C231 thí chủ, nón xanh ngươi mang 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lợi hại như vậy sao?

So với nàng còn lợi hại hơn?

Mộ Ngôn chỉ chỉ chính mình, giống như xác thật là so với nàng còn lợi hại hơn.

Cũng so với hòa thượng lợi hại hơn.

Này làm sao bây giờ?

Mộ Ngôn hơi hơi cúi đầu, khóe môi gợi lên một tia ý cười quỷ dị, ánh mắt chợt lóe qua tia ám sắc.

"Hòa thượng, chờ lát nữa ta kéo các nàng lại, ngươi chạy nhanh đi."

Mộ Ngôn bám vào người hoà thượng nhẹ giọng ở bên tai Nguyên Nhất nói.

Hơi thở lạnh lẽo đánh vào vành tai của hòa thượng, làm hòa thượng co rúm lại một chút.

Hắn nhíu nhíu mày, một phen đè lại tay Mộ Ngôn, kim quang chợt loé trên đầu ngón tay đeo Phật châu, trong nháy mắt Mộ Ngôn biến lại thành một con thỏ, bị hòa thượng ôm ở bên hông

Hòa thượng đem đôi mắt bị che ở phía sau miếng vải kéo ra, nhấp môi, nhẹ nhàng vỗ sờ bộ lông màu trắng mềm mại.

Ánh mắt nghiêm nghị lại, trong mắt một mảnh đạm mạc, "Nếu bần tăng bỏ ngươi mà đi, liền vi phạm Phật gia đạo nghĩa."

"Bần tăng đã hạ lời hứa hẹn, sẽ tự thực hiện."

Vì thế, một tay đem Mộ Ngôn nhét vào bên trong túi màu trắng của chính mình, trốn tốt.

Mộ Ngôn: "......"

Cái này hòa thượng thật cố chấp a!

Nàng ngẩng đầu, liếc liếc mắt nhìn cái túi, mặt trên bao phủ một tầng kim quang, nhảy cũng không thể nhảy ra được.

Mộ Ngôn nhìn nhìn chính mình móng vuốt thỏ, ngữ khí nhàn nhạt, "Kỳ thật dung hợp với thân thể con thỏ cũng là một cách rất ung bức."

Ma linh: "Lăn!"

Nó!

Đã từng nắm trong tay gian quyền sinh sát, đã từng cỡ nào ngưu bức.

Chính mình huỷ hoại chính mình cũng không thể bị một con thỏ sử dụng.

Cho dù là con thỏ này là chủ nhân của nó.

Vậy thì cũng không được!

Lúc trước hóa hình thời điểm, nó đã không nghĩ muốn dung hợp, nếu không phải xem cái này tính mệnh nhược kê, miễn cưỡng cho nàng dùng một chút.

Hiện tại nhưng là con thỏ!

Con thỏ!

Nếu là cái lão hổ, hoặc là con sói, nó miễn miễn cưỡng cưỡng hạ mình.

Con thỏ?

Con mẹ ngươi!

Không làm!

Trước kia ma linh là dụ dỗ Mộ Ngôn dùng nó, cùng nhau hủy diệt thế giới, làm phản diện ở toàn thế giới.

Từ lúc Mộ Ngôn thành con thỏ, ma linh liền tính toán ẩn thân.

Hơn nữa, cái này nha đầu dục hỏa đốt người còn cấm dục.

Con mẹ ngươi!

Lão tử muốn phóng thích! Lão tử muốn chọc giận tràng! Lão tử muốn khí phách! Lão tử nếu không linh không linh đặc hiệu! **
** ( mình không dịch được huhu )

Thấy ma linh như vậy ghét bỏ chính mình, Mộ Ngôn liền tạm thời đem sự tình phát sinh bên ngoài vứt bỏ không quan tâm tới.

Nàng ánh mắt thâm thúy, đạm đạm cười, "Thoát ly ra đi."

Ma linh: "Không có ta ngươi chính là cái phế vật!"

"Xin lỗi, không có ngươi ta cũng oai phong một cõi."

Ma linh câm miệng, không nói lời nào.

Mộ Ngôn cũng không nói lời nào, nàng đã từng cho rằng nàng đã chết, thứ này liền thoát ly ra ngoài.

Kết quả...

Đã chết còn đi theo.

Thật là có chút bực bội.

Như vậy náo loạn trong chốc lát, bên ngoài như cũ liên tục chiến đấu.

Nguyên Nhất tựa hồ là cùng này mấy con yêu quái này phân cao thấp.

Năng lực không được thì pháp khí tới đánh.

Một lát sau, Mộ Ngôn chỉ nghe được âm thanh tụng kinh bên ngoài cùng với âm thanh thống khổ thét chói tai của mấy con yêu nữ kia.

Một đám Phật tự đem Nguyên Nhất vây quanh, gió mạnh nhấc lên vạt áo của hắn, mặt mày tinh xảo như được vẽ ra.

Không biết qua bao lâu, hòa thượng đem Mộ Ngôn thả ra.

Thời điểm được ra ngoài lần nữa, thôn trang đã không còn giống lúc mới vừa vào, tử khí trầm trầm biến mất.

Hòa thượng đem Mộ Ngôn bế lên, thân ảnh thỏ Mộ Ngôn hiện lên bên trong đồng tử đen nhánh đang tỏa sáng.

Hắn hơi hơi mỉm cười, đốt chu sa giữa mày đốt như được thắp sáng, "A di đà phật, sư phụ đã dạy, chỉ cần dùng tâm Phật độ hóa thế gian, tà ma liền vô pháp thương tổn bần tăng."

"Sư phụ thật lợi hại."

Mộ Ngôn: "......"

Thật lâu sau, Mộ Ngôn nghẹn ra một câu, "Là ngươi thật lợi hại."

Hòa thượng vừa mới làm cho một thôn trang tử khí khắp nơi nay tràn ngập sinh cơ nên ở giữa mày hiện lên toàn nét vui sướng.

"Sư phụ lợi hại."

"......"

Chúa tể hệ thống: 【 ta cùng ngươi nói, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, trên đầu cái nón xanh xác định vững chắc rồi tỷ tỷ. 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro