Chương 30: Đặt ra quy tắc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Klein trước mặt Amon biến thành lá bài "Kẻ Khờ", toàn bộ căn phòng cũng thu nhỏ lại, để lộ ra dáng vẻ vốn có.

Đó là một hộp thuốc lá bằng sắt đã có dấu vết ăn mòn, dung hòa khí tức "Nguyên bảo".

Bóng dáng Klein từ hư không hiện ra, trong quá trình toàn bộ thần quốc của "Kẻ Khờ" sụp đổ, cung điện rộng lớn lại hiện ra, anh cầm chiếc hộp đựng lá bài "Kẻ Khờ" và chân thân của Amon lên, đóng mạnh nắp lại.

Anh không hi vọng dựa vào vật phẩm như thế này có thể phong ấn được Amon nắm giữ quyền hành liên quan đến con đường "Cửa", chỉ dùng cách này để tranh thủ chút trời gian, tìm cơ hội ném Amon ra khỏi "Nguyên bảo", lấy lại quyền chủ động.

Đúng lúc này, Klein mặc áo gió đen chợt ngừng động tác.

Một bàn tay khác của anh lấy một chiếc kính độc nhãn bằng thủy tinh từ hư không ra, đặt nó lên mắt phải.

Đằng sau anh, Amon đội mũ mềm chóp nhọn mặc áo dài đen kiểu cổ điển nhanh chóng phác họa ra, đôi mắt nhuộm màu tăm tối và điên cuồng, hắn cười nói:

"Từ khi nào ngươi sinh ra ảo giác ta không dùng phân thân?"

Hắn còn chưa dứt lời, bóng dáng Klein bị "Ký sinh" đã nhanh chóng mỏng đi, biến thành một người giấy được cắt thô kệch.

Klein lấy cẩn thận làm trọng tâm, cũng không dùng bản thể, dựa vào người giấy thế thân được "Cấy ghép" "Dây linh thể".

Anh biết, chiến đấu với Amon, thà bỏ qua cơ hội cũng không thể phạm sai lầm, một khi phạm phải sai lầm thì dưới sự áp chế của "Bug" rất khó xoay chuyển cục diện.

Đối với tình huống con mồi biến thành người giấy, Amon dường như không bất ngờ, chỉ giơ tay đẩy chiếc kính độc nhãn bằng thủy tinh lên.

Một phía khác của cung điện rộng lớn, Klein đội mũ dạ mặc áo gió không bị khống chế, từ trong bí ẩn mà "Kẻ Khờ" tự có bước ra.

Tay phải anh nặng nề giơ lên, gian nan lấy một chiếc kính độc nhãn bằng thủy tinh từ không trung ra, chậm rãi đặt nó lên mắt phải của mình.

Trong quá trình này, vẻ mặt Klein tràn đầy sự kháng cự, khá vặn vẹo, giống như không thể khống chế được bàn tay của mình.

Amon nửa điên cuồng không thể kiểm soát, nửa thản nhiên cười nói:

"Ngươi có thể dùng người giấy thay thế mình, thì người giấy cũng có thể thay thế ngươi."

"Nó bị "Ký sinh" tương đương với ngươi cũng bị "Ký sinh"."

"Bất cứ chuyện gì cũng đều là tương đối, đều tồn tại lỗ hổng, không có năng lực phi phàm nào là không thể phá giải, có thể áp dụng cho bất cứ trường hợp nào."

Hắn lợi dụng sự liên hệ giữa người giấy thế thân và bản thể, chủ động tạo ra một "Bug".

Tuy Amon trông có vẻ vì nửa điên cuồng không khống chế được bản thân mà nói ra những lời này, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc hắn dốc sức ăn mòn Klein, từng chút tăng mạnh "Ký sinh", để đối phương thực sự đeo kính độc nhãn lên, biến thành mình.

Lúc này, cả người Klein đột nhiên sụp đổ, là chủ động sụp xuống.

Anh phân tách ra vô số con trùng mềm trong suốt vặn vẹo, chạy về bốn phương tám hướng.

Trong đống "Trùng linh hồn" này có lẫn vài con "Trùng thời gian" có mười hai đốt.

Nói một cách nghiêm khắc, cho dù là sinh vật nhỏ bé như "Trùng linh hồn", "Trùng thời gian" của Amon cũng có thể "Ký sinh" lên, nhưng khi Klein phân tách ra đã chủ động dùng quyền hành "Lừa gạt", làm lẫn lộn thứ tự thời gian, khiến mấy con "Trùng thời gian" trở nên "ngu si", đến tận cuối cùng mới phân tách ra, không đuổi kịp đại đội, không tìm được mục tiêu "Ký sinh".

Giây tiếp theo, cảnh tượng trong "Nguyên bảo" lại xảy ra biến hóa, Klein một lần nữa sử dụng năng lực "Cảnh tượng quỷ bí", tạo ra một thần quốc "Kẻ Khờ" mới.

Amon chớp mắt rơi vào trong một căn phòng.

Nơi này trải thảm dày màu vàng nhạt, treo đèn bằng thủy tinh, trên mỗi vách tường đều có một cánh cửa, không biết thông đến nơi nào.

Đồng thời, từ trên vách tường còn treo các bức tranh vẽ các loại mắt.

Amon không cần nhìn kỹ, chỉ liếc nhìn đã biết bốn cánh cửa này tương ứng với các hiệu quả khác nhau, tác dụng chủ yếu là kéo dài hành động của hắn, đủ thời gian để chuẩn bị chiêu tiếp theo.

Ngài "Sai lầm" hơi nhếch khóe miệng, chuyển ánh mắt xuống dưới chân.

Hắn lập tức vươn tay phải, xòe năm ngón tay ra.

Trên tấm thảm dày màu vàng nhạt nhất thời xuất hiện một cánh cửa hư ảo.

Cánh cửa này nhanh chóng lướt đi một giây, sau đó cố định lại, lặng lẽ mở ra.

Nhưng, khi cánh cửa hư ảo này mở ra, những cánh cửa ở bốn phía căn phòng cũng sinh ra sự liên kết quỷ dị, phát ra tiếng kèn kẹt, mở ra theo!

Gần như cùng lúc đó, trong cánh đồng hoang tăm tối, trong một ngọn tháp đen kịt cao như nối đến bầu trời, Klein đang cầm "Thần đèn cầu nguyện", giải trừ hiệu quả "Lừa gạt" mà "Sách đồng thau Tronsoest" thêm vào.

Bấc đèn "Thần đèn cầu nguyện" cháy lên, tỏa ra ánh sáng vàng kim đặc quánh.

Ánh sáng này nhanh chóng hình thành một bóng dáng mơ hồ vặn vẹo.

Klein không suy xét đến chuyện cầu nguyện "Thần đèn", chuyển số điều ước của Bernadette sang mình và thay đổi quyền sở hữu "Thần đèn cầu nguyện", bởi vì anh biết sẽ chỉ có một kết cục, đó là anh chết ngay tại chỗ, dựa vào năng lực "Bậc thầy kỳ tích", từ trong sương mù lịch sử trở về.

Bình thường đây là một cách thoát vây hiệu quả, đặc biệt là Klein còn có thể sống lại vài lần.

Nhưng, tình huống lần này hoàn toàn khác lần trước.

Một khi Klein chết đi, chẳng khác nào anh bỏ qua thân phận chủ nhân của "Nguyên bảo" trong một thời gian ngắn, khiến nơi này biến thành thiên đường của các Amon, để chúng sử dụng phần "Nguyên chất" này mà không chịu chút trở ngại nào.

Với tình huống như vậy, Amon hoàn toàn có thể "Lừa gạt" lịch sử, quấy nhiễu vận mệnh, áp chế sự hồi sinh của Klein, khiến anh thực sự chết đi.

Kẻ có thể khắc chế một người phi phàm nhất chắc chắn là cường giả cùng con đường có cấp bậc cao hơn hắn.

Cho nên, phương án trước mắt của Klein là, sử dụng địa vị của "Thần đèn", sử dụng "Sách đồng thau Tronsoest" một cách hiệu quả nhất.

Nếu không có "Thần đèn" gây ảnh hưởng nhất định, quy tắc mà "Sách đồng thau Tronsoest" đặt ra chắc chắn không chỉ dẫn về phía Klein, nó sẽ hạn chế tất cả các sự tồn tại ngoại trừ bản thân, không có sự phân biệt.

Khi bóng dáng màu vàng nhạt của "Thần đèn" thành hình, "Sách đồng thau Tronsoest'" mang theo tiếng va chạm kim loại, nhanh chóng lật đến phần có thể viết được.

Không hề chần chừ, trên sách đồng thau lập tức xuất hiện một điều khoản mới:

"Nơi này cấm trộm cắp!"

Dựa theo suy nghĩ của Klein, điều khoản thích hợp nhất lúc này hẳn là "nơi này không cho phép hành vi trộm cắp tồn tại", bởi vì điều khoản trước thuộc về tính chất pháp luật, nếu có ai trộm cắp, nó không thể ngăn cản trước, chỉ xử phạt sau khi đã xảy ra, hơn nữa, hành vi trộm cắp lần đầu tiên bị phạt rất ít, các Amon hoàn toàn có thể chịu được, còn điều khoản sau là trực tiếp hạn chế hành vi tương tự sinh ra, căn bản không cho tồn tại trộm cắp.

Nhưng "Sách đồng thau Tronsoest'" hiện giờ không thể đưa ra được quy định này, phải đợi điều khoản nó đặt ra đủ nhiều và đủ chặt chẽ, bản thân nó thức tỉnh đến một mức độ nhất định thì mới làm được.

Lúc trước "Thần đèn" dựa vào quan hệ chặt chẽ giữa bản thân và "Sách đồng thau Tronsoest", dựa vào địa vị của mình đủ cao, dốc hết toàn lực, mới gắng gượng hoàn thành được quy định tương tự, lúc này, ông ta đã uể oải, không thể làm ra chuyện đó nữa.

Hiện giờ Klein chỉ có thể hi vọng tận dụng mọi khả năng để kéo dài thời gian, khiến quy tắc nhắm vào Amon do "Sách đồng thau Tronsoest" đặt ra đủ nghiêm ngặt, dùng nó để phối hợp với quyền hành "Lừa gạt" của bản thân.

Lúc này, trong căn phòng đang nhốt Amon.

Khi cánh cửa hư ảo mở ra, bốn cánh cửa thật đồng thời dao động, xuất hiện khe hở.

Việc này sẽ mang đến nhiều hiệu quả không rõ.

Đột nhiên, nơi này vang lên tiếng chuông giống như đến từ xa xăm.

Không biết từ khi nào Amon đã biến thành một chiếc đồng hồ bằng đá cổ xưa loang lổ, trên đồng hồ, kim giây do "Trùng thời gian" tọa ra chợt dừng lại.

Keng!

Trong tiếng chuông vang vọng, tòa bộ sự vật trong phòng đều rơi vào trạng thái đông cứng, gồm cả bốn cánh cửa lớn kia.

Chỉ có ngoại lệ duy nhất là Amon, hắn biến trở lại thành dáng vẻ đội mũ mềm chóp nhọn, mặc áo dài đen cổ điển, mỉm cười, không hề hoang mang giơ tay trái lên, nắm chặt năm ngón tay lại.

Giây tiếp theo, trạng thái đông cứng bị phá vỡ, bốn cánh cửa thật đang mở ra đồng loạt khép lại, không còn khe hở nào.

Bóng dáng Amon theo đó rơi xuống, chui vào trong cánh cửa hư ảo chưa bị đóng lại kia.

Thông qua cách thức này để rời khỏi phòng, hắn phát hiện ra mình đã đi vào trong một cánh đồng hoang vu bát ngát, xa xa có một tháp cao màu đen như đâm xuyên vào bầu trời.

Bên trong tháp, "Sách đồng thau Tronsoest" trước mặt Klein đã hình thành quy tắc thứ hai:

"Nơi này cấm lừa dối!"

Tuy Amon không nhìn thấy cảnh này, nhưng dường như đã cảm nhận được điều gì, dù sao với một Chân thần địa vị cao dùng việc lừa gạt quy tắc làm niềm vui chắc chắn có thể nhận ra sự thay đổi trong quy tắc này, nếu không thì không thể tìm ra được lỗ hổng chính xác trong đó.

Hắn giơ tay lên, chỉnh lại chiếc kính độc nhãn trên mắt phải.

Mặt ngoài của chiếc kính độc nhãn chợt lóe ra hào quang thuần khiết trắng sáng, chiếu rạng toàn bộ cánh đồng hoang vu, khiến nơi này không có bất cứ thứ gì có thể nằm trong bí ẩn.

Đây là hiệu quả mà lúc trước hắn đã tặng cho Klein, rồi lại thu hồi từ "bản thể" của Klein về, "ban ngày vĩnh viễn"!

Trong hoàn cảnh này, tòa tháp cao do bóng đen dệt thành lập tức tan vỡ thành từng mảnh, Klein trôi nổi giữa không trung, một tay cầm "Thần đèn cầu nguyện", một tay xách "Gậy chống ngôi sao", trước người là "Sách đồng thau Tronsoest" đang mở ra.

Amon thuận thế vươn tay phải vừa đỡ kính độc nhãn ra, từ khoảng cách rất xa nắm "hình chiếu" của Klein vào trong lòng bàn tay.

Đằng sau hắn, bóng đen do "ban ngày vĩnh viễn" tạo ra càng lúc càng mờ nhạt, bắt đầu vặn vẹo như có sức sống.

Chỉ chớp mắt, Amon đã "Đánh cắp" đủ loại năng lực phi phàm của Klein.

Hắn cũng không cố ý tìm kiếm quyền hành "Lừa gạt", mà lựa chọn tính ngẫu nhiên, nó có thể tăng xác suất thành công lên.

Nhưng sau khi hào quang lóe lên, rơi vào tay hắn lại chỉ là một người giấy đơn sơ.

"Cấy ghép"!

Chát!

Bóng đen sau lưng Amon bị một chiếc roi vô hình quất một phát, nhưng bản thân hắn không hề bị làm sao.

Hắn sáng tạo ra sai lầm, dùng cái bóng thay thế mình.

Sau đó, Amon mỉm cười, giọng nói vang vọng bên tai Klein:

""Thần đèn", ta cũng có thể hứa đưa ngươi về "Bầu trời sao"."

"Ngươi nhìn xem, ta không bị xử phạt, điều này chứng tỏ ta không nói dối."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro