2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giang Đường cảm nhận được một bàn tay lạnh lẽo, sờ soạng vào vạt áo em, đầu tiên là hõm eo, lại đến sống lưng.

Đầu lưỡi thật dài vẫn còn đang liếm lung tung trên mặt em, thậm chí còn có chất lỏng nhỏ giọt xuống đùi em.

Là nước miếng sao?

Cơ thể em bởi vì sợ hãi mà cứng đờ, sau một lúc mới không kìm được mà lên tiếng: "Ưm...... A, a ——!"

Ngay lúc em mở miệng, đầu lưỡi thuận thế mà chui vào khoang miệng em, thứ hình người kia lập tức phản công để ngăn chặn em, vừa liếm vừa mút trong miệng em.

Dựa vào ánh sáng mỏng manh qua khe tủ, Giang Đường thấy rõ thứ giống người này.

Đầu tóc màu trắng, da thịt tái nhợt hơi lạnh, ngũ quan tương tự như con người, cũng có thể xưng là tuấn tú đẹp trai, đôi mắt lại là màu xanh lục, đồng tử dựng lên như thú vật.

Trong bóng tối lập loè chút ánh sáng, trông như một con quái vật đáng sợ kì quái trong những bộ phim kinh dị.

Giang Đường bị bắt mở miệng ra để thỏa mãn quái vật, em không dám phản kháng, móng vuốt quái vật thường thường vuốt ve người em, móng tay chắc hẳn là vừa dài vừa nhọn, thậm chí còn để lại dấu vết cắt qua da.

Đau quá.

Quái vật như đã hôn đủ, ngẩng đầu cẩn thận ngắm nhìn Giang Đường.

Giang Đường nhỏ giọng rên làm gã thả lỏng tay ra.

Quái vật kêu hai tiếng, giọng rất là nghẹn ngào trầm thấp.

Vợ ơi!!

Quái vật càng nhìn càng thích vợ yêu, khuôn mặt trắng nõn ửng hồng, chỗ nào trên người cũng mềm mại thơm thơm cả.

Quái vật nhét đầu tóc trắng vào lòng Giang Đường, không ngừng cọ tới cọ lui.

Em thơm quá à, vợ ơi.

Giang Đường không nghe hiểu ngôn ngữ của quái vật, em liều mạng chạy ra khỏi ngăn tủ, ngăn tủ rất cao, lúc em rớt từ trên xuống, quái vật kia như sợ con người trên cơ thể gã bị ngã đau, vội vàng lót dưới người Giang Đường.

Giang Đường nằm trên người quái vật, ngồi dậy ý định chạy ra bên ngoài.

Vợ à, em muốn đi đâu sao?

Quái vật lại hí lên.

Nhưng...... Lỡ tên tội phạm giết người kia vẫn còn ở......

Giang Đường dừng bước chân lại, mấy giây ngắn ngủn chần chờ này cũng đã đủ để quái vật lập tức bế em lên, đặt lên chiếc giường lớn duy nhất trong căn phòng này.

Động tác của quái vật rất dịu dàng, giống như đang nâng niu một món đồ sứ dễ vỡ.

Giang Đường cũng nhận ra, hình như quái vật không có ý muốn giết em.

Em quyết định giao lưu với nó một chút.

"...... Chào anh," Giang Đường do dự thả lỏng cơ thể, dựa vào đầu giường, "Anh, anh là......"

Giang Đường vốn muốn hỏi quái vật là thứ gì, nhưng lỡ quái vật tức giận, muốn xé em thành mảnh nhỏ thì sao?

"Anh là ai vậy......"

Giang Đường lại tránh xa quái vật, quái vật lắc lắc đầu tóc trắng, hai tay chống lên giường, làm một tư thế rất có tính uy hiếp.

Quái vật có thể nghe hiểu Giang Đường nói, nhưng gã cũng không biết bản thân là cái thứ gì, gã từ nhỏ đã lớn lên ở đây.

Nhưng gã biết, Giang Đường là vợ yêu của gã, tuy chỉ nhìn thấy em một lần, nhưng gã đã hoàn toàn si mê em.

"Tê tê tê tê ——"

Vợ ơi, ta có rất nhiều người nhà, bọn họ cũng không có vợ, em thật đáng yêu, thật xinh đẹp, mọi người đều sẽ thích em, cho nên em làm vợ yêu của chúng ta được không?

Quái vật nói năng lộn xộn.

Giang Đường thơm quá, quái vật sắp không nhịn được nữa rồi.

Giang Đường không hiểu ra sao, chỉ có thể mờ mịt nhìn chằm chằm sàn nhà, "Ừm ừm" hai tiếng.

Cùng với tiếng gào rống hưng phấn, có chất lỏng tanh nồng tích xuống sàn nhà.

Giang Đường hoảng sợ ngẩng đầu.

Đối diện với một cây dương vật nổi đầy gân xanh, thô to dữ tợn gần như là khủng bố.

Cả người Giang Đường đều lạnh lẽo, trái tim bắt đầu đập kịch liệt hơn.

Quái vật sẽ không giết em, nhưng điều này cũng không cho thấy, quái vật sẽ không làm cái gì khác tàn nhẫn dơ bẩn với em cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro