[TG3] Chương 168

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 168: Nhiếp Chính Vương cầu sủng ái (43)

❄️Edit: Bối tiểu yêu

❄️Beta: Lười

🌺 🌺 🌺 ❄️ 🌺 🌺 🌺 ❄️ 🌺 🌺 🌺 

Đường Nhất cũng đã sớm thành thói quen.

Phàm là người có mắt, đều có thể nhìn ra được Tuyên Vân Chi đối với Vương gia mà nói có bao nhiêu bất đồng.

Trắc điện, kẹt một tiếng, cửa phòng đẩy ra.

Tuyên Vân Chi ngồi ở trước bàn dài, nhìn món ngon trước mắt tựa hồ đang chờ ai đến.

Tư Vân Tà nhìn nữ nhân kia ăn mặc nổi bật dáng người nhỏ nhắn tinh xảo, chớp chớp mắt nhìn qua tinh khí rất tốt.

Vừa vào cửa liền nhìn thấy cảnh tượng này, đôi môi mỏng nhếch lên ý cười.

Tuyên Vân Chi cách cái bàn thật dài, chép miệng.

Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, Tuyên Vân Chi không hành lễ với Tư Vân Tà nữa, tất cung tất kính xưng hô Vương gia, thậm chí còn có việc không hợp tâm tình phát giận một chút nghiễm nhiên một bộ tiết tấu không cho hắn mặt mũi.

Mà làm cho người ta ngạc nhiên chính là, Nhiếp Chính Vương quyết đoán âm hiểm tàn nhẫn kia lại tùy ý nữ nhân này không tuân thủ quy củ làm bậy.

Tư Vân Tà đi tới chủ vị, kéo ghế dựa ngồi xuống.

Mặt nạ tơ vàng kéo xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ vô song.

Con ngươi hẹp dài nhìn một bàn thức ăn ngon, lại nhìn một bộ Tuyên Vân Chi vừa rồi còn không yên lòng, lúc này lại phát ra mùi son phấn.

Đôi mắt kia nhìn hắn, tâm tư lưu chuyển,

Chậc, Hồng Môn Yến.

Tuyên Vân Chi mặt mày cong cong, nàng tận lực làm cho mình bình thường nhất có thể.

"Vương gia mệt mỏi một ngày, nhất định là đói bụng, không bằng nếm thử món ăn hôm nay đầu bếp nấu, tay nghề không tệ."

Nói xong, vội vàng đứng lên, nhẹ nhàng đi đường thục hướng mâm của Tư Vân Tà bày thức ăn.

Nhớ lúc trước, nàng đã từng làm tỳ nữ bên người hai tháng.

Loại chuyện này đối với Tuyên Vân Chi hiện tại mà nói, rất thuần thục.

Chỉ là vừa mới bày xong đồ ăn, chợt nghe người bên cạnh chậm rãi nói một câu

"Bổn vương đã ăn rồi."

Tuyên Vân Chi đứng ở đó phản ứng rất nhanh, ngay sau đó lại bưng qua chén rượu đặt ở một bên, nhếch khóe miệng cười thoải mái, nghiêm túc giới thiệu

"Đây là rượu hồng nhi rất nổi tiếng, ta mua chút trở về, Vương gia nếm thử?"

Lúc nói xong, ngay cả cơ hội để hắn cự tuyệt cũng không cho, trực tiếp bưng ngọc long chén đặt ở trên đôi môi mỏng của hắn.

Con ngươi hẹp dài của Tư Vân Tà mang theo tựa tiếu phi tiếu, ý cười trên môi càng ngày càng đậm, trường bào màu đỏ có chút lỏng lẻo, lộ ra bên trong tơ lụa.

Lần này, rốt cục không cự tuyệt, liền nắm tay nàng, ly rượu một hơi uống cạn sạch.

Hương thơm của rượu tràn ngập môi lưỡi,

"Nhìn ngươi cười giống như một con mèo, có việc gì yêu cầu bổn vương?"

Tuyên Vân Chi gật gật đầu, không nói gì, chỉ cẩn thận từ trong ngực lấy ra một tờ giấy, nhưng không đưa qua, ngược lại là hỏi

"Ta có công cứu giá cho Vương gia, nể tình này, nếu ta phạm sai lầm có thể tha cho ta một lần?"

Nàng mất hơn nửa ngày, rốt cục cảm thấy thân phận nhỏ nhặt này của mình thật sự là làm cho nàng có chút không kiên định, nghĩ tới nghĩ lui, liền thành thật.

Tư Vân Tà nâng mí mắt lên, trong con ngươi hẹp dài mang theo thâm thúy, càng làm nổi bật hắn tuấn mỹ vô song, thanh âm dễ nghe mang ra không chút để ý

"Ngươi lấy thân phận gì nói lời này với bổn vương? Thị vệ trung thành? Hay là nữ nhân của bổn vương? "

Tuyên Vân Chi nghiêng đầu

"Có khác biệt gì?"

"Trước đây cứu bổn vương là lẽ đương nhiên, nếu bổn vương chết, một tội nhân như ngươi sống có ích lợi gì? Lần thứ hai cứu bổn vương cũng là được, dù sao nếu bổn vương chết, ngươi cũng sẽ chôn cùng bổn vương. "

Hắn nói không nhanh không chậm, Tuyên Vân Chi nghe đầu đầy hắc tuyến.

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro