《 Huyết tộc 》2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vai ác vẫn còn duy trì tư thế tách hai chân ra, khăn trải giường dưới thân đã thấm ướt một mảnh.

"Đã...... Kết thúc rồi......"

Vậy thả cậu đi đi.

Cậu cố sức ngẩng đầu, bắp đùi bởi vì kích thích quá độ nên vẫn còn run run, vai ác cảm thấy thẹn mà nhắm mắt lại.

Người ngâm thơ rong cười như một con hồ ly mang ý xấu, hắn nhẹ nhàng nửa quỳ ở trên giường, duỗi tay nâng vai ác lên, làm khoảng cách giữa cậu và ba người bọn họ gần hơn.

"Em có khỏe không?" Người ngâm thơ rong có vẻ như rất quan tâm, hỏi.

Trong lòng vai ác bốc cháy lên một tia mong đợi, cậu ôm chặt người có tính cách dịu dàng này nhất, cực kì đáng thương nói: "Em khó chịu quá...... Ưm...... Em biết sai rồi, có thể thả em ra không......"

Người ngâm thơ rong sờ khuôn mặt nhỏ mang theo nước mắt của vai ác, ngồi dậy nói: "Vẫn còn có sức lực làm nũng, anh thấy em vẫn còn rất khoẻ."

"Vậy tiếp tục."

Vai ác mở to hai mắt, người ngâm thơ rong vẫn cười tủm tỉm, không biết lấy ra một cái rương từ đâu, mở ra, trong rương đều là một vài món đồ trông rất kỳ lạ cổ quái.

Nhìn vai ác một cái, người ngâm thơ rong nói: "Thích không? Đừng gấp, chúng ta có thời gian thử hết tất cả, nhìn em xem, kích động như vậy."

Vai ác bị ép uống một ống chất lỏng màu hồng nhạt, hương vị rất ngọt.

Ngay sau đó, bụng dưới của cậu nóng lên, vai ác giống như một con thú nhỏ bé đáng thương, rầm rì cọ xát trên khăn trải giường mềm mại.

Muốn......

Vai ác mơ mơ màng màng tự hỏi, lại càng ngày càng hỗn loạn.

Cậu muốn cái gì nhỉ?

Trong vô thức, vai ác đã phun ra lời nói trong lòng.

Kỵ sĩ đi lên trước, sờ đầu vú của cậu, vật nhỏ giữa hai chân vai ác lập tức cao trào thêm lần nữa, đáng thương chảy ra tinh dịch, nhỏ giọng rên rỉ.

"Nhạy cảm như vậy," kỵ sĩ lo lắng cau mày, "Sẽ không chơi hỏng em ấy đúng không?"

Người ngâm thơ rong nói: "Sẽ không sao cả."

Chỉ là một ít thuốc khai phá cơ thể, cũng không có tác dụng phụ gì.

Những đồ quý hiếm hắn vơ vét được cuối cùng cũng có tác dụng.

Người ngâm thơ rong đè vai ác lại, không cho cậu vặn người lung tung nữa, pháp sư tách hai chân vai ác ra, kỵ sĩ dùng dương vật dữ tợn của mình cọ xát má mềm ửng hồng của nhóc huyết tộc.

Ba người im lặng nhìn chằm chằm vào lỗ nhỏ của vai ác, nơi đó đã lầy lội ướt đẫm, đang phun chất lỏng ra bên ngoài.

Mà chủ nhân của cơ thể này vẫn chưa ý thức được bản thân đã xảy ra thay đổi gì.

Cho dù là lần đầu, cũng càng thêm nhạy cảm, nước sốt tanh ngọt không ngừng chảy ra.

"Ai trước?"

Pháp sư cười quái dị một tiếng, khảy nhẹ vào vật nhỏ hồng nhạt đang dựng lên giữa hai chân vai ác, làm nó mềm xuống.

Khăn trải giường càng ngày càng ướt.

Pháp sư nói: "Đương nhiên là tôi trước."

Kỵ sĩ nhéo núm vú của người dưới thân, làm hai điểm hồng nhạt kia nhô lên, càng lúc càng hồng.

Vai ác thấp giọng thở gấp, kỵ sĩ yêu thương hôn trán vai ác một cái, nói: "Tôi muốn dùng miệng em ấy."

Người ngâm thơ rong nhún vai, cũng được thôi, dùng đồ chơi chơi vai ác, hắn cũng rất vui.

Dăm ba câu đã chú định cả đêm khó qua của vai ác.

Vì thế một cái que nho nhỏ thon dài màu bạc được cắm vào vật nhỏ đáng thương trước người vai ác, vật thể hình bầu dục không ngừng rung động bị người ngâm thơ rong dùng ma pháp dán lên đầu vú vai ác.

Pháp sư tách hai chân vai ác ra, đặt lên trên vai hắn.

Lỗ nhỏ cực kỳ ướt át, thậm chí còn đang mở miệng nhỏ ra, ý đồ ăn cái gì đó.

Pháp sư đánh nó một cái, vai ác bị cái đánh này đẩy lên cao trào.

"A...... A......"

"Đừng phun nước," pháp sư lại đánh thêm một cái, "Mới bắt đầu đã như vậy, tiếp theo phải làm sao?"

Vai ác mê mang, chỉ biết bản thân hẳn là nên lấy lòng, vì thế cậu khóc thút thít rên rỉ, khóe môi tràn ra những câu từ rách nát.

"Xin lỗi...... Em không nhịn được......"

Dương vật hung ác để ở trước cái miệng nhỏ.

Ngôn linh có thể đề cao độ nhạy cảm của cơ thể gấp mấy lần.

Pháp sư tàn nhẫn cắm vào, vai ác lập tức run rẩy, lại cao trào thêm một lần nữa.

Thậm chí còn không phát ra nổi tiếng rên rỉ, kỵ sĩ đang thô bạo sử dụng miệng cậu.

Chỉ có thể giống một con thú nhỏ yếu bị đâm vào bụng, suy yếu run rẩy, ngực phập phồng kịch liệt.

Cơ thể bởi vì khoái cảm quá mức mà cong lại.

Người ngâm thơ rong búng tay một cái, những món đồ chơi trên người vai ác bắt đầu làm việc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro