Chương 172: Nỗi sợ của Klein

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'"Hoa Hồng Cứu Rỗi" từng tồn tại có thể gọi là liên minh chư thần... Nhưng một tổ chức như vậy, bị uy của thần Viễn Cổ Thái Dương áp chế, vẫn chỉ có thể phát triển trong bí mật, lén lén lút lút, lập mưu đồ trong cung điện hoàng hôn... Vậy thần Viễn Cổ Thái Dương rốt cuộc mạnh đến mức nào...' Klein không kiềm nổi thở hắt ra, trong lòng xuất hiện sự cảm khái mãnh liệt.

Anh xem lại hội Tarot của mình, phát hiện so với "Hoa Hồng Cứu Rỗi", quả thực như trò trẻ con, cho dù tính cả những người ngoài biên chế như Will Oncetin, Pares Zoroaster, Azik Eggers và Reinette Tincole thì cũng không thể sánh được với thời kỳ mạnh mẽ nhất của "Hoa Hồng Cứu Rỗi".

'Không, cho dù hiện nay "Hoa Hồng Cứu Rỗi" đang phải co cụm lại, thì khi so sánh, hội Tarot vẫn kém hơn rất nhiều, ai bảo thủ lĩnh của nó, người triệu tập chỉ là một thánh giả danh sách 4...' Klein tỉnh táo tự giễu một câu, chuyển sự chú ý đến mười một bóng người kia:

"Kết hợp với hình tượng, danh hiệu và tên thật, đã có thể xác định, Thiên sứ gió, Thiên sứ trí tuệ, Thiên sứ trắng tuyền chính là "Chúa Tể Bão Táp", "Thần Tri Thức và Trí Tuệ" và "Mặt Trời Chói Loà Vĩnh Hằng" hiện giờ, nhóm Vua Thiên Sứ đã thực sự phản bội thần Viễn Cổ Thái Dương, Chúa Sáng Tạo thành Bạch Ngân, hơn nữa còn ăn thịt thần linh mình phụng dưỡng... "Chiến thần", "Mẫu Thần Đại Địa" quả nhiên là người sống sót của "Vương đình Cự Nhân" lúc trước. Một người là con trai của vua Cự Nhân, một người là hoàng hậu của Cự Nhân, là quan hệ mẹ con. Nếu vậy, thì việc Finnabot không trực tiếp tuyên chiến với Loen, trợ giúp đế quốc Feysack có chút kỳ lạ, đáng để suy ngẫm..."

"Với cả, Nữ thần quả thật từng là tùy tùng của thần "Ma Sói Hủy Diệt". Sau khi vị cổ thần kia ngã xuống, "Nữ thần vận rủi" Amanisis không những nắm giữ toàn bộ quyền hành liên quan đến "Đêm Đen", thành công bước lên ngai vàng danh sách 0, hơn nữa còn một tay hủy diệt toàn bộ hậu duệ của Fregera, giam cầm Thiên sứ của gia tộc Antigonus trong "Quốc gia bóng tối", dùng thân hình "Mẫu thần của trời" để làm vật chứa khi giáng trần... Quả là ghê gớm..."

Là quyến giả Đêm Đen, Klein nghĩ đến đây, theo bản năng ngẩng đầu nhìn một vòng, sợ bí mật trong lòng bị lộ ra ngoài.

Sau khi tiến vào thị trấn nhỏ sương mù, biết được Antigonus và "Mẫu thần của trời" đều là hậu duệ của cổ thần Fregera, Klein thật ra đã có suy đoán nhất định về chân thân của "Nữ Thần Đêm Đen", dù sao trong lịch sử được ghi lại của thành Bạch Ngân, rõ ràng đã viết "Ma Sói Hủy Diệt" nắm giữ quyền hành về phương diện "Đêm đen", cùng rất nhiều năng lực kỳ dị ma quái.

Kết hợp với việc gia tộc Antigonus nắm giữ con đường "Nhà bói toán", "Mẫu thần của trời" trong quốc gia bóng tối rõ ràng thuộc về "Đêm đen", Klein nghi ngờ "Ma Sói Hủy Diệt" Fregera là cổ thần pha trộn hai đặc tính phi phàm của hai con đường không gần nhau.

Vì thế, anh suy đoán "Nữ Thần Đêm Đen" có lẽ có liên quan đến vị cổ thần Fregera này, sau khi từ "Grossel du ký" biết được hai tùy tùng của Vua Ma Sói khi người ngã xuống, một người mất tích, một người đầu quân cho thủy tổ của Chim bất tử, hơn nữa tên thật còn tương ứng với Tử Thần kỷ thứ tư, cha của thầy Azik, lại lờ mờ liên hệ "Nữ thần vận rủi" Amanisis và "Nữ Thần Đêm Đen" với nhau.

Nhưng vì e ngại thân phận quyến giả Đêm Đen có tính tạm thời và nỗi sợ hãi theo bản năng, Klein không dám nghĩ thêm, chuyển sự chú ý đến nơi khác.

Giờ phút này, nghe thấy cái tên thật kia, anh cũng không chấn động lắm, mà lại thấy nhẹ nhõm nhiều hơn, cảm giác như chân đã chạm xuống mặt đất. Ngoài ra, anh cũng càng thêm sợ "Nữ Thần Đêm Đen":

"Bởi vì không muốn để cổ thần Fregera sống lại, cho nên Nữ thần mới khống chế đủ mọi chuyện trong con đường "Nhà bói toán", không cho người phi phàm chưa được phép tiến thêm một bước?"

"Đúng rồi, lúc ảo ảnh của giám mục trong trấn Noon kia nhắc đến chuyện ai đã mê hoặc cánh tay trái của thần - "Thiên sứ bóng tối" Sasrir, người lãnh đạo thứ hai của thiên quốc, đã bảo rằng không thể nói ra cái tên đó, giống như bị xóa đi, đây không phải là dấu hiệu của "Bí ẩn" sao?"

"Ngoại trừ những khu vực như "Vương đình Cự Nhân" này, câu nói có cả "Nữ Thần Đêm Đen" và Amanisis không thể nào nói ra được, cho dù nói ra, người khác cũng không nghe thấy..."

"Người triệu tập "Hoa Hồng Cứu Rỗi" có hai vị, một là "Thiên sứ bóng tối" Sasrir, một là Nữ thần..."

"Bên ngoài địa điểm bàn tính mưu đồ tràn ngập sức mạnh "Bí ẩn"..."

"Nói cách khác, Nữ thần là người một tay đạo diễn vụ thần Viễn Cổ Thái Dương ngã xuống, mở ra đại tai biến, kết thúc kỷ thứ ba..."

"Để so sánh, bất kể là Adam hay Amon đều kém rất xa..."

"Một vị Chân thần như vậy, lại dễ dàng bị sự sắp đặt của Adam vây hãm, không thể nhúng tay vào chuyện trong thế giới hiện thực?"

"Tuy không phải lợi dụng và mưu đồ thứ mà Nữ thần khao khát nhất, khiến người cam tâm tình nguyện bước vào cạm bẫy, nhưng Nữ thần nắm giữ Bí ẩn, từng mưu tính chuyện Chúa Sáng Tạo thành Bạch Ngân ngã xuống, lại không hề chuẩn bị thêm chút nào sao?"

"Hơn nữa, “đây cũng là ý tưởng của người” có nghĩa là gì? “Người” ở đây chỉ ai?"

"Ôi, hiểu biết nhiều lịch sử bí mật như thế, sau khi mình uống xong ma dược "Học giả cổ đại" sẽ không tiêu hóa hết ngay lập tức ấy chứ..."

Nghĩ đến đây, Klein giơ tay phải lên day thái dương, ép mình chuyển suy nghĩ sang phương diện khác:

"Ảo ảnh của giám mục kia nhắc tới Vua Thiên Sứ thứ tư thì tự mình hủy diệt, là vì ba vị phía sau đều là Chân thần?"

"Nhưng dân cư thành Bạch Ngân thường sẽ dùng tiếng Cự Nhân nói ra hai cái tên Budhaier và Grabergen, vì sao lại không xảy ra điều bất thường nào?"

"Ở giữa hai chuyện này rốt cuộc tồn tại điểm khác nhau nào?"

"Vị mạnh nhất trong các Vua Thiên Sứ kia, Sasrir cánh tay trái của thần, về sau vì sao không thấy nữa, đã biến mất trong dòng chảy bất tận của lịch sử rồi? À, có lẽ chính là một vị Tà Thần nào đó bây giờ, "Chúa Sáng Thế Chân Thật", "Mặt tối của vũ trụ" hay là "Mẫu thụ dục vọng"?"

"Ở ngoài đại sảnh mưu đồ bí mật, còn có thần tính sa đọa còn sót lại, có phải là của vị nào đó đã lưu lại?"

"Ừ, việc "Chúa Sáng Thế Chân Thật" sinh ra có liên quan đến "Hoa Hồng Cứu Rỗi", ngài ấy nhìn thấy bức bích họa trong đại sảnh này, sẽ có phản ứng gì?"

Klein vừa suy nghĩ, vừa chuyển ánh mắt về phía trưởng lão "Người chăn cừu" Lovia.

Người phụ nữ này đang tỏ ra hơi mù mờ, dường như không biết nhiều về những cái tên và danh hiệu này, nhưng lại nhận ra được một vài người trong đó, ví dụ như "Thiên sứ vận mệnh" Ouroboros.

Bà ta đã trở thành tín đồ của "Chúa Sáng Thế Chân Thật" trong khu phế tích thần miếu có bức bích họa do Ouroboros để lại.

Dereck cũng "liếc trộm" Trưởng lão Lovia một cái, nhưng không thấy được sự biến hóa quá rõ ràng về mặt cảm xúc của bà ta.

Là "Mặt Trời" của hội Tarot, Dereck là người hiểu về tình hình bên ngoài nhất trong tiểu đội thăm dò thành Bạch Ngân, hơn nữa còn sớm biết Vua Thiên Sứ gồm những vị nào, nghi ngờ ba vị trong đó sau này đã trở thành thần linh. Lúc này, cậu là người không hoang mang và ngỡ ngàng nhất, chỉ là hơi chấn động vì cấp bậc của "Hoa Hồng Cứu Rỗi" mà thôi.

Điều này còn phóng đại hơn tưởng tượng của Dereck rất nhiều!

'Chẳng trách chúa lại ngã xuống vì thế...' Dereck đầu tiên là vỡ lẽ, sau đó thì rơi vào tâm trạng nặng nề.

Đúng lúc này, khóe mắt cậu đảo qua thấy sườn mặt thủ lĩnh tái mét và khó coi mà trước nay chưa từng thấy, miệng còn mấp máy ra vài từ:

"Không thể nào, không thể nào..."

'... Từ lúc mình có trí nhớ cho đến nay, thủ lĩnh chưa từng mất kiềm chế như thế... Ông ấy hẳn là nghĩ tới việc chúa ngã xuống từ các thành viên của "Hoa Hồng Cứu Rỗi"? Không thể chấp nhận chuyện chúa không thể quay về được nữa? Nhưng, ông ấy đã biết chuyện này từ mình lâu rồi mà...' Dereck vừa nảy sinh nghi hoặc thì đã thấy thủ lĩnh lấy lại vẻ bình thường, chỉ là miệng vẫn mím chặt.

Trong đầu các thành viên khác của tiểu đội thăm dò đều hiện lên lời tiên đoán ở trong trấn Noon lúc trước:

"Chúa toàn năng, con sám hối... mê hoặc Sasrir, các vua thường xuyên đến cung điện thuộc về hoàng hôn để bàn mưu..."

"... Con phát hiện ra mọi chuyện nhưng đã quá muộn, sa đọa, đẫm máu, đêm tối, thối nát, giết chóc, bẩn thỉu và bóng đen đã ùa ra bao trùm cả vùng đất này."

"Tại họa khủng khiếp sẽ bắt đầu từ đây!"

Heim cầm "Chữ thập vô ám" mất kha khá thời gian để điều chỉnh cảm xúc, sau đó lên tiếng với giọng khàn khàn:

"Nơi này chính là cung điện hoàng hôn, những người này chính là Vua Thiên Sứ và tùy tùng của thần ở kỷ thứ tư?"

"Họ mưu đồ mọi chuyện, khiến tai họa khủng khiếp xảy ra, khiến chúa vứt bỏ vùng đất này?"

Colin Iliad rút hai thanh kiếm đang cắm phía trước ra, hơi xoay người, trầm ổn đáp lại:

"Khả năng rất lớn."

"Nếu có thể biết được rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thì có phải chúng ta sẽ có cơ hội lấy lòng chúa, để người một lần nữa nhìn đến vùng đất này?" Nghe thủ lĩnh trả lời, Antina vội vàng gặng hỏi.

Giờ phút này, Dereck dường như nhìn thấy được tia thương hại và đau buồn từ trong mắt thủ lĩnh, nghe thấy ông "ừm" một tiếng:

"Có lẽ."

"Vậy chúng ta tiếp tục thăm dò phía trước đi!" Các thành viên còn lại trong tiểu đội chợt sáng bừng đôi mắt, mở miệng đề nghị.

Đây là lần đầu tiên trong hai ba nghìn năm cực khổ, thành Bạch Ngân cách hi vọng gần đến vậy, không một ai trong số họ muốn từ bỏ, cho dù phải trả giá bằng tính mạng mình cũng không hề hối tiếc.

Colin Iliad thong thả nhìn quanh một vòng, nói:

"Đừng quên quy tắc thăm dò, bất cứ lúc nào cũng không được kích động."

"Xác định nơi này có liên quan đến việc cứu rỗi, chúng ta còn có thể đến thêm lần hai, lần ba, thậm chí nhiều hơn, không cần phải vội vàng như vậy."

Nghe ông nói vậy, các thành viên còn lại của tiểu đội thăm dò chợt bình tĩnh lại, lần lượt đáp:

"Rõ, thưa ngài thủ lĩnh."

Dưới sự sắp xếp của "Kẻ săn ma" Colin, các thành viên còn lại chia làm những tổ nhỏ, tìm kiếm kỹ càng đại sảnh này một lượt, xem ngoài bích họa ra thì còn có thứ gì đáng giá không.

Đương nhiên, cũng không phải là không có gì, dù sao nơi này cũng là thần quốc của cổ thần, bàn dài, ghế dựa, cột đuốc trông có vẻ bình thường, nhưng chỉ cần mang ra ngoài là đều có chút hiệu quả kỳ lạ, hơn nữa còn có thể duy trì trong một thời gian rất dài. Nhưng đối với tiểu đội thăm dò thành Bạch Ngân mà nói, đó đều là những thứ không tiện mang theo, thiếu đi giá trị thiết thực.

Về phần các bức bích họa khác, đều chỉ đặc tả góc độ khác nhau của bức bích họa chính, tổ hợp chúng lại một chỗ vừa vặn có thể tạo thành một hình ảnh lập thể.

Sau khi tìm kiếm xong, đám người Dereck một lần nữa tụ tập lại, đi theo thủ lĩnh tới cửa ra phía sau đại sảnh.

Nơi đó có một cánh cổng đơn lớn màu lam xám.

Colin Iliad đứng lại cách cánh cổng hơn mười mét, cẩn thận quan sát một lát, cuối cùng nói:

"Ngoài cửa có thủ vệ hùng mạnh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro