Chương 92: Hành vi mê hoặc của nhân loại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'... Hòn đảo nguyên thủy mà đại đế tình cờ phát hiện ra... Sinh vật trên đảo sùng bái sức mạnh không rõ đến từ "Bầu trời sao"... Chưa đến cấp bậc Thiên sứ, cho dù chỉ tìm hiểu cũng sẽ bị "Bầu trời sao" làm ô nhiễm... Cố gắng đừng ước với "Thần đèn", cũng đừng mang nó đến hòn đảo nguyên thủy kia...' "Thượng tướng ánh sao" rốt cuộc nhận được lời hồi đáp của Ngài "Kẻ Khờ", vừa thở phào, vừa lo lắng cho hành trình thăm dò của nữ vương.

Cô nghiêng đầu nhìn "Thần đèn cầu nguyện" không có phản ứng gì, vội vàng cất nó đi, sau đó, lấy giấy viết thư ra, nhấc bút lên, dùng ngôn ngữ của mình viết lại những tin tức vừa nhận được, đề nghị "Nữ vương thần bí" Bernadette chú ý.

...........

Trong một tòa nhà trọ tồi tàn, Backlund.

Một người đàn ông để râu quai nón ngồi trên ghế, hai tay bị buộc lại phía sau.

Hugh dựa vào thực lực đã trở thành người có địa vị cấp trung ở MI9, dẫn theo hai cấp dưới, tay cầm một con dao ba cạnh, đứng phía trước người đàn ông, trầm giọng nói:

"Chúng tôi đã có đủ nhân chứng và vật chứng chứng minh anh chính là một trong những người tổ chức buổi biểu tình lần này, nếu anh muốn được khoan hồng thì hãy thành thật trả lời câu hỏi của tôi."

Lúc Hugh còn chưa lên tiếng, người đàn ông có râu quai nón này đã cảm thấy cực kỳ áp lực, đến khi cô nói xong, thì ngay cả tinh thần cũng phải run sợ, giống như có nhiều luồng điện đang ngưng tụ ra, ẩn chứa đau đớn và tê liệt, bất cứ lúc nào cũng có khả năng nổ ra.

Người đàn ông râu quai nón cố nén sợ hãi trong lòng, yếu ớt nói:

"Không có bất cứ ai sai khiến tôi, tôi chỉ làm việc mình muốn."

"Chẳng lẽ các cô còn chưa rõ sao? Cả Backlund đã trở thành một thùng thuốc súng, cho dù chỉ cần một tia lửa cũng có thể làm nó nổ tung, mà những tia lửa không chịu nổi nữa, đồng ý mạo hiểm giống như tôi không biết nhiều đến mức nào."

"Đám quý tộc, thương nhân chết tiệt, tích trữ nhiều lương thực như vậy mà khu Đông đã có người chết đói rồi!"

"Các người muốn xử lý tôi thế nào thì xử lý, tôi chưa bao giờ tin những lời hứa của các người, lúc trước đồng ý dừng biểu tình là vì mọi người đều nhận được khá nhiều lương thực."

Hugh đang muốn hỏi thêm gì đó, bỗng nghiêng đầu nghe động tĩnh nổi lên ở phía xa.

Những tiếng đùng đoàng không biết đến từ nơi nào, trầm thấp, nặng nề, vang lên trùng trùng điệp điệp.

'Quân đội của Feysack hoặc là Intis, Finnabot đã đột phá trở ngại, bắt đầu tấn công phòng tuyến Backlund?' Vẻ mặt Hugh chợt trở nên nghiêm nghị.

..........

Vùng đất bị thần bỏ rơi, Klein quay trở về thế giới hiện thực, sau đó giơ tay ra xem có thể lấy được "Thần đèn cầu nguyện" từ trong sương mù lịch sử hay không.

Chẳng mấy chốc, anh đã xác nhận vật phong ấn đánh số "0-05" này không thể triệu hồi.

'Quả nhiên là liên quan đến "Tính duy nhất", hoặc nên nói là "Nguyên chất"? Tóm lại, "Thần đèn" quả thực là sự tồn tại cấp bậc cao bị phong ấn, địa vị ít nhất là Vua Thiên Sứ... Hoàn toàn không thể sử dụng...' Klein thở hắt ra, chuyển sự chú ý vào việc săn bắn ma sói u ám Cotard.

Trong thời gian này anh đã chuẩn bị khá nhiều, cũng cân nhắc toàn bộ kế hoạch ở phía trên sương mù xám.

Nhưng, Klein không vội mở ra hành động, mà tốn khá nhiều thời gian để kiểm tra lỗ hổng, bổ sung những chỗ còn chưa đủ hoàn thiện.

Sau hai ba hôm, trong cánh đồng hoang vu bát ngát chìm trong bóng tối thâm trầm, Klein đã quấy nhiễu bói toán trước, đội mũ dạ tơ lụa hơi cao, mặc áo gió màu đen vạt dài, xách theo chiếc đèn bão tỏa ra ánh sáng mờ nhạt, vẻ mặt nghiêm túc giơ tay phải ra, bắt vào hư không.

Lúc này, một tia chớp xẹt qua, chiếu sáng toàn bộ không gian.

Klein lập tức kéo ra một bóng người, đó chính là anh đang xách theo "Gậy chống ngôi sao" và đèn bão.

Sau đó, bản thể của anh tiến vào sương mù lịch sử, chạy một mạch đến trước kỷ thứ nhất, trốn trong những đô thị san sát của ngày cũ.

Hình ảnh từ lỗ hổng lịch sử của anh nhanh chóng sống lại, trong đầu hiện ra một trong những địa hình đã thăm dò thời gian qua, sử dụng năng lực của "Gậy chống ngôi sao" trực tiếp di chuyển đến đó.

Nơi này cách bản thể của anh rất xa, cho dù hình chiếu xảy ra vấn đề cũng không ai có thể định vị được địa điểm cụ thể trong hiện thực của anh.

Nhìn quanh một vòng, thu toàn bộ hình ảnh lòng sông cạn khô, đám quái vật đứng trong bóng tối, tảng đá lớn vào trong đáy mắt, Klein không duy trì hình chiếu lịch sử của "Gậy chống ngôi sao" nữa, rung tay phải để nó nhanh chóng nhạt đi rồi biến mất.

Xong việc, Klein đi tới bên cạnh tảng đá lớn, bỏ đèn bão xuống, dùng tiếng cự nhân thấp giọng tụng niệm một tôn danh:

"Chủ nhân của u ám tồn tại cùng lịch sử"

"Hóa thân của vô số kỳ tích"

"Thần linh nắm giữ nguyện vọng..."

Đây là tôn danh của ma sói u ám mà anh lấy được từ chỗ "Nữ Thần Đêm Đen", tuy sinh vật thần thoại kia chưa chắc còn sử dụng nó, có lẽ đã sớm có thay đổi nhất định, nhưng trong thần bí học, thứ này chắc chắn sẽ chỉ dẫn về phía hắn.

...........

Trong một tòa thành cổ xưa ở sâu trong dãy núi trùng điệp kéo dài liên miên.

Một đám Cự nhân, Tinh linh, nhân loại, ma cà rồng đang chia nhau đảm nhiệm các công việc của người làm vườn, đầu bếp, hầu nam, hầu nữ và thủ vệ, vẻ mặt họ không giống nhau, khi gặp nhau còn nhỏ giọng nói chuyện vài câu, trông có vẻ vừa có sức sống vừa có linh tính.

Nhưng sau khi họ trở lại phòng sẽ lập tức dại ra, đôi mắt không chuyển động, cơ thể bay lên trên, treo trên trần nhà.

Sâu trong tòa thành, trong đại sảnh chỉ khi có tia chớp mới chiếu sáng tới được, một bóng dáng khổng lồ đang lẳng lặng nằm sấp trong bóng đêm.

"Nó" giống một ngọn núi nhỏ, cả người bao phủ một lớp lông ngắn tối màu, đồng tử đen kịt chiếm ít nhất ba phần tư con mắt, trán nó có một nhúm lông màu xám trắng, đầu rất giống một con sói hoang vặn vẹo phóng to.

Đây chính là "Thần của nguyện vọng", ma sói u ám Cotard.

Bỗng nhiên, con ma sói còn to hơn Cự nhân này bỗng ngẩng đầu lên, mỗi một sợi lông ngắn tối màu đều lay động, mà toàn bộ người hầu trong tòa thành đều làm cùng động tác với nó.

Cotard lập tức động đậy đôi mắt, hơi nghiêng đầu giống như muốn lắng nghe gì đó.

Giây tiếp theo, hắn há miệng phát ra một tiếng gầm vô thanh, triệu hồi ra một bản thân khác.

Con ma sói u ám này vừa xuất hiện, bản thể Cotard đã nhảy vào trong sương mù xám trắng, chạy đến một đốm sáng lịch sử nào đó trong kỷ thứ hai.

Đây là giai đoạn lịch sử bí ẩn mà hắn nắm giữ.

Trong thế giới hiện thực, hình ảnh từ lỗ hổng lịch sử của ma sói u ám dùng ngôn ngữ tối nghĩa khó đọc để ưng thuận một nguyện vọng, sau đó bóng dáng hắn chợt lóe lên, trực tiếp chuyển đến ngọn núi gần thành bang North ở phương Bắc.

Chuẩn bị những việc tương ứng xong, vị "Thần của nguyện vọng" này mới để một sợi lông ngắn tối màu rụng xuống, hóa thành một "Trùng linh hồn" hư ảo nở ra thành điểm sáng cầu nguyện tương ứng.

Dùng điểm sáng này, Cotard nhìn thấy người cầu nguyện mình rốt cuộc là ai.

Đó là một người đàn ông trẻ tuổi đội chiếc mũ kỳ lạ, mặc quần áo kỳ lạ. Hắn đang đứng bên cạnh một chiếc đèn lồng thủy tinh, thấp giọng tụng niệm tôn danh của "Thần của nguyện vọng".

'Ừm...' Đồng tử rất lớn của ma sói u ám chuyển động, nhìn thấy trên người người đàn ông kia phủ một lớp sương mù xám trắng, trong sương mù che giấu một vài thứ không nhìn rõ hình dáng.

Là Thiên sứ danh sách 2 con đường "Nhà bói toán", sinh vật thần thoại này có thể nhận ra màn sương mù này giống với sương mù lịch sử, có thể cảm nhận được thứ trong sương mù có sức thu hút mãnh liệt với mình.

'..."Nguyên bảo"?' Cotard đã từng nghe thấy một vài chuyện từ chỗ vị cổ thần Vua Ma Sói Fregera, chớp mắt có suy đoán nhất định.

Với tiền đề này, hắn có một loạt ý tưởng về việc người trẻ tuổi kia định làm gì:

"Dùng "Nguyên bảo" thu hút mình, để mình chủ động tấn công hắn, sau đó định vị ngược lại vị trí của mình?"

"Đây là một con mồi?"

"Quả thật, hắn chỉ là một hình ảnh từ lỗ hổng lịch sử, bản thể không biết đã trốn trong mảnh vỡ nào, người mai phục cũng không biết trốn ở đâu..."

"Lúc trước "Nguyên bảo" rõ ràng có biến động, nhưng mình khống chế bản thân, không định tìm kiếm khu vực tương ứng, thu thập manh mối để lại, vì sao bọn chúng lại cho rằng lần này mình sẽ mắc mưu?"

"Chỉ thử một lần, không được thì đổi cách khác? Hay là, trong lần cầu nguyện này vẫn còn ẩn chứa điều gì không đúng?"

"Haha, ta đã sống mấy ngàn năm, trải qua đủ mọi chuyện, tình huống này chưa từng gặp sao?"

"Cách xử lý tốt nhất bây giờ là mặc kệ hắn, không nhìn trộm, nhớ kỹ hắn là được."

Ma sói u ám nhanh chóng đưa ra quyết định, tính quan sát một chút là dập tắt điểm sáng cầu nguyện kia.

Đúng lúc này, hắn lại thấy người trẻ tuổi kia lên tiếng lần nữa:

"Mặt trời chói loà vĩnh hằng"

"Ngài là ánh sáng bất diệt"

"Ngài là hóa thân của trật tự."

'...' Ma sói u ám có phần không hiểu người trẻ tuổi này muốn làm gì.

Ở vùng đất bị bỏ rơi này, cầu nguyện Chân thần sẽ không có hiệu quả!

Giây tiếp theo, Klein lại tụng niệm tôn danh của thần linh khác:

"Chúa sáng tạo ra tất cả"

"Chúa tể đằng sau màn che bóng tối"

"Tính tự sa đọa của tất cả sinh linh."

Đồng tử ma sói u ám chợt phóng to, sinh ra sự mê hoặc nhất định đối với hành động của nhân loại trong điểm sáng cầu nguyện kia.

Không đợi hắn đưa ra suy đoán, Klein lại thấp giọng tụng niệm tôn danh thứ ba:

"Kim đồng hồ đẩy thời gian"

"Bóng dáng ngao du vận mệnh"

"Hóa thân của lừa gạt và trò đùa dai..."

'Amon... Hắn đang cầu nguyện Amon...' Ma sói u ám không rõ đối phương rốt cuộc muốn làm gì, theo bản năng cảm thấy không ổn, lúc này muốn xóa điểm sáng cầu nguyện đi.

Đột nhiên, hắn thấy người trẻ tuổi kia ngẩng đầu lên, khóe miệng mang theo ý cười.

Người đó lập tức lấy ra một chiếc kính độc nhãn bằng thủy tinh, đeo nó lên vị trí mắt phải của mình.

Chỉ một lần cầu nguyện, hình ảnh từ lỗ hổng lịch sử của Klein đã biến thành phân thân của "Kẻ nghịch thần" Amon!

Gần như cùng lúc đó, ma sói u ám cảm thấy ánh mắt của đối phương xuyên qua điểm sáng cầu nguyện nhìn về phía mình, sau đó xuyên qua mình, nhìn đến bản thể đang ở trong sương mù lịch sử.

Hắn không hề do dự, lập tức dập tắt điểm sáng cầu nguyện kia.

Mà bản thể của hắn vừa đánh tan sự theo dõi, vừa giải trừ duy trì đối với hình chiếu lịch sử.

Trong sương mù lịch sử, trong đô thị ngày cũ san sát nhau, Klein đột nhiên đứng lên, trong đầu hiện ra một cảnh tượng.

Mà trước vài giây lúc cảnh tượng này hình thành, anh đã cắt đứt sự liên hệ của bản thể với hình ảnh từ lỗ hổng lịch sử kia, tránh Amon dựa vào nó để giáng xuống bên cạnh mình.

Những chuyện anh làm lúc trước, những chuyện khó hiểu đó chủ yếu là để mê hoặc ma sói u ám, khiến hắn sau khi vạch trần người cầu nguyện không phải là bản thể thì tiếp tục quan sát, tích lũy thời gian để hắn dò xét "Nguyên bảo".

Cuối cùng anh cầu nguyện Amon là để dựa vào sự giáng trần có thể xảy ra của vị "Thần lừa gạt" này, che giấu việc "Nguyên bảo" làm ô nhiễm ngược lại ma sói u ám!

Nếu Amon không "hồi đáp", chỉ đứng ngoài nhìn, thì bản thân Klein cũng đã chuẩn bị kính độc nhãn, có thể thử lừa gạt ma sói u ám một lần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro