Chương 52: Thành lập mối quan hệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cunas Korger có đôi mắt lam thẫm gần đen, để đầu đinh hiếm thấy trong giai cấp cao tầng, bưng một ly sâm panh đến trước mặt Dwayne Dantes, khẽ cười nói:

"Vận may của ông hôm nay thật tốt, hơn nữa cũng đầy dũng khí."

'Nếu nói đến việc sau khi nhận được "Hối lộ", ván tiếp theo thường sẽ trực tiếp bỏ bài, chấp nhận mất cược mù, thì không phải là dựa vào vận may, mà là dựa vào tri thức... Về phần các thời điểm khác, đánh bài với mấy người một hồi, đã sắp dùng hết số vận may mà "Người thắng cuộc" Enuni tích góp mấy ngày nay rồi...' Klein lắc chiếc ly đựng thứ rượu màu vàng nhạt trong tay, than thở:

"Đối với một người không quan tâm đến kết quả mà nói, đương nhiên là đánh bài thế nào cũng không sợ hãi rồi."

"Haha, ca ngợi nữ thần!"

Anh dùng cách biểu đạt kín đáo kiểu Loen tỏ ý hôm nay mình chủ yếu đến đây để thua tiền, vận may tốt như thế là do thần linh phù hộ, không liên quan gì đến bản thân.

Cunas đêm nay thua không nhiều lắm, chỉ khoảng một hai trăm bảng, tuy số tiền đó so với lương mặt ngoài của hắn thì cũng coi như không ít, nhưng đối với một vị Bán Thần ẩn thân, thiếu tướng phó ban MI9 mà nói, thì tiền lương chỉ là một phần thu nhập nhỏ bé không đáng kể. Cho nên, hắn chẳng thèm để ý, lắc đầu cười nói:

"Con người không bao giờ nhìn thấy được sự sắp xếp của vận mệnh."

"Ông là một người thú vị, rất vui được làm quen với ông."

Câu cuối cùng kia của hắn một nửa là khen ngợi, một nửa là khách sáo, có nghĩa rằng cuộc nói chuyện đến đây là kết thúc.

Nhưng, Klein "biểu diễn" cả buổi tối, chỉ vì để quen biết vị Bán Thần con đường "Hắc hoàng đế" này, làm sao có thể bỏ qua như vậy được. Đầu tiên anh đáp lại một câu "tôi cũng rất vui khi được biết anh", tiếp đó giống như tùy ý mà xin chỉ bảo:

"Ngài thiếu tướng, anh có biết nhiều về trang viên ở vùng ngoại thành Backlund không? Tốt nhất là kèm thêm một rừng cây có thể săn bắn."

Từ tin tức nhận được ở chỗ tiểu thư "Chính Nghĩa", Klein biết được vị thiếu tướng phó ban Cunas Korger này không biết là do vấn đề về tính cách, hay là do đặc thù chức vị của bản thân, không những không thích tổ chức các loại vũ hội ở nhà mình, mà các vũ hội, buổi tụ họp cũng rất ít nhận lời mời.

Thứ hắn thích rất đơn giản, một là thích hút xì gà, nhất là loại "xì gà tù trưởng" đặc sản vùng Mikent Đông Balam, loại xì gà được công nhận là ngon nhất toàn thế giới, hai là thích đánh bài, chủ yếu là Poker, ba là thích săn bắn, quý thu đông thường xuyên ra ngoại ô Backlund, thậm chí là các nơi như quận Ahova, quận Đông Chester để săn thú.

Lúc trước Klein định mua trang viên đơn thuần là bỏ tiền ra để hòa nhập vào xã hội thượng lưu, còn chưa cân nhắc đến phương diện này. Hôm nay gặp được Cunas Korger, anh lập tức tăng thêm nhu cầu tương ứng, hi vọng có thể khiến đối phương hứng thú, đến lúc đó chưa biết chừng có thể mời được vị phó ban MI9 này cùng ra ngoại ô săn thú, trải qua một buổi cuối tuần vui vẻ, cũng tìm cơ hội ra tay.

Cunas Korger uống một ngụm rượu sâm panh, ngẫm nghĩ rồi nói:

"Tôi sẽ để ý giúp ông, nếu có chỗ nào thích hợp sẽ phái người tới, tới, phố Berklund nhỉ? Ừm, đến đó báo cho ông biết."

"Vô cùng cảm ơn." Klein thành khẩn đáp lại.

Cùng lúc đó, anh không khỏi thầm thương hại cho người hầu nam cũ Richardson vừa mới trở thành trợ lý quản gia. Người thanh niên khao khát cầu tiến kia gần đây đều đi sớm về muộn để thu thập tư liệu về trang viên ngoại ô ở Backlund cho chủ nhân, xem chỗ nào phù hợp với yêu cầu, chỗ nào có ý định bán ra, cũng đi thăm dò thực địa từng nơi một, yêu cầu mỗi một lựa chọn khi trình lên cuối cùng đều không được có vấn đề gì, tránh việc chủ nhân nhìn trúng nhà ai từ trong tư liệu, phái người đến hỏi mới phát hiện ra người ta vốn không muốn bán, hoặc là tình huống thực tế khác xa miêu tả trong tư liệu.

Mà sau khi Klein giữa chừng điều chỉnh nhu cầu, thì tất cả những công việc Richardson làm trước đó đều bị đạp đổ hết.

'Chủ thuê ác độc... ừm, đợi làm xong việc này, bảo Thanea trả cho cậu ta 5 bảng bằng lương một năm, trợ lý quản gia đương nhiên là phải kiếm được nhiều hơn người hầu nam... 5 bảng, còn không bằng một hai lần cược thêm trong cuộc chơi bài hôm nay... Một năm tiền lương của Richardson cũng chỉ có thể chơi được mấy ván...' Klein lặng lẽ cảm thán trong lòng, đột nhiên nhận thấy có một ánh mắt chuyển hướng đến mình.

Anh đường hoàng nhìn lại, phát hiện người nhìn mình là thượng tướng Emilius Levitt.

Quý ngài trung niên bảo thủ nghiêm túc này khẽ gật đầu rồi thu lại ánh mắt, không có ý định trao đổi với Dwayne Dantes, cũng không có động tác gọi người đến bắt người phi phàm hoang dã, dù sao đây cũng được coi là cộng sự hợp tác với quân đội, mà một thương nhân, nhà mạo hiểm có quan hệ rộng khắp Nam đại lục, tình cờ lấy được ma dược cũng không phải là chuyện hiếm thấy.

Đúng lúc này, thượng tá Calvin và nghị viên Macht đều tự cầm ly rượu đi đến chỗ Dwayne Dantes.

"Sao lại như thế?" Calvin đè thấp giọng, hỏi với vẻ bất đắc dĩ.

Bởi vì Dwayne Dantes thắng gần 1.000 bảng, ông ta và nghị viên Macht vì không để thượng tướng Emilius thua tiền, đành phải tự đổi sách lược, từ cẩn thận thành thả phanh, mỗi người tự thua vài trăm bảng, nên có chút đau lòng.

Họ làm thế cộng với những người khác thua nữa, khiến thượng tướng Emilius cuối cùng thắng hai ba trăm bảng.

Klein chỉ đành nhún vai trước câu hỏi này:

"Tôi cũng có xem bài chưa lật đâu!"

Ý ở ngoài lời của anh là việc này thuần túy thuộc về lĩnh vực vận mệnh, được các vị thần linh chiếu cố.

Mà từ trước đến nay, thần linh, Thiên sứ và "sự tồn tại bí ẩn" có quyền lực trong lĩnh vực vận mệnh, bao gồm "Nữ Thần Đêm Đen", "Kẻ Khờ", "Con rắn thủy ngân" Will Oncetin, Pares Zoroaster, "Kẻ nghịch thần" Amon và "Thiên sứ vận mệnh" Ouroboros, nhưng không chỉ giới hạn trong số này.

"Đây quả là một chuyện khiến người ta buồn rầu." Nghị viên Macht cười khổ, lắc đầu nói: "Tôi và Calvin đều thua đến mức không dám về nhà."

Họ thua mất số tiền khoảng một nửa năm thu nhập mặt ngoài.

Dwayne Dantes có thái dương hoa râm nghe vậy, trong ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc:

"Hai người thua lúc nào vậy?"

Anh lập tức chỉ vào đống đồng chíp đặt trước mình, nói:

"Tôi chỉ vừa khéo bảo vệ được 1.000 bảng mua vào lúc đầu, còn lại đều là của các ngài."

Thượng tá Calvin cùng nghị viên Macht thoáng ngẩn ra, liếc mắt nhìn nhau một cái rồi đều nở nụ cười.

"Là do chúng tôi chơi bài căng thẳng quá, tính sai mất rồi." Calvin gật đầu tán thành.

Klein cười một tiếng, sau đó chuyển đề tài, cũng đi tìm đồ ăn khuya đặt trên bàn trà bên cạnh.

........

Trong tòa tháp tròn, một trong hai tòa tháp đôi của Thành Bạch Ngân.

Dereck Berg được cho gọi vào, gặp Colin Iliad thủ lĩnh "Đoàn nghị sự sáu người".

"Cậu nói cậu có chuyện muốn xin chỉ bảo?" Colin trên mặt vẫn còn lưu lại khá nhiều vết sẹo cũ, nhìn thiếu niên có dáng người không tính là cao lớn đối diện, điềm đạm hỏi.

Dereck cúi người chào, thản nhiên đáp lại:

"Đúng vậy thưa ngài thủ lĩnh. Lúc tôi tấn thăng "Tư tế ánh sáng" cần phải thực hiện ở trong bóng tối thuần túy, nhưng một khi tiến vào bóng tối thì sẽ cực kỳ nguy hiểm. Tôi không biết giải quyết vấn đề này như thế nào."

Colin Iliad nghiêm túc lắng nghe, gật đầu nói:

"Cậu cần xác nhận một điểm, là bóng tối thuần túy, hay là bóng tối không có ánh sáng. Hai khái niệm này có sự khác nhau rất lớn."

"Nếu là cái sau, thì cậu xuống hầm giam ở dưới chân tháp tròn này là được. Cậu đã từng ở đó một thời gian rồi, hẳn là biết tôi đang nói gì."

Đối với nhà giam dưới chân tháp tròn, Dereck có nỗi sợ hãi rất sâu sắc, bởi vì đó là nơi đầu tiên cậu gặp phải "Kẻ nghịch thần" Amon, không những nhìn thấy đội trưởng tiểu đội thăm dò cũ bị dị biến, mà còn bị ký sinh, nếu như không cần thiết thì cậu thực sự không muốn nhớ lại.

Lúc này, nhận được lời nhắc nhở của thủ lĩnh, cậu mới chậm rãi điều động ký ức tương ứng ra, phát hiện dưới chân tháp trong này tuy mỗi phòng giam đều châm nến, nhưng một khi đốt cháy hết thì cũng chỉ đành đợi người canh gác đưa cơm và thuốc tới thì mới xin thêm được, mà việc đó thì không nhiều lần, một ngày chỉ có ba lần, khoảng cách giữa các lần cũng rất lâu.

Mà trong hoàn cảnh như vậy, hiện tượng quái vật xông ra, con người tự dưng biến mất chưa bao giờ xảy ra.

Dereck nhớ từng có một thời gian mình trông coi bóng tối không có ánh sáng, nhưng không hề gặp phải nguy hiểm gì.

Cậu ngẫm nghĩ một hồi, do dự lên tiếng:

"Bóng tối không ánh sáng dưới chân tháp tròn có pha trộn sức mạnh khác?"

Đây chính là loại sức mạnh ngăn lại xu hướng bóng tối làm người ta biến mất và nuôi dưỡng ra quái vật?

Colin Iliad nhìn lên hai thanh kiếm thẳng được treo giao nhau trên tường, khẽ gật đầu, thở dài một tiếng:

"Đúng vậy, cho nên nó được gọi là bóng tối không ánh sáng chứ không phải là bóng tối thuần túy."

Dereck hơi nhíu mày, giống như đang nhớ lại gì đó.

Qua vài giây, cậu nói với vẻ không chắc chắn lắm:

"Nếu là thế, bóng tối bên ngoài chân tháp trong cũng không phải là bóng tối thuần túy, trong rất nhiều điển tích lịch sử có ghi lại, bóng tối trước thời đại Đêm Đen sẽ không khiến người ta biến mất giống như bốc hơi, cũng không đưa đến quái vật như thai nghén. Bóng tối hiện giờ chắc chắn đã xảy ra dị biến, hoặc là có pha trộn sức mạnh khác, mới trở nên nguy hiểm."

"Không tệ, có thể liên tưởng đến điểm này chứng tỏ cậu đã tiến bộ... Bởi vậy tôi mới hỏi cậu, cần bóng tối thuần túy hay là bóng tối không ánh sáng?" Đôi mắt lam nhạt của Colin toát ra vẻ cảm thán.

'Việc này... chẳng lẽ chỉ có ở bên ngoài "Nơi thần khí" (Vùng đất bị thần bỏ rơi) mới tồn tại bóng tối thuần túy? Dereck ủ dột một hồi, mới lấy lại tinh thần:

"Ngài thủ lĩnh, tôi cũng không rõ lắm, tôi cần một thời gian để xác định lại."

Cậu tin rằng các thành viên nhiều kinh nghiệm và thực lực mạnh như ngài "Người Treo Ngược", ngài "Thế giới" trong hội Tarot có thể tìm ra được biện pháp ổn thỏa.

Colin Iliad không hỏi thêm nữa, gật đầu nói:

"Đi đi."

"Đến danh sách 5, cho dù phải cần thời gian rất lâu mới trở thành Bán Thần, thì cậu vẫn có cơ hội nắm giữ vật phong ấn nào đó."

.......

Khu Hilston, Backlund, Hugh thay áo jacket màu nâu, đội mũ lưỡi trai, cải trang thành một người đàn ông lùn bình thường.

Cô đã chính thức nhận được lời ủy thác, bắt đầu theo dõi điều tra quý ngài có tên Ernes Boyar kia, mà tham gia nhiệm vụ này với cô còn có vài vị thợ săn tiền thưởng.

Ernes Boyar nâng mũ dạ trên đầu lên, dùng gậy chống chỉ về phía trước, dặn phu xe:

"Tới khu St. George."

Đó là khu vực nằm ở phía Đông Nam Backlund, cách khu Đông một con sông Torquack.

Sau khi lên xe ngựa, ngồi vững, Ernes khịt mũi, nhìn ra cửa sổ, đột nhiên hừ một tiếng.

Là một Tử tước Huyết tộc, làm sao anh ta không phát hiện ra đám thợ săn tiền thưởng bản lĩnh kém đang theo dõi mình?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro