Chương 74: Suy đoán về tận thế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Backlund, vương quốc Loen.

Fors vẫn đang ngủ say bỗng nhiên từ trong mơ tỉnh lại, theo bản năng chuyển ánh mắt ra ngoài cửa sổ.

Cô không thiếu kinh nghiệm tương tự, trước khi trở thành thành viên của hội Tarot, cô đã vài lần nửa đêm tỉnh lại vì lời nguyền trăng tròn, nhưng hôm nay, cô không cảm nhận được nỗi đau đớn quen thuộc, chỉ là trong lòng không hiểu sao sinh ra chút rung động.

Vì cửa sổ bị rèm che, Fors không thể phán đoán ra bây giờ là mấy giờ từ ánh sáng mỏng manh chiếu vào, cô theo bản năng rời giường, đi đến bên cửa sổ, kéo tấm rèm hai tầng một voan một thô ra.

Ánh mặt trời xuyên qua lớp sương mù mỏng chiếu vào phòng, xua tan đi bóng tối tích tụ, Fors đứng ở cửa sổ, nhìn trời cao, trên mặt lộ ra vẻ hoang mang rõ rệt:

'Mặt trời đã lên cao, trăng đỏ đã sớm lặn, vì sao mình vẫn có cảm nhận giống như lời nguyền trăng tròn sắp đến?'

Hơn nữa, còn khá nhiều ngày nữa mới đến đêm trăng tròn!

...........

Thủ đô Trier, nước cộng hòa Intis.

Một đám nhà thiên văn học, yêu thích thần bí học, cùng với những người phi phàm đang ẩn náu giữa người thường đều chuyển ánh mắt về phía trời cao.

Tầng mây ban đêm đã tan đi khá nhiều, nhưng ánh sáng từ mặt trăng to rõ kia lại bị che lấp hoàn toàn.

Màu sắc ánh trăng lại không đỏ như bình thường, mà trong veo, sáng ngời lạ thường.

Tất cả những người nhìn thấy đều sợ ngây người, đây là mặt trăng mà họ chưa bao giờ nhìn thấy.

Bất kể là trong sách giáo khoa bình thường của xã hội loài người hay là những bộ sách liên quan đến thần bí học, cũng chưa từng ghi lại hiện tượng này!

Ngoại trừ những tháng thiếu thông thường, trăng tròn và "Trăng máu" thỉnh thoảng xảy ra, chưa bao giờ xuất hiện sự thay đổi về màu sắc ánh sáng như thế này, ít nhất là từ kỷ thứ năm cho đến nay, trong 1300 năm qua, tuyệt đối không có!

Giờ phút này, những người nhìn thấy mới nhận ra rằng ngoại trừ hai trạng thái màu đỏ và màu đỏ rực, ánh trăng vẫn còn có màu sắc khác.

..........

Thành Bạch Ngân, Vùng đất bị thần bỏ rơi.

Bởi vì đang là buổi chiều, tia chớp có tần suất lóe lên nhiều, đám người Dereck chú ý thấy sự bất thường trên trời.

Họ theo thói quen, trong vài giây ngắn ngủi tia chớp lóe lên trong bóng tối rồi hoàn toàn biến mất, không hề lưu lại chút nào, một vòng ánh sáng màu máu chiếm cứ nửa bầu trời, vô cùng rõ ràng, vô cùng lớn, chiếu sáng toàn bộ sự vật bên dưới.

Những người có tư duy khá nhanh nhạy trong các cư dân thành Bạch Ngân lập tức liên tưởng đến bức tranh và miêu tả về mặt trời trong tài liệu kiến thức thông thường, trong lòng chớp mắt hiện lên suy nghĩ vừa kinh ngạc vừa mù mịt:

"Lẽ nào đây chính là mặt trăng?"

"Vầng trăng đỏ rực?"

"Không ngờ chúng ta được nhìn thấy trăng đỏ..."

Chẳng mấy chốc mặt trăng đỏ trước mắt họ nhanh chóng rút đi màu máu, bày ra dáng vẻ trong veo sáng tỏ.

Các cư dân thành Bạch Ngân càng thêm mờ mịt, không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Dereck Berg từng nghe các thành viên hội Tarot như Ngài "Người Treo Ngược", tiểu thư "Chính Nghĩa" từng nói về tình huống bên ngoài, thì kinh ngạc hơn họ rất nhiều, bởi vì đây là hiện tượng tự nhiên mà ở bên ngoài Vùng đất bị thần bỏ rơi cũng không có.

Vài giây sau, mặt trăng biến mất, bóng tối thâm trầm một lần nữa bao trùm lên tất cả, tia chớp thường xuyên lóe lên trở thành nơi chiếu sáng chủ yếu.

"Vừa xảy ra chuyện gì?"

"Mọi người có nhìn thấy quầng màu đỏ kia không?"

"Mặt trăng! Đó là mặt trăng!"

"Đó là mặt trăng đỏ rực!"

"Việc này, liệu có phải là dấu hiệu báo trước chúng ta sắp thoát khỏi tình cảnh trước mặt không?"

"Cuộc thăm dò "Vương đình Cự nhân" thứ hai của chúng ta nhất định sẽ rất thuận lợi, mở ra cánh cửa thông với bên ngoài?"

Trong lúc nghi hoặc và mê man, phần lớn cư dân của thành Bạch Ngân đều theo bản năng coi hiện tượng này là chuyện tốt, là lời tiên đoán tốt trong thần bí học, chỉ có thủ lĩnh Colin Iliad, đám người trưởng lão Lovia của Đoàn nghị sự sáu người là tỏ vẻ nghiêm túc, chau mày.

............

Trong cung điện cổ xưa, phía trên sương mù xám.

Klein đại khái đã biết rõ thủ pháp lừa gạt của Amon, theo bản năng chuyển sự chú ý về phía những "bí ẩn" mình thu hoạch được.

Anh đã từng có một vài suy đoán về nội dung tương ứng, nhưng khi thực sự vạch trần, thì phát hiện nó còn đáng sợ hơn, khoa trương hơn, khiến người ta tuyệt vọng hơn tưởng tượng của mình:

"Có thể khiến "bầu trời sao" nhìn chăm chú đến mình, chứng tỏ phần lớn bí ẩn mà Amon để lộ ra là thật..."

"Trên danh sách 0, thực sự còn một cấp bậc nữa, đây chính là cấp bậc của thần Viễn Cổ Thái Dương, chỉ là trạng thái của ngài ấy dường như không đúng lắm, bị phản bội, khi ngã xuống còn bị xé xác."

"... Dựa theo cách nói của Amon, dùng "Chúa Sáng Tạo" để miêu tả cấp bậc này không đủ chính xác, hắn dùng "Phía trên danh sách" để làm tên... Cũng dùng cách "vượt qua danh sách" để hình dung cấp bậc đó, bày tỏ đã thoát khỏi giới hạn của con đường phi phàm?"

"... Thần linh gọi cấp bậc này là "Ngày cũ", "Ngoài thần", "Bầu trời sao"... Từ đây có thể thấy được hai sự kiện, một là trong vũ trụ rộng lớn ngoài thế giới này, trong bầu trời sao vô ngần kia, có "Ngày cũ", "Ngoài thần", cũng chính sự tồn tại cấp bậc "Chúa Sáng Tạo", ví dụ như vị dung nạp mặt trăng kia..."

"... Các sao xám, sao cam xem ra chính là hành tinh nguyên bản, chúng có thay đổi, khiến ngay cả Đại đế Russell cũng khó phát hiện ra... Vì bên trên có "Ngày cũ" hoặc "Ngoài thần" chiếm cứ, nhìn chăm chú xuống thế giới của chúng ta?"

"... "Ngày cũ" của "Hộp ngày cũ" chính là biến dị sau khi bị ô nhiễm đến từ "bầu trời sao"..."

"Ừm, "Ngày cũ" hoặc "Ngoài thần" xác suất lớn không chỉ có một vị... Sao họ lại ở xung quanh hành tinh này? Đang theo dõi điều gì?"

"... Họ không trực tiếp xâm nhập là vì có sức mạnh tạm thời ngăn cách trong ngoài?"

"... Thứ này đến từ bảy vị thần?"

"... Liên hệ với lời tiên đoán tận thế vào năm 1368, bảy vị thần chưa chắc đã có tác dụng vào thời khắc mấu chốt nhất, họ còn chưa đến cấp bậc "vượt qua danh sách"... Đợi đến năm 1368, vách tường ngăn cách thực sự biến mất, "Ngày cũ" hoặc "Ngoài thần" không còn bị cách trở, sau đó, tận thế sẽ buông xuống?"

Nghĩ đến đây, Klein bỗng hiện lên một vài nghi vấn đã tích góp từ trước:

Vì sao "Nữ Thần Đêm Đen" lại muốn mạo hiểm khơi mào cuộc thần chiến, cướp lấy "Tính duy nhất" con đường "Tử Thần"?

Vì sao trong bảy vị thần lại ngầm đồng ý cho một vị "Hắc hoàng đế" xuất hiện?

Vì sao đám Vua Thiên Sứ Adam, Amon đã lặng lẽ bao nhiêu năm, đến thời điểm hiện giờ lại ra khỏi cánh gà, bước lên sân khấu?

Vì sao các cổ thần từ kỷ thứ hai còn sống giờ mới thi nhau xuất hiện?

Vì sao trong bốn kỷ nguyên trước, "Nguyên bảo" chỉ thả ra một vị "người xuyên không", mà trong 1.000 năm của kỷ thứ tư đã có hai vị?

'Phù, bất kể bản thân mình là tốt hay xấu, đều phải cố gắng nâng cao bản thân, nghênh đón tận thế... Sự tồn tại giỏi về sắp đặt như Nữ thần lựa chọn cách thức mạo hiểm, là để vượt qua danh sách, chuẩn bị trở thành "Ngày cũ"? Chỉ có mười mấy năm, thời gian không đợi người... Ngài ấy âm thầm nâng đỡ mình cũng là đang ôm mong chờ tương tự? Adam ít nhất đã có hai lần có thể trực tiếp giải quyết mình nhưng hắn đều không ra tay, ngoại trừ việc mình và hắn quả thực không có thù hận nào quá lớn, cũng có nhân tố về phương diện này?' Klein khẽ gõ mép bàn dài loang lổ, thấp giọng tự nói một câu:

"Mấu chốt của việc trở thành "Ngày cũ" hoặc là "Ngoại thần" chính là một trong những chín nguyên chất?"

Nhìn quanh "Nguyên bảo" mênh mông trống trải một lượt, Klein thở dài, lẩm bẩm trong lòng:

"Cụ thể là tình huống gì, con phải xem "Phiến đá báng bổ" thứ hai mới biết được, đáng tiếc, không biết bao giờ mới có cơ hội..."

Anh chợt chuyển sự chú ý đến một việc:

'Liệu thần Viễn Cổ Thái Dương có hoàn chỉnh vượt qua danh sách hay không... Nếu thực sự là một vị "Ngày cũ" bản thể sinh ra, đến khi tận thế giáng xuống, nhân loại ít nhất còn có chút hi vọng... Ngài ấy ngã xuống còn phức tạp hơn cả tưởng tượng của mình...'

'Chẳng trách Đại đế Russell nói phải đến danh sách 0 mới có thể giữ được bản thân, bảo vệ được người nhà...'

'Những "Ngày cũ" và "Ngoại thần" này không biết có cho sức mạnh thẩm thấu vào không?'

'Ừm, căn cứ vào việc bảy vị chính thần và đám Tà Thần "Chúa Sáng Thế Chân Thật" đều đối địch với "Mặt Trăng Nguyên Thủy", "Mẫu thụ dục vọng", chân thân của họ có lẽ chính là "Ngày cũ" hoặc là "Ngoại thần"...'

'Chẳng trách "Mẫu thụ dục vọng" có thể trực tiếp đánh lạc hướng bói toán của mình phía trên sương mù xám, là sự tồn tại nguy hiểm nhất trong nhận thức của mình!'

'Mình biết những "Ngày cũ" và "Ngoại thần" này tụ tập xung quanh thế giới này là muốn đạt được điều gì rồi...'

'Họ hẳn là muốn lấy được chín "Nguyên chất", hủy diệt thế giới chỉ là tiện tay thôi...'

Nghĩ đến đây, Klein đột nhiên nhớ lại việc "Mẫu thụ dục vọng" dùng giọng điệu của Cynthia nói một câu:

"Tướng quân, tôi muốn có một đứa con với ngài."

Klein nhất thời không nhịn được rùng mình một cái, nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề an toàn sau khi quay về thế giới hiện thực.

Anh đã có hiểu biết nhất định về "bầu trời sao" này, chỉ cần theo bản năng nảy sinh suy nghĩ tương ứng, thì sẽ lập tức thành lập liên hệ với các "Ngày cũ" và "Ngoại thần", bị ăn mòn!

'Nếu không phải "Nguyên bảo" đã cắt đứt sự liên hệ trước đó, thì mình cũng không dám quay về thế giới hiện thực...' Klein ngẫm nghĩ, quyết định mời bác sĩ tâm lý tiểu thư "Chính Nghĩa" tới thôi miên giúp, phong ấn lượng tin tức này vào sâu trong tiềm thức, cho đến khi nhìn thấy lời nhắc nhở đã sắp đặt từ trước thì mới nhớ lại.

Anh vốn định trực tiếp triệu hồi hình chiếu của "Chính Nghĩa" từ lỗ hổng lịch sử đến làm việc này, nhưng cân nhắc đây là một việc cần kỹ thuật cao, nếu người thao túng không đủ hiểu biết về lĩnh vực tâm linh thì rất có khả năng sẽ để bại lộ, một khi bại lộ thì ánh mắt của đám "Ngày cũ" và "Ngoại thần" sẽ chuyển đến đây.

'Phù, nhớ bảo tiểu thư "Chính Nghĩa" thôi miên mình quên luôn chuyện này...' Klein cân nhắc một hồi, chuyển lời đề nghị tương ứng thành một luồng ánh sáng, chui vào trong ngôi sao đỏ thẫm đại diện cho "Chính Nghĩa".

Không lâu sau, "Chính Nghĩa" vừa dùng xong bữa sáng, còn chưa ra ngoài đã lên phía trên sương mù xám.

Chiếc bàn dài đồng xanh kia đã biến mất, trong cung điện cổ xưa đặt một chiếc bàn và hai chiếc ghế dựa.

"Ngài "Thế giới", lần này cần quên chuyện gì à?" Audrey nhìn Germand Sparrow ngồi đối diện, đưa ra câu hỏi mấu chốt nhất.

Klein day thái dương, dùng giọng trầm thấp nói một lượt các bí mật về "Bầu trời sao", "Ngày cũ", "Ngoại thần".

"Chính Nghĩa" Audrey càng nghe càng tròn mắt, cả người giống hệt bị Tà Thần xâm chiếm.

Đợi Klein nói xong, cô im lặng vài giây, dùng giọng nói cũng trầm thấp, nói với vẻ mê man:

"Đây là chân tướng của tận thế?"

"Cho dù là bảy vị thần cũng không thể cứu vớt chúng ta?"

Không đợi Klein đáp lại, Audrey cười tự giễu:

"Tôi cho rằng những việc mình làm gần đây đều rất có ý nghĩa..."

"Tôi cho rằng tin tức xấu nhất mà tôi có thể nghĩ đến là Loen thất bại, giáo hội bị hủy diệt..."

"Nhưng so sánh với bí ẩn mà anh nói cho tôi biết, thì tất cả những điều trên lại vô cùng nhỏ bé."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro