Chương 49: "Người liên thể"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Emlyn liếc mắt nhìn Ian một cái, giơ tay quẹt chóp mũi, cười haha nói:

"Xem ra anh nghe không hiểu rồi. Thôi được, miêu tả đơn giản hơn chút là anh giúp tôi thu thập tin tức những người xa xứ đến từ thung lũng Paz, nhất là từ cao nguyên Astar ở Nam đại lục."

"Cụ thể là tin tức về phương diện gì? Người Nam đại lục ở Backlund cũng không ít, có chung huyết thống lại càng hay gặp." Ian không hề giận dữ vì bị khinh bỉ, bình tĩnh đưa ra vấn đề của mình.

Emlyn cười một tiếng rồi nói:

"Những tin tức khá bất thường, kiểu như làm việc lén lút, bí ẩn. Anh hẳn là biết rõ tôi đang nói gì."

"Người ở thung lũng và cao nguyên phù hợp với miêu tả của anh chắc chắn cũng không ít. Họ ở Backlund không phải làm người hầu, công nhân, thì là đầu trộm đuôi cướp, tham gia xã hội đen, mà mặt sau của những người này đều thỏa mãn điều kiện hành động khác thường, lén lút bí ẩn." Ian thành khẩn vạch trần yêu cầu không thực tế của Emlyn.

Emlyn đã sớm chuẩn bị việc này, hơi mỉm cười không rõ lắm, khẽ gật đầu:

"Vậy thì tin tức phù hợp với điều kiện đều báo cả lại cho tôi. Tôi sẽ tự mình sàng lọc. Ừm, ủy thác này sẽ trả trước cho anh 50 bảng, coi như là phí cơ bản trước để điều tra. Sau đó dựa theo tin tức thu thập được có giá trị cụ thể thế nào rồi tính tiếp, mỗi một tin sẽ trả thêm 20 bảng."

"Ai là người quyết định có giá trị hay không?" Ian suy nghĩ vài giây, lên tiếng hỏi.

Ở chỗ cậu, nếu thu trước 50 bảng thực ra là có thể nhận ủy thác rồi. Với số tiền này có thể thuê được mười mấy người điều tra nửa tháng từ khu đông đến khu Jowod cả ngày lẫn đêm.

Cậu cũng không thèm để ý mình có thể kiếm được bao nhiêu từ 50 bảng này, bởi vì không ít người phải sinh tồn dựa vào cậu, bình thường phải sắp xếp cho họ một vài việc có thù lao để làm, bằng không, cậu không thể nào có được tin tức một cách nhanh chóng.

Emlyn quan sát hai mắt của Ian, "A" lên một tiếng:

"Đương nhiên là tôi rồi, cậu hẳn rất rõ về danh dự của tôi."

'Đại thám tử Moriarty cũng chưa từng nói với tôi về điều này... ' Ian nói thầm một câu, thở dài đáp: "Được rồi, lần trước coi như hợp tác vui vẻ, tôi chọn tin tưởng anh."

Emlyn hài lòng gật đầu, lấy xấp tiền ra, đếm thêm 50 bảng tiền mặt ngoài khoản chính.

Trong quá trình đó, anh nghĩ đến khoản tiền tích trữ của mình chỉ còn lại 407 bảng, Emlyn nhất thời lại hơi tiếc nuối.

'Giờ còn 357 bảng...' Anh thu lại ánh mắt đang nhìn từng tờ tiền, đưa tiền mặt trong tay cho Ian.

Emlyn không dừng lại, đội mũ dạ ra khỏi phòng cờ tỷ phú, rời khỏi quán bar Người Dũng Cảm.

Trên đường, Emlyn bỏ tay đang giữ mũ ra, ngẩng đầu nhìn đám mây như chiếc bánh nướng trên trời, vẻ mặt dần nghiêm túc lại, lặng lẽ lẩm bẩm:

"Lần này "oan hồn" kia không có ở đây... đi đâu rồi?"

"Hừ, Ian tỏ ra chưa từng nghe đến Học phái Hoa Hồng, nhưng nhịp tim đập nhanh đã bán đứng cậu ta."

"Với cả, lần này cậu ta lại không hỏi Sherlock Moriarty đã trở lại Backlund chưa, không hề lo lắng chút nào... Chẳng lẽ Sherlock đã quay về Backlund, hơn nữa còn gặp mặt cậu ta?"

......

Thành Khẳng Khái Bayam, quần đảo Rorsted.

Bên ngoài một tòa nhà đang thắp đèn tường khí ga, gần chỗ cảng biển, "Thượng tướng ánh sao" Cattleya dẫn theo Frank Lee đang xắn tay áo sơ mi, để lộ ra lớp lông măng màu nâu, đi đến một góc không người, nhìn một bóng người dần hiện ra từ chỗ tối tăm.

Đây là "Người vô huyết " Heath Doyle phụ trách theo dõi "Thợ thủ công" Sharf, hắn có dáng người cao gầy, làn da nhợt nhạt gần như trong suốt, dáng vẻ yếu ớt đến độ chỉ cần một cơn gió thổi qua là sẽ ngã xuống.

"Trong thời gian gần đây có điều gì bất thường không?" Cattleya đẩy chiếc kính viền vàng trên mũi lên.

Heath Doyle "ừm" một tiếng nói:

"Ngày thứ ba kể từ khi các cô rời đi, có một người xa lạ đến gặp Sharf, ở lại khoảng một khắc đồng hồ. Tôi không tới gần, sợ bị phát hiện."

"Dựa theo sự dặn dò của thuyền trưởng, tôi có để thuộc hạ đi theo người xa lạ kia, nhưng đã bị cắt đuôi."

"Người xa lạ kia có tướng mạo thế nào?" Cattleya khẽ gật đầu nói.

Heath Doyle lấy ra một miếng thịt bò sống từ chiếc túi nhỏ đeo bên hông, máu ở bề mặt vẫn còn mới, nhưng không có chỗ nào bị ô nhiễm chạm vào, dường như đã biến thành một vật thể rắn thuần túy.

Sau đó, miếng thịt bò hòa tan trong tay Heath Doyle, nhỏ giọt xuống mặt đất giống như nước chảy, chúng ngọ nguậy như có sinh mệnh, phác họa ra một bức tranh chân dung.

"Đây là hiệu quả mà tôi muốn." Frank Lee hai mắt sáng ngời nhìn cảnh tượng này, biểu lộ suy nghĩ của mình với vẻ khá kích động.

Dưới cái nhìn chăm chú của hắn, Heath Doyle rất muốn né tránh, vừa thoáng nghiêng người, vừa chỉ xuống đất:

"Đại khái là có tướng mạo thế này."

Lúc này, một cuộn tranh màu máu đã thành hình, chủ thể là một người đàn ông có ngũ quan gần giống tộc người ở thung lũng Paz, để hai bộ ria, điểm đặc thù trên gương mặt người này là hai bên tai đeo khuyên dài ba sợi.

"Bông tai được chế tác bằng vàng, dáng người gầy gò, không có mỡ, nhưng rất khỏe mạnh." Heath Doyle bổ sung thêm.

Cattleya lập tức thu lại tầm nhìn khỏi mặt đất, hỏi:

"Sau đó thì sao?"

Heath Doyle lại "ừm" một tiếng:

"Sau đó không có ai đến gặp Sharf nữa, ngoại trừ đầu bếp và người hầu tạm thời mà hắn thuê. Tôi đã sắp xếp thuộc hạ điều tra, họ đều không có vấn đề gì."

"Ngày ngày Sharf sẽ đi tản bộ vào một giờ cố định lúc chiều muộn, tìm một cô gái đứng đường mang về, mãi đến hừng đông mới cho đối phương ra về... Tôi luôn theo dõi hắn, không phát hiện thấy giữa đường hắn có tiếp xúc với người kỳ lạ nào."

"Trong thời gian này biểu hiện của hắn thật sự bình thường?" Cattleya nhíu mày hỏi.

Theo cô thấy, bình thường chính là điểm khác thường lớn nhất!

Dù sao đây cũng là thành viên của Học phái Hoa Hồng liên quan đến tín ngưỡng "Mặt Trăng Nguyên Thủy".

Heath Doyle gật đầu khẳng định:

"Đúng vậy."

Cattleya nghiêng đầu liếc nhìn cửa chính căn nhà, trầm ngâm một lát rồi nói:

"Tôi vốn định dùng năng lực phi phàm để lẻn vào, dùng tốc độ nhanh nhất để khống chế Sharf, đưa hắn đi, tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Nhưng bây giờ xem ra, biện pháp tốt nhất là đến tận nhà gõ cửa gặp mặt."

Nguy hiểm chưa rõ khiến người ta sợ hãi nhất.

"Thuyền trưởng, tôi đi cùng cô." Frank Lee cảm thấy gần đây mình bận thí nghiệm, lâu lắm rồi không làm chuyện mà một lái chính nên làm, vội vàng lên tiếng đề nghị.

Cattleya vừa tháo chiếc mắt kính dày cộp ra, treo nó vào đai lưng của áo dài pháp sư màu đen, vừa gật đầu đáp:

"Được."

Nói xong, cô rời khỏi góc tối tăm, đi tới cửa chính của nhà "Thợ thủ công" Sharf.

Sau khi tới gần, cô ngẩng đầu nhìn trăng đỏ đang xuyên qua tầng mây trên trời cao, gập ngón tay, khẽ gõ ba cái lên cửa.

Không lâu sau, trong nhà vang lên tiếng bước chân, cửa chính 'kẹt' một tiếng mở ra.

"Thợ thủ công" Sharf không có thay đổi gì rõ ràng so với lần trước, vẫn gầy gò hơi đen, bọng mắt hơi sưng, trong đôi mắt màu nâu cố gắng gượng ra ý cười:

"Thượng tướng, lần này lại có chuyện gì?"

Hắn đứng ở cửa, chặn lại ánh đèn khí gas sau lưng, để khu vực này trở nên u ám, khiến mình như hòa vào bóng đêm.

Cattleya chăm chú nhìn hắn vài giây, thong thả mở miệng nói:

"Tôi có một ý tưởng mới, định mời anh làm thuyền viên của tôi."

Hai chân cô không hề nhúc nhích, dường như không có ý định đi vào.

Nét mặt "Thợ thủ công" Sharf chợt trở nên vặn vẹo, giọng điệu cũng có chút thâm trầm hơn:

"Vì sao?"

Ánh mắt Cattleya đột nhiên tập trung lại, tiếp đó chậm rãi nói:

"Bởi vì tôi là một hải tặc."

Hải tặc không cần lý do, muốn làm gì thì làm, tất cả chỉ dựa vào sự hài lòng của bản thân.

Cơ thịt trên gương mặt Sharf giật giật, trong đôi mắt một lần nữa toát ra ý cười:

"Tôi có thể trở thành thủy thủ của cô. Nhưng là một "Thợ thủ công", có lẽ ở thành phố sẽ phát huy tác dụng của tôi nhiều hơn."

"Tôi đồng ý với cách nói của anh." Cattleya đã giải tỏa ý chí kháng cự của đối phương: "Nhưng trước đó, anh cần đến "Tàu Tương Lai" của tôi ở một thời gian, trở thành bạn bè với những người khác."

Vẻ mặt ung dung của Sharf chợt trở nên lạnh lùng, giọng nói cũng chập chờn:

"Tôi sợ không khống chế được mình, hàng ngày tôi đều có dục vọng sinh sôi mãnh liệt..."

"Dục vọng sinh sôi mãnh liệt?" Frank Lee ở bên cạnh nghe được hai mắt sáng lên, hỏi lại một câu như để xác nhận.

Sharf giật mình, không biết nên gật đầu hay là lắc đầu.

Frank lập tức nhìn về phía "Thượng tướng ánh sao" Cattleya, hỏi với vẻ hơi hưng phấn:

"Thuyền trưởng, đây là trợ lý thí nghiệm của tôi sao?"

"Tôi rất thích đặc điểm này của anh ta!"

Cattleya im lặng mấy giây, gật đầu với vẻ từ tốn và nghiêm túc.

"Đúng vậy."

Frank nở nụ cười tươi, giơ tay phải về phía "Thợ thủ công" Sharf.

"Thật vui khi được biết đến anh, tự giới thiệu một chút, thợ lái chính "Tàu Tương Lai", Frank Lee."

Sharf lấy lại vẻ mặt bình thường, bắt tay đối phương với vẻ nghi hoặc, sau đó nói:

"Thật sự chỉ ở lại "Tàu Tương Lai" một thời gian thôi sao?"

"Tôi lấy danh dự của tôi ra cam đoan." Cattleya thành khẩn đáp lại, cũng lặng lẽ bồi thêm một câu trong lòng:

'Không bao lâu nữa, Nữ vương sẽ tự mình đến xử lý vấn đề của anh...'

"Được rồi, dù sao tôi cũng không đánh lại cô." Sharf nhún vai: "Hãy cho phép tôi thu dọn đồ đạc cá nhân."

Hắn lùi về sau hai bước, xoay người đi đến cửa cầu thang ở cuối đại sảnh.

Đi một lúc, hắn bỗng dừng bước, đưa lưng về phía Cattleya và Frank Lee, khẽ khàng chậm rãi nói một câu:

"Mặt trăng đêm nay vẫn đẹp như trước, đúng không?"

Không đợi câu trả lời, hắn tiếp tục đi về phía trước, biến mất ở cửa cầu thang.

Mãi đến lúc này vẻ nghiêm túc mới dần rõ ràng trên mặt Cattleya.

Sau khi Sharf mở cửa, cô đã dùng hai mắt mình nhìn ra được sự bất thường của đối phương.

Nếu nói Sharf ở quá khứ, linh thể là một nhân loại bình thường, thì hiện giờ chính là một người liên thể!

Khi "Người liên thể" ở dưới ánh trăng chiếu rọi, sẽ nhanh chóng lớn mạnh hơn.

'Đây không phải là vấn đề mà mình có thể giải quyết, viết thư nói với Nữ vương, với cả không quên lời thỉnh cầu được gặp mặt của Germand Sparrow...' Cattleya lặng lẽ thở dài, theo bản năng ngẩng đầu lên.

Trời cao, tầng mây mỏng manh, một vầng trăng đỏ sáng ngời mà yên ả.

......

"Câu lạc bộ sĩ quan xuất ngũ Đông Balam", khu Hilston, Backlund.

Dwayne Dantes và nghị viên Macht xuống xe ngựa của mình, cùng tiến vào cửa sảnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro