Chương 85: Tính khả năng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chân trời nổi lên một vệt sáng màu cam, một trang viên ở bờ Bắc sông Torquack lần lượt thức tỉnh trong làn sương mỏng của buổi sớm mai.

Franmi Cage cao lớn mập mạp đi vào phòng cho khách mà Cunas Korger ngủ tối qua, giơ tay gõ cửa phòng, định ăn sáng cùng vị phó ban MI9 này.

Nhưng bên trong không có ai đáp lại.

"Thiếu tướng tới phòng ăn rồi sao?" Franmi Cage cảm thấy nghi hoặc xoay người, rời khỏi tầng một này.

Đợi bữa sáng kết thúc, mọi người mới phát hiện ra không thấy Cunas Korger đâu. Họ được Dwayne Dantes dẫn đầu, đi đến bên ngoài gian phòng cho khách kia, nhìn quản lý trang viên Richardson lấy chìa khóa mở cửa phòng.

Bên trong không có một bóng người.

"Thiếu tướng Korger có sở thích tản bộ vào buổi sáng à?" Nghị viên Macht bóp xương gò má hai bên, nghi hoặc hỏi.

Franmi Cage không chút do dự lắc đầu đáp:

"Không hề."

"Đêm qua mọi người có nghe thấy động tĩnh gì không?" Portland Mormont hiệu trưởng trường đại học kỹ thuật Backlund nhìn quanh một vòng, lên tiếng hỏi.

Nghị viên Macht hồi tưởng lại rồi nói:

"Không có, nơi này rất yên tĩnh, rất thích hợp để nghỉ ngơi."

Bên cạnh ông ta, Hazel cảm thấy tò mò nhìn vào trong phòng, nhưng không thể nghĩ ra tình huống có thể xảy ra.

Lúc này, Franmi Cage đưa ra suy đoán của mình:

"Thiếu tướng Korger là nhân vật quan trọng trong quân đội, thường xuyên có chuyện đột xuất cần ngài ấy xử lý. Có lẽ ngài ấy đã sớm rời khỏi trang viên, quay về Backlund rồi."

Rõ ràng là vị xe động cơ hơi nước Tycoon này đang cố gắng khiến sự tình có vẻ không nghiêm trọng như thế.

'Dường như anh ta biết một chút, ít nhất có thể đoán ra được Cunas Korger đến trang viên Bài Ca Hoa Hồng là có mục đích của riêng mình...' Klein nghe họ nói chuyện, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng, nói với quản gia Walter và quản lý trang viên Richardson:

"Hỏi người hầu trong trang viên xem tối qua hoặc sáng nay có từng gặp thiếu tướng Korger hay không."

"Nếu không thì phái người quay về Backlund, đến gặp người nhà thiếu tướng Korger, báo chuyện này cho họ biết, cũng để họ quyết định có cần lập tức báo cảnh sát không."

Giao việc xong, Klein sờ thái dương hoa râm, nói với đám khách khứa nghị viên Macht:

"Chuyện chưa thể biết rõ ngay được, có lẽ thiếu tướng Korger thật sự chỉ là có việc gấp cần rời đi, không thể vì việc này mà trì hoãn ngày nghỉ của mọi người được. Thế này đi, chúng ta tiếp tục cuộc săn bắn như dự định, có cảnh sát đến thì sẽ quay về."

Bởi vì người bạn Franmi Cage của thiếu tướng Cunas Korger đã đưa ra lý do cho việc gấp này, vả lại còn rất có sức thuyết phục, cho nên đám người nghị viên Macht đều tán thành ý kiến của Dwayne Dantes, lần lượt rời khỏi nơi này.

Hazel đi ở cuối cùng, liếc mắt nhìn căn phòng bên cạnh và căn phòng cho khách mà thiếu tướng Cunas Korger ở, cứ cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp lắm, theo bản năng muốn dùng năng lực "Học giả giải mã bí mật" để dựng lại tình huống nơi đó.

Nhưng, ở sâu trong lòng cô cũng theo đó chợt xuất hiện một nỗi sợ hãi mãnh liệt, không biết mình đang sợ hãi cái gì, cuối cùng cô đành bỏ qua quyết định này.

Hazel mơ hồ cảm thấy mình đã có chút kinh nghiệm từ chuyện tương tự, mà kinh nghiệm đó nói cho cô biết không xem những chuyện không nên xem, không nên nghe những âm thanh không nên nghe.

Đợi đến khi khách khứa và nhóm người hầu rời khỏi tầng này, trong căn phòng bên cạnh phòng cho khách của Ciunas, một tấm thảm dày bên dưới bàn trà đột nhiên động đậy.

Nó từ dưới sô pha, bàn trà từ từ cuộn lại, không tạo ra động tĩnh quá lớn.

Sau đó, tấm thảm màu nâu vàng đứng thẳng lên, để lộ ra một tình huống khác.

Nó như máu thịt được đông kết lại!

Trong lúc máu thịt lúc nhúc hợp lại, cái thảm này nhanh chóng biến trở lại thành một người, là một thanh niên người lai trẻ tuổi.

Chính là người hầu nam bên cạnh Dwayne Dantes, Enyuni.

Còn người hiện giờ đang đi theo Dwayne Dantes chính là Cunas Korger, hai người họ có gương mặt giống nhau, dáng người giống nhau!

Đối với Klein mà nói, thật ra không cần phải để "Người thắng cuộc" Enyuni ngụy trang bằng cách này, biến thành một dáng vẻ khác, trà trộn trong đám người hầu, dùng ảo thuật quấy nhiễu cảm quan của họ, khiến họ không thể phát hiện có thêm một người, là biện pháp đơn giản ổn thỏa hơn cả. Nhưng "sắm vai" cho một vị Bán Thần lại có vai trò quan trọng của nó, đây là một trong những điểm mấu chốt của việc tăng tốc độ tiêu hóa ma dược, kháng cự lại khuynh hướng mất khống chế và phát điên. Cho nên trong rất nhiều thời điểm xử lý chi tiết vụ việc, Klein sẽ cố ý theo đuổi "Quỷ dị".

Đương nhiên, anh cũng không muốn làm hại đến những người vô tội, cho dù xây dựng bầu không khí quỷ dị đáng sợ, cũng cố gắng không để người khác phát hiện ra, tránh việc họ hoảng sợ quá độ, để lại vết thương tâm lý.

Bầu không khí đáng sợ quỷ dị này chủ yếu là dùng cho chính bản thân anh, khiến ma dược trong cơ thể sinh ra sự tán đồng, không cần nghi ngờ nó sẽ đẩy nhanh tiến độ tiêu hóa, nhưng thiếu mất phản ứng của người xem thì ý nghĩa của việc "nhập vai" sẽ không đầy đủ, tốc độ tiêu hóa ma dược "Pháp sư quỷ dị" chắc chắn cũng không được nhanh như mong muốn. Cho dù làm bao nhiêu việc, tiến hành bao nhiêu lần nhập vai như vậy, Klein cũng cảm thấy năm nay mình chưa có khả năng tiến vào danh sách 3.

......

Trong một căn phòng hai gian cho thuê ở khu Đông Backlund.

Hugh ngồi trên chiếc ghế không đủ vững chãi, nhìn ra ngoài cửa sổ suy nghĩ đến xuất thần, vẻ mặt âm u hiếm thấy.

Fors nuốt nước bọt, đi đến ngồi xuống đối diện Hugh, chặn lại tầm mắt của cô.

"Hình như cậu bỗng mất đi động lực?"

"Là vì đáp án kia khiến cậu không biết nên tiếp tục thế nào? Hay là vì quốc vương là người cậu không thể tiếp xúc?"

Ánh mắt Hugh hơi động đậy, thong thả sống lại, cô đáp:

"Bất kể là lấy lại danh dự cho cha tớ, hay là báo thù, khi đối mặt với một quốc vương, thì hi vọng đều trở nên xa vời. Tớ không thể nghĩ ra được cách nào có thể hoàn thành chuyện tương tự..."

"Đó là vì cậu còn quá yếu, đợi đến khi cậu tới danh sách 4, trở thành Bán Thần, cậu sẽ phát hiện ra có biện pháp nào đó, chỉ là khá nguy hiểm!" Fors dùng cách khích lệ để khuyên một câu: "Ngoài ra, cậu có thể lợi dụng người khác, giống như người theo dõi Shermane kia, cô ta cũng muốn biết Tử tước Stratford nguyện trung thành với ai, chắc chắn sẽ rất hứng thú với bí mật của quốc vương."

"Shermane..." Hugh lặp lại cái tên này, tinh thần dường như được hồi phục.

Trên bàn bên cạnh hai người đang đặt một giá chữ thập màu xanh đồng và một viên đá quý màu lam thẫm như con mắt dựng thẳng.

Bên ngoài viên đá quý gồ lên từng đường hoa văn như sợi tơ, chính là đặc tính phi phàm do Shermane sau khi chết phân tách ra. Nó khiến mọi vật xung quanh trở nên nhu hòa, đẹp lên vài phần, nhưng vì sự tồn tại của giá chữ thập màu xanh đồng kia mà hào quang của nó chỉ có thể rụt lại trong một phạm vi rất nhỏ.

"Người theo dõi kia là một trong những hung thủ hại chết Shermane." Hugh nói khá nghiêm túc.

Các cô đã tìm một nơi mai táng Shermane, và Fors cũng mở "Bút ký lữ hành Lehmanor" ra, tiến hành một lần an hồn.

Fors lập tức gật đầu:

"Đúng vậy, cho nên mới lợi dụng cô ta để điều tra bí mật của quốc vương, chạm vào những nguy hiểm tiềm ẩn."

"Không phải cậu nói cô ta có khả năng cao đã theo dõi chúng ta từ trước sao? Chúng mình tìm cơ hội ngụy trang quay về nơi đó, quăng một tờ giấy vào trong hộp thư báo, viết là Tử tước Stratford nguyện trung thành với quốc vương George III, mà George III đang che giấu một bí mật lớn, tin rằng vị kia có thể nhìn thấy."

Hugh cẩn thận ngẫm nghĩ, nghiêm túc gật đầu nói:

"Được."

Sau khi trao đổi xong kế tiếp phải làm thế nào, Fors đứng lên, chỉ vào giá chữ thập màu xanh đồng kia, nói:

"Chúng ta đã nhiều lần nhận được sự trợ giúp từ Ngài "Kẻ Khờ", đây là thời điểm để chúng ta bày tỏ tấm lòng, tớ định sẽ hiến tế nó cho Ngài "Kẻ Khờ", cậu không có ý kiến gì chứ?"

"Không." Hugh không do dự đáp lại.

.......

Trang viên Bài Ca Hoa Hồng, lại đến hoàng hôn, bởi vì tin tức do người nhà Cunas Korger gửi đến nói là chờ thêm một chút, vị phó ban MI9 kia thường xuyên có hành vi tương tự, liên quan đến bí mật an toàn quốc gia, cho nên đám người nghị viên Macht không hề hoảng hốt bối rối, dùng động vật mình săn bắn được tiến hành một buổi tiệc nướng không giống bình thường ở bãi cỏ sau trang viên.

Nhìn các quý ngài xắn tay áo, tự mình bận rộn bên giá nướng, nhìn các quý cô thỉnh thoảng lại tới giúp đỡ, nhìn bọn trẻ chạy tới chạy lui, nóng lòng muốn thử, Klein bưng ly rượu trắng ngọt đặc sản của trang viên Bài Ca Hoa Hồng, ngồi xuống một chiếc ghế gỗ trắng, khóe môi hơi nhếch lên thành nụ cười rõ ràng.

Bên cạnh anh, người hầu nam Enyuni đứng nghiêm đợi lệnh.

Mà trong một căn phòng nào đó của tòa nhà chính, một đôi mắt đang lặng lẽ nhìn chăm chú xuống dưới, nó cũng thuộc về một người giống hệt như Enyuni.

Gió đêm thổi qua, Klein đang định đứng dậy, đến trước giá nướng định thử món thịt nướng tên là phong vị Dipsi gì đó, bỗng thấy một bóng người nhanh chóng phác họa ra phía trước.

Đó là Arianna mặc áo dài đơn sơ, thắt đai lưng bằng vỏ cây.

Vị Người hầu của Bí Ẩn này nhìn Dwayne Dantes nói:

"Di tích dưới lòng đất kia không có thứ gì đặc biệt..."

Cô lập tức tìm ra trọng điểm từ tình huống mình và ba vị Tổng giám mục nhìn thấy ở nơi đó, cùng những gì thân vương Sonia Grove Augustus đã nói, rồi kể lại một lần.

'Điều này không hợp lý...' Trong đầu Klein trước tiên là xuất hiện sự hoài nghi.

Bởi vì bên Tử tước Stratford có "Thánh nữ trắng" Catherine cung cấp sự trợ giúp, điều này chứng tỏ rằng phe phái quốc vương và giáo phái Ma Nữ không hề cắt đứt liên hệ.

Tiền đề là sự kiện sương mù Backlund đã xảy ra, mà họ vẫn còn liên hệ với giáo phái Ma Nữ, thì việc này không thể dùng lý do họ ích kỷ muốn độc chiếm di tích "Huyết hoàng đế" để giải thích được.

'Đã hợp tác sâu sắc như vậy, chẳng lẽ giáo phái Ma Nữ, Hội Tâm lý luyện kim không yêu cầu phân chia những gì thu hoạch được?'

'Một khi đã vậy, vì sao không trực tiếp tìm ba đại giáo hội?'

Trực giác Klein cho rằng vấn đề của khu di tích kia chưa thực sự bị phát hiện, anh nghi ngờ liệu có phải giữa chừng đã bại lộ tin tức, khiến bên quốc vương kịp chuẩn bị hay không.

"Có quý cô Arianna ở đây, có thể loại trừ khả năng đối phương dùng các cách như bói toán và lời tiên tri để phát hiện ra..."

"Từ lúc mình giải quyết Cunas Korger, đến khi ba đại giáo hội hợp sức hành động, không quá mười người có thể biết được chuyện này, vả lại toàn bộ đều là lãnh đạo cấp cao của giáo hội, sao có khả năng để lộ bí mật..."

"Tử tước Stratford xảy ra vấn đề đã khiến người trong di tích dưới lòng đất khởi động phương án khẩn cấp ư? Không, địa vị của ông ta còn chưa đến cấp bậc ấy, Cunas Korger cũng không rõ tình hình cụ thể lắm, huống hồ là ông ta? Ông ta cũng chỉ phụ trách giao thiệp với giáo phái Ma Nữ, xử lý một vài chuyện bên ngoài, chưa biết chừng ông ta còn không biết về sự tồn tại của di tích dưới lòng đất..." Suy nghĩ nhanh chóng xoay chuyển trong đầu Klein, tìm kiếm nguyên nhân.

Đầu tiên anh loại trừ khả năng chuyện của Tử tước Stratford đã khiến đối phương có sự chuẩn bị, dù sao vị thị vệ trưởng cung đình kia cũng không phải là nhân vật mấu chốt, quan trọng như vậy.

Như thế, khả năng có thể giải thích toàn bộ sự việc cũng giảm đi rất nhiều, một là người giữa chừng biết được bí mật vì một lý do nào đó mà vô tình hoặc cố ý tiết lộ tình hình, hai là trạng thái nhìn thì như bình thường của Cunas Korger đã bị ai đó phát hiện ra manh mối, nhưng Klein hoàn toàn không phát hiện ra điều gì.

'Hợp tác với họ còn có Hội Tâm lý luyện kim... Chẳng lẽ một suy nghĩ nào đó của mình đã bị đọc được, để lộ bí mật? Nhưng mình đã thêm sương mù xám vào, dù thế nào chăng nữa cũng sẽ có chút dị thường, giống như lúc trước cùng Anderson đối mặt với vị Bán Thần "Khán Giả" kia... Hội Tâm lý luyện kim vốn do Hermes để lại, Hermes là...' Nghĩ đến đây, đồng tử Klein đột nhiên hơi phóng to ra.

Anh theo bản năng ngăn mình tiếp tục suy nghĩ sâu thêm, nhưng sau khi nhìn thấy Arianna lại yên tâm, lên tiếng hỏi:

"Nơi này rất bí ẩn phải không?"

"Rất bí ẩn." Arianna bình tĩnh đáp lại.

Phía sau cô người đến người đi, nhưng không một ai phát hiện ra.

Klein hít một hơi, suy nghĩ rốt cuộc thành hình trong đầu:

'Trong nhật ký của Đại đế Russell đã từng nói, thành viên của tổ chức bí ẩn kia đều là đại nhân vật...'

'Như vậy liệu có tồn tại một khả năng, lãnh đạo cấp cao nào đó của ba đại giáo hội kia là thành viên của "Hội ẩn sĩ hoàng hôn" hay không?'

'Hơn nữa di tích mà mấy người Tổng giám mục Arianna nhìn thấy không phải là di tích thực sự, mà là di tích Adam đã tưởng tượng ra thì sao?'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro