[TG3] Chương 133

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 133: Nhiếp Chính Vương cầu sủng ái (9)

❄️Edit: Bối tiểu yêu

❄️Beta: Lười

🌺 🌺 🌺 ❄️ 🌺 🌺 🌺 ❄️ 🌺 🌺 🌺

Tần Cảnh Nghiên cũng đã quen, liền nói

"Hoàng thúc, Triệu Xuyên quốc đã bị đánh hạ, hoàng thất con nối dõi cũng giết sạch sẽ, nên khởi binh hoàn hồi triều?"

Lời nói dò hỏi, tầm mắt như vô tình liếc về phía Tuyên Vân Chi đang đứng, rất nhanh đã thu hồi về.

Tư Vân Tà nửa nâng mí mắt, dạo bước đến ghế dựa trước mặt, ngồi xuống.

"Theo ý bệ hạ là không muốn tiếp tục công thành?"

Tần Cảnh Nghiên lắc đầu

"Quân binh cần nghỉ ngơi khôi phục sức lực."

Mày nhíu một chút, tựa hồ cũng có chút dáng vẻ lo lắng.

Tư Vân Tà khẽ cười một tiếng, rũ mắt không nói.

Tần Cảnh Nghiên đợi nửa ngày không có ai nói gì, ngẩng đầu lên, hai tay nắm chặt trong ống tay áo, nhịn không được hỏi ra

"Hoàng thúc cảm thấy thế nào?"

Hắn giương mắt, mang vẻ lười biếng

"Nếu là ý bệ hạ, thần nào có thể không tuân theo?"

Tần Cảnh Nghiên nghe được này, dường như mới nhẹ nhàng thở ra.

Gật đầu

"Vậy chuẩn bị mấy ngày sau khải hoàn hồi triều. Nơi này lưu lại một ít binh lực canh giữ."

"Thần tuân chỉ."

Hắn trả lời không chút để ý.

Hai người có qua có lại, trong đầu Tuyên Vân Chi ký ức của nguyên chủ hiện lên.

Tần Cảnh Nghiên .......

Người khiến nguyên chủ chôn thân ở thâm cung hẻo lánh không người biết đến.

Người mà nguyên chủ vừa yêu tha thiết vừa hận đến cùng cực.

Dựa theo tiểu thuyết, Tuyên Vân Chi tại thời điểm Tần Cảnh Nghiên đối kháng Tư Vân Tà, vẫn luôn trung thành và tận tâm, thề sống chết bảo vệ, chưa bao giờ làm tổn hại đến lợi ích của Tần Cảnh Nghiên.

Phải nói Tuyên Vân Chi cực kỳ yêu Tần Cảnh Nghiên, thậm chí nguyên chủ cuối cùng không nhịn được nữa vào một đêm trăng hướng Tần Cảnh Nghiên thổ lộ tâm tình.

Tần Cảnh Nghiên nhận lời, còn hứa hẹn đợi cho đại sự thành công, đưa nàng vào hậu cung.

Vì lời hứa hẹn, nguyên chủ gần như bán mạng, ngày ấy Tư Vân Tà sang bằng đế quốc cuối cùng Xích Hồn quốc, từ đây ngũ quốc thống nhất.

Nàng vì truyền tin cho Tần Cảnh Nghiên, bị người phát hiện chém đứt cánh tay.

Tư Vân Tà khải hoàn hồi triều binh lâm hoàng thành, mà tâm mọi người đều biết, hắn muốn bức vua thoái vị.

Nguyên bản, nếu Tư Vân Tà quyết tâm muốn ngôi vị hoàng đế, làm sao không chiếm được?

Chỉ là có người cản bước chân, khiến Tư Vân Tà chết ở cung điện.

Từ đây đại địch trừ bỏ, Tần Cảnh Nghiên thành đế vương của ngũ quốc.

Nguyên chủ cho rằng, từ đây có thể được hưởng vinh hoa phú quý, được ở bên cạnh hầu hạ Tần Cảnh Nghiên, nhưng sau ba ngày tuyên triệu vào cung, bị người giam giữ chặt đứt tứ chi, mắt bị móc ra bỏ vò rượu Nhân Trệ, đem đi chôn ở thâm cung.

Tại lúc nàng bị móc hai mắt, Tần Cảnh Nghiên thân mặc long bào nhìn nàng, biểu lộ chán ghét.

Hắn nói

"Trẫm không thể làm Nguyệt nhi thương tâm, ngươi nếu một hai muốn vào cung, không nên trách trẫm tàn nhẫn với ngươi."

Những lời này quanh quẩn bên tai nguyên chủ năm năm, chịu cảnh mù lòa qua từng ấy năm ở nơi thâm cung hẻo lánh này, nếu còn có cơ hội gặp lại, nàng nhất định sẽ lớn tiếng chất vấn người nam nhân này, lúc trước vì sao hắn lại hứa hẹn với nàng, vì sao lại cho nàng hi vọng, vì sao khiến nàng chìm đắm trong niềm hạnh phúc vô vọng này. Vì sao, vì sao, dựa vào cái gì! Hắn lại đối xử với nàng như vậy!!!

Oán khí tích tụ bao năm, nhiều đến mức nàng có trở thành oan hồn cũng muốn kéo hắn theo, chính vì vậy mà cô được triệu hồi đến trừng phạt Thiên Đạo sủng nhi.

Định thần trở lại, nếu để Tuyên Vân Chi đánh giá, việc làm của Tần Cảnh Nghiên với nguyên chủ có ghê tởm không?

Nàng vô pháp trả lời, ở thời đại này mạng người còn nhỏ hơn con kiến.

Nếu so bì, thì sao ác bằng Tư Vân Tà, số người bị hắn hại chết có thể xếp thành mấy núi thiêu ba ngày ba đêm cũng không hết, gặp phải oan hồn chết oan phỏng chừng Tư Vân Tà hạ mười tám tầng địa ngục cũng không đền hết tội.

Có điều, nhiệm vụ của Tuyên Vân Chi là công lược Tần Cảnh Nghiên không phải Tư Vân Tà.

Chính vì vậy nàng cúi người nhìn lại thân thể, hạ quyết tâm nếu cổ thân thể này đã chịu nhiều ủy khuất, nàng sẽ giúp nguyên chủ lấy lại hết tất thảy.

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro