Chương 627: Tên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

XQCKTHH - Chương 627

(dreamhouse2255)

Chương 627: Tên


Ngao Bất Phạ giống như cá rời nước giãy đành đạch trên mặt đất.


Diệp Phàm nhìn Ngao Bất Phạ, không nhịn được thầm nghĩ: Tuy rằng đều là kim long, nhưng kim long Độ Kiếp cùng kim long Đại Thừa chênh lệch quá lớn, chênh lệch quá lớn, sao lại chênh lệch lớn như vậy chứ, Ngao Bất Phạ ở trước mặt Long Đế quả thực không có chút sức phản kháng nào mà!


Long Đế xách cái đuôi của Ngao Bất Phạ, kéo Ngao Bất Phạ lên.


Có lẽ là Ngao Bất Phạ cảm thấy quá mất mặt, nhắm tịt mắt lại, nhìn giống như là đã ngất xỉu.


Tuy rằng Diệp Phàm với Ngao Bất Phạ không hợp nhau lắm, nhưng nhìn thấy thảm cảnh của đối phương vẫn không nhịn được muốn nhỏ một giọt nước mắt đồng tình.


"Chúng ta đổi sang nơi khác." Long Đế lên tiếng.


"Long Đế mời bên này." Diệp Phàm ân cần nói.


Ngao Bất Phạ mở mắt ra, hung hăng trừng Diệp Phàm một cái.


Mọi người đi vào trong động phủ lâm thời, Long Đế đặt Ngao Bất Phạ lên trên bàn.


Ngao Bất Phạ duỗi thẳng thân thể, không động đậy nằm giả chết.


Bạch Dật Trần nhìn Long Đế, không nhịn được hơi khẩn trương lên, từ lần đầu tiên Ngao Bất Phạ giả làm nhi tử của Long Đế, Bạch Dật Trần vẫn luôn lo ngày này sẽ đến, hiện tại nó quả nhiên đã đến rồi.


Long Đế nhìn Ngao Bất Phạ đang giả câm vờ điếc, hỏi: "Thập Tự Long Văn Giảo Sát Thuật là ngươi học ở đâu?"


Ngao Bất Phạ nhìn Long Đế, rầu rĩ nói: "Ta tự nghĩ ra."


Diệp Phàm ghét bỏ nhìn Ngao Bất Phạ, thầm nghĩ: Ngao Bất Phạ đúng là muốn tự sát mà, dám nói trước mặt Long Đế cái chiêu lợi hại đó là tự nghĩ ra.


Long Đế hoài nghi hỏi: "Ngươi tự nghĩ ra? Không phải là A Cẩn dạy sao?"

(dreamhouse2255)

Ngao Bất Phạ hoang mang hỏi, "A Cẩn là ai?"


"Là Tam trưởng lão!" Bạch Dật Trần tức giận nói.


Theo Bạch Dật Trần biết, Tam trưởng lão từng là hộ vệ của Long Đế, khi ấy quan hệ của hai người khá tốt.


Ngao Bất Phạ chớp chớp mắt, "À" một tiếng, trong đầu bắt đầu chửi thầm: Quan hệ của Long Đế cùng Tam trưởng lão tệ như vậy, Long Đế còn có mặt mũi gọi tên thân thiết của người ta.


"Tên của ngươi là ai lấy?" Long Đế hỏi.


Ngao Bất Phạ không cần nghĩ ngợi nói: "Cha ta."


Long Đế khinh thường lắc đầu: "Cha ngươi lấy cho ngươi cái tên chẳng ra gì, sao lại lấy cái tên tục khí như vậy chứ."


Diệp Phàm âm thầm gật đầu, tên của Ngao Bất Phạ nghe rất giống não tàn.


Ngao Bất Phạ tức giận trừng Long Đế, "Cái tên này rất tốt!"


Long Đế thấy Ngao Bất Phạ biểu tình thối thối, không có tiếp tục phát biểu lời bình về cái tên của Ngao Bất Phạ, hỏi, "Cha ngươi là ai?"


"Không biết."


Long Đế khó hiểu hỏi: "Ngươi không biết cha ngươi là ai, sao lại biết cha ngươi đặt tên ngươi là Ngao Bất Phạ?"


"Trên vỏ trứng có!" Có rất nhiều long tộc sau khi sinh ra mới lấy tên, có một ít thì trước khi sinh ra tên được viết trên vỏ trứng.


"Cha ngươi có phải Ngao Nghịch không?" Long Đế hỏi.


Ngao Bất Phạ chớp chớp mắt, nói: "Ta cũng không biết!"

(dreamhouse2255)

"Mẫu thân ngươi là ai?"


"Ta không biết!"


Long Đế buồn bực nói: "Sao ngươi cái gì cũng không biết vậy?"


Ngao Bất Phạ bĩu môi: "Ta không biết, không biết là không biết, ngươi lợi hại như vậy, ngươi có biết không?"


"Trước đây ngươi nói ngươi là con tư sinh của ta?" Long Đế hỏi.


Ngao Bất Phạ chớp chớp mắt, nhụt chí nói: "Ta nói giỡn mà thôi."


Diệp Phàm dán lên, hỏi: "Long Đế điện hạ, nhưng ngươi đã thừa nhận với Phượng Đế mà?"


Long Đế khẽ hừ một tiếng, nói: "Cái tên súc sinh lông bẹp đó khó chơi lắm, ta dọa hắn một chút."


Bạch Vân Hi: "......" Lấy chuyện này để dọa Phượng Đế sao, Phượng Đế chưa bị dọa, mà các trưởng lão long tộc sợ là đã bị dọa đến run người rồi.


"Ta nói giỡn, ngươi cũng nói giỡn, mọi người hòa nhau rồi, mau thả ta ra!" Ngao Bất Phạ gào ầm lên.


Bạch Vân Hi: "......"

(dreamhouse2255)

Long Đế buồn bực nhìn Ngao Bất Phạ, hỏi: "Vì sao A Cẩn lại thích ngươi như vậy chứ?"


Ngao Bất Phạ chớp chớp mắt, vì sao Tam trưởng lão lại thích hắn, chính hắn cũng không rõ, Ngao Bất Phạ lắc lắc đuôi, nói: "Bởi vì ta màu vàng."


Long tộc đều thích vàng, những thứ lấp lánh, gần như tất cả long tộc đều ẩn chứa một núi vàng, tuy rằng vàng ở tiên giới cũng không có nhiều tác dụng lắm.


Long Đế rầu rĩ nói: "Ta cũng màu vàng."


Ngao Bất Phạ cười nhạo một tiếng, theo bản năng châm chọc: "Ngươi làm mất hài tử của người ta, đánh Tam trưởng lão đến trọng thương mà còn muốn người ta thích ngươi? Ngươi đang nằm mơ sao?"


Long Đế rầu rĩ nói: "Ngươi thì biết cái gì, ta cũng không biết vì sao hài tử đó lại biến mất, hài tử là đột nhiên mất tích." Đó cũng không phải là hài tử của Mộc Cẩn, Ngao Mộc Cẩn vừa trở về liền nhận định là hắn sai, "Hắn muốn đồng vu quy tận với ta, ta không có đánh trả."


Ngao Bất Phạ nhíu mày: "Ngươi không đánh trả, vì sao Tam trưởng lão lại trọng thương chứ?"


Long Đế buồn rầu nói: "Trạng thái của hắn vốn dĩ đã không tốt, còn phát động sát chiêu bản mạng, tự nhiên là trọng thương rồi!"


Diệp Phàm ở bên cạnh nghe mà vô cùng bất đắc dĩ, thầm cảm thấy, Long Đế là da quá dày, khiến Tam trưởng lão đả thương địch thủ 100, tự tổn hại 3000, Tam trưởng lão tìm Long Đế đánh nhau, Long Đế không đau không ngứa, bản thân Tam trưởng lão lại bị phản phệ hoàn toàn, thật sự quá thảm, đây có thể tính vào một trong mười đại thảm án của Thượng Thiên Giới!


Ngao Bất Phạ nghe Long Đế nói xong vẫn cảm thấy Long Đế không vừa mắt, Long Đế không phải người tốt lành gì, còn khoe khoang da dày nữa, thật đáng giận.


"Có người tới." Diệp Phàm đột nhiên nói.


Long Đế thả linh hồn lực ra, rà quét khắp nơi một vòng, vẫn không phát hiện ra cái gì, liền lạnh lùng nhìn Diệp Phàm: "Dê hai chân, ngươi đang chơi bản đế sao?"


Diệp Phàm vô tội chớp chớp mắt, nói: "Long Đế đại nhân, thật sự có người tới, đã tới càng ngày càng gần rồi."

(dreamhouse2255)

Long Đế lại thả linh hồn lực ra tìm tòi, không biết có phải đã phát hiện ra cái gì hay không, lập tức liền bỏ chạy.


Diệp Phàm thấy Long Đế chạy, cảm thấy rất khó hiểu.


Ngao Bất Phạ nằm ở trên bàn quay cuồng, trong lòng tràn ngập phẫn nộ.


Ngao Bất Phạ thầm mắng Long Đế là tên vương bát đản, đi rồi cũng không cởi trói dây thừng cho hắn.


Diệp Phàm nhìn Ngao Bất Phạ, hỏi: "Rất khó chịu sao?"


Ngao Bất Phạ nhìn Diệp Phàm, "Đương nhiên là khó chịu rồi."


Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng nhìn dây thừng trói Ngao Bất Phạ, tán thưởng: "Cái dây thừng này có thể trói ngươi đến không thể động đậy, nhất định là một món pháp khí lợi hại!"


Diệp Phàm thèm khát nhìn dây thừng trói Ngao Bất Phạ, thầm nghĩ: Bảo vật! Đây nhất định là bảo vật, dùng cái này trói người tuyệt đối trói ai cũng được.


Ngao Bất Phạ bị Diệp Phàm chọc đến giận hộc máu, thầm mắng Diệp Phàm là tên khốn nạn, hắn đã như vậy rồi, còn chỉ biết nghĩ đến pháp khí.


"Ngươi đừng nhúc nhích, ta giúp ngươi cởi trói." Diệp Phàm xoa tay hầm hè nói.

(dreamhouse2255)

Ngao Bất Phạ không tin nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Ngươi có được không đấy?"


Diệp Phàm chần chừ nói: "Chắc là được đi."


Ngao Bất Phạ: "......"


Diệp Phàm đưa linh hồn lực vào trong Khốn Tiên Thằng, Diệp Phàm vừa động, Khốn Tiên Thằng đã thắt lại thêm một ít.


Ngao Bất Phạ không nhịn được gào ầm lên, ban nãy Ngao Bất Phạ bị ép nhỏ thành một con rắn dài 1 mét, Diệp Phàm vừa động vào một cái, Ngao Bất Phạ đã bị ép thành một cái đũa nhỏ.


Diệp Phàm nhìn thấy thế lập tức không còn dám động nữa, Ngao Bất Phạ đã nhỏ như vậy rồi, Diệp Phàm rất lo lắng nếu nhỏ thêm nữa Ngao Bất Phạ rất có thể sẽ phải về lò nấu lại.


Ngao Bất Phạ liên tục vùng vẫy ở trên bàn, Diệp Phàm cảm thấy Ngao Bất Phạ giống như một con cá mặn.


Ngao Bất Phạ chửi ầm lên, "Tên ngốc này, ngươi muốn hại chết bản đại gia sao?"


Diệp Phàm nhìn Ngao Bất Phạ chỉ bằng một cái đũa, thầm nghĩ: Ngao lão đại đã nhỏ như vậy rồi, nhưng tính tình vẫn không nhỏ một chút nào.


Long Đế vừa rời đi không lâu, một đầu ngân long đã xuất hiện trước động phủ của mọi người.

(dreamhouse2255)

Ngao Mộc Cẩn nhìn Ngao Bất Phạ bị trói chặt, nhíu mày hỏi: "Sao lại biến thành thế này?"


Ngao Bất Phạ giống như là tìm thấy chỗ dựa, lập tức oán giận gào nói: "Long Đế làm!"


Ngao Mộc Cẩn niệm động vài tiếng chú ngữ, dây thừng trói Ngao Bất Phạ lập tức lỏng ra.


Khổn Tiên Thằng rơi vào trong tay của Ngao Mộc Cẩn, Diệp Phàm liên tục nhìn theo.


Ngao Mộc Cẩn nhìn Diệp Phàm, nói: "Khổn Tiên Thằng này chỉ có long tộc mới sử dụng được." Tài liệu làm ra Khổn Tiên Thằng khá đặc biệt, là dùng long gân của long tộc phản nghịch để làm.


Diệp Phàm gật đầu, "Ồ" một tiếng.


Ngao Bất Phạ tránh thoát khỏi trói buộc, lập tức biến lớn lên gấp trăm lần, thoải mái duỗi thân thể.


"Long Đế tìm ngươi làm cái gì?" Ngao Mộc Cẩn hỏi.


"Hắn hỏi phụ mẫu ta là ai, tên của ta là ai lấy." Ngao Bất Phạ rầu rĩ nói.


"Ngươi nói cho hắn thế nào?"

(dreamhouse2255)

Ngao Bất Phạ thong thả lắc lắc móng vuốt, nói: "Ta không biết phụ thân mẫu thân ta là ai, không thể nói cho hắn được!"


"Vậy tên của ngươi thì sao?"


"Trên vỏ trứng có ghi!" Ngao Bất Phạ không cần nghĩ ngợi nói.


Ngao Mộc Cẩn nhíu mày lại, hỏi: "Trên vỏ trứng ghi tên là Bất Phạ sao?"


"Đúng vậy, Tam trưởng lão có muốn xem không?" Ngao Bất Phạ thuận miệng hỏi.


Ngao Mộc Cẩn gật đầu, "Được."


"Chỉ còn lại một mảnh nhỏ, còn lại bị ta ăn hết rồi." Ngao Bất Phạ lấy từ trong không gian ra một mảnh vỏ trứng, trên mảnh vỏ trứng đó thình lình có hai chữ "Bất Phạ".


Ngao Mộc Cẩn nhìn chữ khắc trên vỏ trứng, đồng tử hơi co rụt lại.


Bạch Dật Trần nhìn Ngao Mộc Cẩn, thầm cảm thấy Ngao Mộc Cẩn đang vô cùng kích động.


Ngao Mộc Cẩn trả lại vỏ trứng cho Ngao Bất Phạ, nói: "Sau này ngươi đừng tùy tiện cho người khác xem vỏ trứng nữa."


Ngao Bất Phạ gật đầu: "Được." Vốn dĩ Ngao Bất Phạ cũng không định cho người khác xem, nhưng với hắn mà nói Tam trưởng lão không phải là người ngoài.


"Tam trưởng lão, có phải vỏ trứng có vấn đề gì không?" Bạch Dật Trần nhìn Ngao Mộc Cẩn, hỏi.


Ngao Mộc Cẩn lắc đầu: "Vỏ trứng không có vấn đề gì."


Bạch Dật Trần nhíu mày, thầm cảm thấy Ngao Mộc Cẩn không có nói thật.


Ngao Mộc Cẩn thu Khổn Tiên Thằng lại, rời đi.


Ngao Bất Phạ nhìn Bạch Dật Trần, nói: "Dật Trần, Tam trưởng lão quái quái."


Bạch Dật Trần gật đầu: "Đúng là hơi quái quái."


Ngao Bất Phạ hơi đỏ mặt lên, nói: "Có phải hắn đã xác nhận hắn bị đội nón xanh, cho nên mới lạ vậy không, Long Đế vừa nhìn thấy hắn liền chạy, trông rất giống như là đang chột dạ."


Bạch Dật Trần: "......"


......


Ngao Mộc Cẩn đứng ở bên hồ, rất lâu sau mới bình phục tâm tình.


Ngao Mộc Cẩn chậm rãi nhắm mắt lại, trong lòng vẫn vô cùng kích động.


Năm đó, hắn đặt cho hài tử tên Ngao Vô Cụ (không sợ), ngoài ra còn để lại một vài câu từ trên vỏ trứng.


Không sợ (bất phạ) gian nan hiểm trở, không sợ (bất phạ) giá lạnh oi bức, phá tan gông cùm xiềng xích......


Nhưng lúc Ngao Bất Phạ sinh ra đã ăn gần hết vỏ trứng, chỉ còn lại hai chữ 'không sợ' (Bất Phạ), liền cho rằng đó là tên của mình.


Dưới tình hình chung vỏ trứng màu gì thì long tộc sinh ra sẽ có màu đó, hài tử của hắn là trứng bạc, nếu nói quả trứng đó có gì bất thường,


Vậy có lẽ là toàn bộ quả trứng đó lớn hơn những quả trứng bạc khác một vòng, lớn lên cũng nhanh, tiểu long mãi không chịu phá xác, hắn cứ tưởng rằng sẽ là ngân long......


Sau khi Ngao Bất Phạ phi thăng lên, Ngao Mộc Cẩn cảm thấy tư chất của người này quá tốt, không thể là hài tử của mình được, nhưng yêu ai yêu cả đường đi, cho nên chăm sóc nhiều hơn một chút.


Tuy rằng không dám hi vọng xa vời, nhưng trong tư tâm Ngao Mộc Cẩn vẫn chờ đợi một chút khả năng.

(dreamhouse2255)

..........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro