Chương 1: Ly Hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trịnh Hiên ngơ ngác nhìn toàn bộ bức tường kính ở phía đối diện, thấy bầu trời trong xanh và mặt trời đang chiếu sáng rực rỡ, bầy chim trời xuyên qua những tòa nhà chọc trời cao thấp, xếp thành đội hình cách xa thành phố náo nhiệt này.

Mặt trời lặn chiếu ánh vàng nhạt lên tất cả các tòa nhà, bức tranh vô cùng đẹp đẽ và rất yên bình, nhưng... lại lộ ra một sự quái dị.

Có tiếng phanh yếu ớt vang lên bên tai, không biết tài xế xuất thần hay sao mà chiếc xe tải cứ thế đâm thẳng vào cậu mà không cho Trịnh Hiên thời gian để né tránh.

Với tốc độ siêu anh hùng đó, Trịnh Hiên chắc chắn rằng, cậu thậm chí còn không có cơ hội đến bệnh viện để cấp cứu.

Nhưng bây giờ, cậu chẳng những không chết, mà còn xuất hiện ở một nơi xa lạ, thật là kỳ quái!

"Cậu Trịnh, vì cậu đã nhiều lần yêu cầu chấm dứt cuộc sống hôn nhân này, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, bên phía anh Du đã đồng ý với đề nghị của cậu và tôi đã phân loại tài sản và các khoản nợ phát sinh trong cuộc hôn nhân giữa hai người, nếu có ý kiến ​​gì phản đối, có thể trực tiếp chỉ ra..."

Đột nhiên bên cạnh truyền đến một loạt thanh âm làm ăn, Trịnh Hiên đột nhiên quay đầu lại, chỉ thấy một nam nhân nghiêm nghị ngồi ở trên ghế chủ tịch, mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm cậu.

Người đàn ông này khá đẹp trai, mày rậm, sống mũi cao thẳng, đeo một cặp mắt kính gọng vàng phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo, mặt không có cảm xúc gì.

Nhìn lạnh lùng quá trời luôn.

Anh chàng đẹp trai này là ai? Tại sao lại nhìn tôi như vậy?

Trịnh Hiên bối rối, cảm thấy khó chịu trong lòng.

"Vạn Hoàng dù sao cũng là tài sản của nhà họ Trịnh, nếu cậu tiếp tục đe dọa theo cách vô lý này, tôi tin rằng cuối cùng sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của chính cậu."

Trịnh Hiên cuối cùng cũng đi theo âm thanh mà nhìn về phía người đàn ông, một người đàn ông mặc vest đen chuyên nghiệp, tỏ ý khéo léo khuyên nhủ và nhắc nhở.

Trịnh Hiên cuối cùng không thể không hỏi, "Ông là ai?"

"Tôi là luật sư ly hôn được thuê bởi anh Du, họ Giang."

Luật sư tư vấn ly hôn!?

Trịnh Hiên càng hoang mang, cậu chỉ là bốc đồng, đủ dũng cảm để cứu cô gái nhỏ suýt bị xe tải cán chết trên đường, sao cậu lại đến đây!?

Và cậu phải đối mặt với một sự lựa chọn lớn trong cuộc đời, nhưng câu hỏi đặt ra là lấy đâu ra bạn đời cho một tên cẩu độc thân?

Mức độ thái quá này giống như một giấc mơ... Đợi đã, một giấc mơ?

Cậu vô thức giơ tay lên, sau đó hung hăng véo mặt mình, "Úi... đau quá!"

Nhìn thấy động tác của Trịnh Hiên, người đàn ông ngồi bên bàn gần như nhíu mày.

"Cậu Trịnh, cậu làm gì vậy?" Luật sư đứng phía sau Trịnh Hiên bối rối hỏi.

Vừa xoa mặt, Trịnh Hiên vừa lẩm bẩm: "Tôi chỉ muốn xác định xem đây có phải là ảo giác hay không." không một vết trầy xước, trông không giống người vừa bị tai nạn xe chút nào.

Sau đó hãy nhìn vào bộ quần áo đang mặc... Chà, chúng là loại quần áo gì vậy? Chúng được bao phủ bởi những miếng kim loại. Các lỗ trên quần dài hơn ống quần.

Chính xác thì điều gì đang xảy ra vậy?

"Cậu Trịnh, thân chủ của tôi đã đồng ý ly hôn, xin cậu đừng nghi ngờ tính xác thực." Luật sư Giang ở phía đối diện lại một lần nữa khẳng định nghiêm túc và chặt chẽ.

Trịnh Hiên lại đưa mắt nhìn về phía đối diện bàn làm việc, ở trên ghế chủ tịch, nam nhân thản nhiên nói: "Tiếp tục."

"Được rồi, cậu Trịnh Hiên và anh Du Tư Thiên đã kết hôn được bốn năm, tài sản chung hiện tại như sau. Có 3 tài sản uớc tính tổng giá trị khoảng 230 triệu, cậu sở hữu phi cơ riêng, vài chiếc xe hơi sang trọng, ba chiếc du thuyền do cậu đứng tên... tổng giá trị ước tính là 160 triệu, ngoài ra còn có đồng hồ và trang sức nổi tiếng... đây là toàn bộ giấy chứng nhận quyền sở hữu và tài liệu thẩm định. Mời hai vị xem qua bản photo."

Tài sản của nhà giàu được chia theo đơn vị 100 triệu, mới kết hôn được bốn năm mà tất cả tài sản đã gộp thành vô số con số 0, khiến người ta hoa mắt, thiếu điều muốn mù!

Tuy nhiên, cậu không có tâm trạng để nghe những điều này và tất cả sự chú ý đều đổ dồn vào ba từ Du Tư Thiên...

Cái tên này thật quen thuộc, Du Tư Thiên ... Nhắc mới nhớ, cuốn tiểu thuyết đêm qua thức khuya để đọc, một vai phụ quan trọng trong cuốn sách dường như được gọi bằng cái tên này phải không?

Trịnh Hiên sẽ nhớ rất rõ ràng, bởi vì chồng cũ của Du Tư Thiên là con trai cả của một gia đình giàu có, cùng họ cùng tên cậu, là Trịnh Hiên!

Cậu liếc nhìn người đang ly hôn, anh ta mặc một bộ âu phục màu xám bạc được cắt may cẩn thận, ngồi trên ghế một cách tỉ mỉ, khiến người ta nhìn vào liền hít thở không thông.

Vậy đây là trùng hợp hay là...

Trịnh Hiên đột nhiên có dự cảm không lành.

"Ngoài tài sản cố định, còn có quỹ, cổ phiếu và các khoản đầu tư khác. Vì phần này không dễ phân chia, nếu cậu nguyện ý, những khoản đầu tư này có thể dùng tiền mặt mua lại, nếu không sẽ giao cho các tổ chức chuyên nghiệp bán đi, sau đó chia nhau."

Luật sư Giang có quy định rất rõ ràng, tài liệu biên soạn rất đầy đủ, luật sư đứng sau Trịnh Hiên không ngừng gật đầu.

"Cuối cùng, liên quan đến cổ phần của Tập đoàn Vạn Hoàng, ngoài 3% cổ phần mà ông Trịnh, cha của cậu đã chỉ định làm tặng cho anh Du khi hai người kết hôn, Du Tư Thiên còn nắm giữ 38% cổ phần đó. Vì vậy, theo thỏa thuận, khi kết thúc cuộc hôn nhân, tất cả 38% cổ phần sẽ được trả lại cho cậu."

Tập đoàn Vạn Hoàng?

Lần này Trịnh Hiên nghe rõ ràng, nhưng sau đó trợn tròn mắt, không sai, trong sách tài sản thuộc nhà họ Trịnh, tập đoàn tên là Vạn Hoàng!

Bởi vì nguyên chủ ngu dốt, ngông cuồng tự phụ, căn bản không thể đảm đương trọng trách, cho nên sau khi cha cậu ta là lâm bệnh nan y, liền tìm cho hắn một vị hôn phu, Du Tư Thiên!

Du Tư Thiên tốt nghiệp từ một trường hàng đầu, thuộc tầng lớp thượng lưu trong xã hội và là thiên tài kinh doanh, dường như anh ta nhận được sự ưu ái của cha nguyên chủ nên đã đồng ý kết hôn và quản lý tập đoàn cho hoàng tử họ Trịnh, để cậu ta có thể tiếp tục sống một cuộc sống hoang phí và vô tư.

Có Du Tư Thiên ở bên, việc kinh doanh của Tập đoàn Vạn Hoàng vẫn đứng vững, nhưng một khi anh ta bị buộc phải rời đi ... không lâu sau, nguyên chủ đã bị lừa dối bởi những người có động cơ thầm kín xung quanh cậu ta, nhanh chóng hủy hoại công việc kinh doanh của gia đình cuối cùng cậu ta ngã xuống đường như một con chó bị lạc ...

"Không thể nào..." Nghĩ đến tình tiết kia, Trịnh Hiên cảm thấy không ổn.

Chẳng lẽ cậu thật sự xuyên vào cái kia bạo dăm, trả thù cùng máu me tiểu thuyết, thật sự làm bia đỡ đạn sao!?

Con ngươi run lên, cậu hồi lâu không thể bình tĩnh lại.

Luật sư Giang đưa ra kết luận cuối cùng:

"Vì cậu là người có lỗi, cậu Trịnh, anh Du sẽ có quyền yêu cầu bồi thường nhiều hơn. Tuy nhiên, anh ấy không có ý định làm vậy, vậy cậu nghĩ sao về việc chia theo ly hôn bình thường?"

Đội ngũ luật sư phía sau Trịnh Hiên nghe vậy, nhẹ giọng đề nghị với cậu:

"Anh Trịnh, thông tin đầy đủ, tài sản minh bạch, so với ước tính của chúng tôi lại nhiều hơn. Điều kiện của bên kia rất hợp lý anh nhé, có thể đồng ý."

Luật sư Giang hiển nhiên biết Trịnh Hiên sẽ không từ chối, vì vậy trực tiếp đưa một văn kiện đến trước mặt cậu, "Bên anh Du đã ký vào đơn ly hôn rồi, cậu Trịnh nếu không có ý kiến ​​gì thì cứ ký."

Trịnh Hiên nhìn tờ thỏa thuận ly hôn đen trắng trước mặt, đầu óc rối như tơ vò, hoàn toàn mê muội, giống như lặp đi lặp lại, "Ký tên?"

Trịnh Hiên sau đó sững sờ cầm bút lên, đi theo hướng mà luật sư Giang chỉ, nhìn thấy nơi có chữ ký, thấy bên kia đã có một cái tên khí phách và mạnh mẽ - Du Tư Thiên

Bây giờ cậu là người duy nhất còn lại.

Trịnh Hiên đang muốn viết, lòng bàn chân đột nhiên truyền đến một trận chấn động, không, chờ một chút!

Cậu bây giờ là nguyên chủ, một thiếu gia ngốc hủy hoại gia đình mình chỉ sau khi ly hôn vài năm!

Mà đối diện cậu lại là một người trong tương lai sẽ tự mình tạo nên kinh doanh siêu việt, tài phú đứng đầu danh sách, thậm chí cũng mấy phần làm nhân vật chính sợ hãi!

Vị tổng tài này hiện đang làm việc cho cậu, kiêm luôn quản lý tài sản của cậu!

Trịnh Hiên ngẩng đầu lên, nhìn người đàn ông đẹp trai vô cảm phía sau bàn làm việc, rồi lại nhìn xuống tờ thỏa thuận ly hôn trong tay.

Sau đó, cậu mỉm cười.

Ký cái rắm!

Xin lỗi, nếu Du Tư Thiên được thả ra, ai sẽ tiếp quản nhà họ Trịnh?

Cậu hả?

Haha cậu chỉ là con cá bỏ muối, không biết gì về quản lý công ty, ngoại trừ có chút hiểu biết về bản thân, cậu cũng không khá hơn nguyên chủ bao nhiêu!

Sự phản kháng yếu ớt này, cậu sao chống chọi được với nhân vật chính?

Một miếng mồi ngon như vầy, bạn có thể để anh ta đi không?

Nguyên chủ ngu nhưng cậu không ngu!

Theo nguyên tác, Du Tư Thiên mặc dù có sự nghiệp lẫy lừng, tuổi trẻ đầy triển vọng nhưng từ đầu đến cuối chỉ trải qua một cuộc hôn nhân với thiếu gia họ Trịnh, sau đó bắt đầu chế độ cấm dục, có vẻ như anh ta thậm chí không có bạn tình trên giường.

Bây giờ sẽ là bước ngoặt của 4 năm chung sống!

Trịnh Hiên hít sâu một hơi, tình cảnh này mặc dù trong nguyên tác chỉ nói qua hai ba câu, nhưng không khỏi càng thêm chú ý, bởi vì cậu cùng tên cùng họ với nguyên chủ.

Lúc này, nguyên chủ đang bị danh tiếng chói mắt, cho nên bất chấp hậu quả, cậu ta muốn ly hôn với Du Tư Thiên.

Người sau bị làm khó chịu, đành đơn giản đồng ý, liền tính tài sản chuẩn bị chia, xem ra anh ta không có ý định giữ lại.

Nghĩ đến đây, Trịnh Hiên lại chậm rãi thở ra, vuốt tóc hai lần để trấn tĩnh lại, để tránh kết cuộc xấu, nhất định phải xử lý cho đàng hoàng.

Hôn nhân tuyệt đối không thể tách rời, cậu vẫn phải sống thật tốt với người đàn ông này, tốt nhất là mãi mãi, vĩnh viễn trường tồn!

Thật lâu thấy cậu không nhúc nhích, Du Tư Thiên giữa lông mày nếp nhăn không khỏi càng sâu, tựa hồ không hiểu tiểu tử này tại sao còn do dự.

Luật sư Giang bên cạnh nhắc nhở:

"Cậu Trịnh, nếu không nghi ngờ gì, xin mời ký tên."

"Cạch" một tiếng, Trịnh Hiên đặt bút xuống bàn, chắp tay, lại lén lút thở ra, cố gắng bình tĩnh lại tâm trạng hỗn loạn cùng trái tim rung động.

Cố bình tĩnh nói: "Xin lỗi, e rằng tôi không thể ký."

Ánh mắt Du Tư Thiên thâm trầm, nhưng luật sư Giang không hiểu hỏi: "Cậu không hài lòng với việc phân chia tài sản?"

"Biết cậu là bên có lỗi, thân chủ của tôi có thể đòi thêm bồi thường. Anh Du đồng ý đến mức như vậy chỉ vì sự cấp bách của cậu. Nếu cậu vẫn chưa hài lòng, tôi e rằng chúng ta chỉ có thể dùng con đường kiện tụng, nhưng điều này càng bất lợi cho cậu hơn."

Tuy nhiên, Trịnh Hiên lắc đầu nói: "Không liên quan gì đến tài sản, tôi chỉ không muốn ly hôn."

Những lời này vừa nói ra, mọi người xung quanh đều sửng sốt.

"Không ly hôn?" Luật sư Giang lộ ra vẻ mặt đờ đẫn.

Mấy ngày nay, cậu là người ngày nào cũng đến văn phòng của Du Tư Thiên đòi ly hôn, thậm chí còn phá rối trật tự làm việc bình thường của nhân viên khiến nhân viên không thể chịu nổi, giờ chính cậu đã thực hiện được tâm nguyện của mình.

Bây giờ lại không ly hôn?

Tất cả mọi người đều cảm thấy mình nghe lầm.

Trịnh Hiên bình tĩnh lại, khẽ cười nói: "Đúng vậy, vĩnh viễn sẽ không rời đi."

Du Tư Thiên cuối cùng cũng lên tiếng, cau mày, "Cậu đang làm gì vậy?"

Nhưng Trịnh Hiên lại không để ý đến vẻ mặt lạnh lùng của hắn, dựa vào khí phách tuyệt thế của mình, lộ ra tám cái răng trắng.

Cậu đứng dậy, lạch cạch, trực tiếp cầm tờ thỏa thuận ly hôn trên bàn, đi đến máy hủy tài liệu bên cạnh, nhét vào.

---------------------------- Hết chương 1 -------
Hiên Hiên: "Nhất định ôm chặt cái đùi vàng, quyết không buông!"
Anh chồng bất lực nào đó: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro