Chương 100 : Đại Hội Khen Thưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một câu nói tổng kết, họ chỉ là một đám chày gỗ và mấy cây gậy quấy phân heo!

Lời nói của hiệu trưởng Hồng chấn động đến mức khiến tất cả tân sinh viên đều choáng váng!

Thẩm Trường Thanh vừa rời khỏi chiếc ghế nhỏ dành riêng cho chày gỗ, đang đứng tại vị trí dẫn đầu của bộ phận chế tạo cơ giáp, nhưng không hiểu lý do gì anh lại cảm thấy dưới mông như bị kim châm vô cớ.

Thẩm Trường Thanh giữ vẻ mặt nghiêm túc, cố gắng hết sức giả vờ bình tĩnh. Tuy nhiên, điều mà ông nội đã nói trước giờ học chợt hiện lên trong tâm trí cậu:

[ Miệng Hồng Giang là quỷ phun phân !]

Ông nội nói, cứ coi hắn như cái rắm và mặc kệ hắn!

Có thể--

Làm thế nào bạn có thể giả vờ như bạn không nghe thấy gì cả? Hơn nữa, giọng nói của hiệu trưởng Hồng vang như sấm, dù không dùng đài phát thanh cũng không thể bỏ qua được.

Thẩm Trường Thanh vẻ mặt ủ rũ, cố gắng hết sức bỏ qua hai chữ 'cây gậy'.

Hiệu trưởng Hồng không cho học sinh có thời gian trốn tránh, lập tức nói: "Điều tôi sợ nhất chính là có một số người là chày gỗ, còn chưa nhận ra mình là chày gỗ!"

Thẩm Trường Thanh: "..."

Nhắm vào!

Đây chính là trần trụi nhắm vào!

Hiệu trưởng Hồng nói, ánh mắt chợt liếc nhìn mấy người trên sân rồi nói: "Còn những cây gậy chết tiệt kia! Các ngươi rất kiêu ngạo sao? Muốn trao cho ngươi giải thưởng cây gậy tốt nhất à?"

Các học sinh mới: "..."

Công kích cá nhân!

Đây là  trần trụi công kích cá nhân !

Quý Dữu rụt cổ lại, bất kể hiệu trưởng Hồng nói gì hay chế nhạo cô thế nào, cô đều giả vờ hèn nhát, dù sao chỉ cần hiệu trưởng Hồng không nhắc đích danh cô, cô sẽ coi mọi việc đều không liên quan đến mình.

Không sai.

Mình chỉ là một người qua đường.

Tương đen.

La mắng một lúc, hiệu trưởng Hồng cuối cùng dường như đã tận hứng đủ rồi nói: "500 người cuối cùng còn sống trên khán đài sẽ được +50 tích phân mỗi người!"

Oa --

Một hòn đá khuấy động ngàn cơn sóng!

500 người sống sót đều vui mừng, trong khi 4.500 người bị loại trước đều bị mây đen bao phủ.

Vẻ mặt và tâm trạng của tân sinh viên lúc này đã bị phân cực nghiêm trọng!

Vẻ mặt buồn bã của Thịnh Thanh Nham đột nhiên biến thành một nụ cười! Sau khi cộng thêm 50 tích phân, cộng với số tích phân có được ở bãi diễn tập trước, cho dù bị trừ 100 tích phân vì đến muộn, anh ấy vẫn còn lại một ít!

Hiệu trưởng Hồng vừa nói xong, đôi mắt của Quý Dữu lập tức mở to! Tôi không ngờ rằng Hiệu trưởng Hồng đôi khi lại nói được tiếng người!

Sau đó, Hiệu trưởng Hồng đưa ra bản tóm tắt chi tiết về bài tập này của sinh viên năm nhất.

Quý Dữu lắng nghe rất cẩn thận và các sinh viên năm nhất khác cũng vậy.

Hiệu trưởng Hồng đột nhiên chuyển chủ đề nói: "Ở đây, tôi đặc biệt khen ngợi Quý Dữu, số 4444! Có 5.000 người trên khán đài, và tài năng của cô ấy là kém nhất! Đồng thời, cô ấy cũng là người duy nhất với tài năng kém cỏi nhất, là học sinh được Lãm Nguyệt Tinh thừa nhận ! Nhưng cô ấy lại có thể sống sót đến cuối cùng! Tại sao vậy?"

"——Vì cẩu, phân, may mắn à?"

Quý Dữu : "!!!"

Xác thực...xác thực có chắc chắn muốn khen ngợi tôi không?

Hiệu trưởng Hồng nói: "Đương nhiên là không! Cô ấy có thể sống sót đến cuối cùng là nhờ sự bình tĩnh, lý trí và quyết tâm của mình! Ở đây bất luận một người nào đó thử ở vào tình huống của em ấy ! Cho tôi hỏi, các người có thể sống sót không?"

Mọi người đều im lặng và chìm vào suy nghĩ sâu sắc.

Quý Dữu tiếp tục co rúm người lại, vẫn không thể tin được Hiệu trưởng Hồng thực ra đang khen mình...

Cô vẫn chưa quên làn sóng hận thù mà Hiệu trưởng Hồng đã kéo ra cho cô lúc đầu.

Hiệu trưởng Hồng tiếp tục: "Tôi tuyên bố: Người giỏi nhất trong khán đài - bạn học Quý Dữu số 4444! Sẽ được thưởng 100 tích phân."

Quý Dữu vui mừng khôn xiết: "!!!"

Thiên sứ nha!

Hiệu trưởng Hồng là một thiên sứ hoàn hảo!

Chắc chắn!

Khi lời nói của Hiệu trưởng Hồng rơi xuống, xung quanh bắt đầu ồn ào, đặc biệt là xung quanh Quý Dữu, vô số ánh mắt chọc vào cô, Quý Dữu chìm trong ánh mắt hâm mộ, ghen tị và hận thù của mọi người, không kìm được vui mừng!

Hiệu trưởng Hồng nhìn cảnh náo loạn xung quanh, không để ý, khẽ mỉm cười nói tiếp: "Đương nhiên, dù cô ấy có giỏi đến đâu cũng không thể thay đổi sự thật rằng cô ấy là một cây gậy quấy phân ! Bạn học Quý Dữu, số 4444, cầm đầu phá hủy đạo cụ, phạm tội tà ác! Trừ 150 tích phân!"

Quý Dữu : "!!!"

Tôi là ai?

Tôi đang ở đâu?

Tôi đang làm gì vậy?

...

Có rất nhiều tiếng ồn xung quanh——

Nhạc Tê Quang vỗ đùi: "Ha ha ha..."

Từ xa, Quý Dữu đã nghe thấy tiếng cười vang lớn của anh ta.

Không kịp để ý đến hắn, Quý Dữu ánh mắt rất trống rỗng:

Phần thưởng là 100, còn lại 150, cuối cùng bạn còn lại bao nhiêu?

Ah! Không, trước đây được thưởng 50 tích phân, vậy bây giờ còn bao nhiêu tích phân?

60+4+3-100+50......

Rối loạn.

Rối loạn.

Lòng rối loạn.

Căn bản không an tĩnh được.

Hức hức hức~

Hiệu trưởng Hồng nói tiếp: "Kẻ gây rối sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc! Nhưng những người tham gia cũng sẽ không dung thứ! Ai ăn thịt thỏ nướng sẽ bị trừ 50 tích phân!"

Mọi người: "..."

Đột nhiên, khắp nơi vang lên tiếng than khóc!

Những người kém may mắn bị loại cảm thấy vui mừng không thể giải thích được khi nhìn thấy diễn biến bất ngờ này.

Hiệu trưởng Hồng nhìn những người phía dưới, đặc biệt chú ý đến Quý Dữu, nhìn thấy bộ dáng thất hồn lạc phách của cô, Hiệu trưởng Hồng hài lòng nói tiếp: "Thứ hai, tôi xin khen ngợi bạn học số 1999 Thẩm Trường Thanh! Chỉ không đến 30 phút, một đội ngũ đã được hợp nhất, kỹ năng tổ chức và sắp xếp đặc biệt xuất sắc! Kỹ năng quan sát và phân tích cũng cực kỳ mạnh mẽ! Sẽ thưởng 50 tích phân!"

Thẩm Trường Thanh chợt trợn mắt, trong lúc nhất thời nghi ngờ mình nghe lầm.

Sau đó, hiệu trưởng Hồng chuyển chủ đề nói: "Nhưng - điều này không thể thay đổi sự thật rằng hắn là chày gỗ lớn nhất trong khán đài... Học sinh Thẩm Trường Thanh, tôi hy vọng em có thể phát huy được điểm mạnh của mình sau bài diễn tập này. Hãy suy ngẫm sâu sắc về những khuyết điểm của mình !"

Thẩm Trường Thanh: "..."

Hiệu trưởng Hồng: "Số 3535 Lance You, là chày gỗ lớn thứ hai trong khán đài. Cậu thậm chí còn suýt vượt qua Thẩm Trường Thanh và trở thành chày gỗ lớn thứ nhất trong khán đài. Nhưng vì cậu chết ít thảm hại hơn anh ta nên chiếc mũ vinh quang này tạm thời sẽ không trao cho cậu.....Bạn học Lance, tôi rất mong chờ màn trình diễn trong tương lai của bạn..."

"Số 4143 Louis Casser, chày gỗ đứng thứ ba trong khán đài..."

...

"Số 2222 Nhạc Tê Quang, gậy quấy phân đứng thứ hai trong khán đài... Bạn học Nhạc Tê Quang, tôi thực sự muốn trao cho bạn một chiếc mũ 'gậy'. Bạn là người duy nhất trong số 5.000 người trên khán đài có cả hai. Tương lai có hy vọng! Chờ đợi biểu hiện tương lai của ngươi!"

"Số 1111 Sở Kiều Kiều, gậy quấy phân đứng thứ ba trong khán đài..."

"Số 3434 NhạcTê Nguyên, gậy quấy phân đứng thứ tư trong khán đài..."

"Số 1515 Thịnh Thanh Nham, gậy quấy phân đứng thứ năm trong khán đài..."

...

Không một học sinh nào được Hiệu trưởng Hồng nêu tên tỏ ra vui vẻ, dù được khen hay chê.

Hiệu trưởng Hồng nói xong liền nói tiếp : "Ta tuyên bố - trong bất kỳ cuộc diễn tập nào sau này, đạo cụ sẽ không bị phá hủy vô cớ! Đặc biệt là đạo cụ sống! Đồ khốn kiếp, nếu dám để ta nhìn thấy các ngươi nướng đạo cụ và ăn, thì cũng không phải là bị trừ tích phân nho nhỏ này xử phạt."

Quý Dữu : "..."

Thỏ nướng, không còn nữa à?

Thật đáng tiếc......

Hiệu trưởng Hồng cho biết: "Bài biểu hiện của tất cả các bạn năm nhất tham gia diễn tập đã được chỉnh sửa và sẽ gửi về máy tính quang học của các bạn sau! Nếu quan tâm đến phần thể hiện của các học sinh khác, bạn cũng có thể chỉnh sửa dựa trên số học sinh đó. Đi đến trang web chính thức của trường để tải xuống..."

"Tôi tuyên bố mọi người giải tán!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro