Chương 25: Hai nghi thức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phía trên sương mù xám, trong cung điện cổ xưa, bóng dáng Klein hiện ra.

Lúc này, trên chiếc ghế dựa cao thuộc về "Kẻ Khờ", đang có một "người" ngồi bị sương mù xám trắng bao phủ.

Khi Klein trở lại "Nguyên bảo", "người" này sụp đổ trong nháy mắt, hóa thành một "Trùng linh hồn" trong suốt vặn vẹo, bay đến trên người Klein, chui vào.

'Cũng may "0-02" chỉ hạn chế không thể để lộ bí mật, không thể trở về, mình và phần "Trùng linh hồn" ở lại giữ "Nguyên bảo" này cũng không bị cắt đứt liên hệ, nếu không chúng nó đã mất khống chế biến thành quái vật...' Klein âm thầm cảm khái một câu, ngồi vào vị trí thuộc về "Kẻ Khờ", cầm lấy lá bài "Kẻ Khờ" trước đó đã hiến tế lên.

Bởi vì "Lá bài khinh nhờn" này đã mở ra, cho nên không cần anh tìm kiếm từ ngữ để giải mã nữa, chỉ cần đưa linh tính vào, là có thể nhìn thấy biến hóa tương ứng sinh ra.

Lá bài "Kẻ Khờ" nhanh chóng biến thành một cuốn sách hư ảo hơi co rút, theo ý niệm của Klein dẫn dắt, không ngừng lật ra sau, cho đến hai trang cuối cùng:

"Danh sách 1: Người hầu của quỷ bí."

"Đây là Thiên sứ phụng dưỡng Quỷ bí, bước đầu nắm giữ quyền hành lĩnh vực tương ứng, có thể gọi 'Dây linh thể' tồn tại trong vật phẩm nguyên bản lên, có thể mang rất nhiều sự vật thực thể hoặc khái niệm trừu tượng tổ hợp lại cùng một chỗ..."

"Phối phương ma dược như sau:

"Tài liệu chính: Một phần đặc tính phi phàm 'Người hầu của quỷ bí'."

"Tài liệu phụ trợ: chín loại đặc sản trong Linh giới."

"Nghi thức tấn thăng: Thành lập một thị trấn từ những con rối thuần túy, đồng thời thiết kế quỹ đạo vận mệnh cho từng con rối, để cho chúng tương tác và thúc đẩy lẫn nhau, suy diễn ra một bức tranh sinh hoạt sống động và chân thật, đồng thời tạo ra một khu vực đối ứng trong Linh giới."

"Thị trấn này quy mô càng lớn, con rối càng nhiều, sinh hoạt hằng ngày càng tinh tế, vận mệnh khác nhau càng sinh động và chân thật, kéo dài càng lâu, hiệu quả nghi thức sẽ càng tốt."

"Danh sách 0: Kẻ Khờ."

"Đây là thần linh chân chính, từ ý nghĩa nào đó mà nói, thần chính là hóa thân của quyền năng đối ứng... Thần am hiểu dùng các loại phương thức lừa gạt vạn vật, thể hiện ra đủ loại kỳ tích không thể tưởng tượng..."

"Phối phương ma dược như sau:

"Tài liệu chính: 'Tính duy nhất' con đường 'Kẻ Khờ', đặc tính phi phàm của bản thân và hai phần 'Người hầu của quỷ bí'"

"Tài liệu phụ trợ: Nắm trong tay ít nhất một phần tư sương mù lịch sử."

"Nghi thức tấn thăng: Lừa gạt thời gian, lịch sử hoặc là vận mệnh một lần."

Đọc xong, chân mày Klein dần cau lại, trong lòng lẩm bẩm không tiếng động:

"So với nghi thức tấn thăng 'Người hầu của quỷ bí', 'Kẻ Khờ' thật sự là quá mức trừu tượng... Làm thế nào mới có thể tính là lừa gạt thời gian, lịch sử hoặc là vận mệnh? Rồi làm thế nào để chắc rằng có thành công hay không?"

"Nắm giữ ít nhất một phần tư sương mù lịch sử, với mình mà nói coi như đơn giản, một mặt mình hiểu biết bí ẩn cổ đại cũng đủ nhiều, thắp sáng mảnh vỡ lịch sử không ít, một mặt khác, mình có thể thông qua 'Nguyên bảo' trực tiếp gây ảnh hưởng đối với sương mù lịch sử..."

"Trước mắt không suy xét đến vấn đề trở thành 'Kẻ Khờ', trọng tâm trước mắt là 'Người hầu của quỷ bí', đường là phải đi từng bước tới, a, đương nhiên, người may mắn nào đó thì có thể trực tiếp bay..."

"Chín loại đặc sản Linh giới tìm rất dễ, cho dù là nhờ tiểu thư tín sứ hỗ trợ, hay là thỉnh giáo bảy luồng sáng, thì đều không thành vấn đề... Cái nghi thức tấn thăng kia gần sát với hoàn cảnh xung quanh Zarathu, tổ tiên gia tộc Antigonus, lại ăn khớp với câu nói 'Có liên hệ chặt chẽ với Linh giới' của bảy luồng sáng, có thể phán đoán bước đầu là thật."

Nghĩ đến đây, Klein lấy con lắc thạch anh quấn quanh cổ tay trái xuống, dùng phương thức bói toán xác nhận tính chân thật của phối phương ma dược "Người hầu của quỷ bí".

Điều này không phải anh không tin Đại đế Russell, mà là trước khi vị đồng hương này chế tác "Lá bài khinh nhờn", hẳn cũng đã bị ngài "Cửa" ảnh hưởng, đi lên mặt trăng, gặp "Mẫu thần sa đoạ" ô nhiễm và ăn mòn, và bị vặn vẹo ký ức tương ứng.

Nguyên nhân vì thế, Russell ở giai đoạn cuối có chôn một chút cạm bẫy ở những vị trí quan trọng trong "Lá bài khinh nhờn" hay không là chuyện hoàn toàn có khả năng xảy ra.

Ở phương diện này, Klein luôn luôn cẩn thận.

"Nói đến bản thể của 'Mặt Trăng Nguyên Thủy', vị 'Mẫu thần sa đoạ' mạnh nhất Ngày Cũ kia, từ danh hiệu mà xem ra, đại đế sẽ không bất tri bất giác mà bị làm nhục chứ... Ở trên mặt trăng, có lẽ còn có rất nhiều anh chị em đang sinh sống mà Bernadette chưa từng thấy qua, đương nhiên, không nhất định sẽ phân chia giới tính..."

"Con rối mà nghi thức 'Người hầu của quỷ bí' cần có thể thu hoạch từ Vùng đất bị thần bỏ rơi, nơi đó có rất nhiều quái vật cũng là một ưu điểm, hơn nữa mình trước đây cũng tích góp được không ít." Klein trong khi để suy nghĩ phát tán, quay đầu nhìn về một phía khác của cung điện cổ xưa, để cho sương mù xám trắng bên cạnh khu vực đống đồ linh tinh tiêu tán một chút.

Theo sương mù lui dần, nơi đó lộ ra một loạt ghế ngồi màu nâu nhạt, trên mỗi một cái ghế đều có một bóng người đang ngồi.

Trong những bóng người này có cự nhân mặc khôi giáp toàn thân màu bạc, có nhân loại mặc quần áo sợi đay, ngũ quan dị dạng, có khối máu thịt lớn mọc đầy những con mắt... Bọn họ yên tĩnh ngồi ở đó, ánh mắt dại ra mà lạnh nhạt nhìn chăm chú về phía bàn dài loang lổ, từng nhóm, từng hàng thẳng tắp.

Đây đều là những con rối mà Klein sưu tập được ở vùng đất bị thần bỏ rơi, mỗi lần cần dời đi, khi không tiện mang theo bên người nhiều, anh sẽ hiến tế một nhóm lên phía trên sương mù xám.

Đương nhiên, cái này không liên quan đến ý thức bảo vệ môi trường, mà là do đã gặp được cảnh tượng Zarathu bày ra ở trấn nhỏ sương mù, khiến trực giác của Klein cho rằng nghi thức nào đó sau này đại khái sẽ cần đến rất nhiều con rối, cho nên, ở phương diện này anh vẫn rất tiết kiệm.

Về phần vì sao không mang những con rối này treo lên, mà chỉ để cho chúng ngồi như trong kịch trường được thể hiện ra, bản thân đảm nhiệm là người xem, bởi Klein cảm thấy hành vi này của tổ tiên gia tộc Antigonus và Zarathu có chút biến thái.

Anh từng thử bắt chước, mục đích là vì để nhập vai, hiện tại đã không cần.

"Nhưng dạng thành thị con rối này nên sinh ra tin tức đối ứng với linh giới như thế nào? Linh giới là thể tập hợp của các tin tức từ quá khứ, hiện tại đến tương lai, nhưng không trực tiếp bao hàm loại sự vật giả dối này..."

"Thông qua nhận thức của người khác để sinh ra? Hành vi, lời nói của mỗi một sinh linh đều sẽ lấy hình thức trừu tượng phản ánh đến Linh giới, trở thành nguồn suối bói toán, sau khi hành vi nào đó, lời nói nào đó, ý niệm mãnh liệt nào đó của chúng đều rõ ràng cấu tạo ra một tòa thành thị con rối, vậy hình chiếu Linh giới của tòa thành thị này sẽ xuất hiện 'tồn tại chân thật'..."

"Bên trong cái này bao hàm 'tác động qua lại' liên quan đến huyền bí tầng cấp sâu của Linh giới..." Klein có chút suy nghĩ đóng lại lá bài "Kẻ Khờ", cầm nó thưởng thức ở trong tay.

Bởi vì đã đạt tới cấp Thiên sứ, anh có nhận thức nhất định đối với việc chế tác "Lá bài khinh nhờn":

Lúc đó Russell không chỉ có thể hấp thu sức mạnh từ trong tri thức, mà còn có thể mang sức mạnh trên ý nghĩa thực chất trao cho tri thức trừu tượng!

Về phần vị đại đế này dùng tài liệu gì để chế tác, làm thế nào để phản bói toán và phản lời tiên đoán đến cấp thần linh, Klein trước mắt còn chưa thể biết rõ.

Lại suy nghĩ một hồi, Klein thử thăm dò dung hoà lá bài "Kẻ Khờ" vào trong cơ thể.

Trạng thái của anh lập tức có biến hóa, bên ngoài thân có thêm tầng quần áo năm màu, trên đầu xuất hiện đồ trang sức cực kỳ hoa lệ, khí chất rõ ràng cực kỳ sâu thẳm khủng bố, lại tự mang vài phần cảm giác buồn cười, trêu tức, hoang đường, hiện ra một loại trạng thái mâu thuẫn quỷ dị.

"Nguyên bảo" thêm vào làm cho cả không gian đang nhẹ nhàng lay động hẳn lên, tựa như muốn quỳ lạy dưới chân vị thần linh khó có thể miêu tả cụ thể này.

"Cấp bậc được đề cao một chút, những cái khác không có biến hóa gì quá thực chất, dù sao mình đã là chủ nhân của 'Nguyên bảo', a, cái này giống như là thêm một món thời trang có thể phô trương khí chất vậy..." Klein lắc lắc đầu, tự giễu hai câu.

Cùng lúc đó, trên người anh có từng "Trùng linh hồn" trong suốt vặn vẹo đi ra, tập hợp với nhau thành một bóng người giống anh như đúc.

Sau khi phân hoá ra "bản thân" luôn luôn có thể hưởng ứng cầu nguyện, Klein trở lại thế giới hiện thực, bước chậm trong thành phố Berdan, lấy phương thức nguyện vọng trị liệu thương tích cho mọi người, đồng thời từ trong miệng bọn họ biết được một mặt nào đó của chiến tranh.

...........

"Cứt chó!" Dantiz sau khi nghe được thuyền viên báo cáo, nhịn không được mắng một tiếng: "Bọn họ thế mà ăn cả dầu cá voi? Các người sao lại không ngăn cản?"

Thời điểm đi ngang qua quần đảo Gargas, Dantiz và nhóm thuyền viên mua một đống dầu cá voi còn chưa chế biến, chuẩn bị mang về Bayam bán lại với giá cao, ai mà ngờ, lại bị nhóm "nửa cự nhân" thành Bạch Ngân "ăn vụng" một phần.

Tên thuyền viên kia nhìn thần sứ, nhỏ giọng nói:

"Bọn họ căn bản nghe không hiểu chúng tôi nói cái gì, chúng tôi cũng nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, chỉ có tên vóc dáng thấp nhất kia là có thể trao đổi, nhưng cũng không phải bất cứ lúc nào cũng có thể tìm được hắn, hắn luôn đi chỗ mặt trời có thể chiếu đến để minh tưởng, mỗi lần đều sẽ thay đổi vị trí mới."

Dantiz theo bản năng cười nhạo một tiếng:

"Đây là kết quả của việc thất học."

"Các người nếu có thể nắm giữ tiếng Feysack cổ, tiếng Cự nhân, tiếng Tinh linh vân vân các loại ngôn ngữ giống như tôi, thì sẽ không có chuyện như vậy xảy ra."

"Đương nhiên, loại thiên phú ngôn ngữ này có liên quan đến chỉ số thông minh, các người cũng không cần quá miễn cưỡng."

Tên thuyền viên kia cẩn thận nhìn Dantiz:

"Thần sứ đại nhân, phần bọn họ ăn là phần dầu cá voi mà ngài mua."

"... Cứt chó!" Dantiz phản ứng nhanh hơn so với suy nghĩ xông về phía khoang thuyền.

Sau một hồi qua lại, Dantiz thu được một phần đặc tính phi phàm danh sách 8 làm bồi thường, cũng không biết là mình buôn bán lời, hay là thiệt, dù sao chất dịch dơ bẩn của quái vật còn lưu lại trên phần đặc tính kia làm cho hắn có chút ghê tởm muốn ói.

Đợi cho con thuyền quay trở lại vẻ bình tĩnh, "Thành Khẳng Khái" Bayam đã gần ở trước mắt tiểu đội dò đường thành Bạch Ngân.

Dereck dẫn đám người Liaval và Candice lên boong tàu, nhìn ra xa về phía mục tiêu của chuyến "Lữ hành" này.

Tuy bọn họ đã đi qua không ít cảng, nhưng vẫn không được cho phép rời thuyền, chỉ có thể nhìn ở xa xa, hiện tại rốt cuộc là lần đầu đặt chân xuống lục địa bên ngoài.

Cho dù là như vậy, bọn họ vài lần trước đó từ xa xa đã thấy được số lượng lớn người, rất nhiều căn nhà và khốn đốn đau đớn cũng không thể che dấu được tinh thần phấn chấn, vẫn làm cho bọn họ càng thêm hướng tới sinh hoạt ở thế giới ánh sáng.

Đương nhiên, bọn họ đã quen với bóng tối và tia chớp vẫn cần không ít thời gian mới có thể thích ứng được với mặt trời bên ngoài, nếu không phải bọn họ đều là người phi phàm, thậm chí có khả năng xuất hiện tổn thương vĩnh viễn ở mắt.

Nhìn bến tàu đi tới đi lui rất nhiều người, nhìn khinh khí cầu di chuyển ở trên trời cao và những chiếc thuyền xung quanh, nghe thanh âm ồn ào bản thân miễn cưỡng có thể hiểu, nhưng vẫn không đủ quen thuộc, nghĩ đến đây chính là nơi định cư sau này của thành Bạch Ngân, Dereck đột nhiên có chút khẩn trương không thể tránh khỏi.

Trong khi ánh mắt cậu đảo qua, đột nhiên thấy trên hải đăng bờ biển có một bóng người đàn ông đang đứng ở đó, anh ta mặc trường bào thêu phù hiệu gió bão, tóc lam sậm gần đen, giống như một đám hải tảo quấn thành, khuôn mặt đường cong thô ráp mà khắc sâu.

Trong tầm mắt giao nhau, Dereck chợt trở nên bình tĩnh, không hề thấp thỏm nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro