Chương 228: Bạn trai của tôi không phải là người (59)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Tửu cho rằng hiện tại hắn không hiểu cũng không sao, dù sao một ngày nào đó, hắn sẽ hiểu.

Cố Trường Y xoay người, nói: "Nếu người rất hài lòng với vị hôn phu của mình, hy vọng ngươi có thể hết xử lòng đối với hắn ta."

Bạch Tửu gật gật đầu, "Đó là đương nhiên."

Cố Trường Y không nói chuyện, một đường hình thành từ ngón tay trên kiếm của anh ấy. Năng lượng bay lên trong không trung va vào một bức tường vô hình và biến mất không dấu vết sắc mặt lại là trầm xuống.

Bà là hoa vật của thần giới chũng ta không thể dễ dàng giải quyết được. Bạch Tửu đi tới bên người hắn, cùng nhau nhìn phía trước, đỉnh núi vẫn như cũ, nhưng không có một chút gió thổi qua trong không trung. Họ lại bị mắc kẹt ở một chiều không gian khác.

Hiện nay có Ma tộc, có Yêu tộc, cũng có Nhân tộc. Nhân tộc thông qua tu luyện phi thăng thành tiên, nhưng tiên cũng không tương đương với thần. Thần tộc địa vị rất cao. Thần không biết là nguyên nhân gì đều ẩn thân mà bà la hoa đến từ Thần giới, muốn giải quyết bà la hoa hiệu quả, không phải một việc đơn giản.

Cố Trường Y tất nhiên cũng trong lòng biết điểm này, hắn trầm mặc xuống dưới.

Bạch Tửu ngẩng đầu nhìn chừm chằm vào khuôn mặt hắn hồi lâu, ngay cả người đần độn cũng biết nàng đang nhìn hắn.

  Cố Trường Ý cuối cùng cũng hạ tầm mắt nhìn cô, vẻ mặt vô cảm.  

Bạch Cửu cười nói: "Ngươi không muốn ra ngoài sao? Ta nghĩ có một biện pháp đáng tin cậy để chúng ta đi ra ngoài."

Hắn không nói.

Nàng liền tiếp tục nói: " Nguyện vọng của Cẩu Đản là chúng ta không cãi nhau, ân ân ái ái. cẩn thận mànói, đây là hai cái nguyện vọng nha. Chúng ta làm được không cần cãi nhau, nhưng ân ân ái ái thì chưa có làm được."

Nàng lời nói, đúng là  có đạo lý.

Cố Trường Y lại có một loại cảm giác không ổn.


Quả nhiên, Bạch Tửu cười ôm lấy cánh tay hắn, dùng giọng ngọt ngào có thể gọi là mời gọi nói: "Cho nên chúng ta tới ân ái đi."

Phảng phất là đang nói chúng ta cùng nhau tới  sinh con đi.

  Cảm giác không ổn trong lòng Cố Xương Ý ngày càng lớn. Bạch Tửu lại còn đang cười, "Ngươi là tính  tiếp tục bị nhốt ở chỗ này à, vẫn là chúng ta hợp tác đi ra ngoài."

  Hắn cũng không muốn lựa chọn, cảm ơn.

Bạch Tửu buông tay hắn, nói: "Ta không ra không sao cả, dù sao Ma tộc chúng ta không có một ma chủ này, sẽ có ma chủ khác, không giống các ngươi. Nhân tộc vì muốn đứng đầu mà lục đục với nhau. Chúng ta rất đơn giản, chính là cường giả vi tôn, nhưng không có tông chủ tiên tông các ngươi
 sẽ  bị tiên tông khác đè ở dưới chân.Các tông môn kia khẳng định sẽ tìm đến tiên tông của ngươi gây phiền toái, đến lúc đó Ma tộc chúng ta muốn tấn công tiên tông, thì quả thực dễ như trở bàn tay."

Sắc mặt Cố Trường Y rốt cuộc có chút biến hóa.

Bạch Tửu lại nhẹ nhàng nói: "Chờ đến mấy trăm năm sau chúng ta có thể đi ra ngoài, tiên tông của ngươi còn không biết có tồn tại hay không, ta thì không giống, ta chỉ cần đánh bại Ma chủ hiện tại liền vẫn là ma chủ, suy nghĩ cẩn thận một chút, ngươi so với ta càng có hại hơn nha."

  Với tài năng của mình, nàng thật sự cãi chưa từng thua ai. Cố Trường Y trong mắt ám quang xẹt qua, có thể nhìn ra giờ phút này đáy lòng hắn rối rắm, rốt cuộc cũng mở miệng, "Ngươi không để bụng thanh danh của mình?"

"Ngươi nhìn thấy ta liền muốn giết ta, còn quản ta có để ý thanh danh không làm gì?"

Nàng phản bác khiến hắn không lời gì để nói.

Cố Trường Y tạm dừng một giây, nói: "Nếu như ngươi hối hận thì cũng là muộn rồi."

  Rốt cuộc, cô vẫn luôn miệng nói mình có hôn phu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro