Chương 85: Nắm lấy cơ hội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi gửi tin tức cho các "Kẻ trừng phạt", trong đầu Alger nhanh chóng lập kế hoạch kế tiếp phải làm thế nào:

Anh sẽ tranh thủ thời gian, cầu nguyện "Chúa Tể Bão Táp", hi vọng có thể nhận được sự trợ giúp hoặc phù hộ từ chúa, sau đó, lập tức chạy xuống lòng đất, sử dụng năng lực phi phàm của bản thân mạnh mẽ áp chế ba món vật phong ấn cấp "1" trong "Cánh cửa xanh lam".

Trong quá trình này, nếu "Chúa Tể Bão Táp" đáp lại lời cầu nguyện hoặc sự bất thường phong ấn mất đi hiệu lực kết thúc đúng lúc, vậy thì không cần lo đến việc ứng phó những việc khác nữa, nhưng nếu cả hai điều đó không xảy ra, mà mình bắt đầu cảm thấy quá sức thì sẽ xin giúp đỡ từ ngài "Kẻ Khờ".

Đối với Alger mà nói, một khi làm như vậy, bất kể dùng cách thức gì, sau này che giấu làm sao cũng khó mà thoát khỏi vận mệnh bị nghi ngờ, dù sao dựa vào một người để áp chế ba món vật phong ấn cấp "1" quả thật không thể tưởng tượng nổi.

Đến lúc đó, lựa chọn duy nhất của anh chính là sau khi sự bất thường kết thúc, phong ấn một lần nữa có hiệu lực, thì lập tức từ chức chạy trốn, để những cố gắng và vất vả bao năm qua trở thành công dã tràng, khiến vị trí Hồng y giáo chủ khó khăn lắm mới có được cứ thế bị ném đi.

Nhưng, so với sinh mạng của mình thì sự hi sinh đó là đáng giá.

Về phần hậu quả của việc xác suất lấy được "Sách Thiên Tai" giảm xuống, hiện giờ Alger không để ý lắm, cấp bậc của anh còn lâu mới phải suy xét đến phương diện này, đương nhiên, là Bán Thần giáo hội Bão Táp, Hồng y giáo chủ, anh tin rằng dưới cái nhìn chăm chăm của "Chúa Tể Bão Táp", nếu muốn sống sót sau khi chạy trốn thì phải nhận được sự phù hộ từ sự tồn tại khác, nếu không kết cục khó mà tưởng tượng.

Mà ở chuyện này, anh chỉ có thể dựa vào ngài "Kẻ Khờ".

Alger hít sâu một hơi, nhanh chóng tụng niệm:

"Vị vua thống trị bầu trời, hoàng đế chúa tể đại dương, thần bão táp vĩ đại, tôi khẩn cầu ngài hãy theo dõi, khẩn cầu ngài phù hộ."

Tụng niệm xong, Alger giơ tay bắt một cái, dấy lên một cơn gió lốc, đưa anh bay xuống lòng đất.

Khoảng mười giây sau, bên ngoài giáo đường Sóng Biển, thủy triều tràn bờ đê đột nhiên dâng cao, vọt lên giữa không trung.

Nước biển xanh thẳm lập tức trút xuống, bao phủ toàn bộ giáo đường vào bên trong, giống như một bức tường rất dày.

Trong vách tường, tia chớp trắng bạc liên tiếp lóe lên, chui xuống lòng đất.

.............

Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Tia chớp giáng xuống như mưa, chiếu sáng toàn bộ Utopia, chiếu sáng một nửa Biển cuồng bạo.

Mà lúc này, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một tòa giáo đường khổng lồ màu đen, khảm rất nhiều xương sọ.

Nó nằm ở không trung phía trên Zarathu, hấp thụ lấy toàn bộ tia chớp, khiến vô số những chiếc xương sọ nhợt nhạt nổi lên tia lửa điện vặn vẹo, khiến những tấm kính thủy tinh hoa văn màu phản chiếu ánh sáng chói lòa.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Ở nơi giáo đường hài cốt của Adam không thể che chắn, con rối của Zarathu, hình chiếu lịch sử "Thần nghiệt" Siea, con rối của Klein đều tan thành từng mảnh trong chớp mắt dưới trận sấm sét điên cuồng, sau đó, hoặc trực tiếp biến mất, hoặc thu nhỏ lại thành những vệt đen.

Cho dù hình chiếu lịch sử Russell Gustav hóa thành dòng thác lũ tin tức, trong một khắc ấy cũng không thể may mắn thoát khỏi, gió bão điện từ mãnh liệt tàn phá thành phố này, phá hủy kết cấu tất cả thông tin.

Nhân lúc "Nhà ảo tưởng" ngăn cản "Bạo quân", Zarathu đi lên trước một bước, tiến vào hư không.

Mà hư không bị ông ta dùng năng lực phi phàm "Người hầu của quỷ bí" nối liền với một hòn đảo ở Biển cuồng bạo đã được định vị từ trước, khoảng cách giữa hai nơi ngắn lại bằng 0.

Bóng dáng Zarathu mặc áo dài đen, đội mũ trùm nhanh chóng biến mất khỏi hư không đang sáng ngời vì tia chớp, nhưng giây tiếp theo, địa điểm ông ta xuất hiện không phải là hòn đảo nơi xa, mà là phía trên không của khách sạn "Hoa diên vĩ" Utopia.

Vừa rồi, vào khoảnh khắc Zarathu hoảng sợ vì uy lực của cơn bão, Klein trong "Nguyên bảo" đã nắm lấy cơ hội, sử dụng tấm "màn nhung" trên người, điều động sức mạnh của "Nguyên chất", "Cấy ghép" đích đến trên hư không của Zarathu vào chỗ khách sạn "Hoa diên vĩ", lặng lẽ thay đổi sự sắp xếp mấu chốt của ông ta.

Đây là sự áp chế của Vua Thiên Sứ đối với Thiên sứ danh sách 1 cùng con đường.

Đoàng đoàng!

Sấm sét giống như vĩnh viễn không ngừng giáng xuống, bao phủ toàn bộ Zarathu để một bộ râu bạc trắng vừa dài vừa dày.

Đôi mắt đen kịt không ánh sáng của Zarathu không hề thay đổi, cả người nhanh chóng nhạt đi, biến mất khỏi biển tia chớp.

Ông ta chỉ là một hình ảnh từ lỗ hổng lịch sử.

Bản thể của ông ta đang trốn trong một mảnh vỡ nào đó trong sương mù lịch sử.

Klein ngồi trên ghế của "Kẻ Khờ", chuyển ánh mắt về phía những đốm sáng chi chít trong sương mù xám trắng phía dưới.

Anh tạm thời không thể tìm ra Zarathu, bởi vì đối phương chắc chắn nắm giữ những bí ẩn lịch sử chỉ có ông ta hoặc số ít sự tồn tại mới biết được, nhưng không tìm ra không có nghĩa là Klein chỉ có thể trơ mắt nhìn, kiên nhẫn chờ đối phương đến cực hạn, khó mà tiếp tục dừng lại trong sương mù lịch sử nữa, là chủ nhân của "Nguyên bảo", là sự tồn tại đạt đến địa vị Vua Thiên Sứ, cho dù Klein mới chỉ có thể sử dụng một phần "Nguyên chất" này, nhưng vẫn có thể làm được rất nhiều chuyện.

Giây tiếp theo, Klein mở hộp ra, lấy lá bài "Kẻ Khờ", dung nạp nó vào cơ thể.

Ngay lập tức, anh biến thành "Kẻ Khờ" mặc quần áo ngũ sắc, đeo trang sức xa hoa, trong khí chất khủng bố sâu xa mang theo vài phần cảm giác hoang đường hài hước, toàn bộ "Nguyên bảo" theo đó khẽ rung lên.

Cộp!

"Kẻ Khờ" Klein gõ đầu "Gậy chống ngôi sao" trong tay phải xuống mép bàn dài loang lổ.

Trong thế giới hiện thực, sương mù xám trắng đột nhiên bốc lên, một tòa cung điện cổ xưa tọa lạc trên đó, như ẩn như hiện.

Trong cung điện hùng vĩ cổ xưa đó, một luồng hào quang kỳ dị được tạo thành bởi vô số quả cầu ánh sáng nhanh chóng phác họa ra, tỏa ra sức hút vô hình mà khủng khiếp.

Toàn bộ sương mù lịch sử nhất thời sôi trào, ở một nơi nào đó mà Klein chưa thắp sáng, bóng dáng Zarathu nhanh chóng hiện ra, bay thẳng lên trên cao, khó mà ngăn chặn được.

Định luật đặc tính phi phàm hội tụ!

Klein dựa vào "Nguyên bảo", trực tiếp phóng lực tập hợp đặc tính phi phàm vào trong sương mù lịch sử!

Lúc này, bóng dáng Zarathu mặc áo dài đen đội mũ trùm co rút lại, biến thành một người giấy nhợt nhạt.

Bản thể của ông ta lập tức xuất hiện trên một hòn đảo ở Biển cuồng bạo, cũng nhanh chóng sử dụng năng lực phi phàm "Người hầu của quỷ bí", nối xu hướng tập hợp đặc tính phi phàm vào một người giấy.

Tranh thủ lúc người giấy đổi chỗ cho mình, Zarathu nhanh chóng đưa ra một nguyện vọng:

"Ta hi vọng đặc tính phi phàm của ta yên ổn trong thời gian ngắn."

Ông ta vừa dứt lời, hai tay đã chập lại, thực hiện nguyện vọng của mình, điều này giúp ông ta thoát khỏi lực hút đến từ "Nguyên bảo", "Kẻ Khờ" và đặc tính phi phàm "Người hầu của quỷ bí".

Cùng lúc đó, ông ta lùi ra sau một bước, bước chính xác lên một tảng đá trắng ngà.

Khi Zarathu vừa bước lên tảng đá, bóng dáng ông ta nhanh chóng biến mất, không biết đã đi đâu, tảng đá lập tức bị phong hóa, tan ra thành từng mảnh.

"Kẻ Khờ" Klein phóng ánh mắt từ trên cao xuống dưới, nhìn quanh một vòng, không thể tìm ra bóng dáng Zarathu.

Việc này có nghĩa là đối phương đã thoát khỏi tầm mắt của anh.

Klein không do dự, lập tức đặt trọng tâm vào một việc khác.

Anh đã sớm chuẩn bị để các viên đá quý trên "Gậy chống ngôi sao" sáng lên, mô phỏng lại năng lực lừa gạt quy tắc của con đường "Kẻ trộm", đổi địa điểm hồi sinh cơ thể của mình thành một con rối đang không ở Utopia.

Lúc trước có vài cư dân Utopia vì đủ loại lý do mà đến thành phố khác, địa phương khác, dùng cách này để tăng thêm tương tác với thế giới hiện thực, hiện giờ Klein lựa chọn một người thích du lịch, hiện giờ hắn đang ở trên một dãy núi.

Trong lúc tiền hành phần sau của công đoạn "hồi sinh", Klein lấy lá bài "Kẻ Khờ" ra, gọi chín loại đặc sản linh giới đã chuẩn bị từ trước, cất chúng và tấm "màn nhung" kia vào trong cơ thể mình.

Sau đó, anh lại dùng "Gậy chống ngôi sao" điều động sức mạnh của "Nguyên bảo", mô phỏng năng lực lừa gạt quy tắc của con đường "Kẻ trộm", để chín loại đặc sản linh giới cùng tấm "màn nhung" kia "trở thành" một phần thân thể anh.

Giây tiếp theo, vô số mảnh vỡ ánh sáng hiện ra xung quanh con rối đang ở giữa sườn núi kia.

Mà trong cơ thể con rối đó, một con "Trùng linh hồn" bay ra, không ngừng phân tách, kết hợp với những mảnh vỡ ánh sáng kia.

Chẳng mấy chốc, mảnh vỡ ánh sáng ngưng tụ thành một quả cầu ánh sáng, quả cầu ánh sáng này kéo dài thành bóng dáng của Klein.

Bóng dáng Klein vừa phác họa ra xong, đã hóa thành những con trùng mềm vặn vẹo, tản ra bốn phương tám hướng, khiến tấm "màn nhung" và chín loại đặc sản linh giới kia rơi xuống đất.

Sau đó, các "Trùng linh hồn" hoàn thành việc tổ hợp lại, một phần biến thành áo sơ mi, quần dài, áo khoác và mũ dạ nửa cao.

Klein không lãng phí thời gian, lập tức vẫy gọi tấm "màn nhung" và chín loại đặc sản linh giới tới, nghiêm túc điều chế ma dược.

Với anh mà nói, đây là thời cơ tốt nhất để tấn thăng "Người hầu của quỷ bí".

Một mặt, hiệu quả của nghi thức đã được "Thần đèn" hoàn thành, mà việc này không duy trì lâu, sẽ dần biến mất, mặt khác, người có khả năng phá hỏng nghi thức của anh nhất là Adam thì đang bị "Chúa Tể Bão Táp" áp chế, không rảnh tay để quấy nhiễu anh.

Nếu trong tình huống bình thường, ăn ma dược, tấn thăng danh sách 1, Klein rất lo lắng vào thời khắc mấu chốt "Nhà ảo tưởng" Adam sẽ dùng biển lớn tiềm thức tập thể, lặng lẽ cho mình một cảm xúc tiêu cực, như vậy mất khống chế sẽ là kết cục tất yếu.

Vừa rồi anh hô "Leodro", mục đích chủ yếu không phải là đối phó với Zarathu, mà là để giữ chân vị Chân thần Adam này!

Khi cử hành nghi thức "Người hầu của quỷ bí", trước đó không thể nào dùng sức mạnh của "Nguyên bảo" để vặn vẹo ra một mô hình thần quốc, ngăn cách trong ngoài giúp Klein tấn thăng ở bên trong được, bởi vì như vậy sẽ khiến nghi thức và khu vực linh giới tương ứng không thể có sự liên hệ, từ đó mất đi hiệu lực.

Chưa đến mười giây, một lọ ma dược u ám như nước biển ban đêm xuất hiện trong tay Klein, cùng lúc đó, bóng dáng của anh ở lại "Nguyên bảo" búng ngón tay một cái, thỏa mãn một vài nguyện vọng tích góp trong điểm sáng cầu nguyện và ngôi sao đỏ thẫm, để ma dược "Bậc thầy kỳ tích" tiêu hóa nốt phần cuối cùng.

Bóng dáng trong "Nguyên bảo" lập tức mờ nhạt đi, để bản thể Klein trở nên đầy đủ, giúp anh có thể ăn ma dược trong trạng thái tốt nhất.

Khi sấm sét lại một lần nữa chiếu sáng biển cả, Klein giơ tay phải lên, đưa cái lọ đến từ con rối kia kề lên miệng, ừng ực uống hết thứ ma dược nhẹ như không khí ở bên trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro