Chương 42 (beta)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TTTCTCĐ - Chương 42

(dreamhouse2255)

Chương 42:


Trước mắt xếp hạng quân huấn cơ hồ đã xác định, cạnh tranh top 100 cực kỳ tàn khốc, điểm của mỗi thứ hạng càng về trước cách nhau lại càng xa.


Alpha chất lượng tốt của bốn phân hiệu lại càng là lấy điểm số cách biệt vượt lên trên tất cả mọi người.


Ngược lại top dưới 100 đều là đám gà con mổ lẫn nhau, thứ tự ngươi truy ta đuổi.


Trước mắt Du Việt cùng Vạn Dương Trạch đứng thứ nhất, chỉ xem xem ai tới điểm tập kết giao lên bản đồ trước mà thôi.


Ngụy Phàm Lĩnh thứ ba, Phùng Mễ Đế thứ tư, Tây Loan Tây Sách thứ năm, thứ sáu là Nam Phong Ốc Cao Niên, thứ bảy là Hầu Vinh Hiên.


Top 10 riêng Đông giáo chiếm bốn.


Xếp hạng trước mắt năm nay làm Đông giáo hung hăng thở ra một ngụm khí.


Ô Phi Trần cùng Du Liên trông chừng trước bảng xếp hạng cà khịa môn sinh của đối phương kém cỏi bao nhiêu, trong lòng lại cảm khái, hai đứa nhỏ kia quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người.


Đương nhiên, chưa tới phút cuối cùng xảy ra chuyện gì ai cũng không đoán trước được, nhưng kết cục đại khái hẳn là sẽ không chênh lệch quá nhiều.


Ô Phi Trần đắc ý ôm tay, "Trước mắt thành tích của hai người bọn họ đều không tệ lắm."


Du Liên vừa nghe vừa đào lỗ tai, "Muốn nói đặc biệt tốt thì cứ nói đi, đều~ không~ tệ~ lắm~."

(dreamhouse2255)

Ô Phi Trần nhíu mày, "Cậu biết suy nghĩ của tôi sao? Tôi cảm thấy bọn họ không tệ lắm, cậu cảm thấy bọn họ đặc biệt tốt, suy nghĩ của chúng ta không giống nhau, vậy nhất định là tôi làm bộ sao? Sao cậu nói chuyện lại chanh chua như thế chứ?"


Du Liên bị dọa nhảy dựng, "Tôi nói chuyện chanh chua? Tôi cảm thấy cậu không đủ thẳng thắn thành khẩn mới đúng, hai người bọn họ đều xếp thứ nhất, giờ chỉ tranh xem ai về trước về sau, đánh vỡ kỷ lục tân sinh của cả bốn phân hiệu, hoàn thành nhiều nhiệm vụ tốt nhất, hợp tác hoàn thành một nhiệm vụ che giấu, mỗi người lại đơn độc hoàn thành một nhiệm vụ che giấu, như vậy còn chưa đủ lợi hại sao, rõ ràng là đặc biệt tốt, cậu thật là quá bủn xỉn, ngay cả khích lệ cũng bủn xỉn!"


Ô Phi Trần bị y mắng đến không còn lời nào để nói, "Ưu tú thì ưu tú, sao phải nói trắng ra như vậy, hiện tại học sinh rất là tự cao, cậu biết con hư tại mẹ là để chỉ ai không?"


Du Liên giận đến lỗ mũi cũng phun khí, "Cậu nói ai là mẹ? Tôi là nguyên nhân con hư tại mẹ? Ưu tú cũng bủn xỉn khích lệ, cậu đúng là cái đồ vắt cổ chày ra nước, cũng không phải chỉ có hai người bọn họ, nhìn cái bộ dạng này của cậu liền phiền!"


Ô Phi Trần: "Tôi không giống cậu, tôi cảm thấy bọn họ vẫn có thể ưu tú hơn."


"Bọn họ còn có bay lên trời hái sao đây, cậu cứ chờ đi."


Ô Phi Trần: "......"


Hai người không cãi nhau nữa, bắt đầu phân tích tiến độ của "học trò cưng".


Ngày hôm sau.

(dreamhouse2255)

Du Liên: "Sao vẫn chưa trở về? Nhiệm vụ đều làm xong hết rồi, Du Việt cùng Vạn Dương Trạch lén lút hẹn nhau đi ẩu đả sao?"


Ô Phi Trần nhìn bảng xếp hạng vẫn không nhúc nhích, "Du Việt sẽ không cam tâm luôn bại bởi Vạn Dương Trạch, phỏng chừng là muốn trộm đi bản đồ của hắn."


Du Liên suy tư một lát, "Vậy Vạn Dương Trạch là ngốc sao, nếu hắn chạy, Du Việt ra sức đuổi theo, cuối cùng nói không chừng có thể ngang tay, không nhất định sẽ thua, ngược lại nếu hắn chính diện đối kháng với Du Việt, chưa chắc đã đạt được kết quả tốt, hắn ở trên phương diện mưu kế không đấu lại Du Việt."


Ô Phi Trần cười lạnh, "Đúng vậy, cháu trai ngoan của cậu không khác gì cậu."


Mắt thấy biểu tình của Du Liên sắp hỏng mất, Ô Phi Trần vội vàng giải thích, "Aiz, cậu đừng nóng giận, tôi không phải chỉ ý xấu, ý tôi là Vạn Dương Trạch ở trên phương diện này khá trì trệ, hắn không có linh hoạt như Du Việt, làm việc quá coi trọng quy củ."


Sắc mặt Du Liên hơi tốt lên một chút, "Cũng không nhất định như vậy, tôi cảm thấy Vạn Dương Trạch sẽ không mạo hiểm làm việc gì không có nắm chắc."


Ô Phi Trần: "Vậy có thể là vì ở cùng với Du Việt quá lâu rồi đi."


Du Liên: "......"


Ô Phi Trần cảm thấy Du Việt cùng Vạn Dương Trạch kéo dài tới ngày cuối cùng mới đi giao nhiệm vụ là chuyện rất bình thường, nhưng Du Liên lại lo lắng.

(dreamhouse2255)

Y biết tình huống thân thể của Du Việt, thả Du Việt đi một mình làm huấn luyện dã ngoại không có thuốc ức chế đã là chuyện rất nguy hiểm.


Tuy rằng đứa nhỏ Du Việt kia thường xuyên không đàng hoàng, nhưng nếu thật sự gặp phải chuyện gì hẳn là cũng sẽ biết từ bỏ thi đấu mà cầu cứu.


Hiện tại vẫn chưa thu được tín hiệu cầu cứu, chứng minh y không có việc gì.


Nhưng...... vì sao lại biến mất cả ngày cùng với Vạn Dương Trạch cơ chứ?


Hiện tại y không có nhiệm vụ, có thể làm cái gì?


Mà gương mặt vạn năm không biểu tình của Vạn Dương Trạch giờ phút này, bị tình ~ dục nhuộm đầy sắc thái.


Điên cuồng muốn chiếm lấy toàn bộ Du Việt, điên cuồng đòi hỏi.


Du Việt không được đáp lại, trong lều không ngừng truyền ra thanh âm.


Tuyến thể Omega của Du Việt bị Vạn Dương Trạch nắm giữ hoàn toàn, bản năng sinh lý thúc giục y trốn tránh, nhưng Vạn Dương Trạch lại giống như là tìm được thú vui ác ý, không chịu buông tha y.


Du Việt lần đầu tiên động dục, khoang sinh sản mấy lần có xu thế muốn mở ra.

(dreamhouse2255)

Nhưng Vạn Dương Trạch biết, đây là phòng tuyến cuối cùng của Du Việt.


Hắn không thể làm như vậy, một khi hình thành kết bên trong khoang sinh sản của Du Việt, vậy Du Việt sẽ bị hắn đánh dấu hoàn toàn.


Làm thế có nguy hiểm khiến Du Việt mang thai, Du Việt còn muốn đi học, tuyệt đối không chấp nhận được kết quả này.


Vạn Dương Trạch cũng không muốn hủy hoại bất luận một quy hoạch nào về tương lai của Du Việt.


Hàm răng cắn phá tuyến thể, truyền pheromone vào trong thân thể y.


Sóng động dục tới một đợt lại một đợt.


Mỗi lần trong lúc nghỉ ngơi, Du Việt lại nhìn thấy Vạn Dương Trạch đang trần trụi thân thể tìm thức ăn bổ sung thể lực cho y.


Mà y mỗi lần ăn không tới một nửa lại nhịn không được kéo Vạn Dương Trạch về.


Kỳ động dục kéo dài phảng phất như vĩnh viễn sẽ không bao giờ dừng lại.


Mỗi khi thanh tỉnh Du Việt liền suy nghĩ, m* ** ta đang làm gì?


Ta đang cùng Vạn Dương Trạch làm cái gì?

(dreamhouse2255)

Vạn Dương Trạch đang làm gì?


Vì sao chúng ta lại đang làm


Kỳ động dục thì ra không đáng tin như thế, nói tới là tới


Nghĩ không được vài phút lại bị Vạn Dương Trạch kéo vào trong một vòng tra tấn không điểm dừng.


Khi cách thời gian thi đấu kết thúc không còn lại một ngày.


Ô Phi Trần tràn đầy tin tưởng, "Quân huấn lần này top 10 chúng ta chiếm 4, còn chiếm cả thứ nhất cùng thứ hai, nhất định có thể chấn chỉnh lại sĩ khí của Đông giáo."


Du Liên thở dài, "Cậu chỉ biết trông chờ tân sinh, Đông giáo là nơi có tỉ lệ sinh viên không tốt nghiệp được cao nhất trong bốn phân hiệu, thời điểm nhập học một đám phân hóa suất cao tận trời, khi tốt nghiệp ngay cả năm hai cũng không đánh lại được, tôi cũng phải hoài nghi có người đầu cơ trục lợi làm giả số liệu pheromone."


Ô Phi Trần cảm thấy lời này của Du Liên khá là có đạo lý, "Tiều Chính Huy bên kia cần kiểm tra cẩn thận, nhóm Du Việt đã đi qua một cửa cuối cùng, an tĩnh chờ tin lành là được."


Du Liên: "Ừm."


Không ai hoài nghi Du Việt cùng Vạn Dương Trạch có thể xuất hiện ở thời khắc cuối cùng hay không.

(dreamhouse2255)

Gi*o ph*i phảng phất đã kéo dài rất lâu, cuối cùng sóng động dục cũng từ từ hạ xuống.


Du Việt cảm giác chính mình đã thanh tỉnh, cũng có thể nói là thần thanh khí sảng.


Vừa nãy khi chưa tỉnh lại hình như đã có người thay y lau mình.


Không nhớ nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, khi nhắm mắt lại trong đầu đều là hình ảnh hai người đang va chạm kịch liệt.


Mùi mê điệt hương đã nhạt tới gần như không ngửi thấy, nhưng thân thể vẫn chưa thoát ra khỏi cảm giác bị tình d*c che trời lấp đất bao phủ.


Cùng với lại nơi nào đó vẫn còn có giảm giác ở phía sau.


Du Việt gian nan xoay người ngồi dậy, dựa vào lều vải, may mắn, không có.


Chỉ là luôn cảm thấy động tác đóng cọc vẫn còn đang tiếp tục, đại khái là ký ức của thân thể.


Hiện tại Vạn Dương Trạch đang nấu ăn ở bên ngoài, có mùi cá nướng cùng mùi khoai lang nướng.


Mấy ngày nay hai người đều không ăn nhiều lắm, chỉ dùng một ít khoai lang.

(dreamhouse2255)

Du Việt có ăn thêm một chút cá nướng, bọn họ cần làm việc rất nhiều thời gian, Vạn Dương Trạch căn bản không thể rời khỏi y quá lâu.


Du Việt tưởng rằng mình đã ăn chán hai thứ này, nhưng nghĩ tới thời gian động dục Vạn Dương Trạch dùng chúng nó để bổ sung thể lực cho y, hiện tại Du Việt lại cảm thấy ăn khá ngon?


Lại thèm.


Du Việt bụm mặt nghĩ, làm sao bây giờ?


Lần này Vạn Dương Trạch khẳng định đã biết y là Omega.


Tên kia trở về trường học sẽ tố giác y sao? Hay là sẽ không coi y như một đối thủ đáng giá hao phí tâm tư?


Sẽ bởi vì lo lắng y là Omega mà khuyên y thôi học khỏi Đế Đằng?


Du Việt đau đầu nghĩ, đây m* ** là chuyện gì chứ? Vì sao Vạn Dương Trạch lại không hôn mê?


Ngụy Phàm Lĩnh chỉ kém hắn 1% cũng đã trúng chiêu, vì sao tới Vạn Dương Trạch lại biến thành cửa đột phá cho kỳ phát tình?


Một cái ô long, khiến cho bọn họ trở thành địch nhân quen thuộc lẫn nhau nhất.


Từ đây, Du Việt y biết Vạn Dương Trạch lớn bao nhiêu, Vạn Dương Trạch biết y có bao nhiêu, ướt.

(dreamhouse2255)

Đây m* ** là cái nghiệt duyên thế địch vi diệu gì?


Du Việt biết, kỳ động dục của Omega sẽ kéo dài rất lâu, trong lúc ấy, Alpha sẽ phải thường xuyên bổ sung dinh dưỡng để bảo trì thể lực.


Bọn họ ở bên ngoài lâu như vậy, không có dịch dinh dưỡng, ngay cả đồ ăn bình thường cũng không có, trường hợp xấu hổ mà Du Việt sợ nhất chính là...... Y làm gầy Vạn Dương Trạch.


Không dám gặp hắn.


Vạn Dương Trạch ở bên ngoài lều, nghe thấy bên trong truyền ra động tĩnh, đoán chừng Du Việt hiện tại đang trốn bên trong lều không muốn đối mặt.


Vạn Dương Trạch xốc mành lên, tiến vào đưa ra một củ khoai, "Ăn một chút đi."


Du Việt rất đói.


Nhưng hiện tại y càng muốn trực tiếp đói chết hơn.


Tiếng nói của Vạn Dương Trạch có hơi khàn, nhưng vẫn không có khàn bằng Du Việt.


Du Việt nói, "Tôi không đói bụng...... Cậu ăn đi, giọng nói của ta, ***!"

(dreamhouse2255)

May mắn là chuyện này phát sinh ở bên trong rừng núi hoang vắng, sau khi mất đi lý trí, Du Việt ngay cả thanh âm cũng không khống chế được, nếu đổi thành địa phương khác, muốn giấu chỉ sợ cũng không giấu nổi.


Vạn Dương Trạch trực tiếp xốc toàn bộ mành lên, "Được rồi, ăn chút gì bổ sung thể lực trước đã, cái khác để sau lại nói."


Du Việt phát hiện người này vẫn giống như trước kia, thậm chí ngay cả hỏi hắn cũng không hỏi một câu, lại càng không trách cứ y kéo hắn xuống nước.


Du Việt thở dài một hơi, bò ra khỏi lều, cùng Vạn Dương Trạch ngồi xuống cạnh đống lửa.


Du Việt miệng nhỏ miệng nhỏ cắn khoai lang đỏ, "Rất ngọt."


Vạn Dương Trạch: "Ừm."


Khoai lang đỏ ăn hơn một nửa, Vạn Dương Trạch vẫn cứ không hỏi gì, Du Việt không khỏi mất bình tĩnh trước, y cẩn thận hỏi, "Cậu có phải đang tức giận không?"


Cuối cùng biểu tình của Vạn Dương Trạch cũng phập phồng lớn một chút, "Hả? Vì sao?"


Du Việt không biết miêu tả như thế nào, "Chính là...... chuyện này, tôi rất xin lỗi, tôi, tôi, kỳ thật mấy Alpha lúc trước té xỉu đều là bởi vì pheromone của tôi, Ngụy Phàm Lĩnh cũng trúng chiêu, Tiều Chính Huy hôn mê càng nhanh hơn, cho nên tôi vốn dĩ cho rằng cậu sẽ ngủ một ngày, sau đó tôi mang bản đồ của cậu đi."


Vạn Dương Trạch cảm thấy Du Việt nói rất đúng, vì thế hắn gật đầu, "Ừm."

(dreamhouse2255)

"Chỉ ừm? Cậu không có gì khác muốn nói sao?" Du Việt cảm thấy y phải nói rất nhiều, nhưng không biết nên nói bắt đầu từ đâu, cho nên y hy vọng Vạn Dương Trạch mở lời trước.


Vạn Dương Trạch còn buồn bực hơn Du Việt: "Còn phải nói cái gì nữa? Cậu có muốn ăn thêm chút gì khác không? Mấy ngày liền ăn khoai lang đỏ không được tốt cho lắm."


Du Việt nhạy bén bắt được trọng điểm, "Mấy ngày liền? Mấy ngày?"


Vạn Dương Trạch nghĩ nghĩ, nói, "Ba ngày hai đêm."


Du Việt: "!"


Du Việt: "Ba ngày hai đêm!"


Vạn Dương Trạch bình tĩnh: "Ừm."


Du Việt đương trường phát điên, "Ba ngày hai đêm? Xác định? Vậy huấn luyện dã ngoại chẳng phải đã hết hạn?"


Vạn Dương Trạch lần nữa gật đầu, "Đúng là đã hết hạn."


Đầu óc Du Việt trống trơn, nửa ngày sau y nói, "Thật xin lỗi."

(dreamhouse2255)

Vạn Dương Trạch chỉ sợ thái độ này của y, hắn nhét cá vào trong tay Du Việt, "Người nên nói xin lỗi là tôi, tôi không có thuốc ức chế, không thể cầm giữ chính mình......"


Cũng không biết là vì sao, vừa nghe thấy hai chữ cầm giữ, Du Việt liền bắt đầu suy nghĩ miên man bất định.


Y chỉ có thể lúng túng nói, "Không phải, nên là tôi xin lỗi, tôi muốn bẫy cậu một lần, không ngờ rằng hại người cũng hại mình, tôi không muốn làm cậu mất đi xếp hạng lần này......"


Kế hoạch của y là bẫy Vạn Dương Trạch một phen, để chính mình cao hơn hắn 100 điểm, y cũng nghĩ tới rất nhiều kế hoạch khác, nhưng chưa từng muốn làm y cùng Vạn Dương Trạch ngay cả thành tích cũng không còn.


Không ngờ rằng, Vạn Dương Trạch lại không để bụng chút nào, hắn nói, "Cậu không có việc gì thì tốt rồi, tôi rất may mắn người ở bên cậu lần này là tôi, tôi không phải móc mỉa cậu cùng chung xếp hạng cái gì, dù sao cũng là tôi nguyện ý ở lại, tôi cảm thấy rất xin lỗi cậu, làm cậu mất đi thứ hạng lần này."


Du Việt chỉ là lòng sinh áy náy làm mất đi thứ hạng của Vạn Dương Trạch, thứ hạng của chính y y lại cảm thấy không có gì.


Chuyện về kỳ động dục...... Không có thuốc ức chế sớm muộn gì cũng là một cản trở.


Du Việt thật sự rất hối hận, y không nên làm chậm trễ nhiệm vụ của Vạn Dương Trạch, chính y đi bờ sông tự sinh tự diệt, ngâm tắm nước lạnh một hồi hoặc là gọi Du Liên tới cứu y đều tốt hơn thế này.


Khó trách Omega trước khi bị đánh dấu ra ngoài lại dễ bị thương tổn như vậy.

(dreamhouse2255)

Ngay cả y cũng không cầm giữ nổi lý trí.


Du Việt: "Tôi biết tình huống thân thể của chính mình, nhưng trước đó chưa từng xuất hiện vấn đề như vậy, tâm lý may mắn của tôi quá nghiêm trọng, cho nên tôi thật sự cảm thấy rất có lỗi với cậu, Vạn Dương Trạch."


Du Việt vẫn luôn xin lỗi, Vạn Dương Trạch biết, hai người lăn giường một lần, đối với Du Việt mà nói là một cái chướng ngại trên đường hoàn thành nhiệm vụ.


Du Việt không sợ quan hệ của hai người trở nên ái muội, y thậm chí còn không cảm giác được, y chỉ cảm thấy có lỗi, có lỗi đã kéo chân sau của hắn.


Nhưng Vạn Dương Trạch đã may mắn bao nhiêu chính hắn có thể kiên trì ở lại.


Mấy ngày nay người ở bên cạnh Du Việt là hắn, đổi thành bất luận một ai khác, bí mật Du Việt là một Omega đều có thể bị lộ ra ngoài.


Hắn cũng sẽ không tha thứ cho chính mình.


Vạn Dương Trạch: "Khi trở lại trường học khó tránh khỏi sẽ bị các thầy giáo đề ra nghi vấn, chuyện cậu là Omega nhất định phải bảo vệ tốt."


Du Việt tới giờ mới phát hiện, Vạn Dương Trạch vẫn luôn chưa từng tò mò chuyện này.


Du Việt "Sao cậu không hỏi tôi vì sao lại là Omega?"

(dreamhouse2255)

"......" Rất nhiều hành vi của cậu đã sớm nói cho tôi, "Là Omega còn cần vì sao sao?"


Vạn Dương Trạch không nói rõ nguyên nhân, Du Việt thì lại càng tò mò, "Cậu có phải đang mạnh mẽ giả bình tĩnh không?"


Vạn Dương Trạch lắc đầu, "Không có, tôi sớm đã đoán được, tuy rằng không quá xác định, nhưng vẫn luôn chuẩn bị tốt tâm lý."


Du Việt: Chính tôi là Omega, tôi có thể cũng không có chuẩn bị tâm lý tốt như cậu.


Du Việt không biết chình mình bại lộ ở nơi nào, nếu Vạn Dương Trạch biết, vậy người khác nói không chừng cũng biết, như vậy với y mà nói thật sự rất nguy hiểm!


Du Việt bức thiết hỏi: "...... Vậy cậu có thể nói cho tôi không?"


Vạn Dương Trạch: Cái tên Du Việt này, từ đầu tới đuôi hoàn toàn không có tỏ vẻ gì khác, không nói lăn giường xong quan hệ của hai người bọn họ là cái gì.


Cũng không có nói tới chuyện phụ trách gì đó, trong đầu vẫn luôn nghĩ làm thế nào trở thành Alpha mạnh nhất.


Có thể là Omega mạnh nhất.


Bỏ đi, hắn cũng không phải ngày đầu tiên quen biết Du Việt, đây không phải chính là điểm mà Du Việt hấp dẫn hắn nhất sao.

(dreamhouse2255)

Phảng phất như có sức sống dùng mãi không hết đi làm chuyện mà y muốn, trương dương ương ngạnh không để ý tới hậu quả, tình cách trái ngược với hắn hoàn toàn, làm cho Vạn Dương Trạch mê muội không thôi.


Vạn Dương Trạch an ủi nói, "Cậu không cần lo lắng, tôi không phải bởi vì cậu bại lộ quá nhiều mà phát hiện, là...... ngày mà kết quả phân hóa của cậu phát xuống, tôi liền bắt đầu hoài nghi."


Du Việt: "!"


******?


Vậy lão tử bại lộ cũng quá sớm rồi đi?


Vạn Dương Trạch nói, "Là thái độ của cậu, nếu phân hóa suất của cậu không cao hơn tôi, ngày đó phản ứng nhất định không phải như vậy, cậu bình yên tiếp thu 85% vốn dĩ đã rất bất thường."


Du Việt: "......" M* ** đây chính là chỗ hỏng của túc địch.


Quả thực còn hiểu Du Việt hơn cả chính bản thân y.


Du Việt vẫn còn lo lắng một vấn đề, "Tôi là Omega...... Không phải Alpha, sau này cậu có thể sẽ không coi tôi thành đối thủ không?"


Vạn Dương Trạch ngẩng đầu nhìn y, "Vì sao? Cậu rất mạnh."


"Tôi sợ cậu cảm thấy tôi là Omega, luôn muốn nhường tôi, kỳ thật tôi không cần......"


Vạn Dương Trạch: "Tôi biết, trước mặt cậu, tôi vẫn luôn dùng hết toàn lực."


Du Việt cao hứng cực kỳ, dán đầu tới trước mặt Vạn Dương Trạch, "Thế nào, tôi thật sự rất mạnh đúng không? Tôi chính là Omega, ôi chao, ở trước mặt Alpha đỉnh cấp như cậu, tôi có phải là rất có sức liều mạng không?"


Vạn Dương Trạch: "Có......"


Hắn cho rằng, lời Du Việt muốn nói là "Ở trước mặt Alpha đỉnh cấp như cậu, có phải là rất xứng đôi không".

(dreamhouse2255)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro