Đừng lo lắng, tôi đang nhìn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái quái gì vậy?

Hãy nhìn xem, Wooje - người có khả năng tự chủ. Cậu có thể là hình ảnh hoàn hảo của một maknae ngây thơ, là hiện thân của kỷ luật và sự điềm tĩnh (cậu là Top laner).

Nhưng không gì được chuẩn bị trước khi cậu gặp phải điều này.

"Wooje, em chảy nước dãi kìa." Minseok cười khúc khích khi lấy tay đỡ cằm của Wooje. Đằng sau, cậu còn nghe thấy tiếng cười lớn hơn từ Minhyeong. Tất cả những gì cậu có thể làm là lườm họ, nhưng nó không mang vẻ đe dọa như cậu muốn vì cậu đang đỏ mặt. Cậu không nhịn được, sao hôm nay bạn trai cậu trông đẹp trai thế nhỉ? 

"Mày biết không, Joonie, tất cả người hâm mộ ở LoL Park sẽ chết nếu họ nhìn thấy mày." Minhyeong bước tới chỗ chàng trai tóc bạch kim và khoác vai anh ấy.

Hyeonjoon chế giễu: "Cái gì? Có điều gì đó về vẻ ngoài của tao à?" Anh ấy vò lại mái tóc vốn đã rối bù của mình và bằng cách nào đó trông anh ấy còn đẹp hơn nữa. Chúa ơi, liệu hôm nay Wooje có đến được buổi khai mạc mùa giải không? Bản thân cậu cũng không chắc lắm. Cậu nhận ra mình vẫn đang nhìn chằm chằm vì nghe thấy tiếng cười khúc khích và đột nhiên có một bóng người đứng trước mặt cậu.

"Wooje, em đang nhìn chằm chằm vào cái gì vậy, huh?" Trên mặt anh ấy nở một nụ cười tự mãn và Wooje phải huy động hết sức mạnh lý chí để không nhảy xổ vào bạn trai mình lúc này. Thay vào đó, cậu định đánh một cái thật mạnh vào ngực Hyeonjoon, nhưng đã trượt vì cậu đang nhìn đi chỗ khác nên đã đánh vào bụng anh ấy và chết tiệt, cơ bụng của anh ấy cứng quá nhỉ? Cậu thoát ra khỏi dòng suy nghĩ khi cảm thấy một bàn tay đặt lên má mình và không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ngước lên nhìn bạn trai cậu.

"Đừng phân tâm nữa, em yêu." Hyeonjoon thì thầm và Wooje nghĩ rằng cậu thực sự sắp chết, giống như cái chết trong trận đấu . Cậu có thể cảm nhận được mặt mình đang nóng lên và đỏ bừng đến mức nào. Rất may, nhờ ân sủng của bất kỳ vị thần nào ở trên trời, cậu đã được đồng đội cứu thoát bởi tiếng la mắng của đồng đội vì hành vi công khai tình cảm. "Như thể cậu và Minhyung tốt hơn chúng tôi!" Hyeonjoon hét lên khi anh ấy bước đi và Wooje đứng đó để tự trấn tĩnh lại.

Cuối cùng, khi họ đã ngồi vào chiếc xe lên đường đến LoL Park, Minseok không ngừng trêu chọc cậu và Wooje đánh anh ấy để mong anh im lặng.

Cậu cố gắng kêu cứu, "SangHyeok-hyung! Họ đang bắt nạt em!", cậu nhìn sang nhưng sững sờ khi thấy Sanghyeok đang cười ... với cậu! Hôm nay mọi người có đang chống đối Wooje không?

"SangHyeok-hyung???" Cậu hét lên nhưng điều đó chỉ khiến nhiều người cười hơn và Wooje quyết định bỏ cuộc.

"Xin chào? Wooje-ah?" Wooje chớp mắt khi cuối cùng cậu cũng nhận ra bàn tay đang vẫy trước mặt mình. Cậu nhìn sang bên cạnh và thấy anh KwangHee đang nhướng mày nhìn cậu. Khi cậu nhận ra mình đang chăm chú xem LED chiếu cảnh Hyeonjoon đang được phỏng vấn sau trận đấu giữa Team Jungle và Team Support.

KwangHee cười: "Minseokie không đùa khi nhóc đó đề cập đến việc em cảm thấy không hài lòng về người đi rừng của mình." Mặt Wooje ngay lập tức đỏ bừng và cậu phải giơ tay lên để che mặt. "Minseok-hyung, tên chỉ điểm đó!" Cậu rên rỉ và chỉ nhận được một cái vỗ nhẹ vào đầu an ủi.

Sau thời gian phỏng vấn, Team Support quay trở lại phòng chờ chung của họ, tất cả đều cười về trò chơi mặc dù họ đã thua.

"Chúc may mắn đánh bại họ nhé." Minseok vừa nói vừa ngã người xuống chiếc ghế cạnh Wooje. Mọi người khác trong phòng đều làm việc của họ trong khi Team Mid và Team ADC chuẩn bị cho trận đấu của họ.

"Tốt lắm, Minseok-hyung. Nó rất gần chiến thắng rồi." Wooje cười khúc khích và cậu đã hét lên khi bị vỗ vào vai. 

"Ừ! Anh cá là em thậm chí còn không cổ vũ cho anh. Thực ra, anh đảm bảo là em chỉ nhìn vào camera của Hyeonjoon suốt thời gian qua trận đấu thôi!" Minseok hét lên và Wooje ghét anh ấy vì giờ đây mọi người đều đang nhìn họ. Lần thứ 3 trong ngày, Wooje cảm thấy mặt mình đỏ đến tận cổ. Để cứu lấy chút phẩm giá còn lại của mình, cậu tóm lấy một chiếc gối và cố gắng bóp chết người hỗ trợ này.

Tất cả những gì mọi người trong phòng có thể làm là mỉm cười đứng nhìn những trò đùa của các tuyển thủ T1. Bên cạnh đó, Kwanghee đang bình luận hài hước về trận đấu này.

"Em yêu, thôi nào. Đừng giận nữa." Hyeonjoon cười khúc khích và Wooje yếu đuối nhưng lại muốn gây khó khăn cho bạn trai mình. Team Top vừa thua Team Jungle và Wooje không thực sự tức giận về điều đó, nhưng cậu đang tạo ra cảnh tượng ồn ào vì lý do khác (Cậu chỉ muốn được bạn trai chú ý nhiều hơn). Họ hiện đang ở cùng nhau trong một hành lang vắng lặng và Wooje đang bĩu môi, cố tình phớt lờ Hyeonjoon.

Có một khoảnh khắc im lặng và Wooje lo lắng Hyeonjoon đã bỏ đi thì cậu bất ngờ bị mắc kẹt giữa một cơ thể cao lớn và bức tường. Wooje rùng mình và rên rỉ khi cảm thấy luồng khí nóng phả vào tai mình, "Đừng như vậy."

Có một nụ hôn đặt lên dái tai rồi xuống cổ cậu và Wooje phải nuốt xuống tiếng rên rỉ. Bất kỳ nhân viên nào cũng có thể đi ngang qua và thấy chuyện gì đang xảy ra, nhưng chết tiệt, nó quá nóng bỏng.

"Tiếp tục phát ra âm thanh như vậy, anh không biết mình có thể nhịn được hay không." Hyeonjoon thì thầm trước khi lùi lại và Wooje quay lại dựa lưng vào tường, sợ rằng đầu gối của mình có thể khuỵu xuống. Khi ngước lên, cậu thấy Hyeonjoon đang ngang nhiên nhìn mình từ trên xuống dưới và liếm môi. Wooje không khỏi muốn nhiều hơn nữa, trao cho bạn trai ánh mắt cầu xin. Anh nghe thấy người đi rừng rên rỉ trước khi quay đi, che miệng lại, "Fuck, Wooje, anh không thể làm vậy được."

Wooje, đôi mắt đờ đẫn, chân tay yếu ớt và đầu óc mơ hồ, cắn môi khi nhìn xuống và thấy vấn đề đang dần lớn lên của Hyeonjoon. Trước khi cậu kịp nói thêm điều gì, Hyeonjoon đã lập tức bịt miệng cậu lại, "Hãy kiên nhẫn. Anh hứa anh sẽ là của em khi chúng ta quay lại ký túc xá."

Tất cả những gì cậu có thể làm là gật đầu và Hyeonjoon thở phào nhẹ nhõm. Wooje đứng thẳng, sẵn sàng quay lại phòng chờ để xem trận chung kết, cậu lại nảy ra ý tưởng sáng suốt nhất. Wooje vỗ nhẹ vào vai người đàn ông kia và nhận được một cái nghiêng đầu và tiếng kêu bối rối.

Cậu cười khúc khích, "Nếu anh thắng..." Wooje mở miệng, lè lưỡi và chỉ vào đó. Người đi rừng nhanh chóng đứng yên tại chỗ, nhưng Wooje vẫn chưa xong. Anh ấy còn có một đòn tấn công chí mạng nữa mà chắc chắn sẽ tiếp thêm động lực cho bạn trai của cậu.

"Vì vậy, tốt nhất là anh nên thắng, huyng. " Cậu cố tình nói từ cuối bằng hơi thở khi đưa tay chạm vào phía trước quần của Hyeonjoon.

Cậu bước đi nhanh với từng bước lớn và cười lớn khi nghe thấy tiếng rên rỉ và tiếng đập mạnh ở phía sau.

Wooje thậm chí không có cơ hội để nói chuyện khi họ quay lại phòng Hyeonjoon.

Lưng cậu ngay lập tức bị đập mạnh vào cửa và thậm chí còn không thể nghĩ đến làm sao người khác có thể nghe thấy một tiếng nổ lớn vì môi Hyunjoon đang đặt trên môi anh. Họ quá hung hãn và chết tiệt, có một cái lưỡi đẩy vào và cậu chỉ có thể thút thít và nhượng bộ.

Cảm giác như đã qua hàng giờ trước khi cậu cần không khí để thở. Cậu phải bám chặt vào vai bạn trai mình nếu không sẽ khuỵu gối (Chà, sẽ làm điều đó sớm thôi, cậu nghĩ vậy). Cậu nghe thấy một tiếng cười và nhìn lên đầy bối rối, cau mày vì có điều gì có thể buồn cười trong tình huống này.

Hyeonjoon nhếch mép cười, "Xin lỗi, em yêu. Nhưng, có người đã nói với anh rằng hôm nay em không thể ngừng nhìn chằm chằm vào anh." Wooje lắp bắp và định mở miệng để phản bác, nhưng thay vào đó tất cả những gì phát ra chỉ là tiếng rên rỉ đầy khao khát khi hai bàn tay nắm lấy và siết chặt quanh eo cậu.

Wooje không nghĩ mình có thể suy nghĩ rõ ràng được lâu hơn nữa, nhất là với cách Hyeonjoon đang đối xử với cậu.

"Phần thưởng chiến thắng của anh đâu rồi nhỉ?" Hyeonjoon hôn lên má cậu, rồi lướt xuống cổ, để lại dấu vết ở đó.

Cậu thở ra một cách nặng nhọc, những tia khoái cảm lóe lên khiến cậu rùng mình và nhảy dựng lên. Nhưng cuối cùng cậu cũng đẩy được bạn trai ra khỏi người mình. Tò mò, Hyeonjoon nhìn Wooje khi cậu bước đến giường và dường như ngừng thở khi nhận thấy chuyện gì đang xảy ra.

Cúi người xuống, Wooje chống khuỷu tay lên và nhìn lại, đôi mắt tràn ngập dục vọng và ham muốn.

"Hãy đến nhận phần thưởng của anh đi, hyung."

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro