Chương 166: Hồi đáp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đặt ngọn nến xuống, Colin Iliad lấy ra một khối bạc nguyên chất, cầm lấy cây dao bên cạnh, tước ra một miếng vật dẫn phù chú lớn chừng lòng bàn tay.

Sau đó, ông ta dựa theo lời Dereck Berg miêu tả, ở trên hai mặt trước sau của miếng bạc đều khắc ra phù hiệu bí ẩn tượng trưng cho "Kẻ Khờ" kia.

Trong toàn bộ quá trình, ông ta làm rất nhanh, nếu có người đứng xem, khẳng định không thể thấy động tác rõ ràng, nhưng thành phẩm cuối cùng lại không có một chút tỳ vết nào, tựa như tác phẩm nghệ thuật cần vài ngày chậm rãi tạo hình ra vậy.

Ngay sau đó, Colin Iliad lại lấy ra một lọ thủy ngân, trực tiếp dùng linh tính mạnh mẽ dẫn đường cho một tia chất lỏng bên trong chảy vào phù chú, lấp đầy toàn bộ đường vân, hơn nữa còn làm cho thủy ngân ở mặt dưới chưa vì trọng lực mà rơi xuống.

Sau khi lặp lại quá trình, làm xong mảnh phù chú thứ hai, Colin Iliad mang chúng đặt ở phía trước ngọn nến, phân biệt đặt lên trên một con trùng nhỏ trong suốt.

So sánh với khi nãy, đứng lên từ trong im lặng, Colin hiện tại nhất cử nhất động đều có vẻ trầm ổn, bình tĩnh, kiên định, không hề có một chút chần chờ, tựa như khi ông ta đối mặt với quái vật mạnh mẽ ở trong bóng tối vậy.

Chuẩn bị xong nghi thức, ông ta lui về phía sau hai bước, lấy kiếm thẳng đang treo giao nhau ở trên tường xuống, cắm vào trong khe gạch ở cửa.

Mà theo đó, Colin nhắm mắt nói nhỏ, từng chút hào quang tinh thuần nồng hậu xuất hiện từ trong hư không bốn phía, mang theo cảm giác thần thánh cùng vinh quang bao trùm ở trên hai thanh kiếm thẳng.

Hào quang như vậy càng tụ càng nhiều, chậm rãi hóa thành nước chảy, dọc theo gạch sàn cùng khe hở ở trên tường, hình thành một cái "nhà giam" phân cách trong ngoài.

Là một "Kẻ săn ma" có thâm niên, Colin Iliad thật ra cũng không muốn khi cử hành nghi thức phải làm ra loại hành động phòng bị như thế này, bởi vì cái này có khả năng không hề nhỏ sẽ chọc giận tới đối tượng khẩn cầu, mang đến biến hóa càng thêm nguy hiểm, nhưng mà, ông không thể không làm, ông phải cam đoan, chẳng sợ nghi thức thất bại, chẳng sợ vị "Kẻ Khờ" kia là tồn tại lòng đầy ác ý, chẳng sợ ông chết ở trước tế đàn, toàn bộ thành Bạch Ngân cũng sẽ không bởi vậy mà gặp thương tổn quá lớn.

Đối với năng lực phòng ngự của "nhà giam" này, vị Thủ lĩnh thành Bạch Ngân Colin vẫn tương đối có tự tin, bởi vì cái này trực tiếp đến từ một vật phong ấn thần cấp, là mũ miện lúc trước mà Cự Nhân vương Olmir mang:

"Bằng chứng vinh quang!"

Đây là một trong nhân tố chủ chốt giúp thành Bạch Ngân có thể ở trong thời đại tăm tối, chống đỡ từng đợt quái vật ở trong bóng đêm xâm nhập!

Thấy toàn bộ chuẩn bị đã hoàn thành, Colin Iliad lấy bàn làm tế đàn, thuần bằng linh tính, chế tạo ra một hoàn cảnh thánh khiết sạch sẽ không có người quấy rầy, điểm hỏa ba ngọn nến kia.

Hào quang mờ nhạt nhẹ nhàng lay động, đánh vào mắt ông, ông cúi thấp đầu, mang phấn thực vật, da lông quái vật mà Dereck Berg nhắc tới hoặc rải vào ánh nến, hoặc điểm hỏa quăng vào trong cái nồi lớn, để lấy lòng vị tồn tại bí ẩn sắp cầu nguyện kia.

Hành động tương tự, thành Bạch Ngân cũng không hiếm thấy, bên ngoài còn có hiến tế đối với Chúa Sáng Tạo, trong tối thường thường sẽ xuất hiện cư dân nào đó ở trong quá trình tuần tra hoặc thăm dò, bị tồn tại không biết tên mê hoặc, cử hành các loại nghi thức.

Cái sau đa phần là bị động, nhưng có chút ít thuộc về chủ động muốn thử, một mặt khác là do tuyệt vọng đã tích lũy từng chút một từ sau mấy ngàn năm phụng dưỡng Chúa Sáng Tạo nhưng không có hồi đáp làm cho một số người tâm tình sụp đổ, bức thiết hy vọng nắm bắt vào chỗ dựa khác, một mặt khác lại là, rất nhiều "Đoàn nghị sự sáu người" trước đây của thành Bạch Ngân cũng đã hình thành nhận thức chung, vị Chúa Sáng Tạo đã vứt bỏ mảng đất này rất có khả năng sẽ không quay trở lại nữa, tìm kiếm lối thoát khác phải đưa lên báo cáo, đáng tiếc, cứ thử như vậy, ngoại trừ không có hiệu quả cùng kết cục tử vong, chưa bao giờ có kết cục thứ ba.

Cũng bởi vì như thế, mặc kệ gặp khó khăn gì, mặc kệ phát hiện bao nhiêu thành bang bị hủy diệt bởi "Tà Thần", thành Bạch Ngân thăm dò đối với khu vực xung quanh, đối với những nơi xa hơn, đều vẫn luôn kiên trì.

Mà đối với bản thân Colin Iliad mà nói, phát hiện người từ bên ngoài là Jack, mang đến bất ngờ cùng hy vọng khó có thể diễn tả bằng lời, khi thăm dò trấn Noon, lại biết được các vua thiên sứ có mưu đồ bí mật, cùng lời tiên đoán của người dự ngôn, càng làm cho ông có cảm giác càng gấp gáp mạnh mẽ hơn, đối với việc Chúa Sáng Tạo có thể trở về hay không đã sớm không còn ôm hy vọng gì.

Hai nhân tố kết hợp, cộng thêm Lovia, Dereck dị thường, cùng với lời tiên đoán đại nạn tận thế kia, Colin Iliad, vị Thủ lĩnh "Đoàn nghị sự sáu người", Bán Thần có thâm niên, "Kẻ săn ma" mạnh mẽ này, không thể không thử nhảy múa ở trên lưỡi đao, không thể không suy xét thực hiện giao dịch cùng tồn tại bí ẩn này.

Thở hắt ra không một tiếng động, Colin lui về phía sau một bước, dùng giọng nói mang theo một chút cảm giác tang thương thì thầm:

"Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này"

"Chúa tể thần bí ngự trên màn sương xám"

"Vị vua hắc hoàng nắm giữ vận may"

"Tôi khẩn cầu về phía ngài, khẩn cầu đến từ sức mạnh thần bí, khẩn cầu đến từ ban ân vận may, khẩn cầu ngài để cho vật phẩm ở trên tế đàn hình thành phù chú..."

Thanh âm ngừng ngắt rất có tiết tấu cảm giác thần bí của Colin vừa mới chấm dứt, tế đàn ở trước mắt ông nhất thời trở nên u ám thâm trầm, giống như thần tính khó có thể miêu tả bằng lời đang từ trong ánh nến kia lan tràn ra vậy.

Ánh nến nọ chợt bùng lớn lên, nhưng không có chiếu sáng bốn phía, ngược lại làm cho tất cả trở nên càng thêm hư ảo, làm cho những cái bóng trong suốt không đếm được hình dáng khác nhau kia giống như không tồn tại hiện ra, giăng kín mỗi một vị trí, hoặc thưa thớt hoặc dày đặc.

Trong cái thế giới hư ảo này cùng chỗ cao của vô số bóng dáng, có bảy đại tịnh quang màu sắc khác nhau cuốn lấy, tựa như ẩn chứa tri thức vô cùng vô tận.

Mà ở phía trên bảy đạo tịnh quang, là một mảng sương mù xám trắng vô biên vô hạn, là một tòa cung điện xa xưa nhìn xuống toàn bộ sự vật.

"Kẻ săn ma" Colin đã quên mọi chuyện trong thời gian ngắn, cứ như vậy chuyên chú nhìn hình ảnh ở trên tế đàn, giống như một sự vật chỉ tồn tại ở trên sách vở cùng sách cổ đã bước qua trở ngại hư ảo cùng hiện thực, chân thực đi tới trước mặt ông.

Nếu ông không có nhớ lầm, đây chính là hình chiếu Linh giới.

Trước trận đại nạn kia, trước cả khi Chúa Sáng Tạo vứt bỏ mảnh đất này, nơi đây rất dễ dàng có thể quan sát được hay thậm chí là tiến vào Linh giới!

Linh giới hiện tại chỉ còn tồn tại ở trên giáo án cùng các loại tư liệu của thượng tầng thành Bạch Ngân, đã không còn ai có thể chạm đến!

Đúng lúc này, thanh âm kèn kẹt hư ảo đột nhiên vang lên, trong cung điện cổ xưa nhìn xuống sương mù xám, nhìn xuống Linh giới kia, tựa như có cánh cửa lớn mở ra.

Ngay sau đó, Colin thấy phù chú chưa thành hình ở trước ánh nến chợt phát ra vầng sáng xanh xám, đường vân của chúng lần lượt bị "thắp sáng", đan vào một khối, chợt bộc phát ra ánh sáng chói mắt mà nồng đậm, mang lát cắt bạc tinh khiết bao cùng một chỗ với con trùng nhỏ kia.

Toàn bộ thế giới u ám ở trên tế đàn theo đó cũng trở nên vặn vẹo trong nháy mắt.

Tất cả rất nhanh đã khôi phục lại bình thường, nhưng trên tế đàn đã có thêm hai tấm phù chú kỳ dị chế thành từ thủy tinh màu đen, cái này giống như một đôi mắt của tồn tại nào đó, đang lẳng lặng nhìn chăm chú vào thế giới.

"Kẻ săn ma" Colin ngẩn ra một chút, thu lại ánh mắt, cúi đầu xuống, trầm giọng nói:

"Cảm tạ ngài đã ban ân."

"Ca ngợi sự tồn tại của ngài."

Ông không có trì hoãn, lập tức chấm dứt nghi thức, giải trừ phong tỏa.

Làm xong việc này, vị Thủ lĩnh "Đoàn nghị sự  sáu người" thành Bạch Ngân này trở lại trước bàn, cầm lấy hai phù chú dùng di vật của phân thân Amon chế thành.

Thẳng đến lúc này, trong đầu ông vẫn còn lưu lại hình ảnh vừa rồi đã thấy kia.

Căn cứ vào tri thức thần bí học của ông, ở chỗ cao của Linh giới hẳn là bảy luồng sáng đã nhắc tới trong bộ phận điển tích cổ đại, cái này được cho rằng có cấp bậc tiếp cận thần linh, nhưng toàn bộ tư liệu, đều không có ghi lại phía trên bảy luồng sáng là cái gì, phiến sương mù xám kia tượng trưng cho cái gì, cung điện cổ xưa bị sương mù xám vây quanh, nhìn xuống toàn bộ Linh giới kia đại biểu là vị nào.

Mà trong toàn bộ quá trình nghi thức, Colin Iliad chỉ cảm thấy vị "Kẻ Khờ" mà mình cầu nguyện kia thâm trầm, thần bí, cao cao tại thượng, không giống tà thần nào đó luôn thích phô trương sức mạnh của bản thân, không chờ được muốn biểu hiện ra cái gì kia.

Biểu hiện như vậy, ở trong ghi chép của thành Bạch Ngân có miêu tả gần giống, thuộc về vị Chúa Sáng Tạo kia!

Nhìn nhìn phù chú trong tay, kiểm tra lại trạng thái của bản thân, "Kẻ săn ma" Colin tóc hoa râm bỗng nhiên nhắm hai mắt lại, bởi vì trong lòng không ngừng hiển hiện lên từng bóng người.

Đó là bị cha, mẹ, anh, em gái, con trai lớn, con trai nhỏ, cùng con trưởng mà ông đã tự tay kết thúc đi sinh mệnh.

Vị Thủ lĩnh đã có chút già nua này lặng lẽ hồi lâu, đột nhiên cúi đầu thở dài một tiếng:

"2.583 năm..."

2.583 năm, thành Bạch Ngân rốt cuộc mới thu lại được một lần hồi đáp bình thường.

.......

Trong thư viện tháp nhọn.

Dereck ở khu vực thường xuyên lật xem thần thoại cổ đại, tìm được một quyển bút ký trước đó chưa có xem qua.

Bìa của quyển bút ký này dùng da thuộc quái vật nào đó chế thành, có thể thấy hoa văn rõ ràng, tờ giấy bên trong đã cũ kỹ, ngả vàng, ghi lại kinh nghiệm của chủ nhân nguyên bản khi gặp những quái vật khác nhau.

Quái vật này đại đa phần đều có thể ở tìm được ở trong sách giáo khoa của thành Bạch Ngân, ngay cả đặc điểm cũng vậy, nhưng trên bút ký có không ít suy nghĩ cùng kinh nghiệm chiến đấu, làm cho Dereck càng xem càng cảm thấy hứng thú, rất là tập trung.

Lật lật, cậu đột nhiên chú ý tới một loại quái vật tên là "Kẻ biến hình".

Loại quái vật này không có trí tuệ câu thông, lại am hiểu bố trí cạm bẫy, đối phó với mục tiêu, hơn nữa còn có thể ngụy trang thành người khác, dùng các loại biện pháp nhìn qua là không thể tưởng tượng để hoàn thành bắt giết...

Chủ nhân bút ký khi đánh giá cái này là, quỷ dị, nguy hiểm.

'Cái này rất gần với suy đoán của ngài "Thế giới" đối với đặc điểm của Quỷ thuật tà quái... Chẳng lẽ "Kẻ biến hình" chính là Quỷ thuật tà quái?' Dereck trong lòng vui mừng, rất nhanh xem tiếp, phát hiện loại quái vật này sinh hoạt ở trong di tích một thành bang xa xôi ở phía bắc, mà bởi vì quái vật trong bóng tối ở khu vực đó mạnh mẽ đáng sợ, cho dù "Đoàn nghị sự sáu người" cũng không thể đối phó, cho nên, sau hai lần thử ban đầu, thành Bạch Ngân đối với việc thăm dò lân cận đã tạm thời dừng lại, cho tới nay cũng không tiếp tục, căn cứ vào nguyên nhân cùng loại, trong sách giáo khoa thành Bạch Ngân cũng không giảng thuật về loại quái vật đặc sắc này.

Xem xong ghi chép này, Dereck theo bản năng lật đến trang cuối của cuốn bút ký, muốn biết là ai đã tự mình trải qua hai lần thăm dò mạo hiểm kia.

Trong thanh âm rầm rầm, cậu liếc thấy một cái tên:

"Colin Iliad."

..........

Vịnh Dipsi, cảng Escoson.

Klein trở lại thế giới hiện thực, day day thái dương, đi thẳng đến giường, đột nhiên ngã xuống.

Vì để cho vị Thủ lĩnh thành Bạch Ngân kia có ấn tượng tốt đối với "Kẻ Khờ", sinh ra càng nhiều tin cậy, anh khi hưởng ứng lời cầu nguyện vừa rồi, chủ động bỏ thêm đặc hiệu, mang cấp bậc của không gian thần bí phía trên sương mù xám ở trong "Nghi thức mật khế", "Nghi thức hiến tế cùng ban cho" mới thể hiện mạnh mẽ để biểu diễn ra, điều này làm cho anh tiêu hao không ít linh tính, toàn thân càng thêm mỏi mệt càng muốn ngủ.

'Chờ tỉnh ngủ lại tìm thức ăn cho "Đói khát ngọ nguậy", hiện tại để nó ở phía trên sương mù xám nghỉ ngơi một chút...' Klein mơ mơ màng màng nghĩ, rất nhanh ngủ đi, từ sáng ngủ thẳng tới giữa trưa, cho đến khi bị bụng đói sôi ùng ục mới tỉnh lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro