chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Anh chọn đi, anh chọn được hơn." Đây không phải lần đầu tiên hai người cùng ăn cơm nên Hoảng Phu Tử Y đều giao nhiệm vụ cho Sở Ngao Dư.

Việc này làm Sở Ngao Dư có một loại dự cảm. Chắc chắn về sau đồ ăn gì đó đều là mình chọn lựa mà loại dự cảm này cũng khiến tim anh đập thình thịch, mừng thầm không thôi.

Hai người, Sở Ngao Dư chọn bốn mọn mặn một món ngọt, đều là khẩu vị ưa thích của Hoàng Phủ Tử Y. Cuối cùng dừng lại ở rượu, hơi do dự, anh hỏi: "Em uống gì? Nước xoài có được không?"

Hoàng Phủ Tử Y nghĩ một chút, hứng thú hỏi: "Rượu trắng ở đây ngon không?"

"Ừ, nơi này vốn là trang trại rượu, vẫn còn ít rượu ngon từ xưa, em muốn thử?" Sở Ngao Dư lập tức hiểu ý cô.

"Đương nhiên." Hoàng Phủ Tử Y không quá kén chọn, hương vị phù hợp là được. Mà rượu cũng như thế, chưa bao giờ hạn chế loại nào.

"Vậy uống một chút rượu Thanh Liên đi. Anh đã uống qua, hương vị không tệ." Ngược lại với cô, khẩu vị của anh rất nhẹ, thậm chí có hơi hướng kén ăn. Bình thường rất ít uống rượu, có thể nhớ được rượu Thanh Liên là bởi chúng có mùi khá thanh đạm, hợp với phụ nữ nên anh nghĩ Tử Y sẽ thích.

Bởi vì đã đắc tội với Sở Ngao Dư, nhà hàng này của đại thiếu dặn dò kĩ lưỡng. Đồ ăn lần lượt mang lên, hơn nữa trang trí đặc biệt hoa mĩ, càng giống như là tác phẩm nghệ thuật.

"Thật xinh đẹp." Hoàng Phủ Tử Y khen một câu. Đột nhiên nghĩ ra gì đó, lấy điện thoại di động ra chụp ảnh, hỏi Sở Ngao Dư: "Một bữa cơm này nhiều tiền không?"

Anh nghĩ nghĩ, bản thân cũng không rõ ràng lắm. Liền ấn nút trên bàn, nhân viên nhanh chóng đi tới. nhỏ giọng: "Sở thiếu, ngài có gì phân phó?"

"Bữa cơm này bao nhiêu tiền?"

Rõ ràng cô gái sửng sốt nhưng vẫn trả lời: "Đồ ăn hết 23.000 nhân dân tệ cộng với 88.000 nhân dân tệ. Ngài được chiết khấu 60 phần trăm cho nên tổng cộng là 66.600 nhân dân tệ."

Sở Ngao Dư nhìn Hoàng Phủ Tử Y như là đang hỏi, 'Em còn gì muốn biết gì không?'

Cô lấy ra một tấm thẻ, trực tiếp đưa cho người phụ vụ, nói: "Tôi thanh toán."

Nhân viên càng sửng sốt, Sở thiếu đưa mỹ nhân đi ăn lại để người tôi trả tiền? Nghĩ thế nào đều lạ lùng, cô cũng không dám, nhìn Sở Ngao Dư dò hỏi.

Sở Ngao Dư cũng ngạc nhiên, nhưng vẫn bình tĩnh trả lời: "Tùy Hoàng Phủ tiểu thư đi."

Nhân viên cầm thẻ đi ngay, Hoàng Phủ Tử Y cũng chụp ảnh xong, cập nhật trạng thái trên Weibo, ghi: "Mời bạn ăn cơm, đồ ăn nhẹ nhàng, không quá đắt ~~"

Trong nháy mắt lúc cô mới đăng xong, di động đối phương vang lên, hơn nữa chuông đặc biệt, là đoạn kịch Hoàng Phủ Tử Y từng nói...

Cô ngây ngẩn cả người, nhìn Sở Ngao Dư. Thấy mặt anh có chút đỏ? A, cực kì thú vị.

"Anh, anh này thật là, ha ha a...." Hoảng Phủ Tử Y cẩn thận suy nghĩ, không nhịn được cười tươi, vô cùng vui sướng.

Cô biết Sở Ngao Dư vì cô làm rất nhiều việc, cũng biết trong lòng anh có mình nhưng trên thực tế, mỗi lần tiếp xúc cùng anh ấy cô đều phát hiện mình cảm nhận chưa đủ. Hoặc nói, sức tưởng tượng không đủ phong phú; bởi, việc người đàn ông này làm, so với cô nghĩ, hơn rất nhiều.  

  "Tiếng chuông di động thực đặc biệt, anh không nhìn xem là chuyện gì sao?"

Hoàng Phủ Tử Y cười xong liền dùng vẻ mặt cười như không cười nói, vẻ mặt kia nhìn thế nào cũng giống như là đang trêu chọc Sở Ngao Dư, mà bây giờ Hoàng Phủ Tử Y còn không có nghĩ đến, âm thanh đặc biệt này là bởi vì cô cập nhật Weibo.

Lý trí nói cho Sở Ngao Dư biết anh không nên xem Weibo của Hoàng Phủ Tử Y lúc này, nhưng ngón tay lại không chịu khống chế, thậm chí là gấp không chờ nổi, click mở di động.

Tử Y đã cập nhật cái gì? Là ảnh chụp mỹ thực sao? Sẽ viết những gì? Có phải lại dùng ngữ khí quen thuộc gọi anh một tiếng Sở tiên sinh hay không?

Giữa Sở Ngao Dư và Hoàng Phủ Tử Y, kỳ thật có một khoảng cách, nếu thực sự muốn che giấu, Hoàng Phủ Tử Y cũng không thể nhìn thấy nội dung trên điện thoại, chỉ là đầu óc Sở Ngao Dư lúc này có chút chậm chạp, click mở di động xong, mới đột nhiên phản ứng lại, muốn lấy di động đi thì đã bị Hoàng Phủ Tử Y thấy được một cái thông báo, thông báo thuộc về giao diện Weibo.

"Nhắc nhở Weibo? Chẳng lẽ anh chú ý Weibo của em?"

Hoàng Phủ Tử Y là người thông minh cỡ nào, gần như lập tức suy nghĩ mấu chốt cẩn thận, trên thực tế vừa rồi lúc di động Sở Ngao Dư vang lên, cô cũng đã có dự cảm này, tiếng chuông kia thực sự quá trùng hợp.

Sắc mặt Sở Ngao Dư càng đỏ, thậm chí cả cổ đều đỏ, cả người giống như bị nấu chín, ngồi ở bên kia không biết nên giải thích như thế nào.

"Ha ha ha......" Hoàng Phủ Tử Y cười rất vui sướng, vẻ mặt của anh thật quá thú vị, so với cái người lúc nãy mắng người ta "cút" đi quả thực như hai người khác nhau, ngược lại, cũng thật là đáng yêu.

Kỳ thật cá tính của Hoàng Phủ Tử Y, cũng là có chút tương phản, như là vẻ mặt đạm mạc bán manh ở trên Weibo, dùng ngữ khí vô cùng nghiêm túc nói chính mình không muốn thanh toán, đây không phải tương phản thì là cái gì, thời điểm cô còn đang chê cười Sở Ngao Dư, trên mạng cũng xuất hiện một đoàn fan chê cười cô.

"Bệ hạ không được trả tiền, cảm giác đang thương ~"

"Bệ hạ mời tôi ăn cơm đi, nhất định tôi không để cô trả tiền."

"Không trả cũng được, mang bệ hạ đến đó rửa chén đi, ha ha ha......"

"Nếu bệ hạ không rửa chén, có thể cho bệ hạ đi hát rong, ô ô, bệ hạ đáng thương."

"Bệ hạ còn có thể vẽ tranh, mang bệ hạ đi vẽ tranh cho khách."

"Giá trị nhan sắc của bệ hạ cao, có thể tiếp khách và lên sân khấu, wow, nhất định sẽ có rất nhiều người đi."

"Bệ hạ ăn cơm ở đâu, gia đi trả tiền cho bệ hạ!"

"Đám trên kia, các người chính là antifan trong truyền thuyết sao?"

"Antifan của bệ hạ không gọi là antifan, nên gọi là phản quân, sao các người có thể cho bệ hạ đi hát rong rửa chén, tôi nghĩ là nên cho bệ hạ đi bán vé cửa tiệm cơm, chúng ta tổ chức đoàn thể tham quan, đến lúc đó cùng nhau chuộc thân cho bệ hạ, ha ha ha ha ~~~"

Hoàng Phủ Tử Y không biết chính mình đang bị các fan đàn trào, còn ở đây trêu đùa Sở Ngao Dư, "Anh đã theo dõi em rồi, vậy nick anh là gì, em cũng quan tâm một chút."

quan tâm? Sở Ngao Dư nghĩ đến trước tiên, nick nhỏ của mình, tuyệt đối không thể bại lộ, nếu không nhất định sẽ bị Tử Y cho là biến thái, cho nên chỉ có thể giao ra nick lớn, chẳng qua Tử Y theo dõi anh, ngẫm lại có chút kích động!

"Chính là tên của anh." Sở Ngao Dư nghĩ mình rất ít khi sử dụng nick lớn, quyết định trở về phải sửa sang lại một chút cho tốt, ít nhất không để Tử Y cảm thấy mình có vẻ quá mức khô khan không thú vị, miễn bị Tử Y ghét bỏ.

Hoàng Phủ Tử Y lập tức mở di động, ở trên giao diện Weibo tìm kiếm được Weibo của Sở Ngao Dư, dứt khoát ấn vào theo dõi, mà lúc này Sở Ngao Dư cũng lén lút nhìn Weibo của Hoàng Phủ Tử Y, vẻ mặt rất chi là rối bời.

Tử Y muốn mời mình ăn cơm, quan ăn là do mình tìm, rượu và đồ ăn cũng để cho mình chọn, nhưng tiền cơm có chỗ mắc, Tử Y nói cô không muốn trả......

Tuy Sở Ngao Dư biết lời này của Tử Y chính là một câu vui đùa, bởi vì Tử Y cũng không thiếu tiền, cô cũng có nguồn thu vào và ra của mình, nếu không cũng không có khả năng một lần sẽ trả hết hơn ngàn vạn tiền mua biệt thự, nhưng vẫn cảm thấy là lạ, có loại ảo giác mình đã hố Tử Y, vô cũng xấu hổ.

Sở Ngao Dư nghĩ một lúc, trước tiên đổi theo dõi Hoàng Phủ Tử Y thành theo dõi đặc biệt, sau đó cẩn thận hỏi: "

Anh có thể trao đổi với em trên Weibo hay không?"

Kỳ thật cho dù là đàn ông hay phụ nữ, đối với người mình thiệt tình yêu thích, chỉ sợ người ta không thích, nhưng chỉ cần đối phương không có làm ra chuyện tổn thương mình, lại còn luôn chăm sóc mình, vì mình mà suy nghĩ, tôn trọng ý nguyện của mình, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có một ít cảm xúc khác nhau, có thể là cảm động, có thể là áy náy.

Hoàng Phủ Tử Y biết Sở Ngao Dư thích mình, cũng biết Sở Ngao Dư thích mình có bao nhiêu cẩn thận cùng để ý, thậm chí có thể coi như là hèn mọn và yếu đuối, nhưng thời điểm Sở Ngao Dư thật cẩn thận hỏi cô có thể cùng mình trao đổi trên Weibo hay không, lòng cô vẫn xoắn lại một chút, có loại cảm giác chua xót. "Đương nhiên có thể." Anh có thể làm nhiều chuyện như vậy, bây giờ chỉ là hy vọng có thể trao đổi ở trên Weibo, có gì không thể!


Hoàng Phủ Tử Y đáp ứng vô cùng dễ dàng, chẳng sợ chuyện này sẽ có khả năng khiến cho mọi người ngờ vực, cô cũng không có một chút xíu do dự gì hết.

Khoé miệng Sở Ngao Dư cong lên, cười vô cùng trầm ổn, chỉ là nhanh chóng thu hồi bộ mặt tươi cười này, mặt ửng đỏ, cúi đầu, nghiêm túc đùa nghịch di động của mình, đầu tiên là nhấn nút like cho Weibo mà Hoàng Phủ Tử Y mới cập nhật, sau đó lại chuyển qua cập nhật Weibo của mình: "Kỳ thật bạn của cô ấy rất muốn trả tiền, chỉ là tốc độ trả không nhanh bằng!"

Sở Ngao Dư dùng Weibo lớn của mình để gửi bài, mà cái chức vụ nghề nghiệp chứng thực Weibo này của anh là tổng tài tập đoàn Đại Sở, tuy rằng ngày thường chỉ biết gửi cho một vài công ty và tin tức về phương diện tài chính và kinh tế, nhưng fan vẫn nhiều hơn bốn năm trăm vạn, cho nên bài cập nhật Weibo của Sở Ngao Dư, nhanh chóng khiến một vài fan chú ý.

"Sở tổng bị trộm tài khoản ư?"

"Đây chính là bài weibo Sở Tổng đăng sao? Thực sự khiến người ta kinh ngạc"

"Sở tổng thần bí cũng có bạn sao? Đặc biệt rất muốn nhìn ảnh chụp của Sở tổng, thế nhưng tôi chưa bao giờ thấy ảnh chụp Sở tổng, thật sự là không hợp theo quy cách!"

"Đây chính là Sở tổng chỉ nghe tới tên, không thấy người, luôn luôn thần bí ư, bây giờ muốn ra ngoài ánh sáng sao?"

"Thì ra Sở tổng cũng sẽ ra ngoài ăn cơm, nói đi, rốt cuộc là ai đã ăn cơm cùng Sở tổng?"

"Khiếp sợ, mới so bài cập nhật Weibo của Sở tổng, đối tượng là một vị minh tinh, hơn nữa lại là một vị nữ minh tinh xinh đẹp, chẳng lẽ lại có một người đàn ông độc thân hoàng kim của giới thương nhân chúng ta muốn trở thành con rể của giới giải trí ư?"

"Từ xưa anh hùng khó qua ải mỹ nhân, Đại Sở tổng của chúng ta cũng luân hãm, ai!"

Mà bởi vì Sở Ngao Dư đăng Weibo, dưới Weibo của Hoàng Phủ Tử Y cũng có rất nhiều người đặc biệt nhắn lại.

"Mỹ nữ, rốt cuộc cô và Sở tổng của chúng tôi có quan hệ gì?"

"Từ Weibo của Sở Đại tổng tài bò qua đây, vốn muốn biết được bạn của Sở tổng là ai, không nghĩ tới thế lại nhìn thấy một vị mỹ nữ, ai, lại là một tổng tài luân hãm."

"Đây giống ăn cơm chỗ nào, rõ ràng là đang rải thức ăn cho chó! Ô ô ô, nhân gia không muốn ăn đâu?

Những fan của Sở Ngao Dư bò qua đây, nhanh chóng bị fan của Hoàng Phủ Tử Y chú ý tới, sau đó theo manh mối mà tìm, các fan của Hoàng Phủ Tử Y, cũng kết bè kết đội đi vây xem Weibo của Sở Ngao Dư.

"Hoá ra ngài và bệ hạ nhà chúng tôi ăn cơm, sao ngài lại nhẫn tâm để bệ hạ nhà chúng tôi trả tiền chứ? Không thấy bệ hạ nhà chúng tôi sắp phải bán thân ư!"

"Sở tổng? Chẳng lẽ ngài chính là Sở tiên sinh trong miệng bệ hạ nhà chúng tôi sao? Oa, cuối cùng phát hiện gian tình!"

"Người lầu trên có ngốc hay không, bệ hạ sắp bị người ta đoạt đi rồi, cô còn ở chỗ đó oa oa, sao cô không khóc vậy!"

"Hu hu, muốn khóc quá, lại bị một chậu thức ăn cho chó làm nghẹn!"

"Bệ hạ là của chúng tôi, ngài đừng nghĩ cướp! Ngay cả tiền cũng do bệ hạ nhà tôi trả, nhất định không phải tình yêu chân chính!"

Đám fan kêu gào ở dưới Weibo của Sở Ngao Dư xong, lại bò về Weibo Hoàng Phủ Tử Y khóc lóc kể lể.

"Bệ hạ, người đừng có bị sói xám ngậm đi, người là bệ hạ của chúng tôi!"

"Bệ hạ, người còn trẻ, không nên nghĩ quẩn trong lòng!"

"Sở tiên sinh gì đó, nhất định không phải người tốt, nếu không sao có thể để cho người đi trả tiền!"

"Bệ hạ, người không có tiền trả, có thể để Sở tiên sinh kia lại gán nợ, chúng tôi sẽ không đau lòng!"

"Cự tuyệt thức ăn cho chó, ẩm thực khỏe mạnh!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hay