Chương 174: Kẻ săn đuổi Vương đình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biển lớn màu lam thẫm, khẽ dập dờn sóng nước, nhìn không thấy đầu cùng, giống như đang ẩn chứa sinh mệnh vô tận cứ thế hiện ra trước mắt các thành viên của tiểu đội thăm dò thành Bạch Ngân, không còn là một từ ghép được ghi lại trong sách cổ văn hiến hay được nói ra từ miệng của một người ngoài nữa.

Tuy nó còn rất xa xôi, nhưng dường như có khả năng chạm đến được.

Antina có mái tóc màu đỏ rượu mê mẩn nhìn nơi đó, miệng há ra như muốn cảm khái một câu, cuối cùng lại chỉ nói ra được từ ghép đó:

"Biển lớn..."

Cô vừa dứt lời, giữa trán bỗng xuất hiện một kẽ hở màu bạc.

Kẽ hở này nhanh chóng lan từ trên xuống dưới, chỉ nháy mắt đã chia Antina ra thành hai nửa, máu đỏ tươi ấm áp theo đó tóe ra, bắn đầy vào mặt và cổ Dereck đứng bên cạnh.

Ngày càng nhiều ánh sáng màu bạc từ trong cơ thể Antina lóe ra, khiến cơ thể của cô bị cắt thành vô số miếng nhỏ.

Gương mặt vẫn còn tràn đầy vẻ chờ mong và say mê rơi phịch xuống đất như một tấm tranh ghép, từng mảnh từng mảnh tách ra.

Mãi cho đến lúc này, "Kẻ săn ma" Colin mới phản ứng lại, vung hai thanh kiếm trong tay lên, chém ngang một phát như đang chiến đấu với kẻ địch vô hình.

Keng! Keng! Keng!

Tia sáng bạc chợt lóe lên, tiếng kim loại va chạm vang vọng trong không gian, xung quanh người Colin Iliad tỏa ra ánh bình minh, tràn về bốn phía.

Lúc này, ảo ảnh màu trắng bạc phía sau "Người chăn cừu" Lovia tiến lên phía trước một bước, cắm thanh kiếm mơ hồ xuống mặt đất.

Keng! Keng! Keng!

Xung quanh đám người thành Bạch Ngân, từng tia sáng màu bạc đột nhiên hiện ra ở những nơi khác nhau, gắng sức cắt vào bức tường vô hình, giống như con sâu liều mạng giãy dụa trong hổ phách.

Keng! Keng! Keng!

Những tia sáng màu bạc chợt to lên thành luồng sáng, cũng ngày càng nhiều thêm, khiến cho lớp phòng ngự đang bao bọc bên ngoài tiểu đội thăm dò lung lay như sắp sập, có thể vỡ tan bất cứ lúc nào. Nhưng bất kể là "Kẻ săn ma" Colin, "Người chăn cừu" Lovia hay là mấy người Dereck đều không tìm thấy tung tích của kẻ địch.

"Kẻ Khờ" Klein ở phía trên sương mù xám đang định đưa ra lời nhắc nhở nhất định, thì vị thủ lĩnh "Đoàn nghị sự sáu người" dường như nghĩ tới điều gì, cầm hai thanh kiếm giao trước người.

Keng!

Một luồng ánh sáng màu bạc bổ thẳng lên hai thanh kiếm, khiến chân của "Kẻ săn ma" Colin lún sâu vào trong đá.

Ông bắt lấy cơ hội này, chợt gầm khẽ một tiếng:

"Vực vô ám!"

Nghe được lời nhắc nhở của thủ lĩnh, Dereck không do dự ấn một ngón tay lên mũi nhọn của "Chữ thập vô ám".

Máu tươi của cậu lập tức chảy ra, hào quang trong suốt, sáng ngời, thuần khiết, nóng cháy chợt bùng lên, bao phủ toàn bộ khu vực này.

Trong khu vực đó không có bất kỳ bóng đen nào có thể tồn tại, cũng không có bất cứ sự vật gì có thể che giấu, ánh sáng đã trở thành chúa tể nơi đây.

Một bóng dáng khổng lồ nhanh chóng phác họa ra ở bên cạnh cung điện Cự Nhân, "nó" mặc áo giáp toàn thân màu bạc, cao gần năm mét, thứ hiện ra phía sau mũ giáp không phải là ánh sáng màu đỏ thẫm hay màu cam, mà là một con mắt dựng thẳng đứng thật sự.

Đây là một Cự Nhân, một Cự Nhân còn sống.

Hắn không đợi kẻ địch tiến vào phạm vi cảnh giới mới thử tấn công, hắn cũng có trí tuệ.

Khác với kỵ sĩ giáp bạc khác, trên mảnh giáp tay của Cự Nhân này có hoa văn tươi sáng, một chỗ ở phía bên phải có màu đỏ, quấn vòng quanh cánh tay hắn, một chỗ ở cùng vị trí phía bên trái, điểm xuyết những vết đốm đen.

Kỵ sĩ Cự Nhân này giơ thanh kiếm bản to trong tay lên, chỉ vào đám người thành Bạch Ngân, cất giọng nói như sấm của mình lên:

"Các ngươi dám xông vào vương đình, quấy rầy giấc ngủ của ngài Sasrir!"

'Sasrir? "Thiên sứ bóng tối" Saslier?' Klein ở phía trên sương mù xám nghe vậy thì kinh hãi, bất giác ngồi ngay ngắn lại.

'Cánh tay trái của thần, người lãnh đạo thứ hai của thiên quốc, lãnh tụ Vua Thiên Sứ, một trong hai vị thủ lĩnh của "Hoa Hồng Cứu Rỗi", lại không hề biến mất trong dòng chảy của lịch sử, mà ngủ say trong "Vương đình Cự Nhân", ngủ say trong chỗ ở của Vua Cự Nhân? Vì sao lại lựa chọn ngủ say?' Trong đầu Klein lập tức hiện lên rất nhiều suy đoán, theo bản năng chuyển ánh mắt về phía cung điện mà kỵ sĩ Cự Nhân này đang bảo vệ.

Đó là tòa kiến trúc cao nhất, rộng nhất trong "Vương đình Cự Nhân", ánh hoàng hôn dường như hóa thành thực thể, bao trùm bên ngoài nó, khiến nó nhuộm màu suy tàn, mang đến cảm giác hoàng hôn sắp kết thúc, màn đêm vĩnh cửu sẽ buông xuống.

Hai bên nó có tháp nhọn và tháp tròn, cửa chính mở sang hai bên, dùng màu lam xám làm chủ, độ cao hơn mười mét, giăng kín những phù hiệu, hoa văn đối xứng, vừa trang nghiêm vừa thần bí.

Cánh cửa chính cao ba bốn mét, khe cửa bên trái có một lỗ thủng đen ngòm, to bằng nắm tay người trưởng thành.

Nhìn thấy cảnh tượng ấy, Klein chợt nhớ tới có lần mình làm "Bói toán giấc mơ", đã nhìn thấy hình ảnh giống y như vậy, mà thứ trung gian để bói chính là chiếc chìa khóa của Cự Nhân lấy được từ chỗ "Trung tướng núi băng".

'Đó là chìa khóa để mở ra chỗ ở của Vua Cự Nhân?' Klein vẫy tay một cái, định dựa vào "Tầm mắt chân thật" xuyên qua sự ngăn trở của tòa kiến trúc, nhìn tình hình bên trong tòa cung điện kia.

Đáng tiếc, anh không thành công, chiếc chìa khóa màu đen sắt cỡ bằng cây thất huyền cầm kia rơi xuống trước mặt anh.

Lúc này, "Kẻ săn ma" Colin đột ngột lên tiếng trước khi kỵ sĩ Cự Nhân tung đòn tấn công:

"Ngài là một vị "Người săn đuổi vương đình"?"

Thanh kiếm bản to trong tay kỵ sĩ Cự Nhân kia không hạ xuống, hắn tạm dừng một giây, thấp giọng nói:

"Đã qua rất nhiều năm tháng, không ngờ còn có người nhớ đến "Người săn đuổi vương đình"."

"Ta là thủ lĩnh của tất cả người săn đuổi, "Kẻ giết ánh sáng" Mirgongen, sau đó lại đi theo đại nhân Sasrir."

"Ta từng săn giết cự long, tinh linh, ác ma, ma sói, chim bất tử hùng mạnh. Hôm nay các ngươi được chết dưới kiếm của ta là vinh hạnh của các ngươi."

Vị "Kẻ giết ánh sáng" này không hề có thái độ mềm mỏng hơn, người khẽ gập lại, hai tay cầm thanh kiếm dài, hệt như một khối thiên thạch bay xẹt qua, nhắm thẳng về phía đám người thành Bạch Ngân với tốc độ cực cao và sức nặng cực lớn.

Bởi vì có sự tồn tại của "Vực vô ám", hắn không thể nào ẩn nấp thân hình như lúc trước.

Đúng lúc Colin Iliad và Lovia phán đoán đòn tấn công của Mirgongen chỉ còn một giây là đến, thì kỵ sĩ Cự Nhân này lao đến được nửa chừng bỗng chém thanh kiếm bản bản màu trắng bạc xuống.

"Kẻ săn ma" Colin chưa vào trong phạm vi phòng ngự của ác linh Lovia, đột nhiên có linh cảm nguy hiểm, không chút do dự bổ nhào sang bên cạnh.

Uỳnh!

Vị trí ông đang đứng đột nhiên lóe lên một luồng ánh sáng màu bạc, phá hủy mọi thứ từ trong ra ngoài.

Thế tấn công rất kỳ dị, giống như tự dưng từ trong hư không sinh ra.

Cùng lúc đó, Colin Iliad lăn dưới đất cũng có sự biến đổi, cơ thịt trên người cấp tốc nở ra khiến quần áo bị xé nát.

Chỉ trong chớp mắt, "Kẻ săn ma" này đã biến thành Cự Nhân cao bốn mét, cơ bắp màu xanh đen, da màu lam xám, trên trán nứt ra kẽ hở tăm tối, mỗi một tấc trên cơ thể đều ẩn chứa sức mạnh vô biên cùng sức ảnh hưởng tinh thần kỳ dị và thần bí.

Người phi phàm dưới danh sách 4 nếu nhìn thấy cảnh tượng này, tất nhiên sẽ bị chấn động, đầu óc rất có thể sẽ xuất hiện cơn đau đớn đáng sợ khiến người ta mất đi lý trí, linh tính cũng bị ô nhiễm, mà nếu không thể chịu nổi sự ảnh hưởng này thì sẽ gặp một trong những hiện tượng như phát điên, mất khống chế, thậm chí chết bất đắc kỳ tử, không thể ngăn cản.

Đây là hình thái sinh vật thần thoại chưa hoàn chỉnh của một vị Bán Thần.

Colin Iliad ở trong "Vương đình Cự Nhân" vốn đã bị "Hoàng hôn" ảnh hưởng, không dám phóng thích trạng thái này, nhưng hiện giờ ông phát hiện ra, trong "Vực vô ám", cảm giác suy tàn này đã giảm bớt đi nhiều.

Ông lập tức nhấc hai thanh kiếm đã được ánh sáng bình minh bao phủ trở nên vô cùng to lớn lên, mở ra một trận chiến ác liệt với "Kẻ giết ánh sáng" Mirgongen trong khu vực ánh sáng chiếm đóng hoàn toàn, không hề có bóng râm.

Keng! Keng! Keng!

Ba thanh kiếm của hai Cự Nhân lúc thì va chạm vào nhau, lúc thì tách ra, tuy Colin Iliad đang ở thế yếu, nhưng vẫn rất vững vàng ngăn cản đòn tấn công của thủ lĩnh "Người săn đuổi vương đình".

Thỉnh thoảng trực giác của ông sẽ bất chợt cảnh báo nguy hiểm, lúc ấy ông sẽ đột nhiên nhảy ra khỏi chỗ cũ, hoặc là bắn lên hoặc là lăn đi, rời đến vị trí khác.

Mà khi ấy, chỗ mà ông đứng lúc trước luôn xuất hiện một luồng ánh sáng bạc đột ngột bùng lên từ trong ra ngoài.

Dereck đã nhắm chặt hai mắt lại, mặc kệ máu tươi đang chảy trên mặt mình, cố gắng duy trì "Vực vô ám", Heim và một "Kỵ sĩ bình minh" cũng không dám mở mắt, trợ giúp trưởng lão "Người chăn cừu" Lovia, để đội ngũ dần dần di chuyển về phía cung điện mà mọi người vừa đi ra kia, nhưng không được vượt quá phạm vi bảo vệ.

Nếu không có ác linh kỵ sĩ giáp bạc giúp đỡ, họ đã sớm bị những "cơn bão ánh sáng" thổi quét qua đây, những luồng ánh sáng bạc hiện lên không hề báo trước và sự rung lắc dữ dội của mặt đất đã cắt họ thành từng cục máu thịt rồi.

"Kẻ giết ánh sáng" Mirgongen dùng thực lực của bản thân, ép tiểu đội thăm dò thành Bạch Ngân vào cảnh khốn cùng, không có cơ hội đánh trả.

'Không hổ là thủ lĩnh của "Người săn đuổi vương đình", đây hẳn là tùy tùng của thần, cũng là cấp bậc đứng thứ nhất bên dưới Thiên sứ... Có nhiều năng lực phi phàm đáng sợ hơn so với "Kẻ săn ma", "Kỵ sĩ bạc"...' "Kẻ Khờ" Klein ở phía trên sương mù xám cầm "Quyền trượng Hải Thần", cẩn thận quan sát chiến cuộc.

Anh nhanh chóng thăm dò ra chỗ mạnh mẽ của "Kẻ giết ánh sáng" Mirgongen.

"Một là sức mạnh bảo vệ đã hóa thành thực chất, chính là bộ giáp toàn thân màu bạc kia. Hai là có thể trốn vào trong ánh sáng và che giấu ác ý, ba là "Kiếm bình minh" ngưng tụ ra có thể duy trì trong khoảng thời gian khá dài, có thể coi như vũ khí thông thường, cũng đủ sắc bén, am hiểu tịnh hóa, bốn là có thể tạo ra "Kiếm mảnh trắng bạc", nó có năng lực "lữ hành", có thể vòng qua phần lớn các vách tường, trực tiếp tấn công vào mục tiêu, thậm chí bùng nổ trong cơ thể mục tiêu, hơn nữa "Kiếm mảnh trắng bạc" này ngưng tụ ra gần như không có dấu hiệu báo trước, rất khó đoán ra..."

"Đây là thánh giả có sở trường về cận chiến, nếu không phải vị thủ lĩnh của thành Bạch Ngân có kinh nghiệm phong phú, trực giác mạnh mẽ, có thể dùng hình thái sinh vật thần thoại để chiến đấu, thì đã sớm bị người phi phàm cùng con đường áp chế trên mọi phương diện, gặp phải nguy hiểm... Đổi lại là mình, chưa biết chừng đã bị chém chết rồi. Đương nhiên, mình cũng không thể chiến đấu trực diện với thủ lĩnh của "Người săn đuổi vương đình" này được..."

"Nhìn từ tình hình trước mắt, bởi vì ác linh kia phải bảo vệ người chăn thả mình, không thể nào trực tiếp tham gia chiến đấu, tiểu đội thăm dò thành Bạch Ngân gần như không có khả năng chiến thắng. Ừm, họ đang lùi lại từng chút một, cực kỳ lí trí... Nếu thật sự không được thì đành phải để ngài "Kẻ Khờ" giáng lôi phạt xuống... Nhưng, "Chúa Sáng Thế Chân Thật" hẳn là đang nhìn chằm chằm vào nơi này... "Tia chớp gió bão" của mình chưa chắc đã nhanh chóng giải quyết được Mirgongen..." Trong lúc Klein suy nghĩ, bỗng nghĩ tới một vấn đề.

Đó chính là "Kẻ giết ánh sáng" Mirgongen không phải là Thiên sứ, dựa vào điều gì mà có thể sống từ cuối kỷ thứ tư cho đến giờ? Hắn cũng không phải là ma nữ, không phải ma cà rồng, lại càng không phải là "Người bất tử"!

Mà hắn có lý trí, nhìn từ những năng lực hắn thể hiện ra trong chiến đấu, chắc hẳn hắn không hề pha trộn đặc tính phi phàm của con đường khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro