Chương 179: Hình ảnh kỳ dị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Klein cúi đầu nhìn về lòng bàn tay mình, trong con ngươi chiếu ra bộ dáng của đồng vàng.

Mặt hướng lên của nó, hiện ra cái đầu quốc vương.

Cái này tỏ vẻ khẳng định, tỏ vẻ Klein có thể lợi dụng mắt con rối nhìn bản thân một chút!

Sau khi thu được gợi ý như vậy, Klein vẫn hơi do dự, nghĩ có nên cử hành nghi thức, mang con rối Enzo đưa lên phía trên sương mù xám, trong hoàn cảnh tương đối an toàn, có thể để cho linh thể dù có bị thương tổn hay ô nhiễm cũng đều được hoàn toàn rồi mới thử hay không.

Nhưng mà, anh hoài nghi như vậy căn bản sẽ không có kết quả, bởi vì người phi phàm con đường "Vận mệnh" bản thân chú ý chính là không gian thần bí. Hình chiếu của bản thân anh ở hiện thực, lên phía trên sương mù xám, loại đặc thù kia rất có khả năng sẽ không còn tồn tại nữa, cái này giống với việc bạn muốn quan sát hình dáng bên ngoài của con voi, nhưng lại chui vào trong bụng của mục tiêu.

Bàn tay co lại từng ngón một, cầm lấy đồng vàng, Klein lặng lẽ hồi lâu, rốt cuộc cũng có quyết định.

Anh bỗng nhiên đứng lên, lấy ra dao bạc dùng cho nghi thức, chế tạo một mảng "Bức tường linh tính", bao phủ căn phòng vào trong.

Đây là căn phòng có khả năng sẽ xuất hiện tiếng kêu la thảm thiết cùng động tĩnh kỳ quái truyền ra!

Ngay sau đó, Klein lại bố trí nghi thức, mang "Đói khát ngọ nguậy" hiến tế lên phía trên sương mù xám.

Anh sợ nếu trạng thái của bản thân xuất hiện vấn đề, cái găng tay này sẽ phản bệ người đeo!

Đây là thuộc tính có từ đầu của bản thân "Đói khát ngọ nguậy", một khi không thể ăn no, không thể cam đoan mỗi ngày sẽ được ăn một người, nó sẽ xem người đeo là thức ăn, mà thời điểm Klein để nó đói nhiều hơn là khi để nó no rất nhiều.

Trật tự rõ ràng không chút rối loạn chuẩn bị những thứ khác, Klein đưa tay lấy nhẫn "Hoa máu" từ trên tay con rối Enzo xuống, mang lên trên tay trái mình.

Cái này có thể cam đoan dù cho thân thể anh bị tổn thương nghiêm thương, cũng có thể khôi phục lại.

Khi sắp mang vào, Klein ngẫm nghĩ, lại tạm dừng, lấy ra giấy bút, viết một câu:

"Nhớ lấy nhẫn ra."

Anh đây là lo lắng sau khi thí nghiệm kết thúc, mình chịu ảnh hưởng của "Hoa máu" lý trí hạ xuống, sẽ không nhớ tới phải lấy nó xuống.

'Đến lúc đó, có lẽ sẽ phải cần một công chúa xinh đẹp đến hôn mình tỉnh, không, đến giúp mình tháo nhẫn ra...' Klein cười tự giễu, thở hắt ra, cởi quần áo, mang nhẫn vào.

Sau đó, anh đưa mắt về phía con rối mới, "Người thắng cuộc" Enzo.

Do dự cùng sự lùi bước trong lòng trước đó luôn không thể tránh né, nhưng anh đã hạ quyết tâm, trải qua chuẩn bị như vậy đã có thể dũng cảm tiến tới, kiên định không lùi.

Sau khi hơi điều chỉnh, tiến vào trạng thái minh tưởng, Klein để cho con rối chậm rãi xoay người, nhìn về phía mình.

Mượn dùng ánh mắt "Người thắng cuộc", anh đầu tiên thấy một tầng sương mù xám trắng mỏng manh, có chút lan tràn ra bên ngoài.

Bên trong sương mù, mơ hồ có một cánh cửa ánh sáng nhiễm một chút xanh đen.

Cánh cửa ánh sáng nọ tạo thành từ tầng tầng lớp lớp những quả cầu ánh sáng không thể đếm được, mỗi một quả cầu ánh sáng bản thể lại từ một đống con trùng vặn vẹo hợp thành, con trùng này có trong suốt, có bán trong suốt, mang theo phù hiệu cùng ký hiệu hoặc phức tạp hoặc ý tưởng sâu xa.

Klein còn chưa kịp thấy rõ ràng chi tiết cụ thể, trong đầu bỗng nhiên 'ô....ô....n....g' một cái, cả người theo đó mất đi tri giác.

Không biết qua bao lâu, anh mới từ từ tỉnh lại, nhất thời lại có chút mất trí nhớ, thiếu chút nữa nghĩ mình chỉ là ngủ bình thường thẳng đến bình minh.

"Đã xảy ra chuyện gì? Bóng đêm ngoài cửa sổ vẫn còn rất tối..." Klein hai tay chống đỡ, ngồi lên, lúc này mới phát hiện mình lại nằm ở trên sàn.

Lúc này, khóe mắt anh nhìn đến con rối Enzo đứng ở bên cạnh, trong đầu đột nhiên chợt hiện ra lượng lớn hình ảnh cùng âm thanh.

"Đúng vậy, mình vừa rồi là đang nghiên cứu người phi phàm con đường 'Quái vật' có thể nhìn thấy cái gì từ trên người mình... Đây là chịu sự kích thích vượt quá giới hạn, trực tiếp hôn mê bất tỉnh? Mình vẫn còn nhớ lúc ấy có nghe thấy tiếng kêu la đau đớn, đây là do mình phát ra?" Klein tìm về ký ức vội vàng quan sát trạng thái thân thể của mình, ngạc nhiên thấy bên ngoài có từng vết thương dữ tợn máu chảy đầm đìa, tựa như có thứ gì đó chui ra từ bên trong.

Lúc này, miệng vết thương rậm rạp này, máu thịt đang ngọ nguậy, rất nhanh hồi phục lại như cũ.

Klein lập tức nhìn về phía sàn, chỉ thấy vị trí mình vừa nằm, vết máu tạo thành một hình người.

"May mà mang nhẫn 'Hoa máu', bằng không nói không chừng, bởi vì thân thể sụp đổ mang đến trọng thương mà chậm rãi chết đi, không biết khi chết như vậy, sau khi sống lại, là hình dạng con người, hay là hình dáng quái vật..." Klein nâng tay day day thái dương, ánh mắt quét về bốn phía, phát hiện bàn đã đổ xuống, nhưng "Bức tường linh tính" vẫn không có vỡ.

Điều này làm cho anh chính thức nhẹ nhàng thở ra, xác định dị biến vừa rồi chỉ giới hạn ở thân thể của chính anh với phạm vi rất nhỏ lân cận, cũng không có khuếch tán ra bên ngoài.

Mà từ tình huống vết thương khôi phục gần hết, Klein phán đoán mình mất đi tri giác không vượt quá một phút đồng hồ.

Anh nâng ghế dựa lên, ngồi xuống, cảm thấy mình tựa như quên đi cái gì, nhưng lại nghĩ không ra.

Thẳng đến theo bản năng xử lý hiện trường, thấy những chữ "Nhớ lấy nhẫn ra" viết ở trên tờ giấy, anh mới bừng tỉnh đại ngộ, lấy cái nhẫn vàng khảm ruby ở trên tay trái xuống.

Càng nhiều ký ức theo đó hiện lên, Klein vừa nghĩ mà sợ vừa buồn cười lắc đầu nói nhỏ:

"May mắn đôi khi thật sự rất quan trọng, nếu vừa rồi hiệu quả xấu của nhẫn 'Hoa máu' đến mạnh nhất, mình nói không chừng còn không đọc ra chữ, sẽ không thể thu được lời nhắc nhở..."

Thấy trên người vết thương đã khôi phục kha khá, anh để cho con rối Enzo mang lại "Hoa máu", lấy nhẫn "Lục hoa" xuống.

Mượn dùng cái nhẫn trị liệu, Klein đã không còn cảm giác có chỗ nào không thoải mái nữa, lại mang sự chú ý đặt về hình ảnh đã thấy trước đó, đó là hình ảnh người phi phàm con đường "Vận mệnh" nhìn thấy ở trên người anh:

"Cánh cửa ánh sáng nhiễm một chút xanh đen, quả cầu ánh sáng không thể đếm được, con trùng trong suốt cùng bán trong suốt tụ lại thành một đám, phù hiệu cùng ký hiệu phức tạp bí ẩn chứa lượng lớn tri thức lại làm cho người ta không thể thu được cái gì... Cái này tượng trưng cho cái gì? Đại biểu cho cái gì?

"Đây là hình thái sinh vật thần thoại nào đó đối ứng với không gian thần bí phía trên sương mù xám? Thuộc về cấp độ Chân thần danh sách 0?"

"Bởi vì có sương mù xám cách trở, cho nên chỉ có người phi phàm con đường 'Vận mệnh' mới có thể trực tiếp nhìn thấy, thừa nhận sẽ bị đánh sâu vào cùng ô nhiễm? Tương tự, cũng bởi vì có sương mù xám trở ngại, người phi phàm con đường 'Vận mệnh' mới sẽ không hoàn toàn sụp đổ giống như nhìn thẳng vào thần linh, nhưng không thu được tri thức nào?"

Klein suy nghĩ một hồi, bắt đầu thử dùng kỹ xảo bói toán suy luận ý nghĩa tượng trưng ẩn chứa trọng bộ hình ảnh kia:

"Cánh cửa ánh sáng có chút giống với ký hiệu mặt sau ghế ngồi 'Người học việc', lại tựa như chỉ hướng tới ngài 'Cửa'..."

"Vô số quả cầu ánh sáng trùng điệp đồng nhất với nội dung mình minh tưởng, cái sau đến từ hệ thống thần thoại nào đó được xây dựng từ tiểu thuyết nào đó của địa cầu... Là do tiềm thức của mình đã bị ảnh hưởng, lựa chọn gần giống với trong trí nhớ, còn là hình thức biểu hiện lựa chọn ảnh hưởng ngược của mình với hình ảnh trong sương mù xám?"

"Con trùng vặn vẹo trong suốt gần sát với thứ ở trên vương tọa thật lớn ngọn núi cao nhất dãy núi Honacis kia, nhưng lại có chút không giống, cái này thuộc về 'Kẻ Khờ' danh sách 0 con đường 'Nhà bói toán'? Bán trong suốt thấy không quá rõ, khó có thể phán đoán..."

"Còn nữa, màu xanh đen ở tầng ngoài kia, luôn làm cho mình liên tưởng tới cái chỗ ở sâu trong không gian thần bí mà mình còn chưa thể trèo lên trên kia... Khi đứng ở nơi cao nhất của cầu thang ánh sáng kia, có thể thấy được trên mây trôi ngưng tụ giữa không trung, có chút xanh đen hiện ra..."

Klein suy nghĩ hồi lâu, không thể thu được đáp án, đành phải tạm thời mang chuyện này để vào đáy lòng, chờ đợi tương lai có thêm nhiều thông tin và nhiều manh mối thì phân tích lại.

Xử lý xong dấu vết hiện trường, anh đi ngược bốn bước, tiến vào phía trên sương mù xám, chuẩn bị thực hiện một lần kiểm tra toàn diện đối với trạng thái của bản thân, cùng xác nhận con rối Enzo còn có "May mắn" cùng "Tai họa" bị động hay không.

............

Bayam, khu dân nghèo, trong một căn phòng cũ nát không quá lớn.

"Thượng tướng ánh sao" Cattleya ngồi ở sau bàn, nhìn cửa, nghe thấy tiếng đập cửa theo tiết tấu đặc thù.

"Mời vào." Cô không cố ý che dấu giọng nói của bản thân mở miệng nói.

Cửa gỗ kẹt một tiếng mở ra, "Người Treo Ngược" đội mũ trùm khoác áo choàng đen đi vào.

Nhìn thấy đối phương ăn mặc che che dấu dấu, Cattleya đẩy đẩy mắt kính nặng nề trên mũi, khẽ cười nói:

"Anh đi ra ngoài như vậy, không tới năm phút, sẽ bị người của giáo hội Bão Táp bao vây."

Cô cũng không cải trang gì, bởi vì cô biết từ lúc chuyện mình để cho Germand Sparrow đi lên "Tàu Tương Lai" đã truyền ra trên biển, "Người Treo Ngược" không khó để đoán được "Thượng tướng ánh sao" chính là quý cô "Ẩn sĩ".

Alger không trực tiếp đáp lại, vừa đóng cửa phòng lại, lấy ghế dựa ra, vừa không chịu yếu thế đáp lại:

"Cô đi ra ngoài thì cũng như vậy thôi."

Ý của anh là, "Thượng tướng ánh sao" ở trong bảy đại tướng quân hải tặc gần với "Thượng tướng địa ngục", lại nghi ngờ có quan hệ chặt chẽ với Germand Sparrow, thuộc về mục tiêu chủ yếu của giáo hội Bão Táp cùng giáo hội Đêm Đen, có rất nhiều thế lực đuổi bắt, tiền thưởng đã thăng lên tới 55.000 bảng, mặc kệ là đi đến thành phố nào, chỉ cần không ngụy trang, bị người ta nhận ra, đều có nghĩa sẽ dẫn tới rất nhiều phiền toái.

Cattleya gật đầu với biên độ rất nhỏ, chuyển nhìn về phía gương mặt của "Người Treo Ngược" bị mũ trùm cản trở nói:

"Ở trước mặt tôi, ăn mặc như vậy thật ra không có ý nghĩa gì đâu."

"Nhưng tôi tôn trọng lựa chọn của anh."

Cô vẫn duy trì trạng thái mang mắt kính.

'Khí thế thực đủ, cực kỳ tự tin, không hổ là "Thượng tướng ánh sao"...' Alger dưới mũ trùm còn đeo cái mặt nạ không tiếp tục lằng nhằng chuyện về phương diện ngụy trang, đi thẳng vào vấn đề chính:

"Cảm ơn cô đã cung cấp sự trợ giúp."

"Thượng tướng ánh sao" Cattleya đặt tay phải lên khửu tay trái nói:

"Tôi rất ngạc nhiên, với thực lực của anh hiện tại, cộng thêm tài nguyên mà bản thân có, cho dù không có sự trợ giúp của tôi, cũng có thể tự xử lý vấn đề của 'Thợ thủ công', vì sao còn phải tìm tới tôi?"

Alger sớm đã có chuẩn bị, đơn giản nói:

"Tôi cũng không muốn trở thành chủ đề để người khác thảo luận."

Cattleya tựa như nắm chắc ý tứ tiềm tàng của đối phương, trầm ngâm vài giây rồi nói:

"Tôi cần thêm nhiều tình báo."

Alger nhẹ nhàng gật đầu nói:

"Căn cứ vào quan sát cùng suy đoán của tôi, 'Thợ thủ công' hẳn là đã bị những người tín ngưỡng 'Mặt Trăng Nguyên Thủy' khống chế, người sau thuộc về phe phái nguyên bản đã tồn tại ở nam đại lục, mà không phải phản đồ của Học phái sinh mệnh."

Cattleya vẻ mặt không thay đổi, ngẫm nghĩ nói:

"Anh vì sao không tìm ngài 'Mặt trăng'? Anh ta đối với chuyện ở phương diện này hẳn là sẽ cảm thấy rất hứng thú."

Alger nhếch khóe miệng một cái, giọng nói như thường hồi đáp:

"Nếu chúng ta đều không thể giải quyết được, tôi có lẽ sẽ phải làm như vậy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro