[TG3] Chương 180

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 180: Nhiếp Chính Vương cầu sủng ái (55)

❄️Edit: Bối tiểu yêu

❄️Beta: Lười

🌺 🌺 🌺 ❄️ 🌺 🌺 🌺 ❄️ 🌺 🌺 🌺 

Nhưng người tính không bằng trời tính.

Từ khi hắn bắt đầu đi ra tìm thuốc, thỉnh thoảng có sát thủ xuất hiện, bất quá còn có thể ứng phó, vả lại người đối địch cũng không phải Tần Cảnh Nghiên hắn mà là Đoan Mộc Nguyệt.

Rất kỳ quái, những sát thủ kia động thủ như muốn cho Đoan Mộc Nguyệt một lời cảnh cáo mà thôi.

Nhưng từ hai tháng nay sát thủ đến truy kích đã thay đổi phong thái, đao đao trí mạng, bức bọn họ vào tuyệt cảnh, hạ quyết tâm muốn mạng của bọn họ.

Đây đã là đợt ám sát thứ tư, hơn nữa thực lực của sát thủ từng đợt cường đại hơn một đợt.

Vết thương trên người Đoan Mộc Nguyệt, từ khi đi ra tìm thuốc vết thương mới cộng thêm vết thương cũ, cho tới bây giờ cũng chưa từng ngừng lại.

Hắc y nhân phía trước không nói một lời, từng bước áp sát.

Đoan Mộc Nguyệt chắn ở phía trước Tần Cảnh Nghiên, một thanh đoản đao chủy thủ ngang dọc, khuôn mặt lạnh lùng như lúc ban đầu.

Dưới ánh trăng đen cao gió cao, đối địch giữa hai bên càng ngày càng căng thẳng.

Không khí dường như bị ngưng đọng.

Cho đến khi một mũi tên dài đâm thủng không khí, từ xa bắn thẳng vào trái tim của một vị hắc y.

Phốc phốc phốc, ngay sau đó rất nhiều mũi tên ngắn nhỏ sắc bén từ bốn phương tám hướng bắn đến.

Rậm rạp chằng chịt bức cả đám sát thủ áo đen lùi lại.

Trong lúc hỗn loạn, không biết từ nơi nào chạy xuất hiện một gã hắc y, rầm một tiếng, trực tiếp đem hắc y nhân trước mặt Đoan Mộc Nguyệt nhanh chóng đâm chết.

Đoan Mộc Nguyệt nắm chặt chủy thủ, bình tĩnh như lúc ban đầu, nàng nhìn thủ pháp của những hắc y nhân kia.

Trong mắt nhanh chóng hiện lên tinh quang.

Có chút quái dị, giống như thủ pháp đặc chủng hiện đại cùng sát thủ cổ đại dung hợp.

Hơn nữa làm cho người ta kinh tâm chính là, trình độ ám sát của bọn họ, rất lợi hại.

Giống như là trải qua đặc biệt huấn luyện, động tác, hình thái hoàn toàn thống nhất.

Ở nơi núi cao hiểm trở này, bọn họ dựa vào một cây cung nỏ, một thanh chủy thủ ngắn, lặng yên không một tiếng động xuất hiện, nhanh chóng giết chết mục tiêu hoàn thành nhiệm vụ.

Thủ pháp này, bản lĩnh dạy dỗ này, lợi hại.

Lúc nghĩ, trong đầu Đoan Mộc Nguyệt rất nhanh hiện lên thân ảnh một người, Tuyên Vân Chi.

Chẳng qua, hơn một tháng trước nàng nhận được tin tức, Tuyên Vân Chi ở Đoạn Nhai Sơn bị độc chết rơi vách núi, tuyệt đối không có khả năng sống sót.

Vậy thì là ai?

Chẳng lẽ, thời đại này còn có người xuyên việt giống như nàng??

Đây đã là lần thứ ba bị đám hắc y sát thủ thần bí này cứu giúp.

Không chỉ như thế, thậm chí là vị dược liệu thứ tư, Huyền Quả cũng là bọn họ tìm tới, tự tay dâng lên.

Nhìn ra mục đích của bọn họ cũng không phải là muốn giết bọn họ.

Hoặc là nói, là người điều khiển phía sau đám hắc y nhân này cùng bọn họ đứng ở mặt trận thống nhất.

Là ai?

Chính xác thì đó là ai?

Đối phương hình như biết rất rõ bọn họ, nhưng đối với đám hắc y nhân thần bí này nàng lại hoàn toàn không biết gì cả.

Loại cảm giác bị người ta nhìn rõ lá bài tẩy này, thật đúng là làm cho người ta khó chịu.

Cho đến khi đám hắc y nhân đột nhiên xuất hiện, đem toàn bộ hắc y sát thủ trước mặt Đoan Mộc Nguyệt chém chết.

Một trong những người đàn ông mặc đồ đen mang một hộp gỗ đưa tới.

Chỉ nói một câu

"Cung chủ ban cho, Liệt Diễm Hoa."

Tần Cảnh Nghiên vịn vách tường, ý thức hiện tại của hắn đã có chút không rõ ràng.

Nỗi đau của cơ thể đang nói cho chính hắn biết hắn hiện tại có bao nhiêu bất lực.

Nhưng ba chữ Liệt Diễm Hoa vẫn rất rõ ràng.

Vị dược liệu thứ sáu trong giải thiên diện độc, Liệt Diễm Hoa, chính là vị thuốc mà bọn họ đang tìm kiếm.

Nếu có được nó, vậy bọn họ chỉ thiếu một vị băng tâm thảo cuối cùng, thiên diện độc trong thân thể hắn liền có thể giải quyết.

Nhưng tại sao?

Tại sao họ lại giúp hắn?

Vẫn là như vậy không có điều kiện, không có bất kỳ một chút trợ giúp nào.

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro