Chương 231 : Đô đốc, biểu muội có độc ( 25 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thụy Vương biết chỉ có thằng nhãi ranh kia ở Thụy Vương phủ giương oai nhưng giương oai không thành, còn khắp nơi phát lời đồn hòng hủy hoại danh dự của nữ nhi nhà mình......

Bất quá ông nuốt không trôi cục tức này.

Chỉ huy hộ vệ Thụy Vương phủ nâng một thùng máu chó không những siêu to mà còn đầy tràn.

Hướng cổng lớn Hứa Quốc công phủ mà tạt, ngay sau đó còn triển khai trò vô lại chửi bới một cách oanh oanh liệt liệt.

Mọi người sôi nổi cảm khái, có người cha thị phi như vậy cũng khó trách Bình An quận chúa ương ngạnh như thế.

Mặc dù thanh danh Đường Hoan ở kinh thành có thể nói là bốc mùi đến lợi hại nhưng vẫn như cũ không chút nào gây trở ngại việc những người đó muốn thấy người sang bắt quàng làm họ. Thanh danh kém sợ cái gì, chỉ cần một ngày thánh thượng cùng Thái Hậu còn đặt cục cưng yêu quý là nàng trong lòng liền sẽ có rất nhiều vương công quý tộc muốn lấy được nàng.

Thụy Vương biết được Hiên Viên Võ là vì ngăn cản ong bướm cho nữ nhi nhà mình mà bị trọng thương, thế nhưng còn rất cảm động mà tự mình đi thăm một phen, hộ vệ tận trung với cương vị công tác như vậy đều không dễ tìm.

Hắn chính là yêu cầu người như vậy không sợ cường quyền, đỡ phải lo lắng những cái tên dưa vẹo táo nứt bên ngoài đem nữ nhi bảo bối của hắn quải đi mất !

Chỉ tiếc hắn tới giờ Hiên Viên Võ vẫn hôn mê bất tỉnh.

Cho nên thật sự là không cách nào cảm thụ được sự cảm động của Thụy Vương điện hạ.

Chờ đến sau khi Thụy Vương rời khỏi, Đường Hoan mới kinh hãi mà từ giường bò xuống dưới.

Nàng thật sự là sợ người cha sủng nữ nhi như mạng này, nếu bị hắn biết nữ nhi bảo bối của mình tự tay chiếu cố Hiên Viên Võ, chỉ sợ vừa rồi sẽ không có cái màn cảm động kia mà sẽ lập tức hận không thể đem Hiên Viên Võ giết chết!

Duỗi tay xem xét độ ấm trên trán Hiên Viên Võ, Đường Hoan cảm thấy thực bất đắc dĩ.

Từ ngày tên ngốc này bị người đánh đến đầu rơi máu chảy liền trước sau vẫn lâm vào hôn mê.

Mới bắt đầu thì sốt cao không lùi.

Hiện tại, sốt nhẹ không lùi.

Thái y xem qua chỉ nói hắn thương thế không nặng, đến nỗi vì cái gì mà chậm chạp chưa chịu tỉnh lại, lại còn có sốt cao không hết này thực sự là việc lạ.

Nhưng vô luận như thế nào, tóm lại là không có nguy hiểm tánh mạng.......

"Hiên Viên Võ, bất quá là ta nuôi ngươi như một con chó săn mà thôi! "

"Hắn địa vị thấp kém, thân phận ti tiện, ta như thế nào có thể gả thấp cho hắn? Thái Hậu, cầu ngài vì Bình An làm chủ, xử tử hắn!"

"Muốn cho ta cùng với ngươi viên phòng, ngươi quả thực chính là nằm mơ! Ngươi nhìn xem chính mình một bộ dáng lỗ mãn xấu xí, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga!"

"Hiên Viên Võ, ngươi vì cái gì bất tử ở trên chiến trường, người như ngươi tồn tại làm gì?"

"Cho rằng lên làm đô đốc Cẩm Y Vệ liền có cảm giác thỏa mãn rồi sao? Ngươi từ đầu đến cuối, bất quá là một con chó săn của Thụy Vương phủ ta mà thôi! Nếu không có Thụy Vương phủ của ta, ngươi cho rằng ngươi có thể đi đến hôm nay hay sao ?"

"Người không vì mình, trời tru đất diệt, ta Cố Nhược Hoan phải làm không chỉ là một kẻ hèn Bình An quận chúa! Nam tử có thể xưng đế, nữ tử vì sao không thể thành vương?!"

"Vì người làm đại sự, đến người thân cũng giết ! Ngươi trung thành, ngươi ái quốc, nếu như ngươi không gây trở ngại đến ta, ta đương nhiên cũng không ngại lưu lại cho ngươi một cái mạng ! Chẳng qua thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi một hai phải vào ! ".

"Trung thành và tận tâm như vậy là muốn vạch trần việc Thụy Vương phủ ta mưu phản, chính là cuối cùng kết quả là như thế nào đây ? Hả? ".

"Hiên Viên gia ba ngàn người cùng ngươi chôn cùng, vui sao? Trên đường xuống hoàng tuyền ngươi ngàn vạn lần đừng quên, diệt cả nhà ngươi không phải người khác, mà là người ngươi luôn trung thành và tận tâm , vua tốt của ngươi !"

Thân ảnh nữ tử khuynh quốc khuynh thành ở trước mặt hắn lắc lư, trên mặt nàng mang theo chán ghét cùng ác độc, trong mắt nàng hắn giống như là cái đồ vật gì dơ bẩn lắm.

Hiên Viên Võ hôn mê gắt gao cau mày.

Nàng là tiểu quận chúa, nhưng nàng lại không phải tiểu quận chúa!

Tiểu quận chúa không phải như thế, tiểu quận chúa nhất định không phải người như vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro