Chương 229 : Đô đốc, biểu muội có độc ( 23 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chờ tới khi Đường Hoan đuổi tới cũng chỉ nhìn thấy một nam tử trẻ tuấn tú nhưng biểu tình phá lệ âm độc nhìn Hiên Viên Võ đã người đánh ngã xuống đất.

Trong ánh mắt, tràn đầy khinh miệt.

Cũng không biết tại sao, tên này từ trước đến nay đều dũng mãnh vô địch, bây giờ liền ngu như vậy ngơ ngác nằm trên mặt đất mặc cho người ta dùng chân đá, tiểu công tử Hứa Quốc công phủ hẳn là người phú quý này, đến Thụy Vương phủ bái phỏng còn mang theo năm sáu tên tùy tùng.
Hơn nữa xem bộ dáng một đám kiêu ngạo ương ngạnh kia liền biết nhất định không dễ chọc.

Chắc là ngày thường thường xuyên làm xằng làm bậy, cho nên bây giờ đều đánh ra theo thói quen !

Đường Hoan trong lòng vừa gấp lại vừa tức.

Nàng cố gắng chống đỡ thân thể không để mình ngã xuống, khuôn mặt âm trầm nói với nha hoàn vừa vội vã chạy tới : " Đi triệu tập gia đinh hộ vệ của ta lại đây!"

Theo thói quen định lấy nhiều khi ít sao?

Tới địa bàn của lão tử rồi mà còn kiêu ngạo như vậy à !

Ta mẹ nó tuy rằng là cái pháo hôi, nhưng tốt xấu gì cũng được coi là người có tính tình tốt đi!

Sau khi tiểu công tử Hứa Quốc công phủ nhìn thấy Đường Hoan hoàn toàn cảm thấy được không có bất luận cái gì nguy hiểm, ngược lại là sắc tâm dâng lên, cảm thấy vừa lòng không thôi.

Bình An quận chúa này lớn lên còn quốc sắc thiên hương như vậy !

Tuy rằng nhìn qua hơi suy nhược nhưng mặt mày như họa, thực sự cảnh đẹp ý vui!

Chỉ tiếc vị tiểu công tử Quốc công phủ còn chưa có thưởng thức được bao lâu, gia đinh cùng hộ vệ của Thụy Vương phủ liền sôi nổi đuổi tới.

Đường Hoan cười lạnh một tiếng, cau mày quắc mắt.

" Đem bọn họ chỉnh đốn lại một phen sau đó ném ra phủ đi, ở phủ cửa tuyên cáo với mọi người, từ nay về sau, hắn nếu như còn dám tới cửa, đến một lần liền đuổi ra một lần.".

Nha hoàn muốn bước lên khuyên nhủ, rốt cuộc nếu ở trước mắt bao người đem người Quốc công phủ đuổi ra khỏi nhà, sẽ có tổn hại đến danh dự!

Nhưng mà nhìn thấy sắc mặt của Đường Hoan nha hoàn nhanh chóng đem lời nói sắp thốt ra toàn bộ đều nuốt trở vào.

Hơn nữa Đường Hoan còn chỉ vào tiểu công tử Quốc công phủ nghiến răng nghiến lợi nhấn mạnh " Bao gồm hắn!"

Đáng thương tiểu công tử Quốc công phủ còn không kịp phản ứng cũng đã bị người mạnh mẽ bắt lấy. Đem hắn cùng tùy tùng bị người một phen chỉnh đốn. Sau đó ở trước mặt bao người, từ cửa chính Thụy Vương phủ ném đi ra ngoài!

Tiểu công tử một đường kêu khóc, nói chính mình là thiếu gia Quốc công phủ, một đám hạ nhân không được làm càn, nhưng mà không làm sao được, Đường Hoan như vậy so với hắn còn muốn ngang ngược hơn nhiều lần!

Hiên Viên Võ đầy đầu đầy cổ đều là máu nằm cuộn tròn trên mặt đất, cũng không nhúc nhích.

Đường Hoan nhìn cái dạng này của hắn thì sợ phát khiếp. Haizz đầu óc vốn dĩ đã ngốc nhưng ngàn vạn lần đừng bị người đánh rồi càng trở nên ngu xuẩn!

"Còn thất thần làm gì? Chạy nhanh đi thỉnh Lý thái y lại đây khám cho hắn đi!"

Đường Hoan không kiên nhẫn hướng về phía một nha hoàn kế bên đang chân tay luống cuống quát lớn một tiếng.

Ngay sau đó ngồi xổm xuống, muốn kiểm tra vết thương trên đầu Hiên Viên Võ, may mà bị thương không nặng.

Tên đại ngốc này da dày thịt béo, trên thân thể bị thương một chút nhưng thật ra không có gì đáng ngại, nhưng miễn đừng đem đầu đưa cho người ta đánh hỏng là được rồi!

Hiên Viên Võ chỉ cảm thấy trước mắt mơ mơ hồ hồ, đầu óc ong ong cả lên.

Hắn hình như ngửi thấy được mùi hương nhàn nhạt trên người tiểu quận chúa, giống như nàng đang ở bên người hắn.

Đường Hoan vươn tay ở trước mắt Hiên Viên Võ quơ quơ, muốn xem hắn có còn ý thức hay không. Hiên Viên Võ vươn tay ra bắt được cổ tay nàng.

Sau đó mồm miệng không rõ giải thích nói, "Tiểu quận chúa, ta không phải đánh không lại bọn họ...... Cha nói không thể chọc thêm phiền toái cho ngươi. Ta không phải đánh không lại, ngươi không cần tức giận......"

Hắn sợ nhất chính là tiểu quận chúa tức giận, hắn sợ tiểu quận chúa sẽ cảm thấy hắn vô dụng.

Bởi vì người vô dụng liền sẽ bị ném đến trong viện hẻo lánh nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro