Chương 3: "Chăn ấm" thể chất Thuần Dương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Thiên Manh nằm trên người thiếu niên, hai tay lục lọi trên thân thể, tìm kiếm điểm rót ma lực vào. Thiếu niên này quả thực không tệ, tuy rằng không có lân phiến lóng lánh kim quang, nhưng da thịt lại trơn bóng, còn có cơ bắp, trước ngực nổi lên hai cái núm nhỏ, sờ vào cũng có chút tư vị. 

    Người dưới thân giãy giụa càng ngày càng kịch liệt, nàng không kiên nhẫn ngẩng đầu lên, trông thấy thiếu niên đang trợn tròn mắt,nghẹn đỏ mặt, thoạt nhìn rất phẫn nộ, rất không tình nguyện. Đối với loại thái độ không hợp tác này, nàng từ trước đến nay luôn áp dụng phương pháp đơn giản mà lại có tác dụng lớn, giơ móng vuốt lên—— hiện tại có lẽ gọi là tay —— nàng đưa mắt ngắm nhìn bàn tay nhỏ bé trắng trắng mềm mềm, chớp mắt vẻ nghi ngờ, nhưng rồi vẫn theo quỹ đạo cũ rơi xuống.    

    Được rồi đó, thiếu niên này đã biết điều hơn rồi. Nàng giáng xuống một cái tát thật mạnh, thiếu niên ngoẹo đầu, mắt đảo một vòng, trực tiếp bị đánh hôn mê bất tỉnh.    

    Nàng tiếp tục lục lọi, xác định chín bộ vị để rót ma lực vào, rồi từ trên người thiếu niên lật xuống, nằm ngửa trên giường, miệng thở hổn hển, tìm ma lực rót vào các điểm thật sự quá mệt mỏi !    

    Tuy rằng nàng không biết mình bị hạ thúc tình hương, nhưng bản năng cảm thấy được có sự khác thường trong cơ thể. Ma lực của Hoàng Kim Long có tác dụng tinh lọc, chỉ cần nàng khôi phục được một điểm MP (mana), là có thể hồi phục thân thể không khỏe.

   Hiện tại, việc nàng cần làm là giúp đỡ thiếu niên có Thuần Dương chi khí này, rồi từ đó luyện "Hoàng kim quyết" . Nàng không phải lo lắng sẽ không có ai chỉ điểm, bởi vì trí nhớ đã được truyền thừa. Nhắm mắt lại, tập trung tinh lực, nàng bắt đầu tiến nhập truyền thừa kí ức.

   Trong ý thức liền xuất hiện hình ảnh một tòa Thần Điện cao lớn trống trải, tinh linh thủ hộ Thần Điện —— một sinh vật có cánh , chỉ cao hơn mười centimet. Tinh linh lục sắc tí hon đang ngồi ở cột trụ hành lang Thần Điện, vẻ mặt đau khổ ôm đầu gối, bộ dạng gục đầu ủ rũ. Trông thấy Thiên Manh, trong mắt nó hiện rõ vẻ mừng rỡ, xoát một cái liền bổ nhào vào trong ngực nàng.    

    "Chủ nhân, chủ nhân, người cuối cùng đến rồi! Thật tốt quá, người không sao cả, vẫn biến được thành người - Tinh linh tí hon vừa khóc vừa cười, nói năng lộn xộn không ngừng: "Chủ nhân, người hãy nghe ta nói, người đã xuyên việt rồi, xuyên qua thời không khác".

    "Xuyên qua?" Thiên Manh quả thực là chưa bao giờ nghe qua.

    "Chính xác là bây giờ người  đang ở một thế giới khác! Người lột xác đúng thời điểm thời không hỗn loạn, linh hồn của người thoát ly khỏi bản thể, sau đó bị đưa đến nơi này. Hu hu, chủ nhân của ta thật đáng thương , lực lượng cường đại của người đã bị phong ấn nên mới biến thành một nữ hài yếu đuối. . ."    

    Tinh linh tí hon nước mắt nước mũi tèm lem, vừa khóc lóc vừa kể lể, trông thấy khuôn mặt nhỏ nhắn nhưng mang vẻ bình tĩnh của Thiên Manh, lông mày hơi nhăn lại. Nó nhịn không được mà nghĩ, không phải chủ nhân quá chán nản thất vọng rồi chứ? Tiểu Manh vẫn còn là trẻ con, thời điểm này có lẽ nên động viên, cổ vũ nàng vượt qua khốn cảnh dũng cảm tiến tới mới đúng a!       

    Tinh linh khắc sâu ý nghĩ này, tuy rằng cái đầu nó so với Thiên Manh nhỏ hơn rất nhiều, thế nhưng là tuổi nó so với Thiên Manh lại dài hơn nhiều. Nó cảm giác sâu sắc bản thân phải nhận trách nhiệm giáo dục, không thể một mặt bi quan, phải tích cực hướng lên! 

    "Tiểu Manh" - tinh linh tí hon lau sạch nước mắt, lộ ra thần thái kiên định : "Không nên khổ sở, xuyên qua thì cũng mặc kệ đi, chỉ cần ngươi chăm chỉ tu luyện hoàng kim quyết, thì có thể khôi phục thực lực. Ta tin tưởng, dù cho ở thế giới này, ngươi cũng tuyệt đối là một Vương Giả. . ."    

    Nghe được câu này, Thiên Manh đưa mắt nhìn nhìn thẳng tinh linh tí hon,  ánh mắt đen nhánh che bởi một tầng một hơi nước, bi thương bên trong như muốn đem tinh linh tí hon bao phủ. 

    Thật là muốn tìm khối đậu hũ đâm chết a, tinh linh chưa từng có cảm giác mìnhvô dụng như thế bao giờ. Nó đau lòng nhìn Thiên Manh chăm chú , trông thấy môi của nàng bỗng nhúc nhích, thanh âm run rẩy làm lòng người tan vỡ : "Vàng của ta , cũng không có cùng ta xuyên qua sao?". . ."    

    Tinh linh tí hon thiếu chút nữa từ giữa không trung té xuống. Mặc dù đã xuyên việt rồi, cái đầu tiên ngươi nghĩ tới chính là vàng có hay không cùng tới đây, cái này phải chăng là rất tham tiền a a a!    

    Thiên Manh khổ sở đến cơ hồ muốn rơi nước mắt, vàng của nàng, trọn vẹn một tòa hoàng kim tháp, thêm các đồ bày biện bên trong , không biết là bao nhiêu tấn! Đó là các thời kỳ Hoàng Kim Long tích lũy tài phú, còn có một trăm năm nàng vất vả khổ cực thu lượm vàng. Bao nhiêu bảo kiếm kim tệ thần thánh, bao nhiêu đêm ôm vàng ngủ sung sướng, thế mà chỉ vì một lần xuyên qua, mất hết!

    Thấy bộ dạng nàng như muốn khóc, tinh linh đành phải an ủi: "Tiểu Manh, đừng buồn, cái thế giới này cũng có vàng. Chỉ cần ngươi khôi phục thực lực, muốn cướp bao nhiêu thì có thể đoạt bấy nhiêu.    

    Những lời an ủi này quả thực hữu hiệu,Thiên Manh kỳ thật vô cùng lạc quan, chỉ cần cho nàng một chút hy vọng ví như Hoả Tinh, nàng là có thể đem nó đốt thành lửa cháy lan ra đồng cỏ chi hỏa. Thấy nỗi thất vọng của Thiên Manh dần tiêu tan, tinh linh nhẹ nhàng thở ra, nó nói tiếp: "Còn có một tin tốt, linh hồn của ngài, chỉ cần liên hệ cùng Linh Hồn năng lượng đồ vật, có thể triệu tập ra, ví dụ như không gian Giới Chỉ của ngài, phòng bếp ma pháp của ngài ..."

    Thiên Manh nghe xong, lập tức bắt đầu kiểm kê trang bị,  phòng bếp ma pháp vẫn còn, thật sự là vạn hạnh trong bất hạnh, có cái phòng bếp này, nàng không cần lo đói bụng, chẳng qua là phòng bếp ma pháp cần ma lực, nàng hiện tại ma lực suy yếu đến đáng thương, nấu một chén nước luộc mì sợi cũng làm không được.

    Trong không gian giới chỉ trống rỗng này, có một thanh thụ cầm, còn có một chút trang bị ma pháp nàng tiện tay ném vào nhưng quên mất. Nàng hối hận vô cùng, sớm biết như vậy đã đem vàng chứa ở trong không gian giới chỉ, chẳng phải sẽ cùng một chỗ sao? 

    Trên đời không có việc gì là không khiến ta nuối tiếc, việc nàng cần làm hiện tại là mau chóng khôi phục thực lực.

    Thân thể vẫn rất khó chịu, mất đi vàng là đả kích nặng nề, tạm thời kềm chế cảm giác khô nóng trong thân thể, cảm giác lại càng mãnh liệt hơn. Thiên Manh tiến vào truyền thừa Thần Điện mục đích: Tu luyện hoàng kim quyết...

    Tinh linh tí hon lập tức giúp nàng tìm kiếm hoàng kim quyết, một quyển chân có thần điện đại môn cao sách, mặt bìa ghi "Hoàng kim quyết" ánh vàng rực rỡ, dòng chữ đỏ đập vào mắt "Một trăm cấm" ,ý nói: Dưới một trăm tuổi thì vẫn còn là thiếu nhi không thích hợp tu luyện.

    Thiên Manh nhấc chân tiến vào sách phi, trước mặt nàng chính là "Hoàng kim quyết" quyển sách trụ cột tầng thứ nhất: Tụy luyện. Ý thức chợt ngưng đọng, thế giới bên ngoài đơn điệu màu đen xám làm phương thức hiện ra ở chung quanh nàng. Nàng nhìn thấy nằm ở bên cạnh nàng là một thiếu niên, còn có dấu hiệu chín điểm ma lực nàng rót vào trên người hắn.    

    Ma lưch màu lam nhạt hướng theo hướng chín điểm rót vào, vốn là những điểm màu xám, giống như ngôi sao theo thứ tự phát sáng lên, phát ra u lam hào quang...

    Nàng hít một hơi thật dài, đem toàn bộ {điểm MP mana} còn sót lại phóng thích, giống như thủy triều bao trùm quanh thân thiếu niên. Thiếu niên kinh mạch Thuần Dương có màu xám bỗng nhiên biến thành màu cam, lập loè lên vô số ký hiệu ma pháp , mơ hồ như có xuất hiện hỏa diễm, đó là Thuần Dương chi khí thiêu đốt lên.

    Trong ngọn lửa, ma lực của nàng đạt được tụy luyện, nguyên bản màu lam nhạt nhẽo, dần dần trở nên thâm trầm.

    Nàng là Hoàng Kim Long, sinh ra lúc đã có ma lực tối cao tầng vàng kim, tuy rằng màu vàng nhạt kia hầu như xuyên qua. Thời điểm lột xác, ma lực của nàng đã tiếp cận màu vàng thuần khiết, đáng tiếc vì xuyên qua mà biến thành giá trị âm, đã thành trung cấp ma lực màu lam, chính xác là màu lam nhạt.

    Hoàng kim quyết mới vận hành một lần, nàng liền cảm thấy mệt mỏi. Thiếu niên tuy là đỉnh cấp Thuần Dương chi khí, nhưngkhông biết tại sao, thiêu đốt ra hỏa diễm nhưng không có hiệu quả như trong tưởng tượng. 

    Chẳng lẽ do thể chất thiếu niên này quá yếu? Nàng nghi hoặc, đem ma lực thăm dò vào nền tảng ma lực của thiếu niên, lập tức phát hiện điểm khác thường. Thiếu niên có gien dị biến, cho nên cảm ứng rất yếu đối với ma lực. 

    Sao đây? Buông tha cho hắn, thế nhưng nàng phải tìm người như thê nào mới thích hợp để tu luyện hoàng kim quyết đây? Huống chi, nàng mới đến, cần một người đáng tin cậy dẫn dắt nàng hòa nhập với thế giới này. 

    Nàng hơi suy nghĩ, nhưng rồi lập tức đưa ra quyết định. 

            -----------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro