nháy mắt ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời hạ thể tựa hồ cũng không còn trướng đau, ngơ ngác nhìn Thánh Mặc La Á Qua Đế. Hoàn toàn bị phát hiện của mình dọa cho kinh ngạc.

Hắn thế nhưng đang đợi cô thích ứng?!

Một người tàn bạo thô lỗ như Thánh Mặc La Á Qua Đế giờ này khắc này cư nhiên đang đợi cô thích ứng?

Nhìn Thánh Mặc La Á Qua Đế gương mặt tuấn tú đang căng chặt, còn có đôi mắt chậm rãi trở nên hắc trầm thần quái, lồng ngực Hạ Nhiêu đột nhiên bang bang, không không tự giác đập nai tiếng.

Thánh Mặc La Á Qua Đế thấy Hạ Nhiêu ngơ ngác nhìn mình, đáy mắt tràn ngập kinh hãi , nhất thời đáy lòng có cảm giác nói không nên lời, có chút buồn cười, lại có chút buồn bực.

Hắn hiếm có khi đối tốt với ai, không cảm động đến rơi nước mắt ngược lại thế mà là kinh hãi, thậm chí có một loại ý vị kinh hách, đến mức này sao?!

"Xem ra em đã chuẩn bị tốt."

Nói xong, Thánh Mặc La Á Qua Đế trực tiếp nhanh chóng trừu động, lúc này không hề cho Hạ Nhiêu cơ hội thích ứng, vừa rồi nhẫn nại đã là cực hạn của hắn. Thánh Mặc La Á Qua Đế hắn chưa bao giờ tự bạc đãi mình, lúc nãy có thể hảo tâm một lần đã tính không tồi.

"Ân...... Chậm...... Chậm một chút......"

Hạ Nhiêu bị Thánh Mặc La Á Qua Đế đột ngột va chạm giống như thuyền bị sóng ập đến sắp đổ. Nếu không phải hắn gắt gao ôm cô, không chừng cô đã sớm bị lực đâm của hắn mà bay ra ngoài.

Thánh Mặc La Á Qua Đế lại làm như không nghe thấy, như cũ cường thế mà nhanh chóng đưa đẩy, như một con báo thoát cương, tấn mãnh mà mạnh mẽ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro