Chương 46 : Bùng Nổ Phòng Phát Sóng Trực Tiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một giây .

Hai giây .

Ba giây .

............

Khán giả tràn đầy sự mong đợi..... Trình Dục mở miệng, luôn cảm thấy mấy chữ cuối cùng vẫn có chút khó nói.

" Cậu muốn làm gì ?"

" Ngược lại cậu nhanh nói a ?"

" A Đại, cậu lại tiếp tục dây dưa, mau ra đây để nhận lấy cái chết !"

Trình Dục hít sâu một hơi: " Kính gửi các đại gia, các vị kim chủ ba ba, mọi người khỏe. Tôi, A Đại, đã phát sóng trực tiếp lâu như vậy, tôi luôn là người giữ lời. Nếu tôi đã nói làm điều gì đó, tất nhiên là tôi sẽ làm. Nếu tôi đã có lời hứa thì đương nhiên tôi phải thực hiện. Cho nên hôm nay, tôi, A Đại sẽ phóng sẽ phát sóng trực tiếp mặc quần áo phụ nữ trước mặt mọi người."

Tê......

"Súc vật !"

"Súc vật !"

"Súc vật !"

Trình Dục vừa nói, màn hình liền tràn ngập chữ súc vật !

Quá liều mạng .

Thật sự là quá liều mạng .

Vì để phát sóng trực tiếp, thực sự không cần giữ mặt mũi a.

Đây không phải là súc vật, thì là cái gì ?

" A Đại, vì kiếm cơm, cậu không cần da mặt nha ?"

" A Đại, đừng lo chuyện ăn cơm, tôi sẽ lo cho cậu."

" A Đại, hãy suy nghĩ kỹ đi !" 

" A Đại, xin tự trọng !"

.........

Mặc kệ những đợt tấn công như mưa đạn trước mặt, Trình dục nói xong, dùng một vẻ mặt thấy chết không sờn để mở một cái túi, trong túi này đựng một bộ quần áo phụ nữ. Trình Dục là một chó độc thân, chó độc thân quý tộc, trong nhà đương nhiên không có quần áo kiểu nữ, bởi vì là ý muốn nhất thời quyết định nên Trình Dục không thể làm gì hơn là kêu bảo mẫu người máy đặt mua một bộ đồng phục hầu gái. 

Người xem: "!!!"

Trình Dục nhìn bốn phía, nói: " Các đại lão gia, các vị kim chủ ba ba , A Đại, tôi đây ........Chợt màn hình tối sầm, một lúc sau khi màn hình từ từ sáng lên, thứ hiện ra trong tầm mắt là một người đàn ông cao gần 2m, dáng người cường tráng, tuấn lãng cao ngất, mặc một bộ đồng phục hầu gái trông rất chật so với dáng người, có viền ren quanh eo, anh ấy đeo một đôi tất đen trên đôi chân thẳng và thon thả, mơ hồ có thể nhìn thấy lông ở chân...... Cảnh này....... khán giả chỉ cảm thấy họ sắp bị đâm mù mất.

" A Đại ! Điên rồi !"

" A Đại, đừng làm hại tôi !"

" A Đại, đừng làm tổn thương tôi !"

" A Đại, nhanh chóng tránh ra ! "

" A a a........ cuộc đời tôi thế là xong rồi ......."

" Mọi người, chạy mau ! mạng chó quan trọng......"

"Cảnh báo năng lượng cao phía trước, chạy !"

 " Cứu mạng ! chú cảnh sát, giúp với ! "

" Tôi bán Cứu Tâm Hoàn hiệu quả nhanh, mỗi viên 100 điểm tín dụng, chỉ cần 100, tất cả chỉ 100 ......."

Trình Dục: "......."

Hắc tử: " Xong rồi !!!!"

Giờ phút này, ngay cả nhóm hắc tử cũng không chịu nổi hành động của Trình Dục, bọn họ lập tức nhân cơ hội lần lượt rút lui .......

Khán giả nhất trí nói: " A Đại,  nhanh đi thay quần áo đi. Mọi người coi như không có chuyện gì xảy ra ."

Trên mặt Trình Dục hiện lên một tia do dự..... Phản ứng của khán giả vốn dĩ Trình Dục đã đoán trước, nhưng bây giờ lại rút lui, hiệu quả chấn động gây ra chắc chắn không lớn, lỡ như đại sư thần bí không nhìn thấy hoặc bất mãn thì sao ? 

Khán giả khuyên: " A Đại ! Đừng bướng bỉnh !"

Trình Dục có chút do dự.

Khán giả lại khuyên nhủ: " A Đại, khổ hải vô nhai, quay đầu là bờ (biến khổ không có điểm cuối nhưng khi quay đầu lại chúng ta sẽ tìm thấy một bến bờ khác)."

Trình Dục kẽ cắn môi, mặc cũng đã mặc rồi, còn sợ nó cái búa a ? Vì gây sự chú ý của đại sư, vì thu hút được ưu ái của đại sư. Trình Dục, hắn mất mặt một lần thì sao ?

Khán giả theo dõi biểu cảm trên mặt Trình Dục từ do dự chuyển sang kiên quyết...... mọi người nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên hoảng sợ: " A Đại, cầu ngươi làm người a !"

Trình Dục nhìn xem khán giả đang bối rối, khóe miệng hiện lên một nụ cười. Dù vô cùng xấu hổ và mất mặt nhưng anh đã thành công trong việc khiến khán giả, các vị kim chủ ba ba cùng chịu tội với mình.

Giá trị !

Lại nói, đây là vì lấy lòng đại sư, hết thảy đều là có ý nghĩa.

Giá trị !

" Khụ khụ........"

Trình Dục hắng giọng, quay mặt lại và nghiêm túc nói: " Tôi là A Đại, tên trên mạng là " A Đại đưa ngươi đi đào bảo". Hôm nay, tôi là người đàn ông đầu tiên trong ngành phát sóng trực tiếp, sẽ phát sóng trong trang phục phụ nữ, tôi không xấu hổ về điều đó, mà tôi còn cảm thấy vinh quang ! Bởi vì .......

Khán giả rít lên: " Câm miệng, súc vật !"

Trình Dục nhìn phản ứng của khán giả, khẽ mỉm cười: " Bởi vì tôi muốn thực hiện lời hứa của mình."

Khán giả: " Tại sao anh muốn giữ lời hứa, mà kéo theo chúng tôi chịu tội hả ?"

Bây giờ, ở thế giới phát sóng trực tiếp rất đa dạng và đầy hỗn loạn, nhưng thật sự không có người đàn ông nào mặc quần áo phụ nữ khi phát sóng trực tiếp, mặc trang phục phụ nữ này là do lời thề độc mà Trình Dục thuận miệng phát ra trong lúc phát sóng trực tiếp trước đó. Kể từ đó, vẫn chưa bao giờ thực hiện bất kỳ hành động nào, hành động táo bạo ngày hôm nay thật đáng kinh ngạc. 

Suýt chút nữa đâm mù mắt khán giả.

Trình Dục nhìn bốn phía, mặt nghiêm túc nói: " Tôi, A Đại có mắt không tròng , đem nhầm minh châu thành mắt cá. Đây là tội không thể tha thứ, sai lầm của tôi đã tạo ra ảnh hưởng tiêu cực, cực lớn không thể tha thứ ! Ở đây, tôi muốn công khai xin lỗi đại sư Thanh Dứu. Tôi xin lỗi ! Tôi bị mù !"

Người xem: "???"

 Thanh Dứu đại sư ?

Đây là nơi nào nhô ra đại sư ?

Cái gì đại sư ?

Cơ giáp đại sư ?

Hồn khí đại sư ?

Nông nghiệp đại sư ?

.............

Khi khán giả đang bối rối, Trình Dục bắt đầu giải thích, nói: " Tôi, A Đại vào lúc 8 giờ tối ngày 21 tháng 8 năm 1307, vô tình bước vào cửa hàng do đại sư Thanh Dứu mở ra và tìm thấy 9 sợi dây chuyền hạt Thảo Quả và tôi có mắt không tròng, đem nhầm mặt dây chuyền trị giá 1 triệu trở thành 1.000 tín dụng, tôi đã phạm một sai lầm nghiêm trọng, tôi đơn giản không phải là một con người ! Ta, A Đại không xứng đáng làm người. Cho nên, tôi tuyên bố: từ nay về sau tôi sẽ là con ngựa của đại sư Thanh Dứu, vì đại sư Thanh Dứa làm  tùy tùng sẽ không tiếc !"

Người xem: "!!!"

Cái quỷ gì ?

Cái này, cái này.....

Đơn giản đem khán giả làm hôn mê.

Đặc biệt là nam tử cường tráng mặc đồng phục hầu gái, thắt lưng đeo tạp dề  ren, trên đầu đội chiếc nơ, vẻ mặt ăn năn, hối lỗi, đáng thương, lại nói ra những lời vô liêm sỉ như vậy ...

Khán giả gần như thổ huyết !

Kết quả là mọi người không có nghe rõ Trình Dục nói cái gì .

Còn có, dây chuyền hạt Thảo Quả ?

Tựa như là có chuyện như thế.

Trình Dục vẫn còn đang đau lòng và tự kiểm điểm bản thân: " Sau khi suy nghĩ sâu sắc, tôi quyết định sẽ mở rộng tầm mắt nhìn về tương lai và không bao giờ tiếp tục mù quáng đào bảo, mù quáng giám bảo, năng lực của tôi không đủ để sánh ngang với cái tên " Đào Tiểu Bảo" này..."

Khán giả: " Cái gì ?"

Khán giả bừng tỉnh và lần lượt để lời tin nhắn: " A Đại, cậu nói nhiều lắm nhưng chưa giải thích rõ ràng chuyện gì đang xảy ra ?"

Trình Dục: " Từ giờ trở đi, A Đại chính là A Đại, trên thế giới sẽ không còn " Đào Tiểu Bảo".

Khán giả : "???????" 

Thổ huyết... 

Trên thực tế, trước đó Trình Dục không trực tiếp tiết lộ tin dây chuyền hạt Thảo Quả là hồn khí, anh nghĩ, không có người để chú ý đến, nên anh trước tiên làm quen với đại sư, cố gắng lấy được lòng yêu thích của đại sư, trở thành triệu khả ái yêu thích trong tim đại sư ......nhưng bây giờ cái ý tưởng nhỏ này hiển nhiên không có tác dụng, hơn nữa Trình Dục trước đây còn tưởng rằng vị đại sư thần bí này là một người không quan tâm đến danh lợi, mục đích mở một cửa hàng nhỏ như vậy không phải là để thu hút sự chú ý và không tiết lộ danh tính của mình.

Nhưng... Sau một lời chỉ điểm của nhóm hắc tử, Trình Dục lúc này mới bối rối, anh tin tưởng sâu sắc, nhất định chính anh là người đã nói, giá trị của dây chuyền Hồn khí là 1 triệu tín dụng thành giá trị bằng 1.000 tín dụng.

Điều này, khiến đại sư tức giận, vì vậy anh phải làm gì đó ngay bây giờ, để chấn chỉnh tên tuổi của đại sư, tạo thế cho đại sư. Chứng kiến số người trong phòng phát sóng trực tiếp không ngừng tăng lên, phạm vi bức xạ ngày càng rộng hơn..

1 triệu .

2 triệu .

3 triệu .

5 triệu .

7 triệu .

10 triệu .

Trình Dục khóe miệng nhếch lên nụ cười vui vẻ:

[ Đại sư chắc chắn sẽ rất vui khi nhìn thấy nó phải không ?]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro