Chương 56: Đều là cáo già

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Muộn rồi?' Lòng Klein chợt chùng xuống, đột nhiên cảm thấy "Hộp ngày cũ" trong tay chấn động dữ dội.

Anh vội vàng cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy cửa lớn của giáo đường hài cốt thu nhỏ lại thành món đồ chơi trong tầng thứ nhất tỏa ra từng luồng hào quang ở mặt ngoài, mỗi một cái đầu lâu trắng ởn, mỗi một gương mặt vặn vẹo dường như đều đang sống lại.

'Cấp bậc của tòa giáo đường hài cốt này cao vậy sao? Chỉ một cánh cửa đã đối kháng được với tầng thứ nhất của "0-61"?' Klein không do dự, lại thông quan ngôi sao đỏ thẫm đại diện cho Leonard, nhắm vào một cột đèn đường khí gas bên ngoài số 7 phố Pinster.

Bỗng nhiên, cánh cửa lớn được khảm xương trắng gồ lên gương mặt vặn vẹo quay về thế giới hiện thực, mà tầng thứ nhất của "Hộp ngày cũ" lại thêm một món đèn đường đồ chơi.

Ngay sau đó, Klein lại chuyển mục tiêu vào Amon trong giáo đường hài cốt, tay phải thuận thế trượt xuống, định mở tầng thứ hai của "0-61".

Lúc này, chiến trường không còn Pares Zoroaster nữa, Klein có thể không cần ngần ngại đổi Amon đến nơi khác.

Anh chỉ định là tinh giới, muốn để Amon được bảy vị thần "yêu quý", nhưng làm thế có xuất hiện dị biến mang tính ngẫu nhiên hay không thì anh không biết được.

Đúng lúc này, khi cánh cửa lớn trở về giáo đường hài cốt, tòa kiến trúc khổng lồ đang chồng lên số 7 phố Pinster nhanh chóng sụp đổ.

Quá trình sụp đổ rất có trật tự, bắt đầu từ mái vòm, tiếp đó là vòm cuốn và vách tường, cuối cùng là những cột đá đen.

Những thứ rơi xuống không đập vào nền đất mà biến mất ngay giữa không trung.

Amon đứng trước giá chữ thập cũng tan biến đi từng tấc một theo tòa giáo đường hài cốt sụp đổ, dường như hắn cũng là thứ tưởng tượng ra, có thể giải trừ sự tồn tại bất cứ lúc nào.

Đương nhiên, Klein rất rõ, Amon chỉ đang lợi dụng "lỗ hổng", mượn dùng sự kết thúc của việc "Cụ thể hóa tưởng tượng" giáo đường hài cốt, để mình cũng trở thành vật tưởng tượng, thoát khỏi Backlund.

Đoàng đoàng!

Không biết giữa không trung xuất hiện đám mây u ám từ bao giờ, từng hòn sét cỡ một căn phòng kéo ra những tia điện trắng bạc, giáng mạnh xuống Amon và giáo đường hài cốt còn chưa sụp đổ hết.

Chiếc kính độc nhãn bằng thủy tinh trên mũi Amon xuất hiện những vết nứt nhỏ, mũ mềm chóp nhọn trên đầu sụp xuống từng chút một.

Nhưng, vị "Thiên sứ thời gian" này không hề hoảng hốt, mặc dù trên mặt xuất hiện sự co giật không chịu khống chế, nhưng vẫn giữ nguyên nụ cười như trước. Hắn cầm thanh trụ trong suốt do bóng và ánh sáng tạo thành, tan rã hoàn toàn như một ảo ảnh, biến mất trong biển ánh sáng chói lòa tỏa ra từ giáo đường lấp đầy hài cốt.

Giây tiếp theo, tòa giáo đường nguy nga nền tường đen khảm xương trắng cũng quay về tưởng tượng.

Lúc này tòa nhà số 7 phố Pinster vẫn tồn tại như trước, chỉ có điều dưới nền phòng khách có thêm vết tích đáng sợ.

Vết tích này giống như có một người nằm đó, bị sét đánh thành than.

Tuy không biết bao nhiêu phân thân Amon bị sét đánh chết đã lưu lại dấu vết này, nhưng Klein biết bản thể của Amon đã thành công trốn thoát, hơn nữa còn đạt được mục đích.

Đợi đến khi hắn khôi phục, vị Vua Thiên Sứ này chỉ cần một nghi thức là có thể bước lên ngai thần, trở thành hóa thân của toàn bộ "Sai lầm" trên thế giới này.

"Sau khi mình đổi cánh cửa chính của giáo đường hài cốt, vị thần phát hiện ra và phản ứng lại đầu tiên, cũng giáng sức mạnh xuống trước lại là "Chúa Tể Bão Táp"... Nữ thần thật sự không thể giáng trần, chỉ có thể sử dụng những thứ trung gian để can thiệp một chút vào hiện thực, khó mà ảnh hưởng được đến Amon trong tình huống hắn đã có chuẩn bị từ trước..."

"... Mình còn đang vui mừng vì tự thoát được Amon, thỏa mãn vì liên tục tránh được bẫy của hắn, kết quả hắn lại im hơi lặng tiếng làm ra chuyện lớn thế này..."

"... Từ khi nào hắn chuyển trọng điểm sang Backlund? Ừm, sau khi mình dùng "Lừa gạt" quy luật để sống lại ở nơi khác, chắc hẳn hắn đã nhận ra bóng dáng của Pares Zoroaster, liên hệ với những sự tồn tại có liên quan đến mình, bắt đầu đặt mục tiêu vào việc chiếm lấy phần đặc tính phi phàm danh sách 1 cuối cùng, trở thành Chân thần..."

"... Lúc trước Leonard cầu nguyện không đủ chi tiết, chỉ nói một câu là kho báu Jacob xảy ra chuyện... Có thể khiến một Thiên sứ danh sách 1 thận trọng lại quen thuộc Amon như Pares Zoroaster không phát hiện ra điều dị thường, trực tiếp nhảy vào bẫy, Amon chắc chắn lại làm chuyện khó lường nào rồi..."

"Phù, tuy mình nhanh chóng trưởng thành trong quá trình đấu trí đấu dũng với Amon, còn lột xác thành công, nhưng so với bậc thầy siêu cấp lừa gạt này vẫn kém xa, còn rất non nớt..."

"Một khi Amon trở thành "Sai lầm" danh sách 0, hơn nữa còn có thể ở dưới đất, thì mình sẽ sống khó khăn lắm đây..."

"Không được, phải biết rõ nghi thức thành thần của con đường "Kẻ trộm", nghĩ cách để phá hỏng, không thể để Amon dễ dàng bước lên ngôi thần được..."

"Nhưng liệu đó có phải là chuyện mà Amon hi vọng sẽ xảy ra không? Hắn cố tình cử hành nghi thức, đợi mình vác xác tới cửa?" Trong lúc suy nghĩ, Klein thở một hơi thật dài.

Sau đó, anh dùng tư thái và giọng điệu của "Kẻ Khờ" gửi lại tin cho Leonard:

"Không cần cầu nguyện."

Trong giáo đường St. Samuel, Leonard vừa chui ra khỏi bùn đất trong vườn hoa, định lao vào sảnh cầu nguyện, chợt nghe thấy câu nói của Ngài "Kẻ Khờ".

"Không cần cầu nguyện..." Bước chân Leonard dần chậm lại, anh thất thần lặp lại câu này.

Anh đi càng lúc càng chậm, cuối cùng đứng lại bên cạnh một cột đá, cúi thấp đầu, giơ hai tay lên ôm mặt.

Đúng lúc này, trong đầu anh đột nhiên vang lên một giọng nói hơi già nua:

"Buồn cái gì? Tôi còn chưa chết đâu!"

"Hả?" Leonard buông hai tay xuống, vừa mờ mịt vừa ngạc nhiên, mở miệng với giọng vui mừng: "Ông già, ông chưa chết?"

Hốc mắt anh đã hơi ửng đỏ.

"Nhìn cậu kìa, nói gì đó?" Giọng của Pares Zoroaster lộ rõ vẻ yếu ớt: "Khụ, đơn giản mà nói chính là ông già tôi đã chết một lần, nhưng còn chưa chết hẳn."

Leonard rốt cuộc thở phào, nhìn xung quanh, thấy không có ai chú ý mới đè thấp giọng nói:

"Ông lừa gạt được Amon?"

"Cũng không thể nói là lừa gạt." Pares Zoroaster thở dài nói: "Bao nhiêu năm qua, chuyện tôi nghĩ nhiều nhất chính là nếu thực sự bị bản thể của Amon tìm ra thì nên làm gì. Trải qua nhiều lần thí nghiệm, tôi đã "sáng tạo" ra một cách, đó chính là sau khi bản thể chết đi, có thể sống lại từ chỗ phân thân, nhưng sẽ đánh mất đặc tính phi phàm danh sách 1, thụ động giảm xuống một cấp bậc. Ha, tôi cũng không tính là quá lạc hậu so với thời đại."

"Nói cách khác, Amon giết ông một lần, lấy đặc tính danh sách 1 của ông, còn ông dùng địa vị danh sách 2 để sống lại?" Leonard đại khái đã biết được chuyện gì xảy ra, hỏi lại như xác nhận.

Pares Zoroaster thở dài đáp:

"Đại khái là thế, thực ra Amon cũng không phải không phát hiện ra. Lúc tôi đẩy cậu ra khỏi giáo đường hài cốt, hắn không cản trở, chính là để lại cho tôi chút hi vọng, để tôi mất đi quyết tâm liều chết trong trận chiến kế tiếp. Ôi, nếu không như vậy, tôi cũng không đến nỗi bị hắn giải quyết nhanh như vậy. Dù sao sau khi hấp thụ đặc tính phi phàm của kho báu, tôi cũng đã cơ bản hồi phục..."

Leonard hơi ngạc nhiên thốt lên:

"Ông già, ông đẩy tôi ra khỏi giáo đường hài cốt, là vì trong người tôi có phân thân của ông?"

Pares cười nhạo nói:

"Cậu cảm thấy thế nào? Cậu thực sự cho rằng tôi coi cậu là con cháu mình à?"

"... Không phải ông còn phân thân khác sao?" Leonard thì thầm một câu.

Pares hừ một tiếng, sau đó lại thở dài:

"Amon còn lừa cả thân phân của chính mình, lần này tôi thua cũng chẳng có gì để nói."

Nếu không phải từ chỗ của phân thân Amon, Pares biết được vị "Thiên sứ thời gian" này cũng không nắm tình huống cụ thể của kho báu Jacob, thì chắc chắn ông ta đã cẩn thận hơn trong chuyện này, có sự chuẩn bị đầy đủ hơn trước sự xuất hiện của Amon.

Đây là nguyên nhân quan trọng nhất, những việc khác bất kể là chuyện thủy tổ gia tộc Jacob hay là Klein Moretti đang vật lộn với bản thể Amon ở Vùng đất bị thần bỏ rơi, đều không phải là yếu tố để ông ta hạ quyết tâm.

Leonard ngẫm nghĩ, trấn an Pares:

"Ông già, đây là một cái bẫy trí mạng, bất kể thế nào ông cũng đã giẫm phải rồi, có thể sống sót đã là rất tốt rồi."

"Không phải." Pares lập tức phản bác: "Nếu có linh cảm nguy hiểm, tôi sẽ trực tiếp chọn một chính thần, trở thành Thiên sứ dưới đất tín ngưỡng ngài ấy, được ngài ấy phù hộ trước khi đến kho báu Jacob. Sau khi tôi hấp thụ xong đặc tính, khôi phục lại thực lực danh sách 1 trước đó, đã suy xét đến vấn đề này, trực tiếp gia nhập Giáo hội Đêm Đen hay là hợp tác với vị "Kẻ Khờ" kia của các cậu, hoặc là giải trừ "Ký sinh", ẩn nấp trốn tránh Amon giống trước kia."

Nói đến đây, cảm xúc của ông ta lại trở nên rất phức tạp.

'Ông già thực sự lên kế hoạch... Vì sao ông lại thành thạo những chuyện nương nhờ người khác này...' Leonard âm thầm cảm khái hai câu, chuyển sự chú ý vào chuyện quan trọng nhất:

"Ông già, sau khi Amon lấy được đặc tính phi phàm danh sách 1 của ông, có phải sẽ chuẩn bị nghi thức thành thần không?"

"Ừm." Pares đáp bằng giọng trầm thấp: "Điều này có nghĩa rằng trong một thời gian rất dài, đồng nghiệp cũ của cậu và chúng ta sẽ gặp phải rất nhiều sự quấy rầy từ phân thân cấp khá thấp của Amon, thậm chí là không có."

"Nghi thức thành thần của hắn yêu cầu cái gì?" Leonard gặng hỏi.

Pares lặng lẽ một giây nói:

"Trong nghi thức thành thần của người khác, thế vào vị trí của người đó."

Nói tới đây, Pares cười tự giễu:

"Trọng điểm tiếp theo của Amon chắc chắn là nghi thức thành thần, tức là chúng ta sẽ có một khoảng thời gian yên bình khá dài."

"Một khi hắn thành thần, chắc chắn sẽ đến tìm cậu, thông qua cậu để đối phó với vị "Kẻ Khờ" kia."

"Tuy tôi có thể đưa cậu chạy trốn trước, nhưng cũng phải lo lắng hắn có cách thức thu hồi toàn bộ đặc tính cấp bậc Thiên sứ."

"Mau chóng nắm giữ những linh hồn hiếm có này, tiêu hóa hết ma dược, trở thành Bán Thần, nắm giữ thánh vật, nhận được sự chiếu cố từ Đêm Đen đi."

Vẻ mặt Leonard lập tức nghiêm túc lại, thong thả gật đầu.

Sau đó anh tìm một hơi yên tĩnh, thông qua cầu nguyện gửi một vài tin tức quan trọng cho Ngài "Kẻ Khờ".

...........

"Nghi thức thành thần của người khác? Người gần đây muốn thành thần hình như chỉ có Adam... Hai anh em hắn đánh nhau thì càng tốt... Khoảng thời gian yên bình cuối cùng... Hi vọng đám phân thân Amon để lại quấy nhiễu mình đừng mạnh quá, hi vọng có thể mau chóng tìm ra được tung tích ma sói u ám, hi vọng Dorian có thể đồng ý vụ giao dịch kia..." Klein thở dài, quay về thế giới hiện thực, tiếp tục xách đèn bão đi trong đêm tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro