Chương 164: Daly thăm dò

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Ban đêm đi ra ngoài mua từ điển, ở thành thị thế cục có chút hỗn loạn, lại có diện mạo người Intis, cái này quả thật có vẻ nguy hiểm... Không được, không thể cứ mang cái găng tay này mãi...' Dantiz ngẩn ra vài giây, nâng mạnh tay, cởi bỏ găng tay, ý đồ lấy xuống.

Động tác của hắn vừa được một nửa, đột nhiên dừng lại, liếc mắt nhìn Anderson, quét nhìn tay trái đối phương mang cái găng tay màu đen một chút, cười gượng lại mang găng tay trở về.

"Tôi cho rằng, ở nam đại lục, ở trong này, quan trọng nhất vẫn là thực lực của bản thân." Dantiz cười như không cười bổ sung một câu.

Anderson vẻ mặt không có biến hóa gì, vẫn chà chà cái cằm của mình nói:

"Vậy cậu chuẩn bị làm thế nào?"

Dantiz chỉ cầu thang nói:

"Tôi tính tìm ông chủ khách sạn, mượn từ điển của ông ta một chút, tôi nghĩ ông ta không thể không dạy con của mình tiếng Dutan."

"Đây là một ý tưởng, nhưng cho dù có từ điển, cậu trong khoảng thời gian ngắn cũng không cách nào học được, cho dù chỉ nắm giữ chút ít từ ngữ, cũng tương đối khó khăn, dù sao nó và ngôn ngữ bắc đại lục thuộc về hai hệ thống khác nhau." Anderson chậc chậc nói, "Để tôi cho cậu một biện pháp, thuyền trưởng các cậu hẳn có dạy cậu một ít nghi thức ma pháp về lĩnh vực 'Thần Tri Thức và Trí Tuệ' đúng chứ?"

"Phải." Dantiz không có suy nghĩ gì, trực tiếp gật đầu.

Anderson vỗ tay nói:

"Tôi có thể dạy cho cậu một nghi thức ma pháp mới, thông qua khẩn cầu về phía 'Thần Tri Thức và Trí Tuệ', đạt được năng lực nghe hiểu, phân biệt cùng viết tiếng Dutan trong vòng một tuần."

Dantiz không chần chờ lắc đầu nói:

"Tôi tin ngưỡng là 'Chúa Tể Của Bão Táp', cũng không phải là 'Thần Tri Thức và Trí Tuệ', trước đó những nghi thức ma pháp kia có thể thu được lời hồi đáp, là nhờ có thuyền trưởng."

Nói tới đây, hắn liếc mắt nhìn Anderson một cái:

"Anh không phải sinh ra ở Segal, trưởng thành ở Renburg, bạn học cùng với thuyền trưởng sao?"

"Vậy anh hẳn cũng là tín đồ của 'Thần Tri Thức và Trí Tuệ', anh tới cử hành nghi thức kia không phải càng hợp lý cùng hiệu quả hơn sao?"

Anderson lắc đầu cười nói:

"Cùng là tín đồ, có thể thực sự thu được lời đáp lại cũng chỉ là con số ít."

Hắn giống như suy tư ngẫm nghĩ nói:

"Biện pháp tốt nhất vẫn là đi tìm Mục sư, Giám mục giáo hội Tri thức hỗ trợ, để bọn họ chế tác một ít phù chú, ừm, tôi nhớ rõ cảng Berens có vài vị truyền giáo sĩ đến từ Renburg, không bằng chúng ta ngày mai đến gặp..."

Dantiz đang muốn mở miệng trả lời "Được", bỗng nhiên lộ ra vẻ mặt nghi hoặc:

"Tôi vẫn có cảm giác, cậu tựa như có âm mưu khác..."

Anderson vẻ mặt nhất thời cứng ngắc một chút.

......

Trên khinh khí cầu, Klein thắt đai an toàn, đắp chăn, dựa vào ghế dựa, đã nặng nề ngủ thiếp đi.

Lúc này, bóng đêm ngoài cửa sổ rất đậm, phía dưới đèn đuốc thưa thớt, cảnh sắc nhìn như thong thả mà thực ra lướt về sau rất nhanh, tất cả đều có vẻ như bình yên cùng yên tĩnh.

Không biết qua bao lâu, Klein đột nhiên tỉnh dậy, hoạt động cổ.

Bởi vì trong người mang theo "Chuông tang", anh uống không ít nước, bị bụng dưới căng cứng làm cho tỉnh lại.

Nhấc mền lên, cởi bỏ đai an toàn, Klein che miệng ngáp một cái, đi ra ngoài phòng nghỉ, tới nhà vệ sinh ở một góc đại sảnh.

Thoải mái giải quyết xong vấn đề, rửa tay xong, anh vừa mới xoay người đi ra khỏi nhà vệ sinh, trở lại đại sảnh, bỗng nhiên thấy có một bóng người.

Bóng người nọ đứng ở nơi ánh sáng ảm đạm, mặc trường bào đen đúa, mắt đánh màu lam cùng má hồng, chợt nhìn thấy, giống như là u ảnh quỷ hồn bay ra từ trong nhà để xác.

'Quý cô Daly...' Klein dĩ nhiên nhận ra đối phương, lập tức làm ra phản ứng như bị dọa giật mình.

Daly đi tới vài bước, ngẩng đầu nhìn về khuôn mặt Dwayne Dantes, dừng lại trên ánh mắt, nhoẻn ra nụ cười nói:

"Ánh mắt cùng khí chất của ông rất giống một người bạn của tôi, nhất là ánh mắt."

Klein nhất thời làm bộ thoải mái, bật cười nói:

"Quý cô, nếu chúng ta thay đổi giới tính, đây là cách tiếp cận tiêu chuẩn."

Daly ánh mắt không dời đi, haha cười nói:

"Không cần đổi, giới tính cũng không thể thay đổi loại định nghĩa hành vi này."

"Nếu vào thời điểm khác, tôi nói chuyện với ông như vậy, là thật sự muốn lừa ông lên giường, thậm chí còn lừa vào giáo đường."

"Nhưng tôi hiện tại không có ý tưởng này, tôi đi tới, chỉ là vì ánh mắt của ông quả thật làm cho tôi nghĩ đến người kia."

'Đối thoại cùng quý cô Daly, quả thật có chút nuốt không trôi... Không thể bị cô ta nắm giữ quyền chủ động, bằng không, cô ta có lẽ sẽ phát hiện ra, Dwayne Dantes cũng không phải là quý ngài ăn chơi, cao thủ tán gái, mà là người không có kinh nghiệm sẽ không được tự nhiên ở trước mặt phụ nữ có sức quyến rũ này... Mình phải lấy được quyền chủ động, chủ đạo đề tài...' Klein chợt có ý tưởng, lấy tư thái nửa đùa trực tiếp hỏi:

"Quý cô, có phải cô thích người bạn kia hay không?"

Daly ngẩn ra một giây, nhướng chân mày, cúi đầu cười nói:

"Cái này cũng không phải chuyện gì cần giấu diếm."

"Nếu anh ta có thể giống như ông thì tốt rồi, dũng cảm chủ động xuất kích khi đối mặt với phụ nữ, hiểu được cách xây dựng không khí ái muội, nếu như vậy, có lẽ chúng tôi có thể đã có con rồi."

"Đáng tiếc, anh ta là một người bảo thủ, khi nói chuyện với tôi chỉ biết nói chuyện chính sự rồi nói kinh nghiệm, đôi lúc tôi sẽ đưa ra chút dấu hiệu, nói đùa một câu, anh ta cũng sẽ biểu hiện ra không được tự nhiên, luôn tìm cớ rời đi, anh ta bộ dạng cũng đã hơi già, tóc chăm cũng không tốt, ký ức lại kém, ngay cả sinh nhật của tôi cũng có thể quên mất, nghĩ đến anh ta, tôi cũng rất tức giận, hận không thể trực tiếp kéo anh ta lên trên giường, mang hai tay của anh ta trói lên trên đầu giường..."

Klein ánh mắt âm trầm nhìn đỉnh đầu Daly, thở dài cắt ngang lời nói của đối phương:

"Quý cô, cô nói quá nhiều rồi."

Daly ngẩng đầu lên, nụ cười không có gì khác với vừa rồi nói:

"Tôi nghĩ rằng ông sẽ quan tâm một chút vấn đề ở phương diện này."

Klein nở nụ cười nói:

"Vậy cô vì sao không mang ý tưởng này áp dụng vào hành động, có thể nhìn ra được, cô không phải phụ nữ chỉ biết nói."

Daly "A" một tiếng:

"Ông đoán xem."

Ngay sau đó, cô gật đầu nói:

"Cảm ơn ông vì không nói tôi đã quấy rối."

Trong khi nói chuyện, cô ta xoay người, quay về phía phòng nghỉ cỡ lớn của nhóm "Găng tay đỏ", Klein khóe miệng hơi hơi nhếch lên, lắc đầu đi về khoang của mình.

Đi đến cửa phòng nghỉ cỡ lớn, Daly tầm mắt rơi ở vị trí sàn tàu phía trước bỗng nhiên thấy một đôi giày da không buộc dây.

Ánh mắt của cô ta theo đó dời lên, trong đôi mắt chiếu rọi ra Leonard Mitchell tóc đen mắt xanh.

Leonard nhìn Dwayne Dantes tiến vào phòng nghỉ, đè thấp giọng nói:

"Ông ta không hề thiếu bí mật, không hề đơn giản như vậy."

Daly cười khẽ gật đầu nói:

"Tôi biết."

Nói xong, cô bước chân thoải mái lướt qua Leonard Mitchell, đi vào phòng nghỉ cỡ lớn.

Đi tới mấy thước, cô thả chậm bước chân, lại lần nữa thoáng cúi thấp đầu.

Leonard vẫn đứng ở cửa, nhìn ngọn đèn bên ngoài chiếu ra một cái bóng dài, thong thả không tiếng động thở hắt ra.

Trong phòng nghỉ loại nhỏ, Klein đứng ở cạnh cửa, nâng tay phải lên, day huyệt thái dương hai bên, giống như một pho tượng.

......

Thành Bạch Ngân, nhà Berg.

Dereck ngồi ở trên ghế, một bên cắn bánh mì nướng được làm từ bột hắc diện thảo, một bên ở trong lòng tập trung điểm lại những chuyện mà mình gần đây nên làm mà vẫn chưa làm:

"Vật liệu 'Quỷ thuật tà quái' mà ngài 'Thế giới' cần còn chưa có hỏi... Công trạng để lấy được đặc tính phi phàm ma cà rồng danh sách 5 còn thiếu không ít... Bạn bè mới chỉ có ba người, còn chưa nhiều... Chuyện lăng tẩm thủ lĩnh tiền nhiệm cũng chỉ có một chút manh mối..."

Trong khi suy nghĩ hiện lên trong đầu, Dereck lấp đầy cái bụng, cởi áo, lấy ra một cái lọ có miệng lớn mài thành từ đá, dùng chất lỏng dinh dính màu đen ở bên trong bôi lên những vết bầm bên ngoài cơ thể mà mắt thường có thể thấy được.

Tuy xung quanh thành Bạch Ngân chỉ có hắc diện thảo là có thể dùng để ăn, nhưng thực vật cũng không chỉ có một loại này, chủng loại của chúng rất nhiều, kỳ kỳ quái quái, dựa vào các loại năng lực, sinh tồn sinh sôi nẩy nở ở trong hoàn cảnh không có mặt trời mà chỉ có tia chớp cùng bóng tối, mà một trong những truyền thống của thành Bạch Ngân chính là lựa chọn thực vật khác nhau, phối hợp với khí quan của quái vật tương ứng, chế thành các loại thuốc mỡ, cái này cực kỳ hữu hiệu cho việc trị liệu phần lớn các vết thương cùng bệnh tật, giúp cho đa số cư dân sẽ không vì một vấn đề nhỏ mà mất đi sinh mệnh.

Đây là nhờ các đời "Kẻ săn ma" mang phương thức chế thuốc, thánh cao, tinh dầu thần kỳ mà mình thu được thông qua ma dược, không ngừng đơn giản hoá và trở thành những sản phẩm truyền thống cố định cho các tầng danh sách thấp!

Bôi xong thuốc mỡ, người có chút mùi hơi tanh hôi gây mũi, Dereck vừa muốn mặc áo lại, bỗng nhiên nghe thấy tiếng đập cửa thùng thùng thùng.

Tinh thần cậu theo bản năng căng thẳng hẳn lên, cầm lấy cây chùy điện quang "Lôi Thần gầm thét" u lam quấn quanh, thật cẩn thận đi tới gần cửa, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị đánh chết quái vật nhảy ra từ trong bóng tối.

"Ai vậy?" Dereck trầm giọng hỏi.

Bên ngoài truyền đến một giọng nói hơi thô:

"Valer."

Cùng lúc đó, từng luồng ánh sáng trong vắt chiếu sáng qua khe cửa cùng cửa sổ, đây là năng lực của "Kỵ sĩ bình minh".

Dereck bình tĩnh lại, mở cửa hô:

"Valer, cậu hôm nay không phải dẫn tiểu đội đi tuần tra sao?"

Valer thân cao 2m2, là người bạn mới của Dereck, cũng là người bạn mà cậu ta chơi thân nhất, bởi vì đối phương trong rất nhiều thời điểm sẽ thu lại sức mạnh của bản thân ở mức cao nhất, là một người rất quan tâm đến bạn bè.

Mặt khác, gần đây khu vực tuần tra bao gồm cả lăng tẩm của thủ lĩnh tiền nhiệm đúng là do tiểu đội Valer phụ trách.

Valer có tóc màu nâu nhạt tương tự với Dereck, để chòm râu rậm, thích hoạt động nhất chính là chiến đấu cùng người khác, nghe vậy cười nói:

"'Đoàn nghị sự sáu người' vừa rồi đã ra lệnh cho tiểu đội của tôi vòng ra khu vực lăng tẩm của thủ lĩnh tiền nhiệm, mà đây là chỗ cuối cùng trong nhiệm vụ tuần tra của chúng tôi."

"Đi thôi, đi sân huấn luyện, hoạt động một chút!"

'"Đoàn nghị sự sáu người" cố ý để cho tiểu đội tuần tra vòng qua khu vực kia? Bọn họ hôm nay có thể mở ra cửa lớn lăng tẩm thủ lĩnh tiền nhiệm không? Không biết sẽ phát sinh ra chuyện gì... Hy vọng trưởng lão Lovia bên kia không có âm mưu gì...' Dereck có vẻ cả kinh, chợt sinh ra chút liên tưởng, lại không biết mình có thể làm được gì.

Ngay lúc cậu do dự mặc quần áo vào, chuẩn bị ra ngoài, đi sân huấn luyện cùng Valer, một bóng người hiện ra từ nơi âm u của con đường, mở miệng nói:

"Dereck Berg, thủ lĩnh bảo cậu đi tới mái vòm gặp ông."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro