Chương 946 - 949: Phong trưởng lão thổ huyết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 946: Phong trưởng lão thổ huyết (Nhất)

Trên quảng trường.

Lặng ngắt như tờ.

Tất cả mọi người nhìn linh thú đứng trước mặt Hoàng Xuyên, sắc mặt đều có chút không tốt lắm.

Nếu Hoàng Xuyên thật sự trở thành Dược tông tông chủ, có lẽ chờ đợi bọn họ chính là một hồi ác mộng! Hắn xuất ra con linh thú này thực lực rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn Bạch Trung Thiên!

Nhưng, bị tình thế bắt buộc mà nhìn Hoàng Xuyên, Bạch Trung Thiên mặt mũi vẫn như trước mang theo một chút cổ quái, tầm mắt liếc lão giả phía trước, nói: "Hoàng Xuyên, ta cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi nguyện ý nhận thua, ta thực ra có thể bảo đồ nhi lưu lại cho ngươi toàn thây, nói cách khác, ha hả, chỉ sợ ngươi đến xương cốt cũng không còn."

Xương cốt không còn?

Hoàng Xuyên nghe thế, nhịn không được cười nhạo một tiếng, cao ngạo nhìn Bạch Trung Thiên, khinh thường nói: "Bạch Trung Thiên, ngươi đừng làm ta sợ, sư đồ các ngươi cũng chẳng phải thứ gì tốt, ta sẽ không làm theo lời ngươi!"

"Ai," Bạch Trung Thiên khẽ thở dài một tiếng, lắc lắc đầu, "Không nghe người tốt nói, chịu thiệt trước mắt, đây là lựa chọn của ngươi, đừng trách ta không cảnh báo ngươi, nha đầu, ngươi tự nhìn đi, người như thế ngươi giữ lại cũng không có gì dùng."

Hắn không quên, trước Cố Nhược Vân không giết Hoàng Xuyên, là nói nàng lưu lại hắn còn có tác dụng, nhưng Bạch Trung Thiên thật sự không rõ, Hoàng Xuyên này rốt cuộc có tác dụng gì?

Cố Nhược Vân không nói gì, con ngươi trong trẻo lạnh lùng bình tĩnh nhìn Hoàng Xuyên, quả thật nàng giữ lại Hoàng Xuyên là vì hắn còn chút tác dụng, bất quá, này cũng không đại biểu rằng cho hắn năm lần bảy lượt khiêu khích!

Quá tam ba bận!

Cho nên, mặc kệ Hoàng Xuyên đối với nàng có tác dụng gì, nàng cũng không tính toán thả hắn!

"Như thế nào, sợ?"

Thấy Cố Nhược Vân mặt không thay đổi, Hoàng Xuyên cười lạnh một tiếng, mang trên mặt trào phúng nói: "Trước không phải ngươi càn rỡ lắm sao? Hiện tại biết sợ rồi? Ha ha ha, sớm biết có hôm nay cần gì phải có lúc trước? Ngươi phế đi nữ nhi bảo bối của ta, lại nhục nhã ta như thế nào, thù này hận này nếu không quay lại báo, ta Hoàng Xuyên thế không làm người!"

"Người?"

Phốc xuy!

Bỗng nhiên một đạo tiếng cười truyền đến, nháy mắt đánh vỡ sự yên lặng của quảng trường.

"Ngươi cho rằng ngươi xứng làm người?"

Bá!

Một ngọn lửa phóng lên cao, bên trong ngọn lửa, một thân y phục đỏ rực tiểu la lị đứng lặng mà chiến, khuôn mặt nhỏ đáng yêu phấn nộn tràn đầy tươi cười khinh thường, nàng hai tròng mắt tràn ngập hỏa diễm từ trên cao nhìn xuống đứng trên mặt đất Hoàng Xuyên.

Hoàng Xuyên tức giận đến mặt đều xanh, tràn đầy lửa giận: "Xú nha đầu, ngươi đừng quá kiêu ngạo! Ngay lập tức ta sẽ khiến ngươi ngay cả mình chết như thế nào cũng không biết! Hỏa Nhi, ngươi lập tức xông lên giết nàng!"

Hắn vĩnh viễn không thể quên, tiểu la lị này trước kia làm nhục hắn như thế nào!

Đó là sỉ nhục lớn nhất cuộc đời hắn! Nếu không giết nàng, cả đời này hắn đều không qua được cái hố này!

"Giết ta? Chỉ bằng con chim nhỏ kia?" Tiểu la lị hơi chọn mi, mâu quang khí phách chậm rãi đảo qua người Hỏa Điểu, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu mang theo tươi cười khinh miệt, "Chậc chậc, loại vóc dáng nhỏ bé này phỏng chừng cho ta cũng không đủ nhét kẽ răng, còn muốn giết ta?"

Nghe thấy lời nói của tiểu la lị, cũng không biết thân phận của nàng, mọi người đều bị dọa một vòng, bọn họ thật sự không rõ một cái tiểu cô nương lại có dũng khí lớn như thế dám cùng một linh thú cảnh giới bán thánh nói như thế!

Hơn nữa, còn gọi con Hỏa Điểu khổng lồ này là vóc dáng nhỏ bé?

Giờ khắc này, ánh mặt mọi người đều dừng trên người Chu Tước, không có bất luận kẻ nào nhận ra Hỏa Điểu sau khi nhận được ánh mắt khí phách của tiểu la lị thân thể liền run rẩy.

Chương 947: Phong trưởng lão thổ huyết (Nhị)

Biểu tình kia tràn ngập sợ hãi, giống như tiểu la lị thoạt nhìn vô hại là quái vật vô củng khủng bố.

"Hừ," Hoàng Xuyên không cho là đúng hừ lạnh một tiếng, "Mặc kệ ngươi hiện tại nói cái gì đều không có tác dụng, Hỏa Nhi, ngươi đã đói bụng lâu như vậy, bây giờ ngươi phải ăn người này!

Vừa nghe vậy, tiểu la lị chậc chậc ra tiếng, vẻ mặt tươi cười nhìn xuống Hỏa Điểu sợ hãi rụt rè: "Tuy ngươi cùng Võ Thánh không có duyên, nhưng tốt xấu cũng đã cảnh giới bán thánh, như thế nào lại can tâm tình nguyện nghe theo phân phó của một nhân loại? Lại còn có một cái tên cổ hủ như vậy."

Thân mình Hỏa Điểu run rẩy, thiếu chút nữa té ngã trên đất, nó mâu quang sợ hãi nhìn tiểu la lị trên không, lại từ đầu đến cuối không dám mở miệng nói một chữ. Sợ nói sai lại chọc phải ác ma này.

Nhưng nó cũng là vô tội a, là người Phong cốc bắt nó đi, nếu nó không nghe lệnh sẽ ngược đãi nó! Hơn nữa còn muốn giết tộc dân của nó! Bất đắc dĩ, cường giả hỏa linh thú bộ tộc đều phải nghe mệnh lệnh Phong cốc!

"Như vậy đi, nể mặt đều là linh thú, bản đại nhân cho ngươi một cơ hội nguyện trung thành! Chỉ cần ngươi nguyện ý trung thành bản đại nhân, bản đại nhân sẽ cho các ngươi hỏa linh thú bộ tộc ở thành sự tồn tại cao nhất!"

Nếu như nói lời này là người khác, có lẽ Hỏa Nhi còn không tin, chính là, Chu Tước thần thú là ai? Đó là một trong tứ đại thần thú! Hơn nữa còn là tổ tiên của bọn hắn! Là vương mà bọn hắn cả đời phải nguyện trung thành!

Cho nên, nghe xong lời này, Hỏa Nhi rít gào một tiếng, xoay người hướng tới Hoàng Xuyên phía sau hắn vọt tới.

"Ha ha!" Hoàng Xuyên cười to hai tiếng, ngữ khí trào phúng nói: "Ngươi nghĩ ngươi là ai? Còn muốn ra lệnh cho Hỏa Nhi? Ngươi..."

Nhưng lời hắn còn chưa nói xong liền im bặt, hé ra sắc mặt nháy mắt trở nên tái nhợt, hai mắt hoảng sợ mở to.

Bởi vì vừa rồi Hỏa Nhi vốn còn đứng đó đã rất nhanh vọt tới phía hắn, một ngụm ngọn lửa phun vào người hắn, phút chốc, kia một bộ quần áo bị đốt thành tro, cả người đều cháy đen như bị sét đánh qua.

Phảng phất như một đạo sét nặng nề, làm cho tất cả mọi người ở đây đều trợn tròn mắt.

Bọn họ đều không hiểu, vì cái gì Hỏa Điểu làm phản? Chẳng lẽ là...

Xoát xoát xoát!

Trong khoảnh khắc, mọi ánh mắt đều tụ tập trên người tiểu la lị một thân quần áo lửa đỏ, trong lòng tràn đầy kích động.

Nếu bọn họ đoán không sai, Hỏa Điểu làm phản vì lời của nàng?

Nhưng tiểu nha đầu này rốt cuộc là người phương nào? Tại sao lại có thể khiến Hỏa Điểu phản bội Hoàng Xuyên?

"Phanh!"

Phong trưởng lão vụt đứng lên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm tiểu la lị, ánh mắt kia tràn ngập tàn nhẫn cũng lãnh liệt.

"Hỏa Nhi ở hỏa linh thú bộ tộc không phải là cấp bậc mạnh nhất, hơn nữa nó còn không thể đột phá tới Võ Thánh! Cho nên ta mới đưa nó cho Hoàng Xuyên! Ngay cả như thế, nó thân là bán thánh cũng là chuyện thật không thể chối cãi! Vì sao một tiểu nha đầu lại làm nó nháy mắt phản bội, ngay cả hỏa linh thú bộ tộc cũng không để ý?"

Hỏa linh thú bộ tộc vĩnh viên cũng sẽ không phản bội Phong cốc! Đây là điều tất cả mọi người Phong cốc vững chắc tin tưởng!

Nguyên nhân vì tộc dân hỏa linh thú đều bị Phong cốc giam giữ, mà hỏa linh thú từ trước tới nay đều hòa thuận, coi trọng tình nghĩa, vì tộc dân sinh mệnh, bọn họ mới bất đắc dĩ nguyện trung thành Phong cốc.

Mắt thấy Hỏa Nhi sắp đánh chết Hoàng Xuyên, Phong trưởng lão rốt cuộc không kiềm chế được, thả người nhảy tới chỗ hỏa linh thú, phịch một tiếng, nắm tay hung hăng dừng trên người hỏa linh thú, đem nó nháy mắt đánh bay ra ngoài!

Chương 948: Phong trưởng lão thổ huyết (Tam)

Không để cho hỏa linh thú nói thêm cái gì, chỉ dùng ánh mắt âm ngoan nói cho nó bất mãn của mình.

"Nha đầu," Phong trưởng lão rất nhanh thu hồi ánh mắt, đem tầm mắt hướng về phía Cố Nhược Vân, "Tìm chỗ mà khoan dung độ lượng! Hoàng trưởng ngay cả có không đúng nhiều hơn nữa thì cũng không thể tùy tiện đả thương mạng người! Cho nên, nể mặt Phong cốc chúng ta, chuyện này coi như xong, thế nào?"

Cố Nhược Vân cười cười, quét mắt nhìn Phong trưởng lão sắc mặt khó coi, khêu môi nói: "Trước đó thời điểm Hoàng trưởng lão muốn cướp Dược tông tông chủ, còn muốn đả thương người, vì sao ngươi không ra cản trở?"

Sắc mặt Phong trưởng lão biến đổi, thêm một lần trong lòng đem Hoàng Xuyên thầm mắng!

Đồ vô dụng này, việc làm không xong, cuối cùng y còn phải ra mặt vì hắn giải quyết!

"Nha đầu, Hoàng Xuyên là người của Phong cốc, ta không thể không bảo hộ hắn!" Phong trưởng lão thế nhưng không biện giải nhiều, thẳng thắn nói, "Không biết ta nói vậy được không?"

Hắn cũng chẳng giảng một phen đạo lý lớn gì đó, chỉ nói Hoàng trưởng lão là người Phong cốc, mà hắn làm trưởng lão của Phong cốc, phải đứng ra bảo hộ y! Nếu không, có mặt cường giả của Phong cốc ở đây mà còn để Hoàng Xuyên bị giết, rơi vào tai Đệ Nhất thành, Phong cốc bọn họ chắc chắn mất hết mặt mũi!

Cố Nhược Vân thản nhiên cười: "Ý của ngươi là, người Phong cốc các ngươi làm sai thì nên được che chở? Mà những người khác đều đáng chết?"

Nét mặt già nua của Phong trưởng lão chìm xuống, tuy nói Đại tiểu thư đánh giá rất cao nha đầu kia, nhưng dù sao hiện tại nàng còn chưa đủ lớn, dùng thực lực Phong cốc đánh chết nàng, thật sự quá dễ dàng.

Mà hắn cũng tin tưởng, Cố Nhược Vân khẳng định cũng biết chuyện này.

Nhưng như thế, nàng còn muốn ương ngạnh như vậy?

"Nha đầu, ta rất bội phục khả năng của ngươi, hơn nữa ta cũng có thể nhìn ra, linh thú trong tay ngươi kia thực lực cũng không đơn giảm, thế nhưng có thể ra lệnh có linh thú cảnh giới bán thánh! Bất quá, nàng so với Phong cốc chúng ta khi ra tay, vẫn kém quá xa, cho nên có một câu ta muốn nói cho ngươi, trên đại lục này, nắm tay cứng mới là đạo lý! Chỉ có nắm tay mạnh hơn người mới có tư cách nói chuyện! Hoàng Xuyên dù có không phải nhiều hơn nữa nhưng cũng là trên danh nghĩa Phong cốc chúng ta! Nếu như hắn thật sự bỏ mạng, đây chẳng phải sẽ có rất nhiều người cười nhạo Phong cốc ra bất lực?"

Phong trưởng lão con ngươi chuyển động vài cái, tiếp tục nói: "Đương nhiên, ngươi muốn giết hắn cũng không phải không thể, giết một mạng hắn, cũng phải trả Phong cốc ra một người! Nếu ngươi nguyện ý trung thành Phong cốc ta, vậy ngươi muốn xử trí hắn thế nào, ta cũng sẽ không vì hắn nói một câu."

Ý đồ của Phong trưởng lão thực rõ ràng.

Hắn chính là muốn lôi kéo Cố Nhược Vân!

Mặc dùng Phong Tiêu Tiêu đã nói qua, Cố Nhược Vân không phải loại người sẽ để cho người khác nắm trong tay, nhưng hắn vẫn muốn vì Phong cốc mà thử một lần! Dù sao ở trong Đệ Nhất thành, tình thế của Phong cốc cũng không tốt lắm, gặp được thiên tài như vậy tất nhiên phải lôi kéo!

"Phong trưởng lão!"

Hoàng Xuyên vừa mới cho là mình được bảo toàn tính mạng, đang thổn thức không thôi, lại không nghĩ rằng tiếp theo Phong trưởng lão lại nói như vậy, nhất thời khiến sắc mặt hắn đại biến, tâm nháy mắt rơi vào đáy cốc.

Những người khác cũng lắc đầu thở dài, bọn họ xem ra, Cố Nhược Vân khẳng định sẽ lựa chọn gia nhập Phong cốc!

Thật sự là, Đệ Nhất thành có sức hẫn dẫn quá lớn!

Mà nàng, sẽ trở thành thiên tài duy nhất chưa đột phá tới Võ Thánh đã bị Đệ Nhất thành lôi kéo!

"Thật có lỗi."

Trong những ánh mắt hâm mộ, Cố Nhược Vân lắc đầu, thản nhiên nói: "Ta cũng không có ý muốn gia nhập cái gì thế lực, cũng không muốn thần phục bất luận kẻ nào, lời mời của Phong cốc các ngươi ta chỉ có thể cự tuyệt!"

Chương 949: Phong trưởng lão thổ huyết (Tứ)

Bá!

Sắc mặt Phong trưởng lão nhất thời chìm xuống, trong con ngươi hơi nheo lại xuyên thấu một chút sắc lạnh: "Nha đầu, nếu ngươi không đáp ứng, hôm nay ta không thể giao mạng Hoàng Xuyên cho ngươi!"

Cố Nhược Vân nở nụ cười: "Người ta muốn giết, cuối cùng đều không sống sót! Hắn đã từng mạo phạm ta, vì một vài nguyên nhân nên tạm thời tha cho hắn, lần này ta sẽ không lại dễ tha mạng cho hắn như vậy!"

Trước đó sở dĩ nàng buông tha Hoàng Xuyên là vì khẳng định Hoàng Xuyên có cách đi đến Đệ Nhất thành! Dù sao nhìn chung, trước nay đều là Đệ Nhất thành đến ngoại giới đón người, ngoại giới lại không biết đi đến Đệ Nhất thành thế nào!

Đương nhiên, nàng không thể hỏi từ miệng Hồng Liên lĩnh chủ tin tức mình muốn là vì Hồng Liên lĩnh chủ không muốn nàng mạo hiểm, khẳng định sẽ không nói cho nàng! Khi biết Hoàng Xuyên có quan hệ với Đệ Nhất thành, nàng liền có chủ ý kia!

Nhưng xem ra hiện tại Hoàng Xuyên không còn là tất yếu nữa, không có hắn, sau này chính mình vẫn có thể tìm thấy đường đến Đệ Nhất thành ở chỗ khác!

"Ngươi..."

Sắc mặt Phong trưởng lão đại biến, đôi mắt âm trầm nhìn Cố Nhược Vân.

Lời của hắn còn chưa kịp nói ra đã bị Cố Nhược Vân đánh gãy.

"Kỳ thực, ta giết Hoàng Xuyên, Phong cốc các ngươi còn phải cảm tạ ta."

Nàng giết người của Phong cốc, Phong cốc còn phải cảm tạ nàng?

Nghe nói như thế, sắc mặt Phong trưởng lão càng thêm khó coi, Bạch Trung Thiên vội vàng đem Cố Nhược Vân bảo vệ sau người, sợ lão già trước mắt này dưới cơn thịnh nộ sẽ giết nàng.

Nhưng Cố Nhược Vân lại không có bao nhiêu lo lắng, hé ra khuôn mặt vẫn như trước, trong trẻo mà lạnh lùng tươi cười: "Những năm gần đây Hoàng Xuyên dùng danh nghĩa Phong cốc gây không ít chuyện? Nhưng Phong cốc các ngươi lại vẫn dung túng hắn, không biết Phong cốc có tội danh quản giáo không nghiêm hay không? Bất quá, ta nhưng lại tình nguyện làm một chút chuyện tốt, thay các ngươi Phong cốc thanh lí môn hộ."

Phong trưởng lão nắm chặt nắm tay, thái dương nổi gân xanh, ngay khi hắn muốn lên tiếng, một đạo thanh âm thanh thúy đánh gãy hắn: "Phong trưởng lão, Cố cô nương nói không sai, Hoàng Xuyên quả thật tội đáng chết vạn lần, ta Phong Tiêu Tiên trước hết tạ ơn Cố cô nương giúp chúng ta thanh lý môn hộ."

Lúc nói lời này, đôi mắt Phong Tiêu Tiêu mang theo phức tạp nhìn Cố Nhược Vân.

Không thể không nói, thời khắc này, Cố Nhược Vân quả thật rất bội phục nữ tử này! Nếu thật sự để cho nàng ở trước mặt người Phong cốc đánh chết Hoàng Xuyên, truyền ra ngoài khẳng định sẽ khiến Phong cốc trở thành trò cười, lại sẽ có người cho rằng Phong cốc sợ nàng.

Nhưng Phong Tiêu Tiêu nói ra lời này liền không giống nhau!

Phong cốc không phải là vì sợ Cố Nhược Vân mới không bảo vệ Hoàng Xuyên, mà là để cho nàng giúp thanh lý môn hộ! Từ đây, thế nhân chỉ biết cho rằng Phong cốc quy củ nghiêm cẩn, tất nhiên sẽ không có ai khinh thường bọn họ!

"Tốt," Phong trưởng lão hút sâu một ngụm khí, "Nếu Đại tiểu thư nói như thế, vậy ân oán của ngươi và Hoàng Xuyên, ta sẽ không quản! Chẳng qua con Hỏa Linh Thú này là đến từ Phong cốc chúng ta, không biết có trả lại không?"

Cố Nhược Vân liếc Chu Tước thần sắc bất mãn, lại cười nhìn Phong Tiêu Tiêu: "Thì ra Hỏa Linh Thú này là của Phong cốc? Nhưng tại sao lại ở trong tay Hoàng Xuyên? Chẳng lẽ Hoàng Xuyên trộm từ Phong cốc ra? Một khi đã như vậy, ta đây giúp các ngươi thanh lý môn hộ, Hỏa Linh Thú này cũng nên lấy làm thù lao tặng cho ta."

Phong trưởng lão tức giận thiếu chút nữa hộc máu, xú nha đầu này muốn giết người Phong cốc bọn hắn, sau đó còn muốn Phong cốc cho nàng thù lao?

Khi dễ người cũng không quá đáng như vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro