Chương 189: Lễ phép số một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bàn về sự hiểu biết và lý giải đối với cổ thần, Klein biết cũng không ít hơn so với rất nhiều các cường giả danh sách cao khác, dù sao sau lưng anh có một thành Bạch Ngân bắt đầu từ kỷ thứ hai kéo dài cho đến giờ, nơi đó truyền thừa các thần thoại tương ứng, lưu lại rất nhiều ảnh hưởng của chúng.

Theo anh biết, Thuỷ tổ Chim bất tử Gregory hay còn được gọi là Tử Thần viễn cổ, bị Chúa Sáng Tạo thành Bạch Ngân, các Vua Thiên Sứ chia ăn vị Thần Thái Dương kia đánh trọng thương, vào cuối kỷ thứ hai đã tan biến vẫn lạc.

Nhưng mà, ảnh hưởng vẫn chưa tan biến đi như vậy, thẳng đến thời đại trước mặt, cũng vẫn còn một chút dấu vết tồn tại, bởi vì, Thần là người mở đường Minh giới!

'Thành phố người chết..."Linh hồn không biết"... Cổ thần... Cái này vừa nghe đã thấy rất nguy hiểm...' Klein nhìn máy điện báo vô tuyến trước mặt, lâm vào trầm tư.

Tạch tạch tạch, giấy trắng hư ảo lại viết ra một đoạn:

"Ngoại trừ cái này, những cái khác tôi đều không thấy quá rõ ràng."

"Chủ nhân vĩ đại, tôi có một đề nghị, ngài có muốn nghe không?"

'Vấn đề này không tệ...' Klein thu hồi suy nghĩ, nhẹ nhàng gật đầu nói:

"Nói."

Máy điện báo vô tuyến phát ra âm thanh tạch tạch tạch trở nên nhẹ nhàng hơn một chút, trên tờ giấy trắng hư ảo rất nhanh đã thêm một hàng từ đơn:

"Vấn đề về Calderon, ngài có thể hỏi 'Hồng quang' Ayer Morea."

'Cuối cùng vẫn không vòng qua được "Hồng quang"...' Klein gật đầu với biên độ rất nhỏ, chuyển hỏi:

"Nếu tôi mở ra mặt nạ của 'Thượng tướng địa ngục' Ludwell, sẽ có nguy hiểm không?"

"Không có!" Một từ kiên quyết chắc chắc nhảy vào mi mắt Klein.

'Cái này tốt...' Anh ngẫm nghĩ rồi nói:

"Hôm nay đến đây thôi."

"Chủ nhân vĩ đại, chủ nhân sáng suốt, đợi chừng một hai phút nữa, sẽ có ánh mắt nhìn chăm chú đến đây! Người hầu Arodes trung thành của ngài đợi lần triệu hồi tiếp theo của ngài, hẹn gặp lại ~" Máy điện báo vô tuyến tiếng tạch tạch tạch không chút chần chờ.

'Còn một hai phút? Sao lại không nói sớm?' Klein trong lòng cả kinh, tựa như thấy được số đếm ngược của quả bom hẹn giờ thời trước, vội vàng lợi dụng tế đàn còn chưa huỷ bỏ, vật liệu còn chưa thu hồi, cử hành nghi thức hiến tế, mang máy điện báo vô tuyến kia đưa lên phía trên sương mù xám.

Sau khi làm xong tất cả cái này, xác nhận xung quanh không có biến hóa gì dị thường, Klein để cho con rối Ludwell chủ động đi sang một bên, tránh đi chính diện, tháo mặt nạ màu trắng bạc trên mặt xuống.

Hào quang thâm trầm tái nhợt chợt dâng lên, nhưng không khoa trương giống như Klein nhìn thấy lần trước khi chiến đấu cùng Ludwell, chỉ bao trùm một khu vực rất nhỏ, giống như ngọn nến sắp tàn.

Cùng lúc đó, khu rừng lân cận bởi máy điện báo vô tuyến bị đưa về phía trên sương mù xám, mà cảm giác âm u lạnh lẽo đen tối đã biến mất lại lần nữa xuất hiện, hơn nữa thêm chút ý tứ khủng bố đánh thẳng tâm linh lại miêu tả không rõ.

Điều này làm cho Klein liên tưởng đến nghĩa trang, liên tưởng đến Minh giới trong truyền thuyết.

Chờ vài giây, thấy không có dị thường gì bùng nổ thêm nữa, anh để cho một con rối khác, "Người thắng cuộc" Enzo, vòng tới phía trước "Thượng tướng địa ngục" Ludwell, cẩn thận quan sát gương mặt trường kỳ bị che dấu nọ.

Gương mặt này khuyết thiếu máu thịt, làn da dính sát ở trên xương cốt lại không có một chút màu sắc, trong suốt giống như thủy tinh.

Dưới "Thủy tinh", từng cái bóng trong suốt khó có thể mô tả đang chảy xuôi rất nhanh, khi thì kết hợp cùng đầu lâu, khi thì lui vào khe hở, hiện ra ở trên răng.

Đổi lại là một hai tháng trước, Klein khẳng định sẽ bị bộ dáng của "Thượng tướng địa ngục" doạ sợ tới mức chết khiếp, nhưng hiện tại, anh đã có kinh nghiệm thấy qua nhiều người mất khống chế có hình thù kỳ quái, dị biến, căn bản sẽ không bị diện mạo ở mức độ này làm lay động tâm lý.

Lại "nghiên cứu" một phen, Klein hoàn toàn đã biết rõ trạng thái của Ludwell.

Cái này đều đến từ đặc thù của bản thân "Người gác cửa".

Đến danh sách 5, sau khi trở thành "Người gác cửa", người phi phàm có thể lấy thân thể làm lồng giam, vì chỉ thuộc về "Minh giới", cất chứa số lượng hồn thể, xác chết cùng linh hồn tự nhiên nhất định, mượn cái này thu được các loại năng lực độc đáo, có được trợ giúp mạnh mẽ, không cần đi đến nơi nào cũng phải mang theo một đám đại quân vong linh, cực kỳ hấp dẫn ánh mắt người khác.

Cái này có trong rất nhiều truyền thuyết dân gian, biến hóa ra câu chuyện kiểu "linh hồn sau lưng".

Một tầng ý khác của "Người gác cửa", cũng là tầng ý xa xưa nhất, chính là trông coi "Minh giới" trong cơ thể, không cho linh hồn cất chứa bên trong đào thoát, cũng có thể lợi dụng chúng, cái này cũng có một cánh cửa lớn hư ảo làm tượng trưng.

Mà sau khi "Tử Thần Viễn cổ", Thuỷ tổ Chim bất tử Gregory mở ra Minh giới, tương đương sẽ mang chút ít quyền hành lĩnh vực Tử Thần giao phó cho toàn bộ "Người gác cửa", để cho toàn bộ người phi phàm danh sách này thu được thực lực và trình độ tăng lên nhất định.

"Thượng tướng địa ngục" Ludwell sở dĩ luôn mang cái mặt nạ kia, là vì hắn cất chứa một sinh vật Minh giới mạnh mẽ, sinh vật này một mặt bị hắn lợi dụng, một mặt khác ăn mòn ngược lại thân thể của hắn, mang hắn chuyển biến thành tồn tại bán vong linh bán nhân loại, đồng thời, sinh vật này luôn theo bản năng kết nối với Minh giới, ý đồ mở ra cửa lớn, trở về nơi đó.

Cái này kết hợp với năng lực và quyền lực của bản thân "Người gác cửa", cùng với chiếc nhẫn Tử Thần tăng phúc, để cho "Thượng tướng địa ngục" Ludwell có thể phóng đại "Cửa Minh giới", trực tiếp khống chế tàu "Hoa tulip đen" tiến vào.

'Bán vong linh bán nhân loại... Khó trách Ludwell dám vào Minh giới, người sống chân chính sẽ không có cách nào sinh tồn ở nơi đó cho dù chỉ là một giây... Ừm, sinh vật Minh giới kia mang đến cho thân thể hắn có phần đặc thù là hoá vong hồn, có thể cách không rút ra linh thể của người khác, mình lúc trước có gặp qua...' Klein hơi giật mình để cho "Thượng tướng địa ngục" lần nữa mang lên cái mặt nạ màu trắng bạc kia.

Cái mặt nạ này có tác dụng an hồn, để cho sinh vật Minh giới trong cơ thể Ludwell đại đa phần thời gian đều ở trong trạng thái có vẻ bình tĩnh.

Làm rõ nghi hoặc xong, Klein lại đưa sự chú ý thả lại trên tế đàn.

Anh muốn thử "liên lạc" với bảy tịnh quang ở Linh giới.

Về phương diện này, có nghi thức mật khế đặc thù cùng nghi thức thông linh đối ứng có thể lựa chọn, Klein trải qua suy xét, lựa chọn cái sau, bởi vì trong nghi thức mật khế, bản thân anh sẽ phải buông ra tâm cùng linh, cùng tiếp xúc với tồn tại được hướng tới, từ đó thu được tri thức, sức mạnh, trợ giúp hoặc thể nghiệm tinh thần nhất định, cái này sẽ làm cho tư tưởng và bí mật của bản thân anh cũng mở ra đối với tồn tại kia.

Mà nghi thức thông linh, có hai loại trực tiếp là câu thông và thỉnh cầu đối phương hàng linh, bởi vì bảy tịnh quang Linh giới có cấp bậc cực cao, Klein cũng không có cách nào cam đoan đối phương nhất định sẽ theo nghi thức mà đáp lại yêu cầu, cho nên, anh tuy muốn cách không "Thông linh" đối thoại, nhưng chuẩn bị thêm vào "Hàng linh", để thể hiện thành ý.

Điểm hỏa ba ngọn nến, nhỏ vào dung dịch tinh dầu bạc hà, Klein cố ý lấy ra một người giấy, đặt nó ở trên tế đàn, làm vật dẫn để "Hàng linh" nếu không có sự vật cùng loại, khẩn cầu mục tiêu "Hàng linh" ở trên người anh, tựa như lúc trước Dantiz mời "Trung tướng núi băng" Edwina hàng linh vậy, cái này cũng chia làm hai kiểu tình huống, một là người bị nhập thể hoàn toàn mất đi tri giác, do tồn tại hàng linh khống chế, trả lời vấn đề của người khác, hai là người bị nhập thể giữ được sự thanh tỉnh, có thể nắm trong tay phần nào đó của thân thể, từ đó tiến hành vấn đáp cùng người hàng linh, ví dụ đơn giản nhất chính là, một bên có thể dùng miệng để nói, một bên thao túng tay để viết.

Klein rất nhanh hoàn thành phần trước của nghi thức, lui về phía sau một bước, hé miệng, dùng tiếng Hermes cổ thì thầm:

"Tôi!"

"Tôi nhân danh tôi khẩn cầu"

"Tôi khẩn cầu câu thông với 'Ánh sáng Linh giới vĩnh viễn không tắt, hóa thân của tri thức vô hạn, màu đỏ của quyền lực cùng ý chí'..."

Nghi thức thông linh này khác với nghi thức bình thường lớn nhất là, không thể khẩn cầu về phía thần linh, cho dù là "Nữ Thần Đêm Đen", hay là "Thần Tri Thức và Trí Tuệ", tôn danh đều không thể đưa ra trong nghi thức hiện tại, nếu không tất nhiên sẽ thất bại.

Từ góc độ thần bí học mà nói, cái này mang nghĩa bảy tịnh quang ở Linh giới không phụ thuộc và cũng không phụng dưỡng một vị thần linh nào.

Theo một nhóm từ có thể câu thông linh hồn tự nhiên được nói ra, Klein thấy ba ánh nến đồng thời bành trướng, tiếng lách tách rất nhỏ nối thành một mảng, giống như mở ra một cánh cửa ánh sáng.

Xung quanh tế đàn, bóng tối đột nhiên trở nên yên tĩnh, những đôi mắt không hiểu từ những nơi khác nhau nhất tề nhìn lại đây.

Gió lạnh thổi mạnh qua, ngoại trừ ba ngọn nến, toàn bộ vật phẩm trên tế đàn đều bay lên giữa không trung, trong đó, người giấy lắc lắc đứng thẳng lên, mặt ngoài nhiễm lên màu đỏ nồng đậm nhưng trong vắt không hề đẫm máu.

"Xin chào ngài." Klein vừa hồi tưởng đến phần tương ứng nói về bảy tịnh quang Linh giới ở trong bộ sách thần bí học, vừa dựa theo hình thức chính xác được tổng kết ra mở miệng nói.

Anh biểu hiện tựa như đang đối mặt với một người thầy.

Người giấy màu đỏ nọ đầu khẽ động, phát ra giọng nói hư ảo nhưng uy nghiêm:

"Xin chào ngài."

'Thật lễ phép mà... Quả nhiên, từ thông linh biến thành hàng linh, hoàn hảo có chuẩn bị trước...' Klein trong đầu các loại ý niệm lóe qua, thành khẩn mà tôn kính nói:

"Ngài Ayer Morea, tôi có một chuyện muốn thỉnh giáo ngài."

"Ngài có thể trực tiếp gọi tôi là Ayer Morea, mời nói." Người giấy lơ lửng ở giữa không trung tựa như càng lễ phép hơn so với Klein.

"Tôi muốn biết tình báo tương quan của thành phố Calderon." Klein không có thay đổi thái độ của mình, dù sao cũng có một câu tục ngữ, lễ nhiều người không trách.

Người giấy màu đỏ gần như trong suốt trầm ngâm hai giây rồi nói:

"Tôi có thể biết mục đích của ngài là gì không?"

Klein không có giấu diếm, thản nhiên nói:

"Săn bắt Kẻ cướp đoạt Linh giới."

Người giấy đầu khẽ nhúc nhích nói:

"Cái này quả thật chỉ có thể dễ dàng tìm thấy ở thành phố Calderon, ở nơi khác, Kẻ cướp đoạt linh giới tựa như một giọt nước tiến vào biển lớn, cực kỳ khó có thể phân biệt, ngay cả tôi cũng chỉ có thể ngẫu nhiên phát hiện, không thể tập trung thời gian dài."

"Một phần bọn họ sinh hoạt ở khu vực trung tâm thành phố Calderon, số ít rải ở tầng ngoài, chỉ cần ngài không thử xâm nhập, thật ra cũng không có nguy hiểm gì quá lớn, đáng tiếc, nơi đó có đặc thù nào đó ngăn cản bảy tịnh quang chúng tôi tiến vào, nếu không chúng tôi còn có thể cung cấp sự trợ giúp thực chất nhất định."

"Có phải nơi đó từng là thần quốc của cổ thần Gregory không?" Klein hơi an tâm, làm xác nhận vấn đề.

Người giấy màu đỏ nói:

"Đúng vậy, Tử Thần viễn cổ hy vọng mượn dùng tòa 'Thành phố người chết' này để sống lại, nhưng hoàn toàn thất bại, quyền lực bị vị Tử Thần Balam kia chiếm cứ."

"Nhưng cái này cũng làm cho thành phố Calderon trở nên càng thêm nguy hiểm, bởi vì sự bố trí mà cổ thần lưu lại sau khi thất bại đã xảy ra dị biến, cụ thể biến thành bộ dáng gì, tôi cũng không rõ cho lắm."

'Là như vậy à...' Klein hơi gật đầu không thể nhận ra, lại từ phương diện khác nhau đưa ra nhiều vấn đề, đều được câu trả lời tương đối hài lòng.

.........

Bayam, bên ngoài một căn nhà có vị trí gần cảng.

Alger cùng "Thượng tướng ánh sao" Cattleya đang kiên nhẫn đợi người ở bên trong dùng bữa tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro